Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Tiểu Long Mọi người cứ ngỡ anh là một chàng rể ngây ngô, vô dụng, người người coi thường anh... Nhưng không ai biết rằng, dưới vẻ ngoài tưởng như bất tài ấy lại là một con người hoàn toàn khác. Anh sống chỉ vì một lí do, đó là trả thù cho mẹ mình... Tất cả những kẻ đã nhúng tay vào vụ việc năm xưa đều phải trả một cái giá thật đắt....
- Bạn đang đọc truyện tại Tamlinh247.vn
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full) Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.
5 Chương mới cập nhật Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Danh sách chương Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Chương 101
Chương 102 "Các vị, đây là bệnh nhân do hai nước Long
Chương 103 "Có vài từ thôi, cũng chẳng đáng để động bút!"
Chương 104 "Chúng tôi... cảm thấy hổ thẹn thật sự!"
Chương 105 "Nhất định phải chiến thắng nhé..."
Chương 106 Thắng thua của trận đấu này đã quá rõ rồi!"
Chương 107 "Không cần đâu",
Chương 108 Cậu làm sao có thể bỏ mặc rời đi thế chứ?
Chương 109 "Tiêu Lượng?"
Chương 110 "Được thôi!"
Chương 111 anh cũng có được ít tiền mà”.
Chương 112 “Đơn giản thôi”
Chương 113 Chỉ cảm thấy người đang bước lại vô cùng quen thuộc.
Chương 114 Tôi chính là tên vô dụng mà anh nói đấy”.
Chương 115 Anh thật sự cầu xin tôi à?”
Chương 116 Nơi này không chào đón thì chúng tôi đi là được!”
Chương 117 “Gọi hết bảo vệ tới cho tôi!”
Chương 118 “Lùi lại hết cho tôi!”
Chương 119 “Hiện giờ tôi muốn đi, ai dám ngăn?”
Chương 120 Cô Nhược Tuyết?”
Chương 121 anh tự giải quyết cho tốt!”
Chương 122 Anh thật sự thích Đông y sao?”
Chương 123 “Trương Trần gọi điện đến muốn đánh phế một người”.
Chương 124 Nhưng rất nhanh họ đều tuyệt vọng.
Chương 125 Sao lại không thể khôi phục được?
Chương 126 Lý Kim Nguyên cực kỳ sốt ruột!
Chương 127 cậu có phải là con người nữa không?”
Chương 128 Đây không phải là chưa đánh đã khai sao?
Chương 129 Cũng không dám gây chuyện nữa!”
Chương 130 Có cần anh đánh tiếng với bên nhà họ Tôn không?
Chương 131 Đến lúc đó Long Quốc
Chương 132 “Ông thật sự muốn biết sao?”
Chương 133 “Vâng, mẹ thì sáng suốt rồi”,
Chương 134 Trong ánh mắt lộ ra vẻ chế giễu.
Chương 135 Còn chưa đủ mất mặt sao, cút về nhà đi”
Chương 136 “Câm ngay miệng thối của ông lại”.
Chương 137 Phương Thiên Thành vẫn có chút lo lắng.
Chương 138 Đây không phải là con số nhỏ mà”.
Chương 139 Nhìn tốc độ thì ít nhất cũng phải 180km/h.
Chương 140 Chuyện này là vô cùng khó khăn.
Chương 141 Không ngờ tên này lại dám ăn nói như vậy với bà ta.
Chương 142 “Lát nữa khéo mày phải kêu cha gọi mẹ rồi”.
Chương 143 “Không cần gọi nữa, tôi đến rồi đây”.
Chương 144 “Trương Trần, đây đều là do cậu sắp xếp?”
Chương 145 “Tôi đã nói nãy rồi, bà đừng gấp!”
Chương 146 Bà cũng có thể xé luôn nó!”
Chương 147 “Em họ?”
Chương 148 “Đơn thuốc gì?”
Chương 149 “Không có hứng thú...”
Chương 150 “Ông cứ hỏi bọn họ là biết thôi!”
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK