Hỗn Thiên Lăng hóa thành một đạo tử quang trói chặt linh lực một trong hai vị Nguyên Anh sơ kỳ cường giả, cùng lúc đó Sơ Khai Chi Địa cũng bắt đầu hình thành dưới chân vị Nguyên Anh còn lại.
“Ah... ta thế nào không thể động đậy?” Một trong hai tên Nguyên Anh cường giả hốt hoảng lên tiếng.
“Ta cũng không thể nhúc nhích là thế nào?”
Nhắm mắt lại vận chuyển Thiên Địa Hoàng Quyết đến cực hạn, Kỳ Phong biết hắn lúc này linh lực cũng không đủ để sử dụng giải quyết cùng lúc hai tên Nguyên Anh cường giả này được mà chỉ có thể thử vận dụng kết hợp cùng lúc tầng thứ nhất Sơ Khai Chi Địa sau đó dùng trận kỳ tạo ra ảo trận trực tiếp vây khốn chờ Huyên ra tay mà thôi.
Nghĩ tới ý tưởng này Kỳ Phong nhất thời giật mình. Đây không phải là tầng thứ hai Ảo Vân Trận trong Thiên Địa Vân Vũ Hoàng Công Pháp sao? Hắn trong lúc cấp bách vậy mà lại có thể ngộ ra Ảo Vân Trận, nếu vậy tầng thứ ba Càn Khôn Vũ, tầng thứ tư Thiên Địa Lôi trong Thiên Địa Vân Vũ Hoàng Công Pháp, một Giới Thiên Địa này không phải hắn đã lĩnh ngộ hết rồi sao?
Ảo Vân Trận là kết hợp của tầng thứ nhất Sơ Khai Chi Địa cùng trận kỳ tạo ra ảo cảnh, người tiến vào sương mù sẽ bị khoá trong hỗn độn không rõ đâu là thiên đâu là địa trốn đến đâu cũng chỉ là mênh mông vũ trụ không có lối thoát cho đến khi sinh cơ bị rút hết mà hoá thành tro bụi nhưng hạn chế của tầng thứ hai là muốn một người chết đi cũng cần một ít thời gian nhưng nếu kết hợp bốn tầng công pháp này vậy thì cũng chỉ trong chớp mắt trừ khi Kỳ Phong nguyện ý mở ra một con đường nếu không đối phương không có đường sinh cơ tuyệt đối sẽ hoá thành tro bụi.
“Mà tầng thứ ba Càn Khôn Vũ không phải là hắn có thể kết hợp mưa hoa băng trong Thiên Hoa Băng Vũ sao?”
Kỳ Phong không biết hiện tại hắn vừa nghĩ nhưng lại không ngừng bấm khẩu quyết, xung quanh hắn từ từ hình thành vòng xoáy quấn lấy hắn cùng tên Nguyên Anh cường giả bị định trụ kia, người kia khuôn mặt không ngừng biến đổi, vẻ mặt đau đớn thống khổ cùng không cam lòng khi sinh cơ dần bị rút đi cũng là lúc từng tầng thế giới thứ hai dần định hình.
Tầng thứ ba và tầng thứ tư luyện thành cùng lúc với trên người tên Nguyên Anh kia là vô số cánh hoa băng cùng lôi vũ rớt xuống người cùng với sinh cơ không ngừng bị rút đi. Cái chết từ từ mà đau đớn như vậy làm cho Xà Vương Huyên sau khi giải quyết xong tên Nguyên Anh trung kỳ đến hộ pháp cho Kỳ Phong cũng phải giật mình.
Nguyên khí không ngừng cuồn cuộn tiến nhập về phía Kỳ Phong. Xà Vương Huyên thật sự hoảng sợ khi đứng bên ngoài nhìn vòng xoáy băng lôi vân dày đặc không ngừng mở rộng cùng khuếch tán ra xung quanh làm hắn nhất thời thoái lui ra xa tránh bị cuốn vào vòng xoáy do Kỳ Phong tạo ra.
Chỉ là tên Nguyên Anh bị Hỗn Thiên Lăng trói chặt kia thì không được may mắn như vậy, hắn hiện tại đã bị cuốn vào vòng xoáy quỷ dị do Kỳ Phong tạo ra kia mà không thể phản kháng dù chỉ một chút cũng không làm được.
Vòng xoáy quay chung quanh Kỳ Phong nhưng Kỳ Phong hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì.
Kỳ Phong cuối cùng cũng kết ấn.
“Ầm...ầm...”
Băng lôi vân đồng thời biến mất, trên mặt đất là một mảnh hổn độn, cùng lúc hai tên Nguyên Anh kỳ cũng bi tiêu tán đến thân xác cũng hoàn toàn biến mất nguyên thần hoàn toàn câu diệt, giống như bọn họ chưa từng xuất hiện qua.
Nếu như trên mặt đất không phải còn có Hỗn Thiên Lăng đã từng trói tên Nguyên Anh sơ kỳ kia ra chứng minh sự tồn tại của nó thì có lẽ Xà Vương Huyên sẽ cho rằng mình là đang nằm mơ đi.
Xà Vương Huyên trợn tròn mắt như không thể tin vào những gì hắn vừa chứng kiến. Đây mà là Luyện Khí kỳ sau? Nếu vậy khi tu vi của Kỳ Phong đạt đến trình độ như hắn vậy khi tu luyện sẽ là cái tình huống gì? May mà hắn đã tạo ra kết giới nếu không có khi nào tên tiểu tử này sẽ phá huỷ toàn bộ khu vực này luôn hay không a. “Biến thái, Phong nhi của hắn đúng là quá biến thái mà ha ha...”
Đã giải quyết hai tên Nguyên Anh cường giả không còn bóng dáng nhưng dường như Kỳ Phong còn chưa muốn tỉnh lại.
“Đáng chết. Đã qua một ngày thời gian Phong nhi như thế nào còn chưa có tỉnh lại, nếu cứ tiếp tục như thế này không phải rất nhanh sẽ có cường giả đến sao?” Xà Vương Huyên một mực bảo hộ bên người Kỳ Phong, tuy rằng hắn đã lập kết giới nhưng nếu thật sự có cường giả mạnh hơn hắn đến nơi này vậy cũng khó nói rồi.
Vận chuyển Thiên Địa Hoàng Quyết đến cực hạn không ngừng hấp thu nguyên khí, Kỳ Phong cảm giác mình sắp đột phá nhưng mà vẫn chưa đủ nơi này nguyên khí không đủ để chuyển hóa thành linh khí cho hắn tiếp tục đến tu luyện. Hắn là muốn hấp thu nhiều linh khí hơn nữa.
Kỳ Phong tỉnh lại đã là chuyện của hai ngày sau. Mở mắt ra, hắn hiện tại cảm giác thực lực của mình đang bị dồn nén đến cực hạn gần như muốn phun trào. Hắn biết mình sắp đột phá nhưng hiện tại nơi này điều kiện còn không cho phép.
Thiên Địa Vân Vũ Hoàng Công Pháp cuối cùng từ trong nghịch cảnh mà tu luyện sơ thành. Kỳ Phong nghĩ một nhánh thiên địa này là thế giới thuật pháp do chính hắn tự cảm ngộ mà ra thì cũng nên đặt cho nó một cái tên, hay gọi thuật pháp này là Chi Giới đi, “Chi Giới một nhánh thế giới.” Hiện tại hắn cũng không có thời gian đi ổn định Chi Giới vừa mới sơ luyện thành còn chưa ổn định này, nếu có thời gian hắn nhất định sẽ đi ổn định nó.
Nơi này không phải là nơi thích hợp để ở lâu, rời đi nơi này trước rồi tính sau, phục hồi lại tinh thần Kỳ Phong nhìn sang thì thấy Xà Vương Huyên đang ngơ ngác nhìn mình.
Kỳ Phong tự nhìn chính mình cũng không thấy có cái gì kỳ quái chẳng qua là trên người có chút bụi mà thôi. Vậy tên này ở đây làm cái vẻ mặt ngốc chết đi được ấy là để cho ai xem a?
“Ngươi nhìn ta đến nỗi phát ngốc luôn thế này là làm sao vậy?” Vì cái gì hắn vừa rồi là gặp được kỳ ngộ nên mới nhất thời không kìêm chế được mà tiến vào nhập định, có biết đâu một cái chớp mắt tên này làm sao lại biến thành người ngốc luôn rồi.
“Ách..hình như Kỳ Phong hắn hẵn là quên đi cái gì đó rồi thì phải?”
“Ngươi thật sự không nhớ?”
“Ta phải nhớ cái gì sao?”
