Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cậu thiếu niên luôn mồm hét “ác ma” “ác ma”, đương nhiên là trước đây đã từng gặp gỡ Dương Thần, pháp sư trừ tà của Thạch Trung Kiếm – Prince.

Vì cha của cậu ta là Winslet năm đó đã bị Dương Thần chém chết, cậu bé này luôn nung nấu ý định trả thù trong đầu. Cho dù lúc ở Pháp cũng đã thấy được thực lực của Dương Thần, nhưng cậu bé vẫn không từ bỏ ý định báo thù.

Dương Thần mặc dù biết Thạch Trung Kiếm là người Hoa Hạ, nhưng hắn cũng không ngờ được rằng, cậu nhóc này cùng với vị hôn thê Emma của cậu ta lại đem nhiều phiền toái đến cho mình như vậy.

- Ông xã, bọn chúng là ai vậy? Sao lại muốn quyết đấu với anh?

Tiêu Chỉ Tình mơ mơ hồ hồ hỏi.

- Không cần phải để ý đến bọn chúng, chúng ta tiếp tục đi thôi.

Dương Thần dắt tay cô, tiếp tục hướng về phía chợ đêm.

Nhưng Prince không hề có ý định rút lui, còn Emma thì theo sát ở phía sau.

Vốn dĩ chơi cũng vui, nhưng đột nhiên lại xuất hiện hai cô cậu này, nên Tiêu Chỉ Tình cũng không còn tâm trạng nữa, nên cũng không cảm thấy tự nhiên như trước.

Dương Thần nhận ra được sự lo lắng của cô, cũng không muốn chơi tiếp nữa, nhất thời cảm thấy bực bội, xấu hổ quay ra nói với Tiêu Chỉ Tình:

- Tình Nhi, hôm nay chúng ta dừng ở đây thôi, hôm khác anh sẽ đưa em đi chơi bù, hai đứa nhóc này hôm nay không được dạy cho vài bài học thì sẽ không biết chữ “đau” viết như thế nào đâu.

Tiêu Chỉ Tình đương nhiên là không có ý kiến gì rồi, cô cũng không muốn ăn, cũng không muốn làm gì cả, tất cả đều đã bị ánh mắt lạnh như băng của hai đứa trẻ đó làm hỏng hết cả rồi.

Hai người tới bãi đỗ xe lấy xe, trên đường về, chiếc ô tô của Prince cũng theo sát phía sau.

Mãi cho đến khu biệt thự ở vùng ngoại ô, Dương Thần mới hơi giật mình khi không cắt đuôi được tên nhóc này.

Lúc Dương Thần xuống xe, hai đứa nhóc cùng xuống xe cùng một lúc, Dương Thần cười khổ sở nói:

- Kỹ thuật lái xe của thằng nhóc này cũng không tồi, xem ra quyết tâm sống mái với mình một phen rồi đây, nhưng lúc trước cậu cũng đã nhìn thấy thực lực của tôi khi ở Pháp rồi đấy, tôi có thể nói cho cậu biết, bây giờ tôi mạnh hơn lúc đó rất nhiểu rồi, cậu cảm thấy cậu có cơ hội thắng được tôi, báo thù cho cha cậu không?

- Tiểu Prince của nhà tôi cũng đã mạnh hơn trước rất nhiều rồi! Đừng có coi thường người khác quá đáng như vậy!

Emma đứng bên cạnh cũng mạnh miệng lên tiếng bênh vực cho Prince.

- Phụ nữ thì im mồm đi, chuyện này không đến lượt cô nói! Ai là người nhà cô!

Prince tức giận trách mắng, quay sang hừ lạnh nói với Dương Thần:

- Sau chuyện lần đó, tôi đã không quản ngại khó khăn để nghiên cứu về tâm Linh Ma Pháp, bây giờ tôi đã mạnh hơn tra tôi gấp mấy trăm lần! Chính là vì ngày hôm nay đến để tiêu diệt kẻ ác ma như anh!

Dương Thần cười quái dị, cất giọng nói:

- Thạch Trung Kiếm các người lần này đến Hoa Hạ, chắc không phải là để cho cậu báo thù đâu, tôi thấy hai cô cậu đến đây, chắc là lén lút đến đúng không? Không sợ người đứng đầu tổ chức của hai người dạy dỗ sao?

Prince sắc mặt đỏ ửng, hiển nhiên là bị nói trúng tim đen rồi, nhưng vẫn cố ra vẻ điềm tĩnh nói:

- Nói nhảm, tôi ra chiêu đây!!!

Vừa nói dứt lời, Prince vung hai tay lên, xung quanh người cậu ta hiện lên một vầng sáng, giống như phật quang của phật vậy, ánh sáng này sáng như ánh sáng mặt trời...

Dương Thần hơi kinh ngạc, trừng mắt nhìn, ma pháp không phải là dị năng, phương pháp vận dụng nguồn năng lượng này, chỉ là thuần túy sử dụng các yếu tố bên ngoài, thông qua các quy luật phổ thông, để đạt tới mục đích của mình.

Thế nên mới nói, đó là sự khác biệt lớn nhất của người dị năng và pháp sư, không cần biết bản thân có thể sản sinh ra được bao nhiêu năng lượng để biến hóa, điều quan trọng nhất là lực tinh thần.

Điều này cũng khiến cho rất nhiều pháp sư được trời phú cho ma pháp cực cao, tiến bộ thần tốc, ví dụ điển hình nhất chính là cậu nhóc Prince đang đứng trước mặt.

So với lần cậu ta có thể vận dụng nguyên tố ở Pháp, thì lần này cậu ta đã mạnh hơn rất nhiều, quả đúng như lời cậu ta nói, đã mạnh hơn cha cậu ta gấp cả trăm lần rồi!

Chỉ tiếc với tốc độ tiến bộ của Dương Thần, thì cậu nhóc này vẫn chưa là gì.

Nếu như là lúc Dương Thần đang ở giai đoạn Tiên Thiên, thì đây sẽ là một rắc rối không nhỏ, nhưng bây giờ hắn đã luyện qua kỳ Hóa Thần rồi, đang tiến vào kỳ Độ Kiếp rồi.

Một nguyên thần, từ lâu đã vượt qua sức tưởng tượng của những pháp sư ma pháp người phương Tây này rồi, loại ma pháp khống chế tinh thần này, bây giờ chỉ giống như là gãi ngứa mà thôi!

Dương Thần ung dung thi triển một vòng bảo hộ mang sức mạnh của trời đất, dẫn Tiêu Chỉ Tình ra sau vòng tròn bảo hộ, Dương Thần lại tiếp tục thi triển chiêu thức, hướng thẳng về phía Prince.

Prince mang theo ánh mắt hưng phấn, tinh thần kích động của hệ ma pháp tinh thần, đến màu xanh lam của con ngươi cũng tỏa ra ánh sáng màu bạch kim.

Trước ngực Prince phát ra một dải hào quang, rồi lan từ từ ra khắp người.

- Đúng rồi... cứ tới gần nữa đi... tên ác ma này... tôi sẽ khiến anh tự tay giết chết mình!

Prince lẩm bẩm, không ngừng tăng cường sức mạnh khống chế tinh thần của mình.

Nhưng, dần dần Prince phát hiện ra, Dương Thần đã tiến đến rất gần rồi, nhưng ma pháp của cậu ta không ngờ lại không hề có chút tác dụng nào!

Vẻ mặt Dương Thần xem ra rất tỉnh táo, không có vẻ gì như bị loại ma pháp này khống chế cả.

Lúc Dương Thần hoàn toàn đứng trước mặt Prince rồi, trên khuôn mặt nở nụ cười quái dị, Prince hai tay run rẩy, không còn tâm trí đâu để tiếp tục thi triển ma pháp nữa.

- Sao... sao... sao lại có thể như thế được... sao anh lại...

Prine sắc mặt trắng bệch, cảm giác tuyệt vọng vô cùng bỗng nhiên trào lên.

Nếu trước đây chạy đến tìm Dương Thần, thì còn có thể coi là còn nhỏ chưa làm được chuyện gì, nhưng với thực lực bây giờ của mình, thì đáng lẽ ra phải gây phiền toái lớn cho Dương Thần mới đúng chứ?

Nhưng bây giờ mọi chuyện lại trở nên như thế này, bản thân mình giống như đang làm một chuyện cực kỳ nực cười vậy, giống như đang chơi trò tập làm người lớn vậy!

Tên quái vật này, không ngờ hoàn toàn không chịu ảnh hưởng gì hết!

Dương Thần khẽ thở dài một cái, bàn tay to vươn ra phía trước, tóm lấy cổ áo của Prince, nhẹ nhàng nâng lên cao.

Giống như nhấc một con gà con vậy, Dương Thần nhìn sắc mặt bắt đầu tái xanh của cậu nhóc pháp sư, nhếch miệng cười,

- Coi như cậu may mắn đấy, không gặp tôi năm đó, nếu như là hai năm trước, cái loại tên nhóc đến báo thù cho cha như cậu ý mà, chắc chắn tôi đã diệt cỏ diệt tận gốc rồi...

- Anh... anh muốn như thế nào...

Giọng Prince run run, nhưng trong ánh mắt thể hiện sự vô cùng phẫn nộ.

Dương Thần đang định mở miệng nói, thì Emma đứng bên cạnh đã động thủ rồi!

Thoạt nhìn Emma rất duyên dáng, nhưng trong nháy mắt, trong cổ họng cô đã phát ra tiếng hét trầm, giống như tiếng mãnh thú gầm vậy, cả người giống như một trái đạn pháo, hướng về phía Dương Thần!

- Grum!!!

Cánh tay mảnh mai của cô thiếu nữ, không biết lấy đâu ra sức mạnh kinh hoàng như vậy, mang theo một trận cuồng phong, chém về phía Dương Thần, còn cánh tay kia thì cướp lấy Prince!

Dương Thần không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng không muốn ngăn lại, mặc cho sức mạnh tương đướng với mấy trăm kg phát ra từ cánh tay Emma chém xuống tay mình!

- Pang!!!

Sau khi chém xuống, Emma lập tức bị dội ngược trở lại, lảo đảo, suýt chút nữa thì ngã quỵ xuống.

Sức mạnh trong cơ thể Dương Thần khiến cho người ta phải hoảng sợ, cho dù lực tương đương với mấy trăm kg, thì cũng không khiến hắn bị sứt mẻ chút nào!

Dương Thần huýt sáo.

- Tôi vẫn luôn nghĩ, cô gái này luyện ma pháp gì ở Hiệp hội ma pháp Merlin chứ, chắc hẳn cô là người sử dụng pháp thuật Druid, vừa rồi có phải là sức mạnh của loài gấu hoang không?

- Anh... làm sao anh biết?

Emma hoảng hốt quay sang nhìn Prince, khuôn mặt đỏ bừng chứng tỏ vẫn chưa hết tính trẻ con.

- Chuyện này à... ai bảo tôi đã giết quá nhiều người dị năng rồi chứ, đám người của Thạch Trung Kiếm tôi cũng đã giết không ít, nên đương nhiên là phải biết rồi.

Dương Thần ngượng ngùng nói.

- Ác ma!

Đôi mắt của Prince đỏ thẫm, những vẫn quay đầu về phía Emma hô,

- Phụ nữ, cô mau chạy đi! Hắn sẽ giết chúng ta đấy!

- Không! Tôi sẽ không bỏ tiểu Prince ở đây!!!

Emma quật cường lắc đầu.

Dương Thần thấy vậy có chút bực mình

- Này, tôi nói sẽ giết hai đứa lúc nào hả?, nhóc con, đừng có mà ăn nói lung tung được không hả, bây giờ tôi cũng đã làm bố trẻ con rồi, nên cũng không có chuyện đi giết mấy đứa trẻ miệng còn hôi sữa như hai đứa đâu.

Đúng lúc Dương Thần định thả Prince xuống, thì phía đằng xa có hai chiếc xe màu đen hiệu Mercedes-Benz hệ SUV lao đến như bay.

Chính là đám người của Thạch Trung Kiếm, phát hiện ra Emma và Prince lén lút bỏ đi, nên đã vội vã đi tìm.

Dương Thần đã từng gặp Laura ở Pháp, một thân hình gợi cảm khoác lên mình một bộ quần áo da gió màu đen, tóc vàng hơi xoăn, khuôn mặt nghiêm túc, dẫn theo mấy tên lâu la đi cùng, vội vàng bước xuống xe.

- Minh Vương Các Hạ, Xin hãy nương tay !

Laura cười cầu hòa, dưới chân bụi bay tít mù, trong chốc lát đã đi đến trước mặt Dương Thần rồi.

- Các hạ, Prince chỉ là một đứa trẻ, nó vẫn chưa tới 18 tuổi, xin ngài dơ cao đánh khẽ, tha cho nó tội lỗ mãng bốc đồng, đợi đến khi nào nó trưởng thành, ý thức được sự thấp kém của mình, thì đương nhiên nó sẽ không dám tìm đến ngài để gây phiền toái nữa.

Nói thì là nói vậy, nhưng đám tay chân của tôi ta mặt mũi vẫn rất căng thẳng, lúc nào cũng sẵn sàng xông vào ứng cứu.

Dương Thần cười nhạt, tiện tay ném Prince về phía bọn chúng,

- Người trả lại cho các ngươi, nơi này là của ta, mau mau cút đi!

Laura thở phào nhẹ nhõm, lập tức nói cảm ơn Dương Thần, đồng thời trừng mắt nhìn Prince, khiến cho cậu nhóc chỉ biết cúi đầu im lặng, cô ta cũng không dám ở lại lâu, nhanh chóng rời khỏi đây.

Biết rõ chọc giận Dương Thần không phải là chuyện giỡn chơi, Laura dẫn theo đám thủ hạ, mau chóng rời khỏi.

Đến lúc hai chiếc xe không còn thấy bóng dáng đâu nữa, Tiêu Chỉ Tình mới bước lên phía trước, giọng nói có phần nghi ngờ hỏi:

- Ông xã, sao đám người của Thạch Trung Kiếm lại có thể tự do hoạt động ở Trung Hải như vậy, đám người của Viêm Hoàng Thiết Lữ không đứng ra quản sao? Lẽ nào bọn họ đều đã đến Hoa Hạ rồi, hay là bọn họ sợ đám người của Thạch Trung Kiếm?

- Ai bảo là bọn họ không quản? Bọn họ muốn mượn tay anh, để giải quyết đám người này, nhưng đáng tiếc... anh không làm chuyện này.

Dương Thần cười híp cả mắt, quay đầu về phía căn biệt thự, chỗ lùm cây, nói:

- Ra đi, đã lâu rồi không gặp, sao lại cứ phải trốn tránh như vậy.

Tiêu Chỉ Tình kinh ngạc quay đầu lại, thấy một người chậm rãi bước ra, không khỏi cảm thấy tò mò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK