“Quả nhiên là như thế!” Tiêu Hàn nghe thông báo từ hệ thống thì hơi gật gù. Trước lúc chiến đấu thì hắn đã nghĩ nếu sử dụng khả năng thôn phệ để nuốt lấy Hư Vô Thôn Viêm thì không biết khả năng này có nâng cấp hay không? Đến khi nghe được hệ thống thông báo nâng cấp thành công, dù chưa nuốt được bản thể Hư Vô Thôn Viêm, thì suy đoán này của hắn đã đúng.
Những kỹ năng phụ trợ có thể tăng cấp khi sử dụng vật có khả năng tương tự mà không tốn điểm để đổi lấy.
Ngẩng đầu đối diện với Hư Vô Thôn Viêm, huyết nhãn lóe lên, Tiêu Hàn chậm rãi nói “Đến lượt ngươi!”
Ầm.
Hư Vô Thôn Viêm chỉ cảm thấy một luồng hấp lực khổng lồ vượt xa hắc động của hắn, cơ thể hỏa diễm màu đen hắn chốc lát bị cuốn vào trong cơ thể của Tiêu Hàn, trước khi bị nuốt chửng hắn gào lên tuyệt vọng giống như Tịnh Liên Yêu Hỏa lúc trước.
“Không thể nào…a…a…a…”
Tiêu Hàn nuốt xong Hư Vô Thôn Viêm thì ợ một tiếng, giống như hắn đã ăn no rồi vậy.
Đing.
“Chủ nhân thôn phệ dị hỏa Hư Vô Thôn Viêm, bài thứ hai trên dị hỏa bảng. Thưởng 11 triệu 500 ngàn điểm trải nghiệm.”
“Chủ nhân thôn phệ thành công dị hỏa Hư Vô Thôn Viêm, năng lực thôn phệ nâng cấp bước vào cấp độ mới!”
Tiêu Hàn vuốt vuốt bụng, huyết nhãn lúc này đã biến mất để lại đôi mắt màu xanh lam êm dịu, hắn mỉm cười nói “Thôn phệ chi lực, quả nhiên là đồ tốt! Nếu sử dụng thôn phệ chi lực vào trong tu luyện thì chắc thành quả đạt được càng cao hơn nữa.”
Tiêu Hàn lẩm nhẩm mấy chữ thôn phệ chi lực vài lần, bỗng nhiên thân thể hắn thẳng tắp, đôi mắt nhằm nghiền, không gian xung quanh như ngừng chuyển động, hắn bước vào trạng thái mà người người mơ ước.
Ngộ đạo!
Trong đan điền của Tiêu Hàn xuất hiện một dòng khí kỳ lạ lúc trước, dòng khí này chạy qua tất cả các kinh mạch, sau đó chạy thẳng lên đầu và dung hợp với linh hồn hắn.
Trong linh hồn của Tiêu Hàn hiện giờ có tình trạng vô cùng khác biệt, linh hồn hắn gồm một mảng màu xanh lam, một mảng màu tím và một mảng màu đỏ. Ba mảng màu này phân bố không đồng đều, màu lam và màu tím là nhiều nhất, còn mảng màu đỏ lại rất ít.
Khi dòng khí kỳ lạ kia dung hợp với linh hồn Tiêu Hàn thì xảy ra phản ứng.
Ba mảng màu lập tức từ trạng thái nằm yên chuyển sang cắn nuốt lẫn nhau.
Không biết có phải ba màu tượng trung cho ba tính cách hay không mà màu xanh lam chống cự rất yếu ớt, thoáng chốc đã bị màu đỏ và màu tím nuốt hơn hai phần ba, cứ đà này thì màu xanh lam sẽ biến mất.
Hai màu đỏ và tím lại tranh đấu rất dữ dội, không bên bào chịu bên nào.
Lúc này, màu xanh lam bỗng vùng lên chen vào cuộc chiến giữa hai màu tím và đỏ, sự gia nhập của bên thứ ba khiến trận chiến càng thêm thảm khốc.
Trải qua một thời gian, trận chiến vẫn chưa kết thúc nhưng tình huống đã có sự khác biệt.
Nơi giao nhau giữa ba màu đã bắt đầu bị đồng hóa không còn phân biệt rõ rệt mà là sự kết hợp giữ xanh lam, tím và đỏ tạo ra một màu mới trắng bạc. (đừng bắt bẻ chỗ này nhé, màu mình tự cho thôi)
Từ một chấm trắng bạc nhỏ xíu, dần dần phát triển to hơn, cuối cùng lán át và nuốt luôn cả ba màu còn lại.
Bây giờ linh hồn của Tiêu Hàn chỉ còn một màu trắng bạc đẹp đẽ và chói mắt.
Tiêu Hàn mở mắt ra, chớp liên tục bốn cái. Màu của đôi mắt liên tục biến đổi trong bốn lần chớp này: lam sắc, tử sắc, huyết sắc và ngân sắc. Đôi mắt dừng lại ở màu trắng bạc, Tiêu Hàn gọi nó là Ngân nhãn.
Ngân nhãn là sự kết hợp cả ba loại mắt trước đó, cho nên nó cũng thừa hưởng đầy đủ ba loại tính cách: vui vẻ thân thiện, nóng nảy kiêu ngạo và lãnh huyết vô tình.
Tiêu Hàn bây giờ chính thức trở thành kẻ có tính khí thất thường, không biết nên vui hay nên buồn đây.
Đing.
“Chủ nhân ngộ đạo lần thứ hai, cấp độ tăng lên 220!”
Tiêu Hàn xoay xoay cổ, khớp xương va vào nhau kêu rốp rốp, đôi mắt ngân sắc đầy yêu dị mà lãnh ngạo, khóe miệng luôn treo nụ cười mỉm.
Thần thức Tiêu Hàn quét qua Hồn Giới một lượt, không còn hơi thở của ai, có vẻ như Hồn Thiên Đế không có ở đây, may cho hắn.
Đúng lúc này trong đầu Tiêu Hàn cảm nhận được một sự ba động nhẹ, đây là ba động của tia năng lượng mà hắn đã để trong người của Mỹ Đỗ Toa lúc trước, nếu có chuyện gì xảy ra thì nó sẽ báo cho hắn biết, bây giờ lại nhận được tín hiệu từ tia năng lượng kia chứng tỏ Mỹ Đỗ Toa đang gặp nguy hiểm.
Tiêu Hàn khuôn mặt nghiêm lại, kẻ nào dám động tới phụ nữ của hắn, dù nàng ta chưa đồng ý nhưng hắn không quan tâm, hắn đã nhận định thì nàng ta buộc phải chấp nhận.
Ầm.
Không gian bên cạnh nứt ra, thân ảnh của Tiêu Hàn mất hút trong đó.
Số từ: 1054