“Mấy tên vây giết chúng ta?”“Ah...ta nhớ rồi nha, lúc nãy chúng ta là bị ba vị cường giả vây giết. Ha..không nghĩ tới ngươi vậy mà giải quyết sạch ba tên Nguyên Anh kỳ luôn nha, chậc chậc không nghĩ tới ngươi lại lợi hại như vậy, đúng là nhìn không ra mà.” Kỳ Phong cười cười nói.
“Ngươi không biết hai tên Nguyên Anh sơ kỳ kia thật ra là do ngươi giết.” Xà Vương Huyên trợn trắng mắt nhìn Kỳ Phong còn không nhận ra cái cảnh kinh thiên động địa do hắn tạo ra là như thế nào đi.
“Ah...cái gì, là ta giết?” Kỳ Phong ngơ ngác chỉ vào chính mình.
“Phải, chính xác thì hai tên đó chết trong vòng xoáy cảm ngộ của ngươi. Hai tên Nguyên Anh sơ kỳ không phải là do ngươi giết thì còn ai.”
“Ngươi thật sự xác định là hai tên Nguyên Anh cường giả là chết trong tay ta.” Không có đâu nha, hắn làm gì có cái năng lực đó cơ chứ. Huyên đây là đang nói đùa cái gì vậy a.
“Phải. Ta xác định.”
“Nha...” không nghĩ tới, thuật pháp phụ thân truyền thừa lại không đơn giản như vậy. “Vậy phụ thân đâu? Ngài rốt cuộc là ai? Thật sự mỗi một kiện đồ vật mà người truyền thừa cho hắn toàn bộ đều là bảo vật vô giá.” Thế này nếu bị người biết được truyền lưu ra ngoài vậy hắn không phải biến miến thịt dê béo rồi sau? Nghĩ tới đây thôi hắn đã cảm thấy rùng mình rồi.
Nhìn những vết tích còn lại của vòng xoáy cảm ngộ kia cũng có thể là sự thật đi. Cuống lên Hỗn Tiên Lăng cầm vào trên tay cảm nhận tử quang lưu chuyển, cột lại trên mái tóc. Đây là đồ Đại sư huynh cho hắn, đúng là đã cứu hắn một mạng a.
Điều chỉnh tốt tâm tình Kỳ Phong quay sang nói với Xà Vương Huyên. “Huyên, nhanh rời khỏi nơi này đi thôi, ta có cảm giác lại sắp có cường giả đuổi đến.” Đùa gì chứ, giờ không chạy còn đợi đến khi nào a.
Xà Vương Huyên không biết nội tâm Kỳ Phong lúc này là ở sợ bóng sợ gió, nếu mà hắn biết hắn nhất định sẽ nói “ngươi nhập định đã qua ba ngày, cũng chẳng có ma nào đuổi tới tìm ngươi, ngươi ở đây là sợ cái gì?” Chỉ là Xà Vương Huyên hiện giờ nội tâm cũng đang có thắc mắc là vì cái gì Kỳ Phong làm ra động tĩnh lớn như vậy nhưng cũng không có cường giả nào đuổi đến tra xét.
“Ta biết, để ta mang theo ngươi đi đi.” Vừa nói Xà Vương Huyên cũng biến về nhân hình ôm lấy Kỳ Phong nhanh chóng phóng đi.
“Hả...không cho hắn có cơ hội từ chối cứ như thế ngang nhiên ôm hắn phóng đi rồi?” Mà cũng phải công nhận Huyên động tác nhanh hơn hắn rất nhiều nha. Đúng là thực lực kém xa nhau có khác mà.
“Mỗ Kỳ nào đó chỉ lo hưởng thụ mà quên mất mình là bị mỗ rắn nào đó ngang nhiên cắp đi mà còn không có phát tác nha ha ha...”
Năm ngày sau Xà Vương Huyên dường như cảm nhận được uy áp khí tức cực mạnh phát ra từ chỗ sâu trong Vạn Lâm Sơn mà tạm thời rơi chậm lại. Có thể đây chính là uy áp làm ảnh hưởng đến yêu thú trong Vạn Lâm Sơn này đi. Hai người đề phòng đi qua xem xét.
Khi hai người đến nơi phát ra uy áp lại gặp không ít tu sĩ đang tụ tập cùng một chỗ mà nơi phát ra uy áp chính là hang động phía trước không xa.
Những người đang tụ tập nơi này khi phát hiện có người đến thì lập tức đảo mắt qua nhìn, khi bọn họ trong thấy hai người đến một người là Luyện Khí kỳ mà người kia cũng chỉ là Kim Đan sơ kỳ không có gì đáng e ngại thì cũng không quan tâm nữa mà tập trung chú ý động tĩnh từ phía hang động.
Hai người đến đúng là Kỳ Phong cùng Xà Vương Huyên đã dịch dung cùng ẩn tàng rồi thực lực chân chính.
Nhìn tràng cảnh trước mắt, những người này là đến đây từ nhiều ngày trước đi. “Như vậy có thể giải thích vì sao Phong nhi làm ra động tĩnh lớn như vậy cũng không một ai đến tìm hiểu, thì ra là tập trung ở nơi này phục kích yêu thú. Mà loại yêu thú gì có thể hấp dẫn tầm mắt của đám người này đến như vậy?” Đây là suy nghĩ của Xà Vương Huyên cũng đồng thời là suy nghĩ của Kỳ Phong vào lúc này.
Xà Vương Huyên dụng thần niệm nhìn vào hang động phía trước “ầm...” thần niệm bị đánh bật trở về, Xà Vương Huyên cả người chấn động.
“Ta nói này người trẻ tuổi, ngươi tốt nhất là thu lại thần niệm, nếu chúng ta có thể thì nơi này cũng không đến lượt ngươi.” Người cảnh cáo Xà Vương Huyên là một tên Nguyên Anh hậu kỳ, có vẻ như là người đứng đầu trong nhóm cường giả tu tập nơi đây.
Từ Luyện Khí kỳ đến Nguyên Anh hậu kỳ thực lực cách xa nhau nhiều lắm, nhất là Huyên vừa mới trải qua một trận chiến đấu lại nói nơi này cũng không phải có một vị cường giả mà còn có rất nhiều cường giả còn đang nhìn chằm chằm bọn hắn.
Nghe vị Nguyên Anh hậu kỳ này nói chuyện, nhiều tia thần niệm cũng đồng thời chiếu về bên này làm Kỳ Phong nhất thời nỗi hết cả da gà. Hắn đứng nép vào sao lưng Huyên cố ý tỏ ra mình là một tên Luyện Khí kỳ nho nhỏ không đáng để bọn họ bận tâm. Ở đây đa số là Kim Đan kỳ cùng Nguyên Anh kỳ, hắn là tên tu sĩ Luyện Khí duy nhất tồn tại ở nơi này nên hắn cần phải tận lực thu nhỏ sự tồn tại của chính mình lại.
Đừng thấy Kỳ Phong hắn cùng lúc giải quyết hai tên Nguyên Anh sơ kỳ mà nghĩ hắn có thể đối phó được với đám cường giả này mà lằm. Hắn thực ra cũng chỉ là dựa vào may mắn từ trong cảm ngộ đúng lúc giải quyết hai tên Nguyên Anh sơ kỳ chặn giết bọn hắn mà thôi. Mặt khác một nhánh thế giới Chi Giới do hắn tạo ra kia còn chưa có hoàn thiện, hắn lấy cái gì đi chống lại những người này. Vẫn là cẩn thận một chút tránh bị chú ý thì tốt hơn.
Kéo lại tay áo Xà Vương Huyên ý bảo hắn đừng manh động, chọc giận đám người này cũng không có gì tốt.
“Cám ơn đạo huynh đã chỉ điểm, là ta nhất thời manh động.” Biết được Kỳ Phong là ở lo lắng cho mình, vốn định phát tác Xà Vương Huyên tâm an tỉnh trở lại.
Kỳ Phong nép vào bên người Xà Vương Huyên, nhìn qua thì có vẻ như sợ hải nhưng kỳ thật hắn là đang quan sát bên trong hang động.
Mọi người không nhìn thấy bên trong hang động vì có thứ gì đó chặn lại thần niệm đồng thời đánh bật thần niệm trở về. Nhưng Kỳ Phong hắn thì lại khác, hắn có Tử Nhãn, là Tử Nhãn đã được Xà Vương Huyên dùng thuật pháp che đi màu mắt.
Lúc này tận dụng không người để ý Kỳ Phong tập trung tinh thần nhìn xoáy vào bên trong hang động, để Kỳ Phong giật mình là sâu bên trong hang động vậy mà lại chia ra năm phương hướng khác nhau.