Mục lục
[Dịch]Chiến thần bất bại - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Trước giờ Tiểu Nhị chưa từng gặp kẻ phá sản như vậy, kho tàng của Quỷ Ngô tièn bối chắc chắn không thua kém gì một bảo tàng cỡ lớn. Nhưng cho dù như vậy vẫn bị gã ngốc đưa tặng không còn một mống.

Hồn bảo có thể lọt pháp nhãn của Quỷ Ngô tiền bối, lại có thể vượt qua thử thách của thời gian, tuyệt đối đều là bảo vật danh chấn thiên hạ.

Đoàn người cầm bảo vật trên tay, ai nấy tinh thần hoảng hốt xao động, Đinh Mạn ra sức nhéo tay xem có phải mình đang nằm mơ hay không. Lương Phong gương mặt xao động, đột nhiên oà khóc. Tiếng khóc này tạo thành phản ứng dây chuyền, trong phòng họp vang vọng tiếng khóc lóc.

Bước vào cấp Thánh, trong mắt các