Đêm khuya ba ngày sau, tại một tửu quán tên ‘Hắc Mộc tửu bôi’ ở cuối phố Sóc.
Vốn tửu quán này coi như cũng có chút tiếng tăm tại phố Sóc, một bộ phận ải nhân là khách quen của gian tửu quán nhỏ này, nhưng từ sau khi tửu quán Hearthstone nổi tiếng khắp Nolan thì tửu quán này trở nên khó khăn.
Đám ải nhân giống như mê muội tràn tới tửu quán Hearthstone kia, thậm chí chen trong tửu quán đó tới mức không có chỗ đặt chân, ấy thế nhưng vẫn có thật nhiều ải nhân tiến tới, chuyện này chẳng khác gì một đám bị bệnh ‘ma ẩn’.
Đều là kinh doanh tửu quán như nhau, nhưng còn cần loại ghen ghét khiến người ta méo mó như ‘tửu quán tốt nhất kia bị đám ải nhân chen chúc tới thành phế tích’ để trấn an bản thân.
Hắc Mộc Tửu Bôi xem như là một trong những tửu quán tương đối may mắn trong hoàn cảnh kinh doan tửu quán tại Nolan tiêu điều, bởi bọn hắn mở tại phố Sóc.
Dưới ảnh hưởng của phim, gần đây có một lượng lớn người dân Nolan đến phố Sóc ngắm cảnh, gián tiếp giúp cho lượng khách đến Hắc Mộc Tửu Bôi ngày một nhiều hơn một chút.
Nhưng cũng chỉ giới hạn một chút, tửu lượng của ma men nhân loại tốt mấy cũng kém hơn một ải nhân vừa tròn mười tuổi!
Về khuya thì Hắc Mộc Tửu Bôi càng thêm tiêu điều, chỉ lẻ tẻ mấy ma men uống say nằm bất tỉnh nhân sự, một vị lão thái thái cầm khăn đứng ở quầy ba dắt cuống họng thét lên một người trẻ tuổi.
- Holm! Hôm nay ngươi lại đến đó ăn chơi! Ban ngày thì chả thấy bóng dáng ngươi đâu cả, tiền lương ngươi đừng hòng được!
- Elena phu nhân... Ta... Đi tham gia trận đấu.
Người trẻ tuổi ngoài miệng tuy nói thế nhưng gương mặt lẫn ánh mắt của hắn đều đầy vết máu ứ đọng, nhìn thế nào cũng thấy giống như mới tham gia xong một trận ẩu đả.
- Tranh tài? Nói mê nói sảng với những thú nhân ngu xuẩn dưới mặt đất kia? Ngươi muốn thì hiện tại ta có thể nói rõ cho ngươi nghe!
Bà chủ tửu quán đang chuẩn bị há to cuống họng như vịt của mình để mắng, trong tửu quán đột nhiên vang lên tiếng trẻ con khóc nỉ nôn.
Người trẻ tuổi gọi là Holm kia lập tức chạy tới một bên khác của quầy, thấy được một bé gái ở trong một cái tủ nhỏ, Holm lập tức ôm bé gái lên.
- Tiểu tử ngươi cả ngày mơ mộng thì không thể nào nuôi sống được nó đâu, ta thấy hay là ngươi dứt khoát ném nó làm bữa trưa cho những thú nhân kia, có lẽ bọn chúng sẽ cho ngươi một chút tiền!
Giọng nói của bà chủ tửu quán đã át triệt để tiếng khóc của đứa bé.
Holm không quá để tâm đến những lời cay nghiệt của bà chủ quán, hắn nhìn bé gái xanh xao vàng vọt trong tã lót kia, giữa trán nổi lên một cái sừng.
Hắn liên tục muốn dỗ dành đứa bé, muốn đứa bé ngừng khóc.
Nhưng rồi Holm đột nhiên ý thức được cả ngày hôm nay đứa bé chưa ăn gì cả, mà hắn cả ngày hôm nay cũng chưa ăn gì.
Hắn nhìn chung quanh, khi thấy chút sữa bò xếp lẫn cạnh rượu ở trên ngăn xếp phía sau bà chủ quán, ánh mắt lóe lên một cái.
Nhưng rất nhanh một cái chén gỗ bay tới chân của hắn, va chạm trên mặt đất phát ra tiếng vang thật lớn.
Bà chủ quán nói:
- Muốn ăn gì thì phải thành thật làm công cho ta! Còn có tiểu gia hỏa kia nữa, ta lệnh cho ngươi lập tức ném nó đi! Giống như đã làm với mẫu thân của gia hỏa này!
Tiếng khóc nức nở của đứa bé khiến cho tiếng hét của bà chủ quán lớn hơn nữa, đạt tới trình độ khiến người phải phiền lòng, chủ tửu quán dường như cũng có chút không thể nhịn được nữa.
- Đuổi tên kia cho ta...
Chủ tửu quán còn chưa nói xong thì cửa tửu quán đã bị đẩy ra.
Nếu như là khách nhân bình thường, chủ tửu quán sẽ không ngại tiếp tục rống to cuống họng của nàng, nhưng nàng lại thấy một cỗ xe ma đạo ở cửa.
Từ sau hội chợ triển lãm đa quốc gia, xe ma đạo trở thành biểu tượng của các nhân vật cao cấp, chỉ có những đại quý tộc cùng thương nhân cực kì giàu mới có năng lực mua sắm loại máy ma đạo thần kỳ này.
Nàng lập tức ý thức được có một nhân vật khó lường nào đó tới tửu quán của mình, sau chút ngạc nhiên ngắn ngủi, vẻ chanh chua trên mặt nàng lập tức biến mất không thấy tăm hơi, thay vào đó là nụ cười tươi rói khiến người ta hoài nghi cơ thịt trên mặt nàng có phải giống như chất slime.
- Xin hỏi... Ngài cần gì không?
Nàng thận trọng đi tới hỏi đám người mới đi vào tửu quán kia, tổng cộng ba người, người dẫn đầu trông giống như một thương nhân, người đàn ông thì trông hơi mập... Vẻ ngoài cùng khí chất có một loại mị lực đặc thù.
Chủ tửu quán cảm thấy người đàn ông trước mặt này hết sức quen mắt, từng thấy qua ở đâu đó nhưng lại không thể nào nhớ ra nổi.
Không đợi nàng nhớ lại, đối phương đã bắt đầu giới thiệu thân phận của mình.
- Chào ngươi, ta là thương nhân của thương hội Kriya, ngươi có thể gọi ta là Kelman.
- Kelman... Ngươi... Ngươi không phải là người... xuất hiện trong những bức họa kia sao?
Chủ tửu quán đột nhiên nhớ ra đã thấy qua người trước mặt này ở chỗ nào.
Những bức họa trên các tấm áp phích dán trên phố Sóc có nội dung hết sức chân thật, quả thật giống như chân nhân, nàng nhớ rõ mình thấy qua người trước mặt ở trên một bức họa tên là “Ác ma không lạnh lùng”.
- Nhất định là ngài nhận lầm.
Bạch Kinh Hoa tước sĩ là một diễn viên nên đương nhiên có thể nói dối trắng trợn mà mặt không đỏ tim không đập, lần này hắn xác thực tới đây với tư cách là thương nhân chứ không phải là ông chủ kịch viện.
Bạch Kinh Hoa tước sĩ thoáng nhìn qua hoàn cảnh trong tửu quán, sau đó lại liếc mắt nhìn bà chủ tửu quán, nói:
- Ta tới đây hi vọng có thể thu mua tửu quán của ngươi, nữ sĩ.
- Thu mua tửu quán?!
Bà chủ quán nghe thấy thế thì lập tức trở nên cảnh giác, tửu quán này nhưng là gia sản của nàng, tuy gần đây sinh ý kém tới mức khiến người tuyệt vọng, nàng cũng thật có ý nghĩ bán nó đi, nhưng nàng sẽ không bán gia sản của mình với giá rẻ mạt.
Lão phụ nhân đứng sau lưng Bạch Kinh Hoa tước sĩ đột nhiên nói:
- Năm nghìn kim tệ.
Bà chủ quán nghe thấy con số này thì trong lòng không khỏi nhảy dựng lên, nhiều kim tệ như thế có thể xem như tiếp cận hai năm buôn bán của nàng, còn là trong hoàn cảnh tửu quán Hearthstone chết tiệt kia chưa xây dựng lên.
Với tình trạng tiêu điều như hiện tại, chỉ nhờ chút đồng tệ kiếm được từ việc bán rượu mạch thì có lẽ nàng phải tốn tới năm năm hoặc thậm chí mười năm cũng chưa chắc đã kiếm được nhiều tiền như thế.
- Nơi này chính là phố Sóc, các ngươi không biết gần đây càng lúc càng nhiều người đến phố Sóc sao?!
Bà chủ tửu quán tuy khá động tâm, nhưng nàng cũng không mong muốn bỏ tửu quán này một cách đơn giản như vậy.
Lão phụ nhân ở sau lưng Bạch Kinh Hoa tước sĩ đang định nói chuyện thì lại bị tiếng khóc nức nở của đứa bé cắt ngang.
Bà chủ quán tức giận, bởi nàng đang thảo luận chuyện làm ăn lớn nhưng có thể sẽ bị tiểu gia hỏa kia hủy đi.
Ngay khi bà chủ tửu quán chuẩn bị quát cho hai tên gia hỏa kia lăn ra ngoài thì một người trẻ tuổi khác ở sau lưng Bạch Kinh Hoa tước sĩ lại kinh ngạc đi tới, Bạch Kinh Hoa tước sĩ cũng ra dấu không sao với bà chủ tửu quán.
- Xin hãy bao dung hơn với những hài tử kia.
Lão phụ nhân bên cạnh Bạch Kinh Hoa tước sĩ nói:
- Ta sẽ không để ý, chúng ta tiếp tục thảo luận giá trị của tửu quán này đi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK