THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Vạn Cổ Thần Đế
6843068 - 2
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4813863 - 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
4671958 - 4
- 5
- 6
Đế Bá
3834674 - 7
Yêu Long Cổ Đế
3169917 - 8
Toàn Chức Pháp Sư
2996822 - 9
- 10
Nhân Đạo Đại Thánh
2531182 - Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
mọi người nghĩ Bắc hè là thánh đế cao cảnh hay thấp cảnh
Tới chap bao nhiêu là xong Hư Không Đảo quay về Thánh Thần Đại Lục thế các đh.
thụ said: đừng chọc ta, ta bật full hoả lực đến ta còn sợ hãi :))
chậc chậc, tay mở phong ấn, chân đá thánh đế nào Thụ gia ơi
Bắc Hòe lên sàn rồi
con đường lão đạo bựa: khống chế biến số, nắm biến số trong tay, từ đó phong thần xưng tổ. Cảm giác nó giống dệt thuật của thụ lúc đầu thụ quay ra đc: 1 bàn tay khống chế tất cả, dệt quy tắc, dệt vạn vật, kể cả biến số.
Đại ký ức thuật và Đại dị thường thuật của lão Đạo sao giống tính năng cảnh báo của hệ thống vậy =)))
Qua chap mới thì có vẻ như di thế độc lập của Thụ có đồng công hiệu với lãng quên chi lực của Thánh Đế, cùng với nhiều hints từ trước nên mạnh dạn đưa ra giả thuyết cho vui như sau:
Thụ thật ra là đã xuyên qua thế giới này rất lâu về trước và đã up Thần/ Tổ từ trước nhưng vì lí do nào đấy mất sức mạnh/ mất kí ức tu luyện do "thế lực nào đó", chỉ nhớ kí ức trước khi xuyên qua và tồn tại dưới dạng "quỷ thú hình người", tàn linh trú ngụ trong cây Tàng Khổ. Và thực tế thì chính Thụ đã vô tình đoạt xá chủ thân xác cũ để dần hồi phục sức mạnh.
Còn về vấn đề Thần/ Tổ gì thì khó xác nhận nhưng nhìn qua hệ thống thì thấy cách nó thu thập "điểm bị động" như cái cách cổ kiếm tu/ danh kiếm đc tăng cường sức mạnh qua Danh hoặc thêm cách khác là lấy sức mạnh từ "luyện linh" qua cách ăn đòn hay "tín ngưỡng" khi được bàn luận.
Theo quá trình trưởng thành của Thụ/ up bị động kỹ cũng tương tự như cách mà PVC/ Thánh đế quỷ thú đang hồi phục sức mạnh. Còn cái con mắt hệ thống trong linh hồn thụ thì có vẻ như là vị cách/ tàn linh/ kí ức cũ.
Hoè cưa cưa đã hiện thân a
này thì chọc Bắc Bắc =))
quách hoè à nhầm bắc hoè lên sàn
Rồi xong cái màu này.... Lão bựa đã phát hiện gian tình.
Bắc Hòe hiện thân à????
hmm. vậy là Bắc Hoè Thánh đế Bắc Hoè Vô Lệ Thiên Cũng Thương đã xuất hiện.
Chương 1372:
Hóa ra Kỳ Lân mắt đen là do khóc nhiều, nước mắt đọng lại, không như Tang lão là do làm việc nhiều và mất ngủ.
Truyện sắp 7000 cất giữ rồi, ... các đạo hữu Đề cử Hoa đi nào. ^(^
Cầu ngày Thụ trảm NTO để mấy bạn bớt chèo thuyền :))))
Cho hỏi mấy chiêu như cuồng bạo cự nhân(cực hạn),dị thế độc lập(biến mất thuật),một bước trèo thiên lên xếp vào mục bị động hay chủ động đây.
lão tác này câu chương a có cái đổ chiến thôi cx dài dòng.
à về vụ kích cỡ thì qua chương này có thể thấy
Ma Đế Hắc Long < Kỳ Lân (= Cuồng Bạo Cự Nhân) < Cực Hạn Cự Nhân (= Thiên Tổ)
đã có Long Tổ, Côn Bằng, Kỳ Lân thì chắc sẽ có Phượng Hoàng, Thao Thiết, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, ...
Có thể mấy con thần thú này sẽ là Bạch Trụ cung chủ, Sơ đại lục tuất của Tuất Nguyệt Hôi Cung hoặc ở trên map cao hơn :))))
sẽ thế nào nếu Nguyệt Cung Nô, Hoa Trường Đăng đều tiếp dẫn vào Nhiễm Mính Di Chỉ. Drama của lão Bát - Nguyệt Cung Nô - Hoa Trường Đăng cũng hay ko kém :))))
T thấy cá con với main cũng chỉ đi cùng nhau 1 thời gian thôi mà con kia cứ như kiểu mê luyến *** ấy , ảo ***
Theo kinh nghiệm cẩu huyết của ta, giữa truyện mà miêu tả tình cảm rồi thì cuối truyện 90% đắp mộ cuộc tình, 9% đồi thông hai mộ.
Truyện này thời gian diễn biến quá nhanh dẫn đến việc miêu tả sự trưởng thành của nhân vật phụ cũng chả tác dụng j.
Nguyên một đoạn đấu tranh nội tâm của Cá Con mới đáng yêu làm sao...
Cũng là lần đầu Nàng dám bước ra đảm đương, trước đám đông lộ ra ý chí kiến quyết, dẹp bỏ đi nữ nhi tính, chỉ vì không muốn bị Thụ bỏ rơi quá xa...Vì Thụ bỏ qua được tính cách mềm yếu, vì Thụ mà muốn trở nên mạnh mẽ, vì Thụ mà thay đổi bản thân...
Cũng là Nàng khi biết Thụ là nhân vật đối lập, là đối thủ, là mục tiêu lớn nhất mà phe Nàng phải truy tìm và xử lý...Đến nỗi khi Thụ dùng hư ảnh phân thân để đánh lạc hướng Nàng, Cá Con chỉ đơn giản thốt lên: "lại xuất hiện ảo giác sao..."...haiz...
Bây giờ, cũng là Nàng, vì muốn chứng minh sự mạnh mẽ, nghiêm túc và trách nhiệm của mình, mà phải nhẫn tâm từ chối cảm xúc của bản thân, phải thuyết phục những cảm nhận chân thật từ trái tim thuần khiết kia rằng chỉ là ảo giác...cố gắng chôn sâu phần tình cảm với kẻ bên kia chiến tuyến, để đồng đội không nghĩ sai về Nàng...
Nhưng vì tất cả là lần đầu, nên có sự vụng về của tuổi trẻ, có sự ngây thơ của bản chất thiện lương kia, còn pha cả sự cố chấp và cứng cỏi của một thiếu niên mong muốn trưởng thành đảm đương một cõi...tất cả mẫu thuẫn và hỗn loạn từ những cảm xúc phức tạp đó cứ liên tục chảy vào trái tim và trí óc của Cá Con, khiến Nàng vừa đáng yêu, vừa đáng thương...Chợt nhận ra, ta lại dần thích Cá Con hơn Lệ Tịch Nhi mất rồi...
Có nghĩa rằng ta vẫn thích cả 2, chỉ là Cá Con có hương vị sống động và nhân tính hơn.