Lúc đi ngang qua cửa Đề Lợi Á tiểu trấn, một cái quán bên cạnh hấp dẫn chú ý của Tiêu Linh, quán này phóng ra dao động của cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc, đựng trong những bình thủy tinh tinh xảo là một hoàn thuốc màu lam, thuần túy mà trong suốt.
Cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc này đối với game thủ trợ giúp phi thường lớn, trong chiến đấu có cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc bổ sung, các người chơi mới có thể duy trì năng lực chiến đấu liên tục, mới có thể khiêu chiến boss cấp bậc càng cao, mới có thể đạt được cao cấp trang bị. Quan trọng hơn chính là cấp tốc ma pháp hoàn thuốc còn có thể dùng trong thời khắc mấu chốt để cứu mạng.
Ma pháp chính là tánh mạng của pháp hệ nghề nghiệp! Mấy lời này một điểm cũng không sai, một pháp hệ nghề nghiệp không có ma pháp giá trị, đụng một game thủ hay quái vật gì có thực lực tương đương cũng chỉ có một đường chết. Cho nên có thể có được một bộ phận cấp tốc phục hồi hoàn thuốc trợ giúp đúng là khát vọng của từng pháp hệ nghề nghiệp.
Nhưng cấp tốc phục hồi hoàn thuốc không phải là người nào cũng có thể dùng nổi.
Bởi vì ma lực thảo quá mức thưa thớt, làm cho cấp tốc ma pháp hoàn thuốc cung không đáp ứng cầu, cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc giá cả lại quá cao so với cấp tốc phục hồi tánh mạng hoàn thuốc, hơn cấp tốc phục hồi tánh mạng hoàn thuốc đúng 6 lần, bất quá giá cả cho dù cao thái quá, game thủ vẫn cung không đủ cầu.
Chủ nhân của quán phát ra dao động là một game thủ hơn 20 tuổi, tóc ngắn màu đen, bộ dáng hết sức nhẹ nhàng khoan khoái, mặc luyện kim thuật sĩ trường bào, luyện kim thuật sĩ trường bào của hắn cùng cơ giới luyện kim thuật sĩ trường bào có điều bất đồng, đồ án trên cơ giới luyện kim thuật sĩ trường bào là một ít ký hiệu, mà trên luyện kim thuật sĩ trường bào của hắn có thêu một bức đồ án dây thường xuân, tượng trưng cho thân phận của hắn, là một ma dược luyện kim thuật sĩ!
Trên quán thả ra dao động của hơn 30 bình tiểu hình cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc, mỗi bình tiểu hình cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc giá cả khoảng 30 kim tệ!
Người trẻ tuổi cao giọng hét: “Bán ra tiểu hình cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc, 30 kim tệ một lọ, muốn mua màu tới.”
Trọng giọng nói có ngạo khí thản nhiên, giống như loại đồ vật như cấp tốc hồi phục ma pháp hoàn thuốc này không lo bán không ra, cho dù giá cả cao tới đâu cũng sẽ có người mua.
Ma dược luyện kim thuật sĩ không có người nghèo, những lời này đúng là không sai! Ma dược luyện kim thuật sĩ lúc luyện cấp thường xuyên gặp phải một ít dược thảo, bọn họ thu thập dược thảo này, sau đó chế tạo thành các loại hoàn thuốc, một bộ phận chính mình sử dụng, một bộ phận khác phân ra bán cho người khác lấy kim tệ.
Chỉ là ma pháp hoàn thuốc này, người trẻ tuổi có thể thu vào trên vạn kim tệ!
Hình như trên thế giới này chỉ còn lại có Tiêu Linh là người nghèo thôi, Tiêu Linh xấu hổ, chính mình cũng không dám dùng hoàn thuốc quý như vậy, đang chuẩn bị đi, cước bộ ngừng lại một chút, đang suy nghĩ có muốn hay không mua một lọ cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc dự bị, dù sao có một lọ cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc phòng thân có thể tại thời điểm mấu chốt cứu mình một mạng, đau lòng mà lấy 30 kim tệ mua một lọ. Đem cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc thu vào trong túi, tiếp tục hướng phía tây nam đi đến.
Tiêu Linh chân trước vừa mới đi, game thủ phía sau liền vây quanh cái quán này, hơn 30 bình tiểu hình cấp tốc phục hồi ma pháp hoàn thuốc bị chúng người chơi đoạt mua không còn thứ gì, có game thủ còn la hét hỏi còn có hay không.
“Đã bán hết.” Người trẻ tuổi thản nhiên đáp, đem quán thu lại, vỗ vỗ hành trang, mỉm cười thẩm nghĩ: “Có tiền này lại có thể mua không ít cao cấp trang bị rồi, một người luyện cấp đúng thật là mệt a.”
Chúng game thủ nghe người trẻ tuổi nói, đám người hứng thú đều biến mất, tán đi. Truyện Võng du chi luyện cấp chuyên gia copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Thần vụ đem huyết sắc tu đạo viện bao phủ, kiến trúc đỏ như máu tại sương mù trắng mịt mờ như ẩn như hiện, vừa thần bí vừa quỷ dị. Lần thứ hai tới nơi này, Tiêu Linh quen thuộc lắm rồi, chỉ là lần này, mục tiêu của Tiêu Linh là Áo Đặc Lan sơn cốc phía sau huyếtsắc tu đạo viện.
Heo rừng quặng mỏ động, tọa độ: Đề Lợi Á: 329, 238, 506.
Dựa vào tường màu đỏ bao quanh huyết sắc tu đạo viện, chậm rãi đi tới, nơi này thường xuyên có huyết sắc chiến sĩ cùng huyết sắc pháp sư lui tới, Tiêu Linh không thể không làm việc cẩn thận.
Một người không thể ứng phó nhiều nguy hiểm, Tiêu Linh có chút hoài niệm cảm giác lúc cùng Loạn Ảnh, Dục Huyết, Phi Vũ cùng nhau tổ đội sát quái, bất quá ý niệm này rất nhanh bị khu đuổi ra khỏi đầu, tuyệt đối không thể sinh ra tâm lý ỷ lại, một khi quen cùng đoàn đội hợp tác, đối với đoàn đội sinh ra ỷ lại, thiên về đoàn đội như vậy ảnh hưởng rất lớn tới cá tính của mình.
Trong đoàn đội bình thường sinh ra một ít pháp hệ nghề nghiệp ngốc nghếch, bởi vì bọn họ căn bản không sử dụng bất cứ ý thức gì, phía trước có chiến sĩ chống đỡ, phía sau có mục sư tăng máu, chỉ cần tìm một góc hẻo lánh, ngốc nghếch phóng ra ma pháp, đem giá trị thương tổn khống chế trong khoảng giá trị cừu hận là được rồi.
Tiêu Linh không nghĩ trở thành dạng pháp hệ nghề nghiệp như vậy.
Tiêu Linh nguyên bổn đi theo đường công huân, nhung bởi vì bây giờ người chơi cấp bậc rất cao rồi, Tiêu Linh đến chiến trường chỉ có bị giết, bất đắc dĩ chỉ có thể đi theo con đường sát quái chậm rãi đem câp bậc luyện lên.
Theo tường vây màu đỏ quanh huyết sắc tu đạo viện, hướng Áo Đặc Lan sơn cốc đi đến, bởi vì thần vụ chưa tan, tầm nhìn cũng không trống trải, Tiêu Linh không dám đi quá nhanh, miễn cho đụng phải nhiều quái vật làm cho mình lâm vào hiểm cảnh.
Trên đường đánh chết không ít huyết sắc chiến sĩ cùng huyết sắc pháp sư, tuôn ra một kiện lam trang chưa xem xét, Tiêu Linh ném trang bị vào hành trang, xuyên qua cây cối trong rừng, tiếng nước ào ào từ xa truyền đến, giống như vạn mã phi nước đại, đi theo tiếng nước, chỉ thấy giữa hai ngọn núi là một thác nước cao tới mấy chục thước chiều rộng chừng 3 - 4 thước ào ào đổ xuống, bọt nước vẩy ra tại thác nước hình thành một hồ nước, nước chảy hướng phương xa chảy đi, trong hai ngọn núi là một tảng lớn bình nguyên, non xanh nước biếc, phong cảnh như tranh, đẹp không sao tả xiết.
Nơi này là Áo Đặc Lan sơn cốc! Một thảo nguyên đầy cây xanh trải rộng, đám sương tại trong sơn cốc không ngừng phiêu đãng, cả Áo Đặc Lan sơn cốc u tĩnh mà tươi đẹp giống như tiên cảnh.
Tiêu Linh đứng đầu nguồn nước, hướng xa xa nhìn lại, cả Áo Đặc Lan sơn cốc thu hết vào đáy mắt, vách đá cao vài trăm thước hai bên cấp cho sơn cốc vài phần hùng tráng.
Bên cạnh thác nước là một tiểu đạo ruột dê thông xuống phía dưới Áo Đặc Lan sơn cốc, địa thế hiểm trở thật dọa người, nếu từ địa phương cao như vậy té xuống, không bị ngã chết mới là lạ.
Tiêu Linh đang định theo tiểu đạo đi vào Áo Đặc Lan sơn cốc, cây cối cách đó không xa truyền đến một ít tiếng vang.
Cây cối bị đẩy ra, trong đám thần vụ, một thân ảnh hỏa hồng cấp tốc tới gần, trong tay cầm một thanh đại kiếm hàn quang lòe lòe, đúng là hướng chính mình mà đến! Xem bộ dáng đúng là một huyết sắc chiến sĩ, nếu chỉ có một huyết sắc chiến sĩ mà nói, Tiêu Linh cũng không lo lăng, chuẩn bị chiến đấu rất tốt.
Thu! Trên bầu trời một tiếng chim hót bén nhọn như là tiếng kêu to của loại ưng nào đó, một đạo bóng ma màu đen xẹt qua trên bầu trời.
Tiêu Linh ngẩng đầu nhìn lại, đây là một đầu hắc ưng, sải cánh chừng 1 thước, toàn thân bao trùm lông vũ màu đen, bay cũng không cao, xoay quanh tại đỉnh đầu Tiêu Linh.
Tiêu Linh có chút kinh nghi bất định, đầu hắc ưng này cũng là quái vật sao? Chẳng lẽ mục tiêu của nó là mình?