Mục lục
[Dịch] Tiên Hồng Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Phàm nao nao. không nghĩ tới lão già lưng còng này lại có thể tự tin như thế. nói ra thách với giá cao như vậy. Thậm chí lão còn lấy cả việc chung thân đại sự của cháu gái thương yêu nhất ra để hứa hẹn nữa.

- Gia gia!

Lạc Thủy tức giận nói khuôn mặt cũng đỏ bừng, trong lòng cũng giận giữ vô cùng.

Dương Phàm mĩm cười. hắn có thể đoán trước được lão già lưng còng này tất nhiên là nắm chắc thắng lợi trong tay mới có thể tự tin tuvệt đối như vậy, mới dám nói như thế. Ngẫm lại cũng phải. với y thuật tuyệt thế của lão mà ngay cả lão cũng trị không hết bệnh. một tu sĩ luyện khí kỳ nhỏ bé sao có Thể làm được?

Đồng thời Dương Phàm cũng biết lão già lưng còng này khẳng định là dược sư tu tiên giới. nhưng hắn lại hoàn toàn nhìn không thấu hư thực của đối phương. Hai ông cháu này ở trong mắt Dương Phàm cũng không có bất cứ gì khác so với người trần. Trong lòng Dương Phàm đang suy đoán tu vi chân chính của đối phương, lão già lưng còng có học thức uyên bác cùng với cái gọi là "Nhân tướng thuật" kia nữa. thần thông và học thức như vậy tuvệt đối siêu việt hơn hẳn cực hạn của tu sĩ bậc thấp bình thường. Nếu lão già lưng còng làm nghề y ở tu tiên giới. có thể chính là một đời danh y, thanh danh không nhỏ.

- Ha ha! Tiểu huvnh đệ. ta cũng không giấu giếm. vết thương trên người lão phu là bị người khác gây thương tích. Cho dù với y thuật của ta cũng chỉ có thể miễn cường giữ được một mạng. nhưng không cách nào chữa khỏi được.

Lão già lưng còng cười nói:

- Ngươi nếu hiếu kỳ cũng có thể thử một chút. coi như gia tăng học thức y đạo.

Dương Phàm gật đầu:

- Nếu đã như thế. Dương mỗ xin cả gan thử một lần.

Nếu nói thẳng ra. Dương Phàm đối với việc có thể chữa khỏi thương thế cho lão già lưng còng này quả thực một chút nắm chắc cũng không có. Dứt lời. Dương Phàm liền đi tới trước người lão già lưng còng. ngồi xỗm xuống, vươn một bàn tay đặt lên trên đùi tàn phế của lão.

Lão già lưng còng để mặc hắn làm. chỉ cười không nói gì.

Lạc Thủy đứng ở một bên. trong lòng lại có chút xấu hổ cùng thấp thỏm không yên. Xấu hổ chính là gia gia không ngờ lấy hôn nhân đại sự của mình ra làm lời hứa hẹn. Không yên chính là vạn nhất Dương Phàm chữa được bệnh cho gia gia thật. vậy chẳng phải là mình...

Tuy nhiên, nàng vừa suy nghĩ lại. gia gia thân tàn bị bệnh nhiều năm như vậy, nếu có người có thể chữa khỏi cho dù mình lấy thân báo đáp thì cũng đáng giá.

Nắm tay Dương Phàm đặt trên đùi lão già lưng còng. nhắm mắt lại. đám sương sinh mệnh trong cơ thể vận chuvển không ngừng, dĩ nhiên cảm giác được tình huống chiếc đùi của đối phương.

Trên chân của đối phương. Dương Phàm cảm giác được một cỗ lực lượng sinh mệnh cường đại bàng bạc. cỗ lực lượng này so với bất cứ người tu sĩ nào hắn từng gặp đều cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Tuy nhiên, cỗ lực lượng sinh mệnh này lại ẩn giấu vô cùng bí ẩn, nếu không phải đổi phương để cho hắn trị thương, cho dù Dương Phàm tiến vào Toàn tri mô thức cũng khó có thể cảm nhận được. Rất nhanh. Dương Phàm tìm được chỗ xương bị gẫy. vị trí bị thương không hề có sinh cơ. tràn ngập một cỗ lực lượng tĩnh mịch đáng sợ khiến người khác trống ngực đập thình thịch.

