THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4461035 - 2
Vạn Cổ Thần Đế
4323870 - 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
3684279 - 4
- 5
Đế Bá
2180994 - 6
Toàn Chức Pháp Sư
2159509 - 7
- 8
Nhân Đạo Đại Thánh
1754921 - 9
- 10
Yêu Long Cổ Đế
1530155 - Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
Khổn Tiên Thằng là main nó có lúc nào z, chuyện gì skip lắm ***
like ????
người này tu tiên quá mức đứng đắn có dạo công viên thì ở đây chúng ta có "đi thói quen" :)))))
các đạo hữu cho hỏi bh main ngả bài k giấu tu vi nữa v chứ đọc hơn 100 c rồi mà thấy chán quá
đù mãi thấy quả trải nhiệm hồng trần thành thánh. Lâu quá
Ể đọc cmt ae hơi bối rối, Tiểu Vũ với Ngao Long Vũ là 1 đúng ko, hay là 2 người khác nhau ?
thằng đệ tử thì : đệ cửu phong tất cả đều đại la , sự phụ thì : đệ cửu phong toàn phong đệ tử đều xuống núi lịch lãm . núi có 2 người nói ra ý vị khác hẳn liền =))
mua 2 xâu mứt quả chỉ cần đi 1 chuyến, kiếm lời. haha lời
cái quan trọng nhất của truyện này theo t thấy là hình ảnh tương phản đối lập giữa tính cách Giang Lan và Tiểu Vũ, Tiểu Vũ giống như sinh ra để bổ khuyết cho sự thiếu hụt thăng trầm cuộc sống của Giang Lan vậy, hơn nữa truyện này mặc dù tu tiên nhưng vẫn miêu tả được sự phát triển tình cảm của cả 2, từ khi cả 2 ko hề có tình cảm với nhau, thậm chí Tiểu Vũ còn khóc khi biết tin mình bị sắp đặt hôn thê, xong dần dần vì tương lai mà bắt đầu xây dựng mqh với Giang Lan, Giang Lan cũng đáp lại tương xứng tình cảm rồi đến khi Giang Lan lĩnh ngộ đại đạo, đây là đoạn t xúc động nhất, vì tìm hiểu ra đại đạo đã đủ để tiến vào Đại La rồi nhưng Giang Lan thì ko, Giang Lan muốn viên mãn đại đạo của mình, viên mãn bằng nhân sinh bình thường cùng với Tiểu Vũ, sống qua nhiều cuộc sống của nhiều tình cảnh nhân vật nhưng cả 2 vẫn trói buộc với nhau với từng loại thân phận "tú tài tiểu thư, nông phu nông phụ, anh hùng nữ hiệp..." Đọc xong chương đó làm t khóc luôn á, thêm cả chương này, đọc lần đầu t chỉ thấy hơi cay mắt mà đọc lần 2 t khóc luôn á, t quả thực vô cùng ưa thích nhân vật Tiểu Vũ, luôn hoạt bát, đáng yêu, hậu đậu, vụng về, lấy chồng xong lại rất nghịch ngợm, thêm chút xuẩn, quả thực khiến t vô cùng yêu thích, đọc chương này xong thấy tội Tiểu Vũ thực sự luôn á, lần đầu tiên thực sự ra ngoài, thực sự được cảm thụ nhân sinh mà lại bị hắt hủi, xa lánh, mặc dù từ hôm kia t căn bản cũng đoán được kiểu gì sinh hoạt bình thường cũng sẽ xảy ra vấn đề và sẽ liên quan đến Tiểu Vũ (vì với tính cách của Giang Lan thì không thể nào có chuyện gì được ) nhưng không ngờ lại nhanh thế này, thương Tiểu Vũ thực sự
ôm 1 chút thì 1 xâu mứt quả. một mực ôn thì bao tiền cũng ko đủ a.
thương Tiểu Vũ quá :(((
Hoá phàm nó phải như vậy a, hay *** chứ không bị nhạt như bên Hàn Thỏ
chương này quá hay =?
Khả năng qua đoạn hồng trần này tiểu Vũ hết bán long hoá cũng có
chương này hay quá
thằng cần đi cảm ngộ hồng trần thì không cảm nhận được gì , đứa muốn đi cùng vui vẻ thì bị người xa lánh :(((
chưa có chương
Đúng đạo ở vạn vật, main nhìn trời đất ngộ đạo ko nói, đọc sách ngộ đạo, nhổ cỏ ngộ đạo, xây nhà ngộ đạo, nhìn vợ cx ngộ đạo :)) cứ như vì đạo mà sinh ấy
từ một con Rồng ngây thơ đến trưởng thành, quảng đường dài quá.
Đọc truyện này, tác giả như muốn nói với người đọc:"tình yêu phải xuất phát từ đôi bên, có người cố gắng, có người đáp lại. Còn liếm cẩu, sẽ không có nhà" :))))
tuyet
cơ mà làm sao sự phụ main suy ra main là Vô Song Quyền Thần đc mn?
399-403: đại lão có khác, từ 1 chi tiết suy ra gần như toàn bộ về main, ít nhất vẫn hơn lão tổ các thứ của các đại tông môn bị main bộ khác xoay như chong chóng
tội bé Diễm Tích Vân a, lão tác có đánh ít nhất cx đừng đánh mặt chứ
toàn núi thứ 9 xuất sơn kinh dị thế, nghe có việc lớn rồi :)