Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh 1985
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.

Chương 673: Tàu sân bay

Dịch: Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: metruye

Một người đàn ông và hai phụ nữ ra vào đường phố Thâm Quyến, tạo thành một cảnh quan lạ, có một số người chú ý, liền truyền nhau Lục Thiếu Hoa này là chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng, nhiều người kinh ngạc, vây quanh xem.

Như là phương tiện truyền thông, đương nhiên đài truyền hình Thâm Quyến muốn phỏng vấn Lục Thiếu Hoa, tuy nhiên bị Lục Thiếu Hoa từ chối, nguyên nhân là hắn hiện tại ở Thâm Quyến với thân phận một cá nhân, không tiếp giới truyền thông.

Nhưng đài truyền hình sẽ từ bỏ ý đồ sao? Đáp án rất rõ ràng, bọn họ đương nhiên không chịu, tuy nhiên, khi bọn họ lén đi theo Lục Thiếu Hoa quay chụp, để lộ ra một chút tin tức, nhưng không ngoại lệ, khi bọn họ còn chưa chuẩn bị tốt đã bị cảnh cáo nghiêm trọng.

Cảnh cáo đến từ chính phía chính phủ, là Tăng Ái Dân tự mình gọi điện đến đài truyền hình cảnh cáo, lúc này mới ngăn chặn được giới truyền thông rục rịch.

Nói giỡn, Lục Thiếu Hoa ở cùng chỗ với con gái Tăng Ái Dân, Tăng Ái Dân không để cho cô bị chụp hình đâu, cho nên, đánh tiếng là khó tránh khỏi, quan trọng hơn, Lục Thiếu Hoa là nhân vật quan trọng, nếu chọc giận hắn, khả năng có người sẽ gặp phải chuyện thảm.

Tăng Ái Dân biết rất rõ phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, sự kiện Tập đoàn Phượng Hoàng lúc trước, dám lấy chuyện rút lui toàn bộ vốn đầu tư để gây uy hiếp lớn, Tăng Ái Dân nghĩ không ra Lục Thiếu Hoa còn có gì không dám làm.

Cho nên, ra tiếng cảnh cáo là vì không muốn để Tăng Vũ Linh công khai bị lộ, đồng thời cũng là bảo vệ đài truyền hình Thâm Quyến, bởi vì Tăng Ái Dân sợ Lục Thiếu Hoa giận chó đánh mèo, khi đó kết cục của đài truyền hình Thâm Quyến sẽ như thế nào.

Đương nhiên, truyền thông không đưa tin, nhưng điều này không có nghĩa Lục Thiếu Hoa nổi tiếng này dạo chơi ở đường phố Thâm Quyến thì không ai biết, xem uy lực truyền bá của quần chúng nhân dân, đặc biệt mấy bà ba hoa, tốc độ truyền bá của bọn họ khá nhanh, không thua kém gì đài truyền hình.

Tuy nhiên việc đó không quan trọng, Lục Thiếu Hoa chỉ muốn làm cho mấy người Tăng Vũ Linh hạnh phúc, dù sao, cũng không lâu nữa lại chia lìa mà, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể cố gắng hết sức đi cùng các cô ấy.

Về phần khía cạnh cuộc sống kia, tự nhiên là không thể tránh khỏi, cùng nhau ngủ, cuộc sống về đêm có thể nói là khó mà mô tả, Lục Thiếu Hoa xuất hiện là một người đàn ông mạnh mẽ trên giường, khiến hai cô gái vừa hạnh phúc vừa đau đớn.

Nhưng mà thời gian như thoi đưa, thời gian lặng lẽ trôi qua, vài ngày đã rất nhanh trôi qua.

