Tối qua Cố Quân Tường gọi điện cho cô ta nói muốn nói chuyện với cô ta, không muốn khiến người của hai gia đình làm quá căng.
An Tầm vốn ôm hy vọng đối với Cố Quân Tường, tuy bị Cố Quân Tường châm chọc rất thảm, nhưng nếu như có thể bên nhau, cô ta vẫn bằng lòng, cho nên cô ta còn sửa soạn, đi đến điểm hẹn.
Nhưng không ngờ, đến điểm hẹn không những không đợi được Cố Quân Tường, ngược lại bị một đám lưu manh quấn lấy, cưỡng ép lôi cô vào trong một căn chung cư, sau đó xảy ra hình ảnh phát trên máy tính vào lúc này.
An Tầm không dễ gì mới về đến nhà, gặp phải chuyện như trời long đất lở như vậy, cô ta căn bản không dám nói, nói ra chắc chắn sẽ bị ba cô ta đánh chết, cho nên chỉ có thể che giấu, lúc đó cũng không có nghi ngờ là Cố Quân Tường làm, dù sao sau đó Cố Quân Tường gửi tin nhắn cho cô ta hỏi tại sao cô ta không đến, cô ta tuy bởi vì gặp phải kinh khủng nên không nhắn lại, nhưng chính vì tin nhắn này khiến cô ta căn bản không có nghĩ đến điểm này, hoặc nói, căn bản không ngờ Cố Quân Tường sẽ tàn nhẫn đến mức độ này!”
Cô ta vô cùng sụp đổ.
Chuyện mất hết mặt mũi ở trong hôn lễ của An Hạnh Nhi, ít nhất còn có Cố Quân Tường cùng cô ta, bây giờ lại đều là sự nhục nhã của cô ta.
Thật sự, muốn ép chết cô ta mà!
“An Tầm là người như nào, tôi nghĩ mọi người chắc đều rõ rồi. Tối hôm đó tôi tại sao lên giường với An Tầm, tôi trước đó cũng từng nói là vì An Tầm bỏ thuốc, cho nên tại đây tôi cũng không lãng phí thời gian của mọi người để đưa ra nhiều lời giải thích. Mà điều duy nhất tôi muốn nói chính là, An Tầm, sốt ruột ai cũng sẽ sốt ruột, cô tốt nhất, tự giải quyết ôn thỏa.” Cố Quân Tường xoay người rời đi.
Đi được hai bước, anh ta đột nhiên lại dừng lại: “15 tỷ đó quả thật là tôi cho, có điều đó là vì chú An đòi.”
Lần này, thật sự không có dừng lại mà rời đi rồi.
An Hạnh Nhi xem đến đây, cũng tắt đi.
Kết quả gì đều đã định rồi.
Cố Quân Tường toàn thắng.
Cho nên.
An Quốc Đại căn bản đấu không lại người nhà họ Cố.
Đương nhiên, cô sớm đã dự liệu được.
Cô cố ý sắp xếp cuộc mâu thuẫn này, ngược lại không phải là muốn khiến Cố Quân Tường nhân cơ hội tẩy trắng, thật ra sớm muộn Cố Quân Tường cũng có thể nghĩ đến loại phương thức này để chứng minh cho bản thân anh ta, mà lý do cô thúc đẩy cuộc chiến giữa bọn họ, chỉ là vì đẩy nhanh tốc độ trả thù, thuận tiện dạy cho An Tầm nhiều bài học hơn.
Nghĩ đến An Tầm của kiếp trước, từ sau khi cô gả cho Cố Quân Tường thì luôn ôm hận trong lòng, sỉ nhục cô trước mặt mọi người, còn khiến tất cả cô chủ danh môn của giới thượng lưu dè bỉu cô.
An Tầm cũng nên nếm thử cảm giác bị người ta sỉ nhục.
“An tổng.” Ngoài cửa phòng, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào đi.” An Hạnh Nhi đáp một tiếng.
Đối với kết cục của An Tầm, có lẽ kết cục tiếp theo sẽ càng thêm hơn, cô cũng sẽ không có bất kỳ cảm xúc nào.
Thiện ác tất báo mà thôi!
“Bây giờ là 9h50p’, cô có thể chuẩn bị đến văn phòng của tổng giám nhân sự rồi.” La Tư nhắc nhở.
“Được.”
An Hạnh Nhi dẫn theo La Tư, trực tiếp đến văn phòng của Ninh Lương Huy tổng giám của bộ phận nhân sự.
Ninh Lương Huy rất nhiệt tình đối với An Hạnh Nhi: “An tổng, mời ngồi.”
“Khách sáo rồi.” An Hạnh Nhi khẽ mỉm cười, ngồi ở đối diện Ninh Lương Huy.
“Thư lý La đã nói với tôi rồi, nói An tổng muốn tiến hành điều động nhân sự của bộ phận Marketing?” Dường như vẫn có hơi ngạc nhiên.
“Phải.”
“Kiến nghị của cá nhân tôi, An tổng mới nhậm chức, có thể không cần vội như vậy, dù sao lòng người rất quan trọng, một khi mất đi, rất khó khôi phục.”
“Tôi cũng biết đạo lý này.” An Hạnh Nhi ăn nói chừng mực: “Có điều Ninh tổng chắc cũng nghe nói, tôi ở trước mặt lãnh đạo cấp cấp lập ra một mục tiêu, cho nên thời gian của tôi có hạn, tôi chỉ có thời gian ba tháng đến nửa năm để hoàn thành nhiệm vụ tôi bắt buộc phải hoàn thành, tôi không thể làm mọi việc theo lẽ thường được.”
Ninh Lương Huy trong lúc nhất thời, rõ ràng không có phản ứng kịp theo ý của An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi khẽ mỉm cười, cô nói thẳng: “Trong thời gian có hạn, tôi cần có một đoàn đội của chính mình.”
Có thể ngồi lên vị trí tổng giám của doanh nghiệp trong top 500 toàn cầu, tự nhiên đều là người thông minh, An Hạnh Nhi vừa nói như vậy, nhưng nghĩ kỹ, Ninh Lương Huy đã hiểu An Hạnh Nhi đang nói cái gì.
Bây giờ tập đoàn An Thị, tuy chủ tịch là An Quốc Cường ba của An Hạnh Nhi, An Quốc Cường cũng quả thật nắm giữ 55% cổ phần của tập đoàn An Thị, có quyền phát ngôn tuyệt đối, nhưng công ty dù sao là chế độ cổ phần, cũng thành lập hội đồng quản trị của tập đoàn, đội đồng quản trị có hơn 20 người, toàn bộ đều có quyền quyết định phiếu bầu của mình, tất cả các dự án lớn của công ty đều cần phải thông qua quyết sách của đội đồng quản trị, cũng tức là quyết định của công ty không phải là một mình An Quốc Cường nói là được!
Mà nếu tất cả mọi người đều có quyền đưa ra quyết định ở công ty, cũng sẽ theo lẽ hiển nhiên tồn tại rất nhiều thế lực trong công ty.
Rất rõ ràng, không phải là tất cả thế lực đều trung thành với chủ tịch, ví dụ như ai đó, Ninh Lương Huy đương nhiên không dám nói ra.
Điều anh ta không ngờ là An Hạnh Nhi vào ngày đi làm thứ hai, hơn nữa chưa từng tiếp xúc với nơi làm việc, sao lại nhanh như vậy thì có thể nghĩ đến điều này.
Không thể không nói.
Thời gian của An Hạnh Nhi có hạn, cô không thể hao tổn tinh lực vào chuyện lục đục với nhau mà trì hoãn tiến độ công việc của cô, cách tốt nhất duy nhất chính là nhanh chiếm loại bỏ phiền phức, gạt ra toàn bộ thế lực gây bất lợi đối với cô, xây dựng một đoàn đội của riêng mình, một khi lòng người đều là của cô, chuyện cô muốn làm mới làm chơi ăn thật.
Ninh Lương Huy hiểu rồi.
La Tư ở trong cuộc đối thoại của bọn họ vừa rồi, cũng hiểu rồi.
Cô ta tuy rất công nhận việc sắp xếp nhân sự của An Hạnh Nhi, nhưng cô ta vẫn không công nhận cách An Hạnh Nhi vừa đến thì động tới người. Rõ ràng, đứng ở trên lập trường của An Hạnh Nhi, dưới tình hình thời gian của cô đang gấp như vậy, xây dựng đoàn đội trung thành với mình mới là mấu chốt.
Khoảnh khắc đó La Tư cũng không khỏi có hơi thán phục tâm tư tỉ mỉ và tầm nhìn xa của An Hạnh Nhi.
“Nếu An tổng đã quyết định, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc hỗ trợ và khắc phục hậu quả.” Ninh Lương Huy vội tỏ thái độ.
“Cảm ơn Ninh tổng.” An Hạnh Nhi rất khách khí, lúc đó còn kèm theo lời nói có chút thâm ý: “Tôi nghe nói Ninh tổng đã làm việc hơn 10 năm ở bộ phận nhân sự, người nào nên ở vị trí nào, tôi tin anh càng rõ hơn tôi, cho nên hy vọng Ninh tổng có thể cho tôi một chút kiến nghị chuyên nghiệp.”
“Tôi nhất định tận hết khả năng.” Ninh Lương Huy vội đáp ứng: “Tuyệt đối không phụ lòng công ty, tuyệt đối không phụ sự vun trồng mà chủ tịch dành cho tôi.”
An Hạnh Nhi khẽ mỉm cười.
Ninh Lương Huy đương nhiên cũng là người thông minh, cách làm của cô lúc này chính là vì để chắc chắn ai có thể trở thành người của mình, Ninh Lương Huy lập tức tỏ rõ lập trường của mình.
Đương nhiên, có vài chuyện mọi người trong lòng biết rõ là được.
An Hạnh Nhi đảo mắt: “Thư ký La, đưa kế hoạch của tôi cho Ninh tổng xem thử.”
“Được.”
Một buổi sáng.
Tất cả danh sách điều động đều đã xong xuôi hết, hiệu suất kinh người!
“Sáng mai, tôi hy vọng nhìn thấy văn bản nội bộ về việc điều động nhân sự.” An Hạnh Nhi nói thẳng.
Phong cách làm việc nhanh chóng dứt khoát, thật sự hoàn toàn khiến người khác nhìn không ra, cô chỉ 22 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học!