Cỗ lực lượng tĩnh mịch nàv còn ẩn chứa tính hủ thực. cùng hơi thở ăn mòn. Không biết vì sao. Dương Phàm đột nhiên liên tưởng đến mãnh thổ địa màu đen vô hạn trong Tiên hồng không gian. đó là một mãnh cô quạnh, không có bất cứ một sinh cơ gì. Đối với loại lực lượng hủy diệt và ngăn chặn sinh cơ này. Dương Phàm không tự chủ được sinh ra tâm lý chán ghét. Sau khi tìm được nguyên nhân của bệnh. Dương Phàm liền thi triển "Ngọc cốt thuật", một cỗ hơi thở sinh mệnh ôn nhuận như mưa xuân chảy xuôi qua vị trí bị thương kia. Sau khi thi triển Ngọc cốt thuật xong. Dương Phàm nao nao. tâm thần cũng tập trung vào vị trí đó. Nhưng lực lượng Ngọc cốt thuật mới khôi phục lại một chút sinh cơ. liền bị một cỗ hơi thở hủy diệt cô quạnh xâm chiếm.

- Quá cổ quái!

Dương Phàm lộ vẻ kinh hãi bắt đầu nhớ lại quá trình chữa trị cái chân gẫy cho Sư phụ của Thiết Ngưu là Nam Cung Vũ lần trước. Lần đó miệng vết thương của đối phương dễ dàng được Ngọc cốt thuật của mình cứu trị.

- Tiểu huynh đệ. công pháp và pháp thuật của ngươi rất cao minh. đối với thương thế của ta cũng có chút tác dụng. nhưng trước mắt tu vi và pháp lực của ngươi có hạn. nên không thể trị được hết thương thế cho ta. TUY nhiên như vậy cũng đã tốt hơn gấp mười gấp trăm lần so với trong tưởng tượng của ta rồi

Trên mặt lão già lưng còng lộ ra vẻ ngạc nhiên vui mừng.

Dương Phàm lại không cao hứng như hắn. tiếp tục thi triển Ngọc cốt thuật lần thứ hai. Tình hình cũng giống như lần trước, hiệu quả rất nhỏ. vị trí bị thương lại bị một cỗ lực lượng cô quạnh xóa bỏ sinh cơ.

- Đây là. .rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Dương Phàm thu tay về. vẻ mặt nghi hoặc. trong lòng run lên. đã bị đả kích rất lớn. thậm chí có chút mất mác.

- Hài tử. không cần nản lòng. những gì ngươi vừa làm so với dược sư bình thường hiệu quả tốt hơn mấy lần.

Lão già lưng còng an ủi nói:

- Nếu ngươi biết người tạo thành thương tổn như thế này cho ta là một tu sĩ bậc cao pháp lực thông thiên, liền sẽ không cảm thấy kỳ quái nữa.

- Tu sĩ bậc cao?

Dương Phàm lộ vẻ khiếp sợ.

Trong suốt quá trình hắn tu tiên mười hai năm còn chưa bao giờ gặp được bất cứ một vị tu sĩ bậc cao nào. Mọi người đều biết tu tiên chia làm chín cảnh giới. ba cảnh giới đầu là nhập môn. chỉ có thể được xem là tu sĩ bậc thấp.

Chỉ có tiến vào cảnh giới thứ tư. sau khi kết đan mới có thể xem là tu sĩ bậc cao chân chính, bọn họ có được thần thông khó tin. trong cái giơ tay nhấc chân cũng có thể ẩn chứa uy lực lớn lao.

ở Ngư Dương quốc nhỏ bé. số lượng tu sĩ bậc cao rất ít, hơn nữa đều là nhưng nhân vật trong truvền thuyết, đứng ở trên đỉnh Kim Tự Tháp. nắm giữ vận mệnh thương thiên.

"Hô!"

Dương Phàm thở ra một hơi. trong lòng bình tĩnh lại. thở dài nói:

- Khó trách tiền bối nắm chắc như vậy, nguyên lai thương thế của ngài là do tu sĩ cao cấp tạo thành.

