• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Nhậm Sương Bạch
Hợp tác giữa Thiên Hạ Hội và Hoa Nguyệt Tao Đàn
www.tangthuvien.com + www.hoanguyettaodan.org


Trong các trận quyết đấu giữa các kỵ sĩ thì việc chiến đấu bằng búa hay kiếm của các kiếm sĩ hay chiến sĩ là khác nhau,mỗi loại có lễ nghi cùng hình thức đặc thù riêng. Trước khi chiến đấu song phương cùng hành lễ qua lại, sau đó cưỡi chiến mã từ khoảng cách trăm thứơc chĩa mũi thương lao vào nhau tấn công, nếu có một bên rơi ngựa nhưng thoát chết, bên còn lại vẫn có thể tiếp tục truy sát,đến khi đối phương nhận thua hoặc là chết mới thôi.

Ca Ny khi không còn là người của Cáp Đặc vương quốc đã đem khải giáp, trường thương cùng mọi trang bị tùy thân trả lại. Điều duy nhất khiến nàng tiếc nuối chỉ là “Kim Dương thần câu” đã chết bởi “Hắc Ám Bạo Phong Tuyết” của Băng Thanh ảnh trong trận chiến băng nguyên. Bất quá Phỉ Âu Á đã đặc biệt đem một trong những ngự mã từ vương cung tặng cho vị đồng khuê tỷ muội làm kỵ mã. Tuy không thể sánh bằng “Kim Dương” nhưng cũng hơn xa những loại ngựa thông thường nhiều lần.

Ta vốn định đem Kim Tử tặng Ca Ny làm chiến mã nhưng Ca Ny cho rằng cưỡi Long Vương tham chiến là lấy lớn thắng nhỏ, như vậy đối với Hoắc Ân mà nói thật sự không công bằng, ta cũng chỉ đành nói “hảo” rồi thôi.

Ca Ny mặc khải giáp, trang bị trường thương, khiên và kiếm chu đáo dưới sự ủng hộ của chúng ta tiến tới đấu trường. Cả một đấu trường với diện tích cực lớn hôm nay là một biển người, những nhân vật quan trọng của Lôi Nhân công quốc ngồi chật kín trên khắp khán đài.

Đấu trường này vốn chỉ dùng cho các cuộc quyết đấu, nơi đây được trang bị đầy đủ mọi thứ cần thiết. Các trận quyết đấu trong giới qúy tộc đều được cử hành tại đây. Đặc biệt hai bên quyết đấu hôm nay là danh chấn Thánh ma đại lục: “Kỵ Sỹ Chi Hoa” Ca Ny - Tuyết Lan Đặc cùng truyền nhân của đệ nhất thế gia quý tộc Lôi Nhân công quốc: “Vô Song công tử” Hoắc Ân - Tư Phổ Lạc Nhân bá tước. Rất nhiều người khi trời còn chưa sáng đã sớm đến đấu trường chiếm vị trí tốt.

Khi chúng ta tới, từ đám người xem liền phát ra một tràng vỗ tay hoan hô nhiệt liệt, đại đa số ánh mắt đều tập trung trên thân những giai nhân tuyệt thế bên cạnh ta.

Hải Lực Khắc quốc vương đang ngồi trên cao phía trung tâm khán đài hướng về ta vẫy tay, ta cũng hướng sang y gật gật đầu đáp lễ rồi dẫn Ca Ny các nàng tiến về phía bên phải của đấu trường (Một trong những quy định quyết đấu của kỵ sĩ là: song phương chia ra ở hai bên đấu trường, trước khi quyết đấu sẽ không được tiếp xúc).

Bọn Lôi Tư mang thân phận quân nhân trên người nên không thể ở một chỗ cùng chúng ta, đành hướng về chúng ta chào một tiếng rồi chuyển lên khán đài, chỉ có Phỉ Âu Á không hề cố kỵ vẫn theo bên cạnh ta.

Ma giới chiến sĩ đã sớm tiến về phía phải đấu trường dựng những tấm lều và những vật dụng cần thiết. Khi chúng ta vừa đến lập tức Đạt Phỉ Lợi Áo dẫn theo quân đoàn trưởng đến nghênh đón.

Lúc này Lực Nam với thân hình cao lớn liền chủ động đến dắt chiến mã cho Ca Ny, nhưng thân hình còn to lớn hơn cả một con gấu lớn của y lại dọa cho chiến mã phải thối lui vài bước, mọi người thấy cảnh đó đều cười rộ lên.

Mọi người giúp Ca Ny kiểm tra lại lần cuối. Lúc này vị chủ tịch từ trên khán đài hướng về chúng ta vẫy một lá cờ nhỏ, đây chính là thông báo quyết đấu sắp bắt đầu.

Không hiểu sao trước trận chiến hiển nhiên không thể bại này trong lòng ta nảy sinh một loại cảm giác không rõ ràng, cảm giác này càng lúc càng không ngừng tăng lên trong lòng ta, thật vô cùng quái dị.

Mắt thấy Ca Ny sắp thúc chiến mã bước lên khu vực quyết đấu, ta lắc mình tiến tới trước chiến mã ý bảo nàng dừng bước.

Ca Ny nghi hoặc nhảy từ lưng ngựa xuống, bỏ khôi mão (mũ sắt) hướng ta nói: “Lai, chàng có gì muốn dặn dò gì thiếp sao?”

Ta tháo sợi dây chuyền “Tâm Chi Khải Giáp” từ trên cổ xuống, lại cởi cả vòng “Diệt Quang Giới” trên tay đặt lên tay nàng nói: “Trong lòng ta có chút không ổn, với sức mạnh tinh thần lực lượng của nàng đã có thể sử dụng hai pháp bảo này, chỉ để phòng xa thôi.”

Ta đem phương pháp sử dụng nói qua với Ca Ny một lần. Nếu thời gian còn cho phép, ta nhất định làm một cái “Nhị Cực Tinh Giới” giống như cái đã tặng cho Áo Lệ Na để nàng phòng thân, chỉ tiếc là không còn kịp nữa.

Sau khi nồng nàn hôn lên đôi môi đào hồng nhuận trên gương mặt đang ngẩng lên gọi mời của Ca Ny, ta vuốt nhẹ mang tai nàng nói: “Ny tử, ngàn vạn lần cẩn thận.”

Ca Ny cười ngọt ngào nói: “Thiếp chính là nữ nhân của Ma Thần Vương, còn ai có thể làm tổn thương thiếp sao? Lai, chàng hãy ở đây chờ tiểu ny tử của chàng giành thắng lợi trở về.”

Nàng đội lại mũ giáp rồi lắc mình cưỡi lên chiến mã, khẽ quát lên một tiếng thúc ngựa từng bước nhỏ tiến tới đấu trường.

Trên khán đài nổi lên tiếng vỗ tay rung trời, còn không ít người kêu lên: “Kỵ Sĩ Chi Hoa”! “Kỵ Sĩ Chi Hoa”!
Đương nhiên toàn bộ tiếng kêu la đó đều là từ đám môn nhân, đệ tử quý tộc trẻ tuổi.

Đột nhiên tất cả thanh âm đều tắt hẳn, cả đấu trường đang ồn ào là thế bỗng chốc không một tiếng động, ánh mắt mọi người đều tập trung tại một điểm, tập trung lên người một kim giáp kỵ sỹ toàn thân kim quang lấp lánh.

Từ bộ kim sắc khải giáp (bộ áo giáp màu vàng) trên thân kị sỹ phát tán những luồng kim quang làm chói mắt mọi người, phảng phất như trên trời dưới đất đồng thời xuất hiện hai mặt trời.

Hải Lực Khắc Quốc Vương phát lên tiếng “A” rồi lẩm bẩm: “Quả nhiên… Uy Bỉ Tư ngươi quả nhiên đã giao chúng cho Hoắc Ân. Ngươi chẳng lẽ không biết… Ai, ta không nên hy vọng vào sự may mắn, nên sớm đem việc này thông báo cho Ngô Lai, hy vọng sẽ không xảy ra việc gì.”

Ngay khi kim giáp kỵ sĩ xuất hiện Ca Ny liền cảm giác được một cổ khí thế cực kỳ mạnh mẽ ập vào mặt. Trong lòng nàng không khỏi thầm kinh sợ, liền ngưng tụ tinh thần lực lượng chuẩn bị ứng chiến

Lúc này ánh mắt của ta cũng bị kim giáp kỵ sĩ hấp dẫn, đồng thời ta cũng cảm ứng một loại khí tức thần thánh cùng chiến ý tràn ngập từ chỗ hắn phát tán ra ngoài, đó căn bản không phải là khí tức mà con người có thể có được, nhưng vậy thì là…là…

Bỗng thanh âm kinh hãi của Á Dạ từ phía sau ta truyền đến: “Đó chẳng phải là ‘chiến thần vũ trang’…”

Ta đột nhiên xoay người hỏi: “Tiểu Dạ, nàng nói sao?”

Ánh mắt mọi người đều hướng về Á Dạ.
Á Dạ khẽ nhíu mày, khuôn mặt có phần lo lắng nói: “Phụ vương thiếp thích thu thập các loại khải giáp và vũ khí cường đại, ông từng nói qua với thiếp hình dáng và công dụng của một vài loại thần khí cực mạnh. Nếu thiếp không nhìn lầm thì trên người Hoắc Ân chính là trang bị mà phụ vương từng nói qua với thiếp: ‘chiến thần vũ trang’, là áo giáp cùng vũ khí của thiên giới chiến thần. Năm xưa, chiến thần sau khi bị phụ vương đánh bại đã biến mất không thấy nữa, chiến thần vũ trang của y cũng theo đó biến mất, phụ vương phái người tìm đã lâu đều không chút thu hoạch, không thể ngờ được…”

Phổ Hi nghe vậy tức thì vô cùng lo lắng cho an nguy của tỷ tỷ vội hỏi: “Nói như vậy ‘Chiến thần vũ trang’ này rất lợi hại sao?”

Á Dạ gật gật đầu nói: “Đâu chỉ là lợi hại, phải nói là đáng sợ mới đúng. ‘Thánh Linh khải giáp’ có thể khiến cho tất cả ma pháp công kích đều vô hiệu. ‘Thần Tích chi thuẫn’(chiếc thuẫn thần kì) có thể khiến ma pháp phản hồi lại, ‘Thứ Thiên Long thương’ có thể xuyên qua bất kỳ kết giới phòng ngự nào, mà ‘Quang Minh thánh kiếm’ lại hội tụ lực lượng thánh quang hệ bên trong. Ngày đó phụ vương cũng rất vất vả mới có thể thắng được chiến thần. Lai, Ca Ny sợ rằng…”

Trong lòng ta không khỏi lo lắng, nhưng trận quyết đấu khi đã bắt đầu thì không thể dừng lại được nếu không uy danh thánh kỵ sĩ Ca Ny cũng sẽ kết thúc tại đây, giờ ta chỉ có thể đứng một bên chúc phúc cho Ca Ny.

Đương nhiên ta dự định lúc vạn bất đắc dĩ cũng sẽ ra tay, so với tính mạng người ta yêu thì chút hư danh đó có đáng gì chứ?

Kim giáp kỵ sĩ trên ngựa bỏ mũ sắt xuống liền hiện ra khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ của Hoắc Ân, hắn hướng Hải Lực Khắc Quốc Vương trên khán đài thi lễ rồi đội mũ lại, từ trên mình chiến mã đưa tay tháo xuống ‘Thứ Thiên Long thương’ kim quang sáng chói, mũi thương hướng thẳng về phía Ca Ny đang ở xa ngoài trăm thước.

Hải Lực Khắc Quốc Vương thấy Hoắc Ân trổ thần uy lẫm liệt không khỏi thở dài, từ chỗ Mạt Thúy Ti hoàng hậu bên cạnh rút ra một chiếc khăn tơ vuông chầm chậm giơ lên.

Trong nhất thời, chiến khăn đó trong tay Hải Lực Khắc Quốc Vương trở thành tâm điểm cho ánh mắt của mọi người.

Ánh mắt mọi người có mặt tại đấu trường đều khẩn trương nhìn và chốt chặt vào chiếc khăn vuông từ cổ tay Hải Lực Khắc Quốc Vương đang bồng bềnh rơi xuống.
Trong khoảnh khắc chiếc khăn vừa chạm đất, chiến mã của Ca Ny và Hoắc Ân đồng thời hí dài, cất bốn vó lao thẳng về phía đối phương.

Trong tay Ca Ny là một thanh trường thương chế tạo từ một loại gỗ sơn mao cử mộc cực tốt (một loại gỗ trên núi. ND) (Tuyệt đại đa số trường thương của kỵ sĩ đều được làm bằng gỗ, bởi vì kỵ sĩ phương tây sử dụng trường thương không giống với kỵ sĩ phương đông. Trường thương ngắn nhất cũng dài trên ba thước, chia làm ba bộ phận mũi thương, phản thương, cán thương. Trường thương có hình dạng này nếu chỉ dùng kim loại tạo thành thì trọng lượng tối thiểu cũng ngoài trăm cân, thấy rõ sử dụng loại trường thương này đừng nói chiến đấu, ngay cả cầm không cũng đã là vấn đề rồi, cho nên ngoài vài loại thần khí trong truyền thuyết (như của Lạp Cáp Nhân Đặc: ‘Khải Giáp Ma thương’) và những trường thương chuyên dụng dành cho những kỵ sĩ cá biệt có thần lực trời sanh thì đều chỉ dùng gỗ tốt tạo thành. Nhưng cho dù được làm từ gỗ thường thì trường thương cũng nặng đến trên dưới ba bốn mươi cân, chỉ thích hợp dùng trên ngựa mà thôi). Trường thương dài bốn thước bảy, nặng năm mươi ba cân mà nàng như thuận tay sử dụng một cách bình thường (a a, quái lực nữ). Lúc này nàng đã đem tinh thần lực lượng thông qua ‘Huy Hoàng Ngọc Trạc’ chuyển hóa thành một vầng hào quang lóe sáng trên thân thương, dùng thế ‘lôi đình vạn quân’ hướng thẳng đến nghênh đón tuyệt kĩ kỵ sĩ – “đột thứ” của Hoắc Ân đang lao tới từ phía đối diện.

Trọng lượng của cây ‘Thứ Thiên Long thương’ do Hoắc Ân sử dụng lên tới trên một trăm hai mươi cân nhưng trong tay hắn lúc này nhẹ tựa hồng mao. Kim quang chói mắt cũng lóe lên trên “Thứ Thiên Long thương” cùng lúc với một kích ‘đột thứ’ do hắn đánh ra, với tốc độ lao tới cực nhanh của chiến mã tựa như một dãi ánh sáng vàng chói mắt, uy khí vô cùng.

Nói thì chậm nhưng thực tế xảy ra rất nhanh, khoảng cách trăm thước giữa Ca Ny và Hoắc Ân trong nháy mắt đã biến mất dưới tốc độ lao tới thần tốc của hai tuấn mã. Trong sát na hai người tiếp cận nhau, hai đạo trường thương như hai lằn chớp điện đâm tới đối phương.

“Ca !”

Lúc song mã vừa lướt qua nhau, mũi thương của trường thương kỵ sĩ cùng khiên của Ca Ny bị vỡ tung ra thành nhiều mãnh, cả bao tay của nàng cũng bị phá vỡ, máu tươi nhuộn hồng cả bao tay. Mái tóc dài màu hoàng kim bay phất phới, khiến người ta không nhịn được phải tự hỏi là đầu khôi của nàng đã bay đi đâu mất, mà khải giáp trước ngực nàng cũng bị thủng một vết lớn để lộ ra nội y bó sát bên trong.

Hoắc Ân cũng bị trường thương của Ca Ny đâm trúng ngực, cả người bị chấn bay khỏi ngựa nhưng hắn chỉ lăn vài vòng trên đất rồi đứng dậy không chút thương tích, giương ‘Thứ Thiên Long thương’ hướng về phía Ca Ny đắc ý phát ra một tiếng rống lớn.

Thì ra trong lúc hai người vừa giao tranh, Ca Ny thân là thánh kỵ sỹ đã nhanh hơn Hoắc Ân một bước đưa trường thương đâm thẳng vào trước ngực hắn. Một kích này kết hợp giữa tinh thần lực lượng của Ca Ny và lực lao tới của chiến mã đó lợi hại đến mức nào hẳn chúng ta có thể đoán được, cho dù khải giáp kỵ binh có dày đến đâu trong nháy mắt cũng có thể xuyên thủng.

Song, ‘Thánh Linh khải giáp’ trên thân Hoắc Ân lại có thể cương mãnh trụ lại trước một kích toàn lực của Ca Ny, khiến cho mũi thương tạo thành từ sơn mao cử mộc cứng rắn hơn sắt thép dưới lực xung kích đó đã hóa thành từng đoạn, đồng thời trong khoảnh khắc Ca Ny ngẩn người ‘Thứ Thiên Long thương’ của Hoắc Ân liền đâm trả lại.

Hoắc Ân vốn có thực lực rất mạnh, hơn nữa lúc này được tăng cường sức mạnh của thần khí ‘Thứ Thiên Long thương’, một thương này bất luận tốc độ hay lực lượng đều ngoài dự liệu của Ca Ny.

Đã không còn kịp né tránh, trong lúc nguy hiểm cực độ, Ca Ny liền thể hiện bản sắc một thánh kỵ sĩ đã qua trăm trận chiến gặp nguy không loạn, trong phút chốc nàng đã đem tinh thần lực lượng tập trung trên khiên ở tay trái dùng phương thức tá lực nghênh tiếp ‘Thứ Thiên Long thương’.

Tuy có sự hỗ trợ cản trở của tấm khiên, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong “Thứ Thiên Long thương” thật quá mạnh mẽ, dù có gần bảy phần lực đạo bị tiêu thất khi đánh trúng khiên nhưng vẫn đủ tinh thần lực lượng chấn phá tấm khiên thành mạt phấn, dư lực còn lại công kích thẳng về phía ngực của Ca Ny.

Cũng may một kích vừa rồi của Ca Ny rất mạnh, tuy bị “Thánh Linh khải giáp” cản trở nhưng phần lớn lực lượng vẫn đủ mạnh mẽ để chấn ngã Hoắc Ân từ trên ngựa xuống. Vì vậy “Thứ Thiên Long thương” ở vào khoảng cách không thuận lợi, không sát tử được nàng. Bất quá kình khí phát ra từ thương cũng đủ chấn nát khải giáp trước ngực Ca Ny, đồng thời đánh bay mũ sắt của nàng.

Vì từng là thánh kỵ sỹ, Ca Ny đã kinh qua trăm trận chiến nên mới thế, nếu là người khác chỉ sợ đã sớm thảm tử tại trận rồi.

Từ đám khán giả vang lên một trận ồn ào, những người bên phía chúng ta đều khẩn trương vô cùng, hết thảy đều hận không thể lên trường đấu trợ lực cho Ca Ny.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK