• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửa thôn phía nam của tân thủ thôn 110, một nửa đường phố đã bị hàng trăm người chơi tàn phá không ra hình thù gì. Toàn bộ khu vực hỗ loạn xen lẫn với những tiếng động lớn, bụi đất bay lên. Tiếng leng keng đào móc không dứt bên tai. Những người chơi này căn bản đang vùi đầu vào đào bới không để ý tới hơn 500 thủ vệ NPC đang từ xa chạy như điên tới.

“ Đám hỗn đản các ngươi, tất cả dừng tay lại cho ta.” Lão trưởng thôn Brie hổn hển hô to một tiếng, cái cằm mập mạp hơi kích động mà run lên.

Nhìn cảnh tượng nhà cửa bị tàn phá trước mắt, thôn trưởng tức giận đưa tay run rẩy chỉ vào hơn trăm người chơi trước mặt, nói năng có chút lộn xộn: “Các người, các người, mấy tên phá hoại đáng chết, nhìn xem các người các người đã làm cái gì vậy? nói, nói mau, là ai bảo các ngươi làm như vậy?”

“Là nàng!”

Vô số người chơi đều đồng loạt chỉ về một phương hướng, ngay cả ánh mắt cùng đồng loạt nhìn về một chỗ.

Lập tức, một cô gái tầm 17, 18 tuổi nhìn thực hoạt bát, thực thanh xuân, tinh thần phấn chấn từ trong biển người mà hiện ra. Thực ra là nàng bị đám người chơi bên cạnh thi nhau tránh né ra như ôn dịch, họ sợ bị hiểu lầm là đồng lõa với cô gái kia.

Kỳ thật, rất nhiều người chơi căn bản đều biết không thể đào tiền được ở nơi này, cam lòng mắc mưu người khác chỉ để làm cho người khác mắc mưu. Nhàm chán thì tới đây giúp vui, chỉ e thiên hạ không loạn mà thôi. Còn có vài người thuần thúy là vì rất thâm độc. Đương nhiên, mặc kệ là xuất phát từ cái gì đi nữa, bọn họ đều là chơi ở trong trò chơi mà thôi. Không phải sao?

Nhìn thấy nhiều thủ vệ tới như vậy, các người chơi này mới ý thức được tình thế nghiêm trọng, có vài người chơi đã muốn lén lút logout nhưng bất đắc dĩ phát hiện ra lại không rời khỏi mạng được.

Cô gái kia lẻ loi trơ trọi như hạc giữa bầy gà, trên khuôn mặt thanh xuân lúc này có chút tái nhợt, môi tròn thành hình chữ 0, trên đỉnh đầu hiện lên bốn chữ to bắt mắt ---- Bại Gia Nguyệt Nguyệt.

“Bại Gia Nguyệt Nguyệt, hay hay lắm, ngay cả tên cũng như hình tượng, rất sinh động.” Thôn trưởng phát ra hai tiếng cười lạnh:

- Bởi vì cô phá vỡ trật tự của tân thủ thôn, kích động người chơi phá hoại của công, hiện giờ xử phạt cô như sau: Một là, phạt tiền 5000 đồng vàng, hệ thống tự động trừ vào hành trang của cô tới khi nào đủ thì thôi. Hai là, đưa tới nhà tù của thành Phonex giam giữ trong bảy ngày, thời gian logout không tính, ngồi tù đủ bảy ngày thì ra.”

- Thôn trưởng đại nhân, ta oan uổng mà.

Nghe xử phạt như thế, Bại Gia Nguyệt Nguyệt mặt không còn chút máu, thét lớn kêu oan.

Thôn trưởng Brie nghe thấy Bại Gia Nguyệt Nguyệt quát tháo, hơi hơi ngẩn người, khoát tay:

- Được rồi, vậy cô nói xem, bản trưởng thôn ta xử oan cô như thế nào?

- Ta cũng là người bị hại mà thôi, ta cũng bị người khác lừa mà làm như vậy à!

Bại Gia Nguyệt Nguyệt vẻ mặt ủy khuất.

Thôn trưởng Brie có chút tò mò:

- Nga, vậy cô nói coi, là ai đầu trò?

- Là một người chơi có tên là Ta Là Một Tên Trộm!

Bại Gia Nguyệt Nguyệt nhìn chằm chằm vào thôn trưởng, ánh mắt tròn tròn, thật lớn.

Thôn trưởng đại nhân hướng tới thủ vệ bên cạnh phất tay, lại chỉ vào các người chơi phía trước mở miệng nói:

- Các người đi tra xem một chút, đưa người có tên là Ta Là Một Tên Trộm mang tới đây cho ta.

- Vâng, thôn trưởng đại nhân.

Nhóm thủ vệ lớn tiếng trả lời, cũng bắt đầu tìm kiếm trong đám người chơi.