Lão già lưng còng cũng thở dài:

- Tu sĩ bậc cao xuất thủ liền có thể phát động uy năng khó tin. nếu chịu một chút ngoại thương bình thường thì còn tốt, chỉ khi nào thương đến xương cốt và nội tạng thì hậu quả thiết nghĩ khó có thể chịu nổi. Trong mắt tu sĩ bậc thấp. pháp khí xem như có chút cứng rắn. nhưng một chưởng của tu sĩ bậc cao đánh vào là có thể khiến chúng hóa thành bột mịn. càng không phải nói tới xương người. Lực phá hoại ẩn chứa trong đó đáng sợ vô cùng.

Vừa nghe xong lời này. trong mắt Dương Phàm cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Thân là dược sư. hắn cũng hiểu được vị trí bị thương chịu đựng lực phá hoại càng lớn. như vậy sinh cơ khôi phục lại càng khó. Lại nghĩ tới hơi thở cô quạnh hủy diệt chỗ xương lão già lưng còng bị gẫy kia. Dương Phàm càng thêm hiểu rõ.

- Y thuật của tiểu huynh đệ thập phần cao minh. bởi vậy có thể thấy được sư phụ dạy ngươi cũng vô cùng thần bí sâu xa. Nhưng tu vi của ngươi còn thấp. trị không hết thương thế của lão phu. ngươi nếu có thể tiến vào cảnh giới tu sĩ bậc cao. hẳn là có thể chữa khỏi bệnh cho lão phu.

Lão già lưng còng mặc dù vui sướng, nhưng cũng có chút tiếc hận. Dương Phàm vội vàng nói:

- Nếu có ngày đó. Dương mỗ nhất định sẽ trở về trị liệu cho tiền bối.

- Muốn tiến vào cảnh giới tu sĩ bậc cao cần phải có được cơ duyên tạo hóa rất lớn. nhân sinh của ngươi sẽ thay đổi rất nhanh, nhưng thật ra có hy vọng rất lớn. Chỉ tiếc, thương thế mà lão phu phải chịu không chỉ có chỗ xương gẫy này. trong cơ Thể đã bị nội thương cực kỳ nghiêm trọng. Ta dùng hơn chín thành pháp lực của bản thân. cộng với hàng năm sử dụng lượng lớn linh đan. mới miễn cưỡng ngăn chặn vị trí này. Nếu không ta đã sớm chết rồi. Hiện tại tuổi thọ của lão phu nhiều nhất chỉ còn lại có một trăm năm.

Lão già lưng còng tiếc hận không thôi.

Dương Phàm cả kinh trong lòng. lão già lưng còng này nhìn qua liền thấy tuổi tác rất lớn. thân lại bị trọng thương như thế. không ngờ còn có một trăm năm thọ nguyên nữa.

Chẳng lẽ hắn là tu sĩ bậc cao?

Phải biết rằng tuổi thọ của luyện khí kỳ là trăm năm. ngưng thần kỳ là một trăm năm mươi năm. trúc cơ kỳ mới có hai trăm năm. Tuổi thọ chính là lực cản to lớn ngăn chặn tu sĩ tiến tới trường sinh.

- Tiền bối! Ngài vì sao không đi nhờ dược sư bậc cao giúp đỡ?

Dương Phàm không khỏi sinh ra một chút tâm lý đồng cảm với lão già này.

- Người đả thương ta cũng không phải tu sĩ bậc cao bình thường, thương thế mà ta phải chịu trong vòng cả Ngư Dương quốc chỉ có một người có thể chữa trị. Nhưng người nọ lại trùng họp đối đầu với Ta. Hiện nay chín thành pháp lực của ta đã bị hạn định, thân thể lại bị thương nặng. tuổi thọ cũng không còn nhiều, trong quãng đời còn lại chỉ cầu một thân sở học có thể có người kế thừa. Cuối cùng cũng chỉ cầu đứa cháu gái này của ta có thể có được một nơi chốn tốt.

Lão già lưng còng thần sắc ảm đạm. lại hiện lên một vẻ trông mong nói với Dương Phàm:

- Ngươi hãy ở lại thôn Dật Hà này một tháng, ta sẽ truyền thụ cho ngươi một vài thứ.

- Đa tạ tiền bối.

Dương Phàm trong lòng mừng rỡ. kỳ ngộ như thế quả thực ngàn năm một thủơ nha. Sau đó. Dương Phàm liền tạm thời ở lại thôn Dật Hà. Thời gian một tháng loáng cái đã trôi qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Luanhoichidao
23 Tháng mười một, 2023 16:27
ít vậy
Hieu Le
05 Tháng sáu, 2020 20:15
mé nó xuyên suốt truyện ko dính lỗi ch.tả vs lặp lại 1 số tình tiết thì truyện ổn đáng đọc...
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng năm, 2020 22:36
xuyên suốt cuốn truyện là câu chuyện xoay quanh lỗi chính tả của thằng dịch truyện vcl
phuonghao090
22 Tháng một, 2020 10:33
trăm chương đầu khá chán. dần dần thấy hay
A72k39
29 Tháng mười một, 2019 18:45
mịa.truyện l.toàn sai dấu.
Nguyễn Huy
07 Tháng chín, 2019 08:44
Đếu hiểu sao có 7 viên linh châu là kim mộc thuỷ hoả thổ lôi không rồi mà vẫn lòi ra ông thiết dực vương có phong linh châu. Dịch ncc
Hieu Le
04 Tháng tám, 2019 12:08
Mày bị ngu à
Hieu Le
01 Tháng tám, 2019 16:20
8 n 4 5i Vhv
Hieu Le
25 Tháng bảy, 2019 15:52
⁶c big ,,? ? i .
Nguyễn Khải
24 Tháng bảy, 2019 22:15
má đọc hội thoại của ông Hồ Phi mệt tim *** :)))))
Hieu Le
14 Tháng bảy, 2019 08:27
d N 9dves
Hieu Le
14 Tháng bảy, 2019 08:26
q Q 111nq16q11
Khánh
07 Tháng bảy, 2019 00:24
10 chương đầu trước ngày tỷ võ mà tán công quá ngu,riêng cái này đạo tâm đã hỏng còn tu hành gì,ýt ra cũng phải đánh xong hãy tán công ,còn chưa sẽ ntn đã tán công *** main ngu lol
luongdinhkhai
31 Tháng mười, 2018 23:02
Mình đã đọc truyện này từ lúc mới ra và đọc lại thêm 2 lần nữa. Theo mình, truyện này rất hay, có phong cách độc đáo riêng. Nhân vật chính tự mình lĩnh ngộ và sáng tạo ra công pháp phù hợp cho mình tại từng giai đoạn. Chữa bệnh, tu tiên, có tình nghĩa. Nhìn chung, truyện có kết cấu rõ ràng, và hay về cách thức lĩnh ngộ sáng tạo công pháp và cách suy nghĩ khi gặp và xử lý tình huống khó khăn, trắc trở.
ĐàmHoaLiên
11 Tháng bảy, 2018 00:57
Tình tiết truyện khá chậm, nhiều đoạn ko quan trọng cũng tả tỉ mỉ, tẩn mẩn thành ra dài dòng. Thêm vào câu văn hay lặp đi lặp lại, ko mới mẻ khiến coi hơi bị buồn ngủ + lướt bớt cho vào việc chính..
Hoangnghichlong
07 Tháng bảy, 2018 12:22
Hay
Hoangnghichlong
07 Tháng bảy, 2018 12:22
Hay
Hoang Baoviet
07 Tháng bảy, 2018 12:16
Co truyen nhu vay doc la dc rui
Hoang Baoviet
07 Tháng bảy, 2018 12:16
Co truyen nhu vay doc la dc rui
Hieu Le
07 Tháng hai, 2018 08:09
22
Hieu Le
07 Tháng hai, 2018 08:09
qqx. k7. ưz3qv hk zyR. 4e2ffafbxuD6
Trần Văn Hưng
11 Tháng tám, 2017 16:04
kết cấu chính của truyện ko hay chỉ đọc tạm được
BÌNH LUẬN FACEBOOK