Mục lục
Chuế Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Cuối tháng 11 năm Cảnh hàn thứ 13, tuyết lớn đầy trời.

Nhưng không phải tuyết mà việc Nữ chân công thành bấy giờ mới là đại họa với Biện Lương thành, thậm chí là toàn Vũ triều. Suốt mấy tháng từ lúc bọn chúng xuôi Nam tới nay, điên cuồng thảm sát dân chúng, mười vạn quân do Tông Vọng suất lĩnh tung hoành chém giết như gió lớn bẻ cành khô, ngoài Biện Lương đại phá mấy chục vạn quân, đối với người Vũ thật sự là thảm thiết.

Bao lâu nay dưới cảnh thái bình, người Vũ vốn trọng văn khinh võ. Văn nhân nắm binh quyền, tài nguyên tập trung vào lý luận quân sự là chính. Bày kế như thế nào, hậu cần ra làm sao, âm mưu dương kế làm sao vận dụng, làm sao công đoạt nhân tâm, thật cũng không ít. Cũng bởi thế mà lúc đánh không lại người Liêu thì vác người tiền ra mua chiến tích, gây phản gián, xua hổ nuốt sói... Chỉ là đến lúc này, tất cả đều vô dụng.

Trong mấy tháng qua dưới bàn tay Tông Vọng, các trường phái lý luận quân sự cùng những hy vọng hão huyền đều bị đập nát. Hắn mỗi lần, xuất binh đều quả quyết, tấn công đều dũng mãnh, chấp hết thảy âm mưu quỷ kế. Đặc biệt là ngay sau đêm tháng 20 tháng 11 ấy, lập tức phát động công phá Biện Lương thành. Thủ đoạn của Tông Vọng tựa như vung đại đạo, tại chỗ yếu hại của Vũ triều không ngừng chém xuống, không hề có hư chiêu.

Mà Biện Lương cũng chỉ có thể đem tài lực tích lũy suốt 200 năm ra mà chèo chống.

Văn nhân trị quốc, tích lũy hơn hai trăm năm, cũng có thể nói là gốc rễ sâu dày. Đã đành là có nhiều người trung quân ái quốc, liều mình báo nghĩa, lại thêm rất nhiều người do thiết thân lợi ích thúc đẩy, thành Biện Lương vẫn có thể động viên một số lượng lớn nhân thủ, trong thời gian ngắn như thiêu thân lao vào lửa, mà giữ thành.

Nếu như Tông Vọng mỗi kích đều nhằm nơi yếu hại mà đâm chém thì Biện Lương chính là làm con quái vật khổng lồ núc ních thịt, kém sức chiến đấu, lại cồng kềnh vô phương tránh né. Cách đối phó chính là đem mạng người mà lấp chỗ thiếu sót vậy! Trong khoảng từ ngày 22 đến 25, đao nặng nhất của Tông Vọng chính là việc mấy trăm lính Nữ chân ban đêm đột kích vào thành. Để đoạt lại đầu thành từ tay bọn họ đã phải đổi bằng hơn 6000 sinh mệnh của quân lính cùng dân chúng quanh Tân Táo Môn. Trên dưới tường thành, thây chất như núi, máu chảy thành sông.

Đánh thí mạng như vậy, binh sĩ cũng như phần lớn dân quân tình nguyện chẳng khác nào ném củi vực sâu, hơn nữa, là vực chết. Mọi người thế mà cảm động, hay vỡ mộng cũng khó nói. Chỉ có mấy vị lão quan lĩnh mệnh thủ thành còn thể hiện nổi cái thái độ tử thủ, Lý Cương đi trước, Tần Tự Nguyên theo sau, bất chấp đao thương mà lao lên đầu thành . Chỉ đến lúc cầm bản thống kê thương vong khổng lồ thì mới run rẩy mãi không thốt nên lời.

Quốc gia mà không có thực lực thì chỉ có thể đem mạng người đi vứt.

Trên thành thì thí mạng, ngoài thành thì đội ngũ nào cũng bị đánh cho thân tàn ma dại. (Vũ triều) Nguyên đã không cách giải vây, đến cả dũng khí đối mặt với đại quân Nữ chân cũng chẳng còn nhiêu nữa, thế mà đêm 25 bỗng nhiên một trân chiến kiên quyết, kịch liệt lại diễn ra ở đồi Mâu Đà, ngay tại Nữ chân đại doanh. Nếu như 30 vạn quân bị nghiền nát một cách dễ dàng thì lần phản công dũng mãnh, ác liệt của 4000 người lần này thật sự khiến người ta phải líu lưỡi.

Ngay lúc Tông Vọng suất lĩnh đại quân đối với Biện Lương thành mải đâm chém túi bụi, thì trong bóng tối, kẻ ẩn núp cuối cùng cũng ra tay, nhắm ngay chỗ yếu hại sau lưng, một đòn hiểm ác!

Vốn trong mắt viên tướng giữ trại Nữ chân thì việc 4000 người này xuất hiện, rồi bắt đầu trùng kích bằng kỵ binh cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm. Tuy tác phong này hoàn toàn khác với phong cách thông thường của Vũ triều, khiến cho lính Nữ Chân hơi ngạc nhiên, nhưng cũng chẳng vì thế mà e sợ. Dù biết sẽ phải chịu kha khá thương vong, nhưng lính Nữ chân vẫn tề chỉnh sắp xếp đội ngũ theo lệnh tướng lĩnh, sẵn sàng chiến đấu.

Mà cánh quân đột kích của Vũ triều thì lại thể hiện tư thái kiên quyết, nhắm thẳng tường ngoài của Mâu Đà cương đại doanh triển khai công kích. Xoay vòng trong chốc lát, hai nhánh khinh kỵ binh liền lần thứ hai va chạm vào nhau. (Lần đầu là lúc đột kích thất bại)

Ngay lúc đó, bộ binh và trọng giáp thiết kỵ vốn hơi chậm lại ở phía sau, đổi hướng về phía Nữ chân doanh, trong chớp mắt ập tới.

So sánh về số lượng thì hơn 100 trọng kỵ không thể là ưu thế tuyệt đối. Thiết giáp kỵ cũng không phải là không cách nào bị khắc chế, lại còn vô cùng hao tài tốn của. Nhưng muốn đối chọi với họ, cũng chính là phải đổi bằng cực nhiều sinh lực cùng tài lực. Người Nữ Chân cơ bản đều là khinh kị, bởi họ mà dùng trọng kỵ trên thảo nguyên thì đó chính là tìm chết, dễ dàng bị địch thủ đem khinh kị binh dây dưa tiêu hao dần mòn. Thế nhưng bây giờ hơn một ngàn bộ binh Bộc Lỗ phải thủ trại, chính là thành bia thịt.

Núp sau doanh trại, dùng cung tiễn yểm trợ, nhưng mà cung tên đối với thiết giáp kỵ thì uy hiếp không đáng nhắc tới. Mặc dù đối với bộ binh cũng có sức sát thương đáng kể, nhưng trong lúc nhất thời cũng không phải thứ làm người ta chịu không nổi.

Trên Mâu Đà cương, một hàng gót sắt cuồn cuộn như như sấm sét, phía sau, gần hai ngàn bộ binh bắt đầu hò hét xung phong. Trong doanh địa, trước hàng ngũ, Bộc Lỗ quay đầu lại Thuật Liệt Tốc trên tường bao. Nhưng quân lệnh như sơn. Gần như tuyệt vọng, hắn quay đầu lại, trầm giọng hét lớn: "Giữ chắc đội ngũ!" Nữ Chân bộ binh dưới trướng, mắt nhìn bức tường hắc thiết kỵ tràn tới, sắc mặt trở nên xám trắng hơn cả tuyết trong đêm. Cùng lúc đó, từ cửa doanh năm trăm khinh kị binh cuối cùng cũng được tung ra, muốn vòng qua kỵ giáp cường tập bộ binh hậu trận!

Phía bên kia gần bốn ngàn kỵ binh dây dưa chém giết, đem chiến tuyến hướng về bên này bao trùm tới! (Câu này không hiểu lắm, cả về từ và chiến thuật, sorry)

Trong loạn tuyết, chiến tuyến như hai dòng thuỷ triều đập vào nhau. Sóng máu phun trào. Một bên là khinh kỵ thiện chiến Nữ chân nỗ lực xông pha, chia cắt, một bên kỵ binh tuy yếu nhưng cùng 1800 bộ binh toàn tâm quyết chí, dẫn dắt bởi Nhạc Phi. Lấy trường thương, đao thuẫn đối chọi với tới Nữ Chân khinh kị, lại nỗ lực phối hợp cùng kỵ binh lấn chiếm không gian trận địa. Phía trước là bọn Hàn Kính suất lĩnh trọng thiết kỵ đã từ trong mưa máu phá được thế trận bộ binh của Bộc Lỗ. Cứ mỗi khắc, hắn (Hàn Kính) lại đưa mắt nhìn phía bầu trời phía sau tường doanh Mâu Đà cương.

Thuật Liệt Tốc quay đầu lại.

Hình như có huyên nháo cùng tiếng chém giết truyền đến.

Phía sau nơi. Có ánh lửa cùng cột khói bay lên!

"Các anh em ——" trong gió tuyết trước doanh địa, có người hưng phấn, cuồng loạn hét lớn, làm người ta sợ hãi điên cuồng, "Theo ta —— theo ta giết bọn chúng —— "

"Oa —— a —— "

Thời khắc này, sôi sục như nước, bầu không khí điên cuồng vốn dĩ hàng ngày thuộc về đại quân Nữ chân, trong gió tanh mưa máu chợt tái hiện(ở chiều ngược lại).

Lúc đầu kỵ binh chiến ý tuy kiên cường, nhưng phối hợp ứng biến còn chưa lão luyện, nhưng tới lúc này chợt như đàn sói điên ào ạt, mà trong bộ binh trận thế, nguyên bản tuổi trẻ mà trầm ổn Nhạc Phi trở nên hưng phấn như say. Trong đôi mắt chớp lên một làn huyết quang, hắn cầm trong tay trường thương, cười lên ha ha: "Theo ta giết a ——". Thương trận hướng về kỵ trận phía trước mãnh liệt đẩy tới. Mũi thương đâm vào thân thể chiến mã, trong sát na ấy, trong đầu hắn hiện lên, là nhân ảnh lão nhân ám sát Tông Hàn thất bại mà chết, sư phụ...

Bắp thịt hai tay bỏng rát như bị hỏa diễm thiêu đốt, tên kỵ binh trong một thoáng chần chờ đã bị viên tướng trẻ cùng mấy người bên cạnh đánh bay cả người lẫn ngựa. Trong âm thanh ầm loạn, chiến mã kêu thét, lăn lộn trong tuyết, sền sệt máu tươi phun ra đầy mặt, đầy thân binh sỹ phía trước. Xung quanh, hoặc là ngựa đổ, hoặc là người văng. Chém giết vô số. Cực độ thảm liệt...

Trước đó không lâu, theo hắc ám dần buông, hơn trăm bóng người xuyên qua mặt hồ đóng băng, thẳng đến Nữ Chân hậu doanh.

Tuy rằng gắng sức phòng thủ nơi đóng quân phía trước, nhưng người Nữ chân đối với việc phòng ngự ba mặt hồ không hề lơi lỏng. Trước khi kết băng thì việc tuần phòng đã không kém mà sau rồi lại càng đẩy mạnh tuần tra. Lại thêm tường cao, vọng tháp cũng tham gia giám thị mặt hồ.

Nhưng mà đến thời điểm này, lại thêm đêm xuống, tuyết lớn tung bay, binh sĩ mấy tháng vô sự, cuối cùng cũng phải có điểm mù.

Xuyên băng, ẩn thủy, lên bờ, vài thân ảnh áo trắng động tác cực nhanh gọn, quỷ không biết thần không hay nháy mắt cắt cổ 3 tên tuần binh, đổi y phục, đẩy thi thể xuống nước. Lại lấy từ trong ngục ra cung nỏ, dây thừng nhanh chóng bắn giết Nữ chân binh trên vọng tháp xung quanh, rồi lại đổi người vào đó.

Hơn trăm người áo trắng liền trước sau lẻn vào bên trong nơi Nữ Chân đóng quân.

Nhóm người này do Lữ Lương sơn bồi dưỡng, chuyên đột nhập, phá hoại, ẩn nấp, cắt đầu các loại thủ đoạn. Trên phương diện nào đó, lục lâm cao thủ vốn am hiểu hành động như vậy, chỉ là phần lớn vô tổ chức, vô kỷ luật, thích độc lai độc vãng mà thôi. Ninh Nghị có Lục Hồng Đề đẳng cấp tông sư làm cố vấn, lại đem tất cả hệ thống hóa lại, chính là thành mô hình bộ đội đặc chủng. Lần này tinh nhuệ ra hết, có Hồng Đề dẫn đầu, trong nháy mắt liền làm tê liệt phòng ngự nơi hậu doanh.

Nếu như ở bình thường, Nữ Chân quân đội đều đóng quân ở đây, hành động như vậy chẳng nên tích sự gì, nhưng lần này, gần năm ngàn người Nữ chân đã rời khỏi doanh môn, đang ác chiến với đám người Tần Thiệu Khiêm. Mặt bắc doanh địa lại mới là nơi trọng yếu nhất cần phòng thủ, Tần Thiệu Khiêm lại kiên quyết tấn công nơi ấy, Thuật Liệt Tốc chính là chỉ hận không thể lôi nốt cả thợ thuyền phu phen lên mà chiến đấu. Vì vậy mà thủ ở phía sau không nhiều.

Tuy nhiên nếu không phải Ninh Nghị, người khác cũng vô phương tổ chức một nhóm lớn binh sĩ tại đây, cũng không thể vô thanh vô tức lẻn vào. Một hai lục lâm cao thủ kể cả vắt óc tìm ra mưu kế đi vào, cũng không có ý nghĩa gì lớn.

Bọn họ sau đó tìm tới kho lương của người Nữ chân. Trong lúc Hồng Đề dẫn người lẻn vào thì, Ninh Nghị dẫn mấy người đi vòng, tìm tới nơi người Nữ chân giam giữ Hán tù. Bên này phòng thủ nhưng là khá bạc nhược, bọn họ giết chết vài tên trông coi binh sĩ, Ninh Nghị chém đứt khóa, liền đem Nữ chân thi thể cùng vũ khí ném qua những tù binh sớm đã bị hành hạ bao lâu.

"Nghe đây, người Nữ chân đi đánh Biện Lương, quân đội của triều đình đang tấn công nơi này, còn có thể hoạt động thì cầm lấy vũ khí, sau đó theo ta đi giết người, còn có đường sống! Nếu không, cứ việc chờ chết."

Lúc này bị nhốt có mấy ngàn người. Nhóm đầu tiên này còn đang chần chờ. Ninh Nghị cũng không để ý bọn họ, lấy ra bùi nhùi ống trúc, hướng xung quanh mà phóng hỏa.

Toàn bộ nơi đóng quân trong nháy mắt liền loạn lên. Ở một bên khác, kho lương cũng đã rừng rực lửa lớn. Chém giết quy mô nhỏ bắt đầu. Đợi đến lúc Hoàn Nhan Đồ Mẫu đem một số tinh binh đánh tới thì nửa doanh địa cũng đã tan tác. Mấy kho lương phía trong đã lan tràn lửa đỏ, mà hơn nửa Hán tù binh, đều bị thả ra, hoặc là tổ chức tuyệt vọng giết chóc, hoặc là chạy tứ tán. Thật ra cũng có nhiều người không dám phản kháng mà bỏ chạy tìm đường sống, nhưng ngoài những người âm thầm lẻn vào gây náo loạn, còn ai có thể đào vong thì tùy vào may mắn của chính họ vậy.

Chưa tới nửa canh giờ, Mâu Đà cương, đại doanh đã máu chảy thành sông...

Đêm khuya, Biện Lương thành, Tân Táo Môn dần yên tĩnh lại.

Sư Sư đứng trước đống phế tích còn vương ánh lửa. Ánh mắt trượt qua.

Trên mặt nàng đầy là tro bụi, tóc bị thiêu đến xõa xượi. Trên mặt mơ hồ có vệt nước, không biết là hoa tuyết rơi lạc hay vì gào khóc như vậy. Chân cũng hơi lảo đảo.

Sau khi nửa đêm giết chóc người Nữ chân đã tạm rút lui. Dưới tường Tân Táo Môn nguy nga, mọi người bắt đầu toàn lực cứu trị người bệnh, thu lại thi thể, xung quanh mùi máu tanh tràn ngập, còn có mùi cháy khét.

Thật nhiều, thật nhiều người đã chết.

Nàng cảm thấy mệt mỏi quá...

Lý Uẩn từ Phàn Lâu bên trong vội vã lại đây. Lúc tới thì nàng đang ngồi ở một chỗ ngóc ngách dưới tường thành, ngơ ngác không biết đang suy nghĩ gì, hình dạng đau thương, ánh mắt đờ đẫn, trên chân một chiếc giày đâu mất, sợ đến lý Uẩn còn tưởng rằng nàng thấy cảnh tan xương nát thịt nào, nhưng may là không phải.

"Ta không muốn cử động nữa, ta mệt mỏi quá, ta mệt mỏi quá rồi..." Nàng thấp giọng nức nở, nói như thế, "Ta muốn nghỉ ngơi một chút... Ta mệt mỏi quá rồi..."

Lý Uẩn ngồi xổm xuống, thương tâm ôm lấy nàng...

...

Mâu Đà cương.

Chiến sự đã ngừng lại, đâu đâu cũng có máu tươi, vô số vết tích lửa cháy.

Thuật Liệt Tốc cầm trường kiếm, đứng ở phế tích chỗ cao, kiếm trên đầy máu. Phía dưới, một hố lửa đang thiêu đốt, chiếu lên mặt mũi hắn u u ám ám.

"Là ai gây ra?"

Hắn hỏi.

Người Hán tụ bị trói đưa lên khóc lớn liều mạng lắc đầu.

"Tha mạng..."

Thuật Liệt Tốc đạp mạnh người kia xuống hố lửa hừng hực, sau đó, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.

"Có biết hay không! Chính là bọn người kia hại chết các ngươi! Các ngươi muốn chết —— "

Hắn vốn có vẻ anh tuấn sáng sủa, lúc này lại méo mó vặn vẹo thật hung ác. Tiếng hỏi vang lên trong doanh, sau đó, lại có người bị đạp xuống.

Trận chiến lúc trước, đằng sau hậu quân bị đốt, phía trước 4000 quân bùng nổ sức chiến đấu kinh người. Tiền doanh bị đánh tan, thậm chí đoạt cả cửa doanh. Tuy nhiên, cân nhắc binh lực, Thuật Liệt Tốc vẫn có thể gom góp nhân thủ đến hơn 1 vạn thì dù kỵ binh có bị đánh tan cũng không thể một trận chiến mà tiêu diệt sạch. Chính ra thì hắn vẫn chiếm ưu thế.

Nhưng cái đó không phải là điểm quyết định trận đấu.

Nhìn thấy kho lương đỏ lửa, trong nháy mắt đó, Thuật Liệt Tốc biết mình đã thua.

Sau chém giết, trong doanh địa trở nên hỗn loạn không thể tả. Tất cả phu phen trong doanh đều bị thả ra hết. Bọn đột nhập cứu đi khoảng 1/3 Hán tù, hầu hết đã suy yếu mà đa phần là nữ. Sau khi họ trốn đi, Tháp Lai thu nạp hết thảy kỵ binh —— ngoại trừ thương binh thì còn khoảng 1,200 tên có thể chiến đấu, hướng về Thuật Liệt Tốc đề nghị truy sát. Nhưng hắn biết như vậy đã không có ý nghĩa. Nếu đối phương còn sắp xếp mai phục, không khéo hơn 1200 người lại thiệt nốt.

"Phái thám báo theo bọn họ, tìm hiểu xem bọn họ là người phương nào." Hắn phân phó như thế.

Rất nhiều Hán tù trong hỗn loạn đã bị giết rồi. Còn lại ở trong doanh cũng chỉ khoảng 1/3, dưới cơn điên, Thuật Liệt Tốc không muốn lưu lại một ai, chuẩn bị đem bọn họ giết sạch.

"Không phản kháng sẽ không phải chết. Các ngươi tất cả đều là bị bọn Vũ triều kia hại chết."

Hắn nói vậy, sau đó giết sạch bọn họ.

Cùng lúc đó, Tông Vọng công thành không có kết quả đã nghe toàn bộ tin tức Mâu Đà cương bị đánh lén, hắn ngồi yên tại chỗ, im lặng đáng sợ.

Vào đúng thời khắc này, rốt cục có người ra tay, tại nơi yếu hại của hắn trên đâm cho một đao.

"Lương thảo còn có bao nhiêu?"

"Không, không biết cụ thể con số, đại doanh bên kia còn đang kiểm kê, toàn bộ chưa bị thiêu hết, tổng... Tổng còn có một phần..." Người đến báo cáo nhìn đại soái trước mắt vẻ sợ hãi.

"Là ai làm?"

"Không biết. Đang lần theo bọn họ."

"Quách Dược sư thì sao?"

"Ây... Quách tướng quân đuổi theo Tây quân..." Chuyện này vốn Tông Vọng biết rõ ràng, thám báo có phải là đang hỏi ngược hắn hay không đây?!

"Ý ta là, hắn vì sao còn chậm chạp chưa động thủ. Người đâu, lệnh cho Quách Dược sư, để hắn mau mau đánh bại tây quân! Cướp lương thảo của bọn chúng. Lại cho tìm bằng được bọn người kia, ta phải đem chúng bầm thây vạn đoạn." Hắn hít một hơi, "Vườn không nhà trống, thiêu lương, phá Hoàng Hà... Ta cảm thấy ta biết hắn là ai..."

Giao phong trên bàn cờ ỏ tầng cao thì Vũ triều hoàng đế chỉ là tên ngu ngốc. Lúc này, mấy ông lão ở Biện Lương cũng chỉ có thể liều cái mạng già để ngăn công kích của hắn đã khó khăn lắm rồi. Thế nhưng không cách nào đối với hắn tạo thành áp lực. Chỉ có lần này, hắn cảm thấy đau đớn.

Bốn ngàn người...

Đánh bại Thuật Liệt Tốc...

Hắn nghĩ tới đây, một quyền đấm lên bàn.

"... Ngày mai, tiếp tục công thành!"

...

Đêm đen, trong gió tuyết, đội ngũ thật dài.

Có không ít thương binh, phía sau cũng theo rất nhiều người quần áo lam lũ cả người run rẩy - đó đều là tù binh được cứu. Nhưng nếu nói tổng thể thì đội ngũ này tinh thần là cực kỳ hưng phấn. Bởi vì bọn họ vừa đánh bại đội quân thiên hạ đệ nhất. Thật sụ có thể nói như thế.

Phía sau có thám báo chạy tới, trên người bị thương. Từ trên lưng ngựa lăn xuống đến, trên tay còn cầm một cái đầu người. Trong đội ngũ, những người hiểu rõ vết thương do đao thương vội chạy tới giúp hắn băng bó.

"Nữ Chân thám báo vẫn theo ở phía sau, ta giết chết một tên, nhưng trong thời gian ngắn, khặc... Chỉ sợ là đuổi không đi rồi..."

"Bọn họ sẽ không bỏ qua cho chúng ta..." Ninh Nghị quay đầu nhìn về gió tuyết xa xa. Thật ra, đâu đâu cũng một màu đen kịt, "Thông báo cho Văn Nhân Bất Nhị, chúng ta trước tiên không trở về Hạ thôn, đến trấn Tử An phía trước chỉnh đốn lại. Phái tất cả thám báo ra. Đồng thời, theo sát động tĩnh của Quách Dược Sư và Biện Lương. Bọn chúng mà đuổi thì ta chạy."

Hắn hơi ngừng một lúc, lại hỏi: "Đã truyền tin cho Biện Lương chưa?"

...

Sáng sớm ngày thứ hai tỉnh lại, Sư Sư nghe được tin tức ấy...

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
gympro159
05 Tháng mười, 2019 22:33
Ta đọc truyện cổ đại rất nhiều nên rất nể và rất thích khí chất của các đại nho. Nho gia là quân tử, là hạo nhiên chính khí, là vì gián ngôn mà sẵn sàng đụng cột chết. Còn bọn tiểu triều đình này chỉ dùng cái tấm bình phong là nho gia để che giấu cái tính tiểu nhân của bọn nó thôi
zmlem
05 Tháng mười, 2019 20:53
hủ nho ngày xưa chính là thế đó, mồm đầy chính nghĩa nhưng thực tế thối hơn shit, lúc nào cũng tỏ vẻ hiểu biết hơn người
cjcmb
05 Tháng mười, 2019 19:39
Bọn này nó đại biểu cho đám cỏ đầu tường, bán tất cả để cầu vinh chứ hủ nho gì.
zmlem
05 Tháng mười, 2019 19:37
bọn này là đại diện cho phe hủ nho bảo thủ, nông cạn, Quân Vũ là đại diện cho phe quân chủ cấp tiến. Hoa hạ là phe thể chế vượt thời đại
Darkside1011
05 Tháng mười, 2019 12:55
Chắc ngồi xem lại thôi
gympro159
04 Tháng mười, 2019 21:50
Mong tác cắt bớt cảnh của bọn tiểu triều đình lại, ta ngồi nghe bọn nó gáy gáy ẳng ẳng mà mệt quá -_-
youjun
04 Tháng mười, 2019 11:56
chưa full à
huyhoang1611
28 Tháng chín, 2019 10:32
Đọc Đại Ngụy cung đình đi bạn
camvinh
27 Tháng chín, 2019 11:11
Quân Vũ hay a, nghĩ rất tốt
Zweiheander
27 Tháng chín, 2019 01:05
Mấy bộ lịch sử ko đại háng hơi ít... nhiều cũng dc mà háng to quá cũng mất tên lun... Bác có thể thử Cực Phẩm Tài Tuấn, lịch sử kiểu thơ văn với chút buôn bán... nó cũng chút đôi nét giống truyện này (giống ở 2 thằng main đều cuồng võ công là chính)
trung1631992
23 Tháng chín, 2019 20:05
Thank tấm lòng của bạn, nhưng mình covent cho vui thôi.
Trần Thiện
23 Tháng chín, 2019 17:49
Dạo này mấy bộ như quỷ tam quốc, tân bạch xà vấn thiên, địa hạ thành ngoạn gia,... mấy truyện thể loại nhàn vân dã hạc. Chứ đọc mấy bộ yy, đại hán riết cay mắt quá. Đang lật mấy bộ cũ xem có bộ nào hợp ko
Alohawow
23 Tháng chín, 2019 16:27
chưa đọc Quỷ tam quốc nhưng mình mạn phép giới thiệu bạn bộ Tào tặc đọc thử, cũng khá ổn.
hunterxtn1991
23 Tháng chín, 2019 16:05
kiểu này là tháng sau mới có chương lại rồi :v
thinhnguyen9372
19 Tháng chín, 2019 22:18
Bạn converter có xài momo không vậy. Mình muốn ủng hộ bạn một ít
thinhnguyen9372
19 Tháng chín, 2019 22:13
truyện ra từ 2011 rồi mà giờ 2019 vẫn viết chưa tới 1000 chương. Hồi 2016 mình đọc truyện này đến chương 400 mấy mà thấy sắp hết chương rồi nên đợi full rồi đọc . Nào ngờ 3 năm trôi qua truyện không chỉ chưa full mà nó còn chưa tới 1000 chương nữa
Zweiheander
18 Tháng chín, 2019 20:06
Tuỳ theo bác muốn lịch sử kiểu nào... quỷ tam quốc thì chưa đọc nhiều nhưng đọc chỗ main ra biên cương thì thấy bắt đầu đại háng rồi... main đây thuộc thể loại đấng như bat man... main quỷ tam quốc có vẻ laf main thuần của xuyên không...
Trần Thiện
18 Tháng chín, 2019 19:27
Ok, thanks. Đọc mấy bộ lsqs cjo bớt ảo tưởng tí, oahahahaha
Nguyễn Quang Anh
18 Tháng chín, 2019 19:22
Mình đang đọc cả hai tới chương mới nhất. Cả hai đều đáng đọc tuy phong cách khác nhau. Mình đánh giá chuế tế vs quỷ tam quốc là 10/8
Nguyễn Việt Hưng
18 Tháng chín, 2019 18:12
xem cứ đích dích hoài k quen ấy, t lại còn hay nghe chứ k đọc nên k nuốt nổi :v
tonquyen91
18 Tháng chín, 2019 17:09
nếu đạo hữu đã đọc Quỷ Tam Quốc, chúc mừng, đọc truyện này xong, sẽ thấy Quỷ Tam Quốc thấp hơn 1 bậc :D
Trần Thiện
18 Tháng chín, 2019 09:24
Đang tìm truyện tương tự Quỷ Tam Quốc đọc. Ở đây có ai đọc quỷ tam quốc rồi cho ý kiến bộ này cái
Tà Thiếu
17 Tháng chín, 2019 20:59
l
trung1631992
17 Tháng chín, 2019 18:36
Khoảng 300 mấy thì phải, bản này xưa lắm rồi, từ khi mới ra truyện cơ, gặp nhiều thanh niên méo biết gj vote 1* vì chữ 'đích'.
lynetta
17 Tháng chín, 2019 13:14
tác táo bón vậy thì còn lâu nhé :))) dự tầm chục năm nữa
BÌNH LUẬN FACEBOOK