Hệ thống thấy ký chủ lại sắp tức giận.Liền hiện ra khuôn mặt không phải tại nó, nó lương thiện, nó vô tội. Làm cho vừa nhìn thấy liền muốn xong vào đánh. Sau một màn khẩu nghiệp và bạo lực không dành cho trẻ con.Vì quá máu me và hung tàn thì cuối cùng không gian cũng yên tĩnh trở lại.
Ái Linh ngồi xếp bằng rồi bắt đầu bàn chính sự với hệ thống " Nói đi rốt cuộc là ngươi cần gì ở ta, mà lại giúp ta nhiệt tình như vậy ".
[....] liêm minh chính trực mà nói " Cô là ký chủ của tôi, tất nhiên tôi phải giúp cô rồi. Thêm nữa trong mấy ngày nay chúng ta có thể coi là bạn bè nên..... ".
Còn chưa nói hết câu đã bị cô ngắt " Đừng có dài dòng lê thê nữa, ngươi mà còn nói nữa là ta không giúp ngươi nữa ".
Sau một lời nói, hệ thống liền nói vào việc chính " À thật chất là tôi muốn cô có thể khiến cho tôi trở thành hệ thống chính thức của người ".
Cô liền thắc mắc " Hửm, ta cứ tưởng ngươi là hệ thống của ta chứ ".
[....] liền hiện gương mặt có khổ mà không thể nói " Thực chất tôi chỉ là hệ thống tập sự thôi. Theo qui định hệ thống tập sự sẽ đi theo ký chủ thực tập. Rồi nhận đánh giá của người đó khi thực tập cùng hệ thống. Cứ ba năm người chủ quản sẽ tập hợp tất cả hệ thống lại.Tổng kê đánh giá để quyết định hệ thống đó có thể trở thành hệ thống chính thức không. Nhưng mà mỗi hệ thống chỉ có 2 lần được tham gia trở thành hệ thống chính thức".
Nói tới đó liền ngập ngừng rồi mới nói tiếp "Chỉ còn 1 tháng nữa là phải tổng kê rồi. Mà tôi thì không đủ số điểm yêu cầu.Những hệ thống đã 2 lần tham gia. Mà không trở thành hệ thống chính thức được, sẽ bị đem đi làm phế liệu. Nhưng cách để trở thành hệ thống chính thức còn một cách khác. Chính là để cho ký chủ đã thông quá thực tập.Đồng ý cho hệ thống đi theo mình thì sẽ trở thành hệ thống chính thức thôi. Nên tôi giúp cô vì lý do đó ".
Nghe hệ thống nói xong cô liền bần thần suy nghĩ. Nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng " Được,vậy ta chọn ngươi làm hệ thống chính thức của ta".
Biết được mình được lên làm hệ thống chính thức nó vui mừng ra mặt. Sau khi trở thành nhiệm vụ giả và thay hệ thống thì cô có cảm giác không gian đã rộng thêm đôi chút, linh hồn cũng thoải mái hơn.
Sau đó hệ thống liền nói về độ hoàn thành nhiệm vụ của cô đợt này: Nhiệm vụ hoàn thành 80%, điểm tích phân được khen thưởng là 90, điểm thuộc tính có đc 5.
[....] hỏi " Ký chủ, cô muốn thêm thuộc tính vào mục nào ".
Lúc này cô liền hỏi "Điểm thuộc tính dùng để làm gì "
[....] liền trả lời " Cộng vào những điểm mà cô muốn cộng.Chỉ số tăng lên, đồng nghĩa năng lực tăng lên ".
Nghe thấy vậy cô liền cảm thấy hệ thống thiệt là ưu đãi.Còn cho cộng vào những điểm thiếu sót. Lúc đầu cô cứ tưởng là những thuộc tính đó cứ như vậy mãi chứ, ai mà ngờ.Tâm trạng đang cực kì tốt liền kêu hệ thống mở bảng số liệu.
Số Hiệu:690
Tên: Trần Ái Linh ( sơ cấp)
Tuổi:26
Điểm Kinh Nghiệm: 90/80000
Thông minh: 70/500
Linh hồn: 60
Sinh mệnh:0
Võ lực:30
Mị lực:0
May mắn:20
Tinh thần lực:90
Kỹ năng: Chuyên viên trang điểm (trung cấp)
Xem xét một hồi liền nói " Hệ thống ngươi cộng cho ta 2 điểm vào thông minh, 2 điểm võ lực, 1 điểm mị lực ".
Sau đó bảng số liệu liền thay đổi
Số Hiệu:690
Tên: Trần Ái Linh ( sơ cấp)
Tuổi:26
Điểm Kinh Nghiệm: 90/80000
Thông minh: 72/500
Linh hồn: 60
Sinh mệnh:0. Truyện Phương Tây
Võ lực:32
Mị lực:1
May mắn:20
Tinh thần lực:90
Kỹ năng: Chuyên viên trang điểm (trung cấp)
Sau khi nhìn lại bảng điểm thì cô cảm thấy nó vừa mắt hơn trc rất nhiều, mặt dù chỉ thêm có mấy điểm nhưng mà lại làm cho cô vui vẻ.
[....] hỏi cô " Ký chủ, cô muốn làm nhiệm vụ bây giờ hay là nghĩ ngơi xong rồi làm ".
Ái Linh liền hưng phấn trả lời " Ta bây giờ liền làm nhiệm vụ ".
" quá trình chuyển tiếp- mở "
Vì đã có chuẩn bị trước nên coi cũng ko ngạc nhiên. Nhưng mà cảm giác lúc chuyển linh hồn vào thật đúng là không dễ chịu gì. Sau một hồi trấn tĩnh thì cô mở mắt ra bắt đầu quan sát xung.
Hiện tại cô đang ở trong một hang động ẩm ướt, còn đang bị trói. Bên ngoài cửa hang động là ba người cao to lực lưỡng đang đi qua đi lại. Cô hơi hết hồn nhưng lập tức trấn tĩnh lại, rồi bắt đầu nhằm mắt lại giả bộ ngất. Nhưng thật chất là đang tiếp thu ký ức của nguyên chủ.
Nguyên chủ tên là Võ Thúy, sống trong một gia đình nông dân. Có cha,mẹ và cả cô em gái. Địa chủ trong vùng có một người con trai cả bị bệnh ốm liệt giường. Còn nàng vì hợp tuổi và hợp mạng nên được gả cho cho con trai địa chủ để xung hỉ. Cuối cùng nàng trở thành goá phụ, cứ tưởng mọi chuyện như vậy là xong.
Ai ngờ trong một lần đi mua đồ thì bị hạ mê dược. Lúc tỉnh lại nàng thấy nàng đang trên cổ xe ngựa. Rồi nàng bị hai người cao to lực lưỡng, cưỡng chế nàng bán vào lầu xanh. Sau đó nàng gặp lại thanh mai trúc mã, hắn chuộc nàng ra khỏi lầu xanh. Hắn đưa nàng quay về quê hương, hắn nói sẽ cho nàng sống trong căn nhà xa làng. Hắn hứa sẽ không nói chuyện nàng làm kỹ nữ cho cha mẹ nàng.
Nhưng khi vừa mới về làng, đã có một đám đông chạy tới sỉ nhục nàng. Họ muốn đem nàng nhốt vào lồng heo thả trôi sông. Tuy rằng thoát được.Nhưng cuối cùng nàng ko chịu được sự sỉ nhục mà treo cổ tự tử. Nếu không có nàng ta xuất hiện,có lẽ Võ Thúy chỉ nghĩ là do số phận mà thôi. Nhưng ả ta xuất hiện nói rằng mọi thứ là do ả sắp xếp. Vì ả ghen tỵ với sắc đẹp của nàng, ghen tỵ vì nàng có một thanh mai trúc mã tốt, ả muốn phá hoại mọi thứ của nàng. Mà nàng ta người hại nàng lại chính là đứa e gái mà nàng nhất mật thương yêu.
Nguyện vọng thứ 1 của nguyên chủ: Không bị bôi nhọ danh dự.
Nguyện vọng thứ 2: Khiến cho Võ Tuyết( e gái nguyên chủ) phải trả giá
Tiếp thu xong câu chuyện cô chỉ muốn nói một câu thôi. CMN! cô thật không biết do kiếp trước cô tạo nghiệp gì hay sao. Mà lần thực hiện nhiệm vụ đầu tiên là bị truyền tống sai thời gian. Còn bây giờ lại đưa cô tới thời điểm mà nguyên chủ đang bị bắt và chuẩn bị bán vào lầu xanh. Ông trời ơi! Tôi đã tạo nghiệp gì thế này, tại sao ông lại đối xử với tôi như vậy.