
Ai Bảo Hắn Tu Tiên!
-
Tối Bạch Đích Ô Nha
- Tiên Hiệp
- Chương 4
- 488674
- Đọc tiếp
THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Vạn Cổ Thần Đế
5738141 - 2
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4496350 - 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
3876105 - 4
- 5
Đế Bá
2533452 - 6
Toàn Chức Pháp Sư
2299268 - 7
- 8
Nhân Đạo Đại Thánh
1979409 - 9
Yêu Long Cổ Đế
1924889 - 10
- Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
=))) 3 con hàng này xem xét liền ko phải người tốt
đù *** nằm vùng lên thành ma giáo tam kiệt luôn mà :)))
nhân tài a :)))
mua cả hàng khoai tây luôn mà :)))
Ngươi có thể đã thấy qua Spider Man, nhưng ngươi *** thấy qua Man Mantis sao =)))))))))
*** spider man =)) Mạnh cảnh chu
Phó giáo chủ 99% tăng xông :)))
Thằng thật thà nhất thì lại hợp ma giáo nhất. Còn 2 tên giống ma giáo nhất lại bị ghét.
thông quan bằng cách biến thành Spider-Man, bọ ngựa khổng lồ thì đỉnh rồi :)))
Đỉnh của đỉnh
mé cười bò, spider man phiên bản huyền huyễn ah :)))
Hóng chương sau. Có khi nào 2 anh kia giả hàng để thắng -> sau này làm gián điệp 2 mang luôn.
truyện siêu hài
exp
vãi lều, thu quần áo đối phương :)))
công pháp đi qua Lục Dương biến thành đủ thể loại dị biệt :)))
quay xe như chong chóng :v
clm cổ tích tiều phu đốn củi ạ
Lâu ra thế
Ghê thật luyện hổ quyền sao biến thành hổ luôn ạ =))) Lục ca này đúng là thiên phú dị bẩm mà
cười ẻ
quả 10 trâu chi lực đan cười sảng =))) đan dược đỉnh thật sự
quát tháo phong vân chỉ điểm giang sơn....hahaha
Thông báo buồn...truyện đã vào VIP bên TQ nên phải chờ chương thôi.
- Lục Dương nhẹ nhàng thở ra, nhìn đối phương rất thân mật, ôm quyền
khách khí hỏi: "Tiền bối là người phương nào?"
- Tiền bối cười ha ha ba tiếng, dạo bước từ trong sương mù dày đặc đi ra.
Tiền bối da mặt trắng nốn, làn da trắng nốn, đầu ngay ngắn là một
khối đậu hũ.
- Đậu hũ tiền bối càng ngày càng gần, ngữ tốc càng lúc càng nhanh: "Ta
chính là đậu hũ Thiên Tôn, đây là bản tọa suốt đời sở học, ngươi ăn đậu hũ càng nhiều, tu vi tăng lên liền càng nhanh, căn cơ hùng hậu, vượt cấp khiêu chiến, trái ôm phải ấp, đi hướng đại lục đỉnh phong không thành vấn đề...."
- Lục Dương dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, bỗng nhiên mở mắt, từ đầu giường đứng dậy, mờ mịt nhìn quanh chu vi, tối như mực một mảnh, yên lặng như tờ địa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
- "Nguyên lai là mộng, may mắn là mộng."
- Lục Dương cảm nhận được lạnh cả sống lưng mồ hôi lạnh, lòng còn sợ hãi.