Sau một hồi vất vả, nhóm thủ vệ tìm kiếm bên trong đám người chơi. Đương nhiên kết quả có thể nghĩ ra, làm sao có thể thấy được bóng dáng của Mộ Dung Tiểu Thiên, lúc này chỉ sợ hắn đang một mình ở ngoài thôn, tay cầm cuốc chim mà liều mạng chiến đầu cùng ngựa quái đây.

- Thôn trưởng đại nhân, nơi này không có ai tên là Ta Là Một Tên Trộm.

Nghe thấy thủ vệ trả lời, thôn trưởng nhíu mày nhăn mặt, suy tư một chút, nhìn quét vào đám người chơi trước mắt, vuốt cằm hỏi:

- Các ngươi có ai nhìn thấy qua người này?

Rồng Ngoan Ngoãn thấy đám người chơi nhìn tới nhìn lui lắc đầu không lên tiếng, đành phải do dự đúng ra mở miệng nói:

- Thôn trưởng đại nhân! Đại nhân, ta có nhìn thấy người kia.

- Đại nhân, người nghe rồi đó, anh Rồng Ngoan Ngoãn này có thể chứng minh cho ta, anh ấy cũng nhìn thấy tên kia à!

Bại Gia Nguyệt Nguyệt rốt cục trên mặt cũng có chút huyết sắc, hưng phấn phát to một tiếng.

Rồng Ngoan Ngoãn lắc đầu, bất đắc dĩ nói tiếng:

- Nhưng! Cái tên Ta Là Một Tên Trộm kia chỉ hỏi ta một câu, sau đó bỏ đi mà!

- Nga? Hắn nói gì vậy?

Trưởng thôn Brie hỏi.

Hàng trăm ánh mắt nhìn chăm chú vào Rồng Ngoan Ngoãn, đây chính là câu nói mấu chốt à nha!

Rồng Ngoan Ngoãn cẩn thận nhìn mọi người, nhất là Bại Gia Nguyệt Nguyệt, liếm môi có chút khó xử nói:

- Hắn hỏi ta, các người đang làm gì đấy, ta nói, lấy tiền. Sau đó hắn lắc đầu rồi rời đi.

- Oaaaa!

- Aaaaaa!

- Thì ra là thế!

Tất cả mọi người không nghĩ tới lại có một kết qua như vậy.

Thôn trưởng Brie cười lạnh hai tiếng, lạnh lùng nhìn Bại Gia Nguyệt Nguyệt:

- Hắc hắc, đã có tên Rồng Ngoan Ngoãn này làm chứng. Tuy nhiên tình huống hắn nói ra giải thích cho chúng ta hai điểm. Thứ nhất, Ta Là Một Tên Trộm quả thật đã tới, nhưng thực rõ ràng là đến sau tên Rồng Ngoan Ngoãn kia. Thứ hai, hắn cũng không có phá hoại thôn trang như các người, hơn nữa còn lắc đầu trước hành vi trơ trẽn của các ngươi mà rời đi.

Thôn trưởng đại nhân phất tay, giọng điệu nghiêm khắc nói:

- Mang Bại Gia Nguyệt Nguyệt thị dân có ý đồ nhiễu loạn trật tự trị an xã hội cùng vu khống người tốt này đi.

Nhóm thủ vệ không nói hai lời, bật người xông lên bắt Bại Gia Nguyệt Nguyệt.

- Aaaa..

Tình hình đột nhiên thay đổi làm cho Bại Gia Nguyệt Nguyệt phát ra một tiếng thét dài chói tai vô cùng khủng khiếp:

- Tên khốn Rồng Ngoan Ngoãn này, ta khẳng định mày với Ta Là Một Tên Trộm là cùng một bọn. Bổn tiểu thư ta sẽ không tha cho bọn mày đâu…….

Thanh âm thê thảm, âm lãnh khủng bố làm cho tất cả mọi người ở đây không khỏi rùng mình.

Rồng Ngoan Ngoãn nhất thời run run, sắc mặt xấu hổ bất đắc dĩ phải lầm bầm lầu bầu: “Quái, việc này có liên hệ gì với ta nha, ta chỉ là ăn ngay nói thật mà!”

Làm cho Rồng Ngoan Ngoãn không ngờ chính là, bởi vì lúc này mình lắm miệng mà sau này gặp phải trả thù thảm thiết, bức mình gần như trở về LV0.

Nhưng mà, đồng thời cũng bởi vì hắn lắm mồm, mà sau này lại trở thành một truyền kỳ thần thoại trong [Vận Mệnh] ---- tình bạn vượt qua thời gian, tỏa sáng vô cùng, trở thành một nhân vật phong vân trong [Vận Mệnh]

[Vận Mệnh], nó tuyệt đối không dựa theo quỹ tích vận hành của người đặt ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK