Ngày chín tháng bảy, trận chung kết sự kiện “Phu Thê Đồng Tâm” rầm rộ diễn ra. Sự kiện này đã tổ chức được hơn một tháng, ầm ĩ với đủ thứ chuyện đầu cua tai nheo, nên được chí sĩ võ lâm vô cùng quan tâm. Thậm chí những người trước giờ không tham dự sự kiện cũng rần rộ chạy ra bờ Thái Hồ góp vui. Mục tiêu của họ chính là truy tìm tông tích nhân vật từng sở hữu tay thỏ may mắn 100%. Tuy bây giờ bảo vật này đã bị nhà sản xuất thu hồi, nhưng tuyên bố của họ vẫn vô tình thu hút nhiều game thủ.
Độ may mắn 100%, nhắc tới chắc không thể nào quên được nhân vật Bách Thắng thần thâu đã từng vang danh trong kỳ quốc chiến lần trước. Chỉ có mình hắn mở được Đông môn, giải vây cho quân Lê quốc, cũng chỉ có Anh Hùng mới lấy được chìa khoá quốc khố trong tay Lục Đạo, giúp bọn họ chuyển bại thành thắng. Hết thảy sự kiện đã được sáng tỏ, danh tiếng của Anh Hùng đã tới hồi rầm vang khắp chốn.
Tất cả cựu thù trước giờ bị hắn lột đồ, cũng hùng hổ kéo tới đòi nợ.
Tám người tham dự sự kiện được di chuyển bằng một cổng riêng đặc biệt. Nhờ vậy Anh Hùng vẫn chưa phải giáp mặt bất kỳ ai. Hắn không biết thân phận mình bại lộ lại kéo theo nhiều “fan hâm mộ” đến vậy, chỉ thấy trận chung kết đột nhiên có rất nhiều khán giả đến đón xem.
Như lời của chủ sự kiện từng thông báo, tranh ngôi vô địch lần này không phải thượng đài đấu võ nữa. Để thể hiện tinh thần tôn vinh tình yêu của cuộc thi, ban tổ chức sắp xếp cho họ tham dự một trò chơi để giành giải. Hỏi ra mới biết, trò chơi đặt biệt đó chính là thi đua thuyền.
Bốn con thiên nga xếp sẵn bên bến tàu chờ người tham dự đến lái. Từ trung tâm của Thái Hồ, ai chạy được đến đích trong bờ thì đội đó thắng cuộc, lấy được cặp y phục Long Phụng Trình Tường vô cùng quý giá.
Cuộc thi này dĩ nhiên cũng không đơn giản chỉ là đạp cho nhanh, cho mạnh sẽ tới nơi, mà còn phải trải qua những trạm thử thách, trả lời đúng câu hỏi mới được thông qua ải. Việc thắng thua không còn phụ thuộc vào lượng máu hay sức tấn công nữa. Muốn giành hạng nhất, phải trông cậy vào sự phối hợp và kiến thức của các bên.
Đồng hồ đếm ngược trên màn hình xuất hiện. Thiên Hùng ngó chằm chằm vào đó, nhẩm theo về đến số không. Hắn tích cực nhấn enter trên bàn phím. Đã có kinh nghiệm chèo thuyền ở hồ Tây, Thiên Hùng biết rõ muốn thuyền đi nhanh, chỉ việc phải nhấn thật nhiều, thật nhanh như người ta đạp vịt thật sự vậy.
Những vồng nước nổi ục ục phía sau đuôi thiên nga, chiếc thuyền chầm chậm rời khỏi bờ. Tám người tham dự mắm môi mắm lợi nhấn bàn phím, tức tối gào rú chửi nhà sản xuất điên khùng. Đây là Võ Lâm mà, sao không cho họ đánh nhau giành giải, lại bắt họ chơi trò trẻ con này. Nhưng chưa chửi được bao lâu thì nhắc nhở của cuộc thi xuất hiện. Trận đua này, không chỉ chạy về đích, mà còn có thể tấn công đối phương bằng vũ khí mà ban tổ chức cung cấp.
Đến được tới đích, thuyền thiên nga phải vượt qua tổng cộng hai mươi trạm câu hỏi. Trả lời đúng sẽ được cung cấp vật phẩm, trả lời sai bị giảm tốc ba mươi giây. Vật phẩm chiến thắng có thể là buà tăng tốc hoặc vũ khí tấn công đối phương. Mục đích chỉ có một, chính là vượt lên dẫn đầu tất cả.
Trạm đầu tiên, cả bốn đội gần như đến cùng lúc. Họ chạm vào ngư ông để báo danh.
[Cận] Ngư Ông: “Trong sự kiện Võ Lâm Bảo Tàng ta thu được bốn mươi đồng khoáng, mười sáu chì khoáng, năm bạc khoáng và một vàng khoáng. Nương tử ta vẫn còn thiếu năm trăm điểm, mà chỉ còn lại bạc khoáng. Vậy chúng ta phải thu thập bao nhiêu lần mới đủ điểm?”
Câu hỏi này đương nhiên liên quan đến thử thách đầu tiên mà họ tham dự. Mỏ vàng 100 điểm, mỏ bạc 50, đồng 20, còn mỏ chì chỉ có 10 điểm. Phần chơi này quy định, bọn họ phải tìm ra được 1000 điểm tích luỹ mỗi người mới có thể đi qua trận kế tiếp.
Số điểm hiện tại của người chơi sẽ là: 40x20 + 16x10 + 5x50 + 1x100 = 1310. Như vậy nhân vật đã chiếm dư 310 điểm. Đồng đội thiếu 500 điểm, lấy bù vào, vẫn còn thiếu 190 điểm nữa. Võ Lâm Bảo tàng chỉ còn lại bạc khoáng, vậy câu trả lời là họ phải kiếm thêm bốn mỏ bạc nữa. Thiên Hùng click chọn vào số bốn.
Đây vốn chỉ là một câu hỏi toán học đơn giản, nhưng khổ nỗi có vài người không nhớ được số điểm của từng loại mỏ. Thông thường, khi tham dự phụ bản Võ Lâm Bảo Tàng, hệ thống sẽ tự động thống kê và báo lại số điểm mà nhân vật tích được. Ít ai chịu ghi nhớ và tự tính toán, nên dần dần khả năng cũng thui chột đi mất. Đến lúc gặp câu hỏi, họ phải mở cửa sổ truy vấn thông tin từ trang chủ của Võ Lâm.
Đáng bất ngờ là ứng cử viên nặng ký nhất giải chưa đọc hết câu hỏi đã vội vàng nhấn tuỳ chọn trả lời. Lúc mọi người còn đang lẩm nhẩm tính toán thì hai người kia đã bỏ đi trước.
[Cận] Ngư ông: “Câu trả lời chính xác, mời đi đến trạm sau.”
Họ nhận được thông báo liền tức tốc đạp thuyền thiên nga lướt đi. Hộp vật phẩm trên thuyền đột nhiên xuất hiện một đống lưới rách. Thiên Hùng chưa kịp nghiên cứu mảnh lưới rách làm gì thì Tịch Dạ đã đứng lên, quăng lưới về phía kẻ địch phía sau lưng mình. Nhóm dính lưới dĩ nhân không di chuyển nhanh được, ì à ì ạch rớt lại phía sau.
“Thì ra vũ khí mà hệ thống cung cấp là để chơi xấu.”
Nhóm của hắn nhanh chóng đuổi kịp người đứng đầu đang chậm chạp đi vào trạm thứ hai. Thì ra trả lời sai chỉ bị giảm tốc ba mươi giây, nếu các đấu thủ khác suy nghĩ chậm chạp thì người trả lời sai vẫn có khả năng vượt trước. Vì vậy tính toán cẩn thận chưa chắc tốt, đôi khi may mắn bấm đại lại đúng, vừa tiết kiệm thời gian, vừa vượt ải ngon lành.
Trạm thứ hai, ngư ông lại hỏi.
[Cận] Ngư ông: “Đường lên núi Phổ Độ sơn có tổng cộng bao nhiêu bậc cấp?”
Câu hỏi này dĩ nhiên Thiên Hùng không biết, hắn có bao giờ rảnh rỗi đi đếm bậc thang đâu. Thật ra chỉ cần đọc vào phần giới thiệu địa danh của trò chơi, họ có thể dễ dàng biết được con số này. Nhưng đi tìm thì sẽ mất thời gian hơn, họ còn phải tranh thủ từng giờ từng phút. Thế nên Thiên Hùng đành phải nhấn đại vào câu trả lời.
[Cận] Ngư ông: “Câu trả lời chính xác, mời đi đến trạm sau.”
Thì ra cái số may mắn của hắn là bẩm sinh nha, không liên quan đến tay thỏ. Phu thê bọn họ hí ha hí hửng bơi vượt lên trước. Lần này hộp vật phẩm lại có thêm một bình kẹo ngọt. Thứ kẹo này ăn vào dĩ nhiên tăng cường cho sức đạp vịt. Họ vừa sử dụng, tốc độ bơi liền được nâng cao.
“A aaa ... sướng như đi ca nô máy vậy!”
Nhưng hắn còn chưa kịp hét toán lên thì từ phía sau, đá xanh ào ào bay tới. Không biết đội nào thắng được giàn ná, đang tấn công họ tới tấp. Thì ra cuộc đua này không tính máu nhân vật mà là tính HP thuyền. Thông báo thuyền bị tổn hại 5%, và vẫn còn tiếp tục tăng lên. Hết đợt tấn công đầu tiên, thuyền họ bị hư hỏng 10%. Còn đến mười tám trạm nữa chưa vượt qua, nếu tiếp tục ăn đá xanh, họ sẽ chìm trước khi về đích.
Trạm tiếp theo, ông trời không cho Thiên Hùng ăn may lần thứ hai. Hắn trả lời sai nên bị phạt giảm tốc ba mươi giây. Những đội khác ào ào vượt lên dẫn đầu. Họ ngậm ngùi đi phía sau nhìn bọn người kia lấy giàn ná bắn nhau. Bị phạt chưa đủ thảm, thuyền của Anh Hùng còn bị người ta quăng lưới rách, chậm càng thêm chậm.
^_^
Trong cái rủi có cái may. Họ bị chậm một trạm, nhưng lại tránh khỏi cuộc chiến bắn giàn ná của các đội. Đến vòng thứ mười ba, đã có một thuyền bị chìm giữa hồ. Cuộc đua bây giờ chính thức chỉ còn ba đội.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Cứ giữ vững khoảng cách này, chúng ta phải tích trữ đồ, đến năm vòng cuối sẽ là cuộc đua nước rút.”
Hiện nay họ chỉ từ từ vượt ải, âm thầm chờ đợi thời cơ, tránh xa khỏi cuộc chiến cuả hai kẻ dẫn đầu. Những lưới rách, những giàn ná chỉ có tác dụng tạm thời. Nhưng nếu biết tập trung lại một lần, rất có thể tạo nên được sự khác biệt.
Vòng mười lăm.
[Cận] Ngư Ông: “Năm nay có bao nhiêu đội tham dự cuộc thi?”
Câu trả lời quá dễ, có tròn hai trăm đội vào đến được vòng chung kết. Tịch Dạ được tặng một hộp kẹo khác.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng công, đã đến lúc phản công rồi.”
Hai người bọn họ cùng dốc cạn sáu lọ kẹo, thời gian tăng tốc được kéo dài đến ba phút.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Ba phút này vừa bơi vừa trả lời câu hỏi, chắc cũng đủ để về đích rồi.”
Thuyền của họ đột nhiên phóng vọt về phiá trước, lấy lại khoảng cách đã bỏ phí nãy giờ. Anh Hùng và Tịch Dạ đuổi kịp hai đội dẫn đầu ở vòng thứ mười bảy. Chẳng nói chẳng rằng, hai đội kia dốc hết lưới rách quăng về phía họ. Lưới rách là vật phẩm truy cản chỉ có thể sử dụng khi dẫn trước đối thủ, giàn ná thì chỉ có thể bắn về phiá trước. Thuyền của Anh Hùng vượt lên trước một chiếc, phía sau quăng lưới, phía trước bắn đá trả đũa bọn họ.
Công sức tiết kiệm vật phẩm đến lúc này đã phát huy tác dụng. Mỗi đội chỉ tấn công được một lần thì hết đồ, còn nhóm hai người thì có thể tấn công liên miên. Đội dẫn đầu bị họ bắn chìm thuyền. Đội thứ nhì thì dính lưới đến hai phút. Anh Hùng và Tịch Dạ nhàn nhã lướt về đích, cho dù họ có trả lời sai, thì cũng có kẹo ngọt cân bằng lại tốc độ. Đội thứ hai muốn tăng tốc, phải đứng chờ giải quyết câu hỏi, mà chưa chắc gì nhận được kẹo. Vậy nên bọn họ nhàn nhã vào bờ, nhàn nhã đoạt chức vô địch của sự kiện “Phu Thê Đồng Tâm”.
Kênh thế giới ầm ĩ ăn mừng chiến thắng của hai người vô địch. Bộ y phục đỏ thẫm Long Phụng Trình Tường được giao cho người thắng cuộc. Món đồ này có cấp giới hạn là 20, nên hầu như ai cũng có thể mặc được. Thế nhưng khả năng kháng phép, kháng độc của nó thì có thể nói là vô địch thiên hạ. Mỗi năm chỉ phát ra một lần ở sự kiện này, còn bình thường muốn mua Long Phụng Trình Tường, e rằng phải bỏ ra cả vạn lượng hoàng kim.
^_^
Cuộc vui ngây ngất chưa được bao lâu thì phát pháo đầu tiên nổ ra. Có người lên kênh thế giới hét to.
[Thế] Thương Ứng Long: “Đạo tặc, mau trả lại Hoàng Quyền trượng cho ta.”
Có người đã lên tiếng, lần lượt những nạn nhân khác ào ào kể tội Bách Thắng Thần thâu, khí thế dũng mãnh như thiên binh vạn mã. Anh Hùng và Tịch Dạ trên đài cao có cảm giác sốt rét đột ngột ùa qua. Phen này họ có mọc cánh cũng khó mà bay thoát.