THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Vạn Cổ Thần Đế
6822718 - 2
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4808348 - 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
4665871 - 4
- 5
- 6
Đế Bá
3772207 - 7
Yêu Long Cổ Đế
3143038 - 8
Toàn Chức Pháp Sư
2975491 - 9
- 10
Nhân Đạo Đại Thánh
2522263 - Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
Viết *** , toàn yy . Tưởng giống bộ Trường Sinh Võ Đạo từ Dưỡng Sinh Quyền mà ai ngờ như Shit
hay
hay
võ công càng cao càng rác thải tàn khuyết, nvc như thằng nhặt ve chai vậy, lâu lâu nhặt một ít về học. có cần phải lầy lội vậy không? thiếu gì võ học tai hại mà tiết kiệm đến nỗi xé ra cho nvc chùi từng chút một, giống như tịch tà kiếm phổ hoặc quỳ hoa bảo điển, nếu không cắt mà tu luyện sẽ bị hỏa khí đốt người, cho nvc tu luyện cũng tốt vậy. còn không thì hấp tinh đại pháp, hoặc mấy môn võ tuyệt tình tuyệt tính, hoặc ma đạo chủng ma, hoặc chơi luôn kiếm 23 lấy tuổi thọ thần hồn ra đánh.
cái phản tác dụng là võ công chứ có liên quan gì đến đan dược hay thứ khác đâu , nếu mà tất cả mọi thứ đều phản tác dụng thì ko ăn cơm cả đời à
"Tô Khuyết bây giờ là Thần Ý cảnh, tại 4 cái bộ phận giữ xuống 11 chủng thần ý"
Lại 1 chương bỏ quên não, thôi tới đây drop truyện được rồi.
tác đã làm rõ cái gì tốt cho cơ thể thì sẽ hại và cái gì hại sẽ tốt thế mà vẫn ăn đan dược up level được chán :v
Tác có vẻ non quá, muốn kiềm chế tốc độ tu luyện của main cũng phải hợp lý 1 chút.
Chẳng hạn main tu luyện cảnh giới võ đạo dung nhập thần ý lúc miêu tả gặp khó khăn trắc trở đi, còn chấp nhận được. Đằng này tả main tu luyện võ đạo thần ý cảnh khá thuận lợi, dễ dàng, nhanh chóng. Nhưng sau đó lại cưỡng ép main ngừng lại chuyển sang luyện võ công, trong khi võ công thăng cấp thì chậm, mà tăng cấp lên cũng ko tăng thực lực được bao nhiêu. Đánh nhau hay so sánh khinh công toàn là cầm cảnh giới võ đạo ra so. Rồi làm việc gì cũng sợ này sợ kia, sợ cảnh giới võ đạo ko đủ. Trong khi 3 bản bí tịch của LHC có đủ bộ 27 tấm quan tưởng đồ, sao ko chịu tu luyện cho xong đi. Người bình thường max cấp 27 thần, main luyện hết 3 bản là 81 thần, trực tiếp vào cung đập chết hoàng đế cũng được luôn ấy chứ. Cho dù chỉ luyện tới khoảng 35 thần thì cũng đã ko cần sợ hãi gì rồi, muốn tu luyện hắc ám tà quyền cứ chạy tới trực tiếp đánh bại đối thủ luôn, khỏi cần vòng vo, sợ này sợ kia.
Biết là phải kiềm chế tốc độ của main để còn có các sự kiện để ra truyện nhưng tác viết gượng ép thế này làm cho main ko biết phân chính - phụ, cứ lơ ngơ chạy lung tung khắp nơi trông như thằng đần.
Đã vậy bây giờ còn chơi trò cắt xén tu vi. Main cảnh giới võ đạo 5 thần mà ăn bớt còn 4 thần.
Main cảnh giới 5 thần (tim, thận, não, mắt, lữ), tính ra tổng cộng 14 thần. Mà chương này tác lại tiếp tục nói main 4 thần, tổng cộng 11 thần.
Vậy tác đã bỏ quên cái gì? Lữ thần là gần nhất tu luyện nên ko quên được. Chương 223 tác cũng có nhắc main tu luyện mục thần (mắt). Tim với thận liên quan đến băng hỏa thần quyền nên chắc cũng ko quên.
Suy ra tác đã bỏ quên não. =))
Thể loại truyện tính cách của main đúng là gu t thích, nhưng ko biết sao vẫn cảm thấy truyện hơi nhàm chán một chút. Thôi ráng thêm vài chục chương nữa xem sao.
Main cảnh giới sau khi luyện xong lữ thần là 5 thần (tim, thận, não, mắt, lữ) mà tác viết 4 thần.
Main dung nhập thần ý vào cơ thể tốc độ khá nhanh mà 7 bản bí tịch của LHC đều có đủ 27 bộ quan tưởng đồ. Vậy sao main ko trước tu luyện cho xong 3 bản bí tịch phù hợp với mình đi. Rồi muốn luyện võ, đánh nhau, tìm tà đạo công pháp gì đó thì tính sau. Tại sao cứ thích chạy lung tung tìm phiền phức rồi lo lắng mình cảnh giới ko đủ, sợ này sợ kia.
Tác cố tình làm main tu luyện chậm lại, hạn chế hành động của main. Nhưng viết quá gượng ép.
Đọc truyện cảm giác main khá thuận buồm xuôi gió như sảng văn vậy, mới 200 cũng gần vô địch map rồi. Ko biết truyện kéo được lên 300 chap ko.
Càng ngày logic càng hổng, iq nvp nerf nh. Haiz
mấy đứa bị main bắt dễ khai thông tin vậy ? giảm IQ ak
còn bộ nào có hack tăng tài năng như vậy ko
Main giết người như thế nào thì tôi cũng không quan tâm, dù sao không có cái nào võ lâm nhân sĩ tay không dính máu cả, thậm chí nhiều lúc main giết người là bị dồn ép, nhưng việc sau mỗi lần giết người tác giả lại thay main giải thích lý do giết người lại khiến tôi cách ứng, khó chịu,... Thật không hiểu nổi.
Tôi khá không thích việc tác giả miêu tả chiến đấu quá kỹ càng đối với kẻ địch cảnh giới thấp hơn main quá xa, như Khai Mạch 2 đoạn, mà main đã là Khai Mạch 16 đoạn, vậy mà chiến đấu không phải là nghiền ép, tác tả gần nửa chương chỉ để xác định chiến lực kẻ địch, rồi lại dùng hơn nửa chương để miêu tả đoạn chiến đấu, việc này dẫn đến cảm giác main tu nhiều võ công lại có tạo nghệ cao nhưng cũng chỉ để trưng thôi vậy, không tạo thành cảm giác nghiền ép mãnh liệt, không "sảng" một chút nào.
Cảnh giới main càng cao lúc chiến đấu càng lê thê, dài dòng, không dứt khoát.
Kim Chung Tráo 4 cảnh mà như 8-9 cảnh vậy, Thất Thương Quyền dị bản siêu tăng phúc mà đấm mấy chục quyền mới chết.
"Nếu là có người khác ở đây, nhất định sẽ cảm thấy Tô Khuyết giống như là một cái toàn thân tung bay Tiên khí màu tím tiên nhân."
Vl thật, toàn thân bao trùm màu tím kịch độc mà cũng dùng được từ "tung bay, tiên khí, tiên nhân" được. Hoá thân thành khoai tím huynh chứ tiên cái rắm.
motip này cũng được
truyện hay mà tác ra chương chậm (╥﹏╥)
.
Chương 99: móa thật luyện Quỳ hoa bảo điển kìa
Thế luyện Quỳ hoa bảo điển chắc vô địch r...hắc hắc
Quỷ Liễu ca này đúng đen, xui thôi rồi. Đi ra k coi ngày