Vốn Lục Thiếu Hoa tính toán ở Thâm Quyến mười ngày, nhưng giờ đã được tám ngày, hành trình lại thay đổi, theo yêu cầu Tăng Vũ Linh, Lục Thiếu Hoa đưa các cô đến Bắc Kinh

Vì Tăng Vũ Linh các cô sắp khai giảng, nháy mắt thấy thời gian đến rất nhanh, cũng là thời điểm các cô phải về Bắc Kinh, chỉ có điều các cô rất ghét ngồi máy bay dân dụng của hàng không, lúc này mới thấy máy bay của Lục Thiếu Hoa, tính nhờ dùng máy bay của Lục Thiếu Hoa, bay qua Bắc Kinh.

Lục Thiếu Hoa đương nhiên không nửa lời oán thán, vui vẻ đáp ứng yêu cầu, vào giữa trưa ngày thứ tám, máy bay ở căn cứ Phượng Hoàng cất cánh, liên lạc hết thảy đều tốt, đáp xuống một căn cứ quân sự ở Bắc Kinh, sau đó Tăng Kiến Quốc phái người đến đón.

Đến Bắc Kinh rồi, Lục Thiếu Hoa không thể không quan tâm, đưa Tăng Vũ Linh các cô đến rồi rời đi ngay, vì thế, Lục Thiếu Hoa quyết định ở lại Bắc Kinh một ngày, dù sao thời gian cũng không quá vội.

Đêm đó, không thể không nói chuyện với Tăng Kiến Quốc, một già, một trẻ tán gẫu nhưng rất hòa hợp, Tăng Kiến Quốc mặc dù đã già, nhưng tầm nhìn không cũ, không giống như những người cổ hủ, trái lại Lục Thiếu Hoa rất thích nói chuyện.

- Tiểu Hoa à, ông nghe nói trong tay cháu có rất nhiều người đứng đầu về kỹ thuật quân sự?

Tăng Kiến Quốc đột nhiên hỏi.

Kỳ thực Tăng Kiến Quốc cũng không có biện pháp, âm thanh nghe hoàn toàn như một câu vô nghĩa. Người khác không biết hắn như thế nào có thể không biết, năm đó theo Đặng Lão dẫn dắt, mua kỹ thuật đạn đạo đường dài và kỹ thuật máy bay chiến đấu từ Lục thiếu Hoa, Tăng Kiến Quốc chỉ biết trong tay Lục Thiếu Hoa có nhiều chuyên gia đứng đầu về kỹ thuật quân sự.

Nhưng không có cách nào, cho dù biết trong tay Lục Thiếu Hoa có nhiều chuyên gia đứng đàu thế giới về kỹ thuật quân sự thì sao nào, Tăng Kiến Quốc không thể nói thẳng ra mục đích của ông ta, cốt yếu nói vài câu làm nền, sau đó mới nói ra mục đích của ông ta.

Lục Thiếu Hoa không lên tiếng, liếc mắt nhìn Tăng Kiến Quốc một cái, khẽ gật đầu, trong đầu suy nghĩ xem mục đích của Tăng Kiến Quốc là gì

Tăng Kiến Quốc đương nhiên không biết giờ này trong đầu Lục Thiếu Hoa đang suy nghĩ gì, ông ta cũng không muốn biết Lục Thiếu Hoa nghĩ gì, lời đã nói ra, đã làm nền tốt, tiếp theo nói ra mục đích của ông ta là đương nhiên.

- Những năm gần đây, cháu cũng đã thấy, kinh tế trong nước phát triển, tuy nhiên kinh tế phát triển mạnh nhưng không có thực lực quân sự hùng mạnh thì tất cả cũng chỉ là nói suông.

Nói đến đây, Tăng Kiến Quốc tạm dừng một chút, lại nói tiếp.

- Đặc biệt tình hình ở eo biển Đài Loan, rất ác liệt, nước Mỹ phong tỏa các đảo của ta, khiến biển rộng mênh mông mà nửa bước khó đi.

Lục Thiếu Hoa không nói gì, vẻ mặt tươi cười thể hiện những gì Tăng Kiến Quốc nói là rất đúng, hắn biết Tăng Kiến Quốc đang tiến gần đến, mục đích thật sự còn chưa có nói ra.

Quả đúng như vậy, Tăng Kiến Quốc tuy rằng đã tiến vào sâu thêm một bước nhưng vẫn chưa nói ra mục đích thật sự của ông ta, nhìn bộ mặt tươi cười của Lục Thiếu Hoa, có vẻ như không cần nói cũng biết, Tăng Kiến Quốc dù rất nhẫn nại, dù da mặt có dày, ông ta cũng đỏ bừng mặt lên.

- Ông nói, cháu có thể đừng dùng ánh mắt đó nhìn ông được không, còn nữa, cháu cười tươi như vậy là có ý gì, có phải chuyện đùa giỡn đâu?

Tăng Kiến Quốc làm một hồi giáo huấn

Không có cách gì, đây là cách duy nhất để Tăng Kiến Quốc che giấu sự xấu hổ, Tăng Kiến Quốc là bề trên, cũng có thể giáo huấn Lục Thiếu Hoa một chút.

- Ha ha

Lục Thiếu Hoa cười ha ha, hắn quả thật là đang xem khỉ diễn xiếc, bởi vì Lục Thiếu Hoa nghĩ, Tăng Kiến Quốc hoàn toàn không cần phải …làm như vậy.

- Ông à, ông hiện tại lấy danh nghĩa là cục trưởng cục An ninh Quốc gia nói chuyện hay là với danh nghĩa ông nội của Vũ Linh nói chuyện với cháu ạ, nếu lấy danh nghĩa cục trưởng cục An ninh Quốc gia nói chuyện, cháu cười để đáp lại, còn nếu lấy danh nghĩa là ông nội Vũ linh nói chuyện với cháu, vậy ông hoàn toàn không cần phải… ấp a ấp úng.

Lục Thiếu Hoa nói quả không sai, nếu lấy thân phận là người của chính phủ cùng Lục Thiếu Hoa nói chuyện, Lục Thiếu Hoa cười để đáp lại cũng là bình thường, mà nếu lấy thân phận là người nhà nói chuyện cùng Lục Thiếu Hoa, như vậy Lục Thiếu Hoa cười chính là chế giễu Tăng Kiến Quốc không cần phải như vậy….

Nghe vậy, Tăng Kiến Quốc càng đỏ mặt, xấu hổ vô cùng, đúng như Lục Thiếu Hoa nói, không cần phải làm như vậy, để hắn bị thuyết giáo một hồi, càng có vẻ giấu đầu hở đuôi.

Chột dạ, vô cùng chột dạ, Tăng Kiến Quốc nhiều tuổi như vậy, chưa lần nào bị một người trẻ phản bác không đúng tí nào như lần này.

- Ai

Ai thở dài một hơi, Tăng Kiến Quốc cười đau khổ lắc lắc cái đầu nói.

- Tốt lắm, ông cũng không nói vòng vo nữa, ý của cấp trên là muốn thông qua ông, kết nối với cháu một chút, muốn lấy được các trang thiết bị kỹ thuật trên biển có trong tay cháu.

- Tàu ngầm hạt nhân? Chiến hạm tuần tra? Tàu bảo vệ?

Lục Thiếu Hoa không bất ngờ, ung dung hỏi lại.

Kỳ thật từ lúc Tăng Kiến Quốc dò hỏi câu thứ hai, Lục Thiếu Hoa đã đoán được mục đích của Tăng Kiến Quốc, bây giờ Tăng Kiến Quốc đã nói toạc ra, như vậy có thể cùng thảo luận vào vấn đề chính.

Nhưng Tăng Kiến Quốc lại lắc đầu, hít một hơi thật dài, nói.

- Những kỹ thuật quân sự đó, mặc dù có chênh lệch một chút nhưng quốc gia phát đã triển mạnh. Trong vài năm tới, những trang bị này có thể đứng hàng đầu thế giới, không cần những thứ đó.

Chưa xong, nói đến đây Tăng Kiến Quốc nhìn thoáng qua Lục Thiếu Hoa, không thấy có phản ứng gì lớn, mới nói tiếp.

- Hiện tại quốc gia cần nhất chính là trang bị quân sự cỡ lớn, nếu có kỹ thuật tàu sân bay là rất tốt.

Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa không nghe sai, Tăng Kiến Quốc cũng không nói sai, đó là tàu sân bay.

Tăng Kiến Quốc biết trong tay Lục Thiếu Hoa có nhiều kỹ thuật quân sự đứng đầu là không có sai, nhưng kỹ thuật tàu sân bay, Tăng Kiến Quốc cũng không dám khẳng định là có, dù sao có được kỹ thuật tàu sân bay là rất khó, trên thế giới nhiều quốc gia như vậy, những quốc gia có được kỹ thuật này chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Trung Quốc là nước lớn, có năm nghìn năm lịch sử, nhưng ở cuối thời kỳ nhà Thanh, Trung Quốc lại sa sút, bất kể là kinh tế hay quân sự đều sa sút, đến nay lại bị người ta phong tỏa đường ven biển, làm sao có thể không phẫn kích

Mà ở ngoài biển rộng, tàu sân bay là có uy lực nhất, nếu Trung Quốc có được tàu sân bay, bất kể là trên chiến lược, hay là thực lực quân sự, đều đã nâng cao lên một bậc, như vậy không phải muốn phong tỏa là phong tỏa được.

Lục Thiếu Hoa biết, Tăng Kiến Quốc đang thử hắn, muốn chính miệng hắn nói ra có hay không kỹ thuật tàu sân bay.

Lục Thiếu Hoa có kỹ thuật này hay không, đáp án đương nhiên là có, nhưng hiện tại Lục Thiếu Hoa đang suy xét sự việc, lấy thực lực kinh tế hiện tại của Trung Quốc có thể làm ra tàu sân bay hay không và giữ gìn tàu sân bay ra sao?

- Kỹ thuật thì có, nhưng lấy tình hình quốc gia hiện nay, có thể làm được hay không?

Lục Thiếu Hoa hỏi lại một câu.

- Điều đó cháu không cần lo lắng.

Tăng Kiến Quốc cao hứng nói, ông ta đã đạt được đáp án ông ta cần.

Nhưng Tăng Kiến Quốc là người như thế nào, cho dù đã có được đáp án, nhưng ông cũng giữ rất tốt tâm trạng của mình, dù sao ông cũng không phải người bình thường, hơn nữa, trước khi dò hỏi, ông cũng đã nắm chắc bảy tám phần là Lục Thiếu Hoa có kỹ thuật tàu sân bay.

- Như vậy…

Lục Thiếu Hoa cố ý kéo dài âm thanh, ngẫm nghĩ một chút mới nói.

- Như vậy đi, nếu quốc gia cần, có thể tìm chuyên gia đến đàm phán, đương nhiên, không phải ngay lúc này, để một thời gian nữa đi, ông cũng biết gần đây cháu cũng bận rộn.

Cơn lốc tài chính Châu Á còn chưa chấm dứt, Lục Thiếu Hoa không muốn vội vàng trong việc bán ra kỹ thuật tàu sân bay này, Lục Thiếu Hoa thật tình chưa muốn làm

Tăng Kiến Quốc đương nhiên biết Lục Thiếu Hoa đang bận, gật gật đầu nói

- Không vấn đề gì, chờ qua khoảng thời gian này, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn lại việc này sau.

Quả thật Tăng Kiến Quốc cũng không vội, nhiệm vụ hôm nay của ông ta là thử Lục Thiếu Hoa một chút, xem hắn có kỹ thuật tàu sân bay hay không, lại chính là xem ý tứ của Lục Thiếu Hoa, xem hắn có muốn bán ra hay không.

Đừng quên, sự kiện trước kia, khiến Lục Thiếu Hoa trong lòng không thoải mái, khước từ bán ra kỹ thuật cho nhà nước, nay đã nguôi ngoai chưa còn không biết đâu.

Tuy nhiên giờ Tăng Kiến Quốc đã yên tâm, nghe giọng điệu của Lục Thiếu Hoa, biết là hắn đồng ý bán ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK