MeTruyenVip.com (TruyenCV)- Website đọc truyện nhanh nhất, thân thiện nhất, và luôn cập nhật mới nhất. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Hỗ trợ mọi trình duyệt và thiết bị di động. Mọi chi tiết xin liên hệ: [email protected]
Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Chính sách bảo mật - Điều khoản sử dụng - Quy định về nội dung - Vấn đề bản quyền - Thỏa thuận quyền riêng tư - Truyện vi phạm
Copyright 2024 MeTruyenVip.com
Main cảnh giới 5 thần (tim, thận, não, mắt, lữ), tính ra tổng cộng 14 thần. Mà chương này tác lại tiếp tục nói main 4 thần, tổng cộng 11 thần.
Vậy tác đã bỏ quên cái gì? Lữ thần là gần nhất tu luyện nên ko quên được. Chương 223 tác cũng có nhắc main tu luyện mục thần (mắt). Tim với thận liên quan đến băng hỏa thần quyền nên chắc cũng ko quên.
Suy ra tác đã bỏ quên não. =))
Thể loại truyện tính cách của main đúng là gu t thích, nhưng ko biết sao vẫn cảm thấy truyện hơi nhàm chán một chút. Thôi ráng thêm vài chục chương nữa xem sao.
Main cảnh giới sau khi luyện xong lữ thần là 5 thần (tim, thận, não, mắt, lữ) mà tác viết 4 thần.
Main dung nhập thần ý vào cơ thể tốc độ khá nhanh mà 7 bản bí tịch của LHC đều có đủ 27 bộ quan tưởng đồ. Vậy sao main ko trước tu luyện cho xong 3 bản bí tịch phù hợp với mình đi. Rồi muốn luyện võ, đánh nhau, tìm tà đạo công pháp gì đó thì tính sau. Tại sao cứ thích chạy lung tung tìm phiền phức rồi lo lắng mình cảnh giới ko đủ, sợ này sợ kia.
Tác cố tình làm main tu luyện chậm lại, hạn chế hành động của main. Nhưng viết quá gượng ép.
Đọc truyện cảm giác main khá thuận buồm xuôi gió như sảng văn vậy, mới 200 cũng gần vô địch map rồi. Ko biết truyện kéo được lên 300 chap ko.
Càng ngày logic càng hổng, iq nvp nerf nh. Haiz
mấy đứa bị main bắt dễ khai thông tin vậy ? giảm IQ ak
còn bộ nào có hack tăng tài năng như vậy ko
Main giết người như thế nào thì tôi cũng không quan tâm, dù sao không có cái nào võ lâm nhân sĩ tay không dính máu cả, thậm chí nhiều lúc main giết người là bị dồn ép, nhưng việc sau mỗi lần giết người tác giả lại thay main giải thích lý do giết người lại khiến tôi cách ứng, khó chịu,... Thật không hiểu nổi.
Tôi khá không thích việc tác giả miêu tả chiến đấu quá kỹ càng đối với kẻ địch cảnh giới thấp hơn main quá xa, như Khai Mạch 2 đoạn, mà main đã là Khai Mạch 16 đoạn, vậy mà chiến đấu không phải là nghiền ép, tác tả gần nửa chương chỉ để xác định chiến lực kẻ địch, rồi lại dùng hơn nửa chương để miêu tả đoạn chiến đấu, việc này dẫn đến cảm giác main tu nhiều võ công lại có tạo nghệ cao nhưng cũng chỉ để trưng thôi vậy, không tạo thành cảm giác nghiền ép mãnh liệt, không "sảng" một chút nào.
Cảnh giới main càng cao lúc chiến đấu càng lê thê, dài dòng, không dứt khoát.
Kim Chung Tráo 4 cảnh mà như 8-9 cảnh vậy, Thất Thương Quyền dị bản siêu tăng phúc mà đấm mấy chục quyền mới chết.
"Nếu là có người khác ở đây, nhất định sẽ cảm thấy Tô Khuyết giống như là một cái toàn thân tung bay Tiên khí màu tím tiên nhân."
Vl thật, toàn thân bao trùm màu tím kịch độc mà cũng dùng được từ "tung bay, tiên khí, tiên nhân" được. Hoá thân thành khoai tím huynh chứ tiên cái rắm.
motip này cũng được
truyện hay mà tác ra chương chậm (╥﹏╥)
.
Chương 99: móa thật luyện Quỳ hoa bảo điển kìa
Thế luyện Quỳ hoa bảo điển chắc vô địch r...hắc hắc
Quỷ Liễu ca này đúng đen, xui thôi rồi. Đi ra k coi ngày
kiếm quả đồng tử công với thải âm bổ dương nữa là ngày ngày chơi gái mà ko sợ gái chết
sao ko luyện môn võ công mà nhanh đói, thế thì ko cần nuốt đan dược nữa
Ngày 1 chương đọc ko đã, chắc phải tích chương 1 tuần rồi đọc luôn
truyện này tác cứ cố gắng cho main tu luyện chậm dần, tầm này thiên phú của nó phải quá đỉnh rồi ý mà h mới so được với mấy bọn con em, mới cả tác ko khai thác mấy môn ẩn thân, với phân thân các thứ thì chắc sắp để lộ thân phạn rồi
bạo chương
kiểu tuổi thọ tăng thì ngộ tính tăng này quen quen
Mặc dù khá thích bộ truyện nhưng khi đọc đến chương này (cụ thể là chương 164) ta đành phải nói rằng hành động ăn không được thì lật mâm cơm của main quá khó ưa. Không hữu ích nữa thì hủy? Có thể sẽ có một số đh ra biện luận với ta rằng nếu sau này có kẻ thù học được rồi đối phó main hay thân nhân main học được rồi hỏng đại sự thì sao, ta đáp, thì kệ *** và sẽ đ xảy ra, và nếu như ai cũng như thằng main thì cái thế giới này đ ổn. Tư tưởng của main để loại bỏ mối nguy từ trong trứng nước thì không sai, nhưng cũng chỉ là rác rưởi. Đánh giá: Bán thượng phẩm, truyện gần giống bộ ngũ cầm hí nhưng hơi khác và vẫn rất hay nhé
ông sư phụ toang chưa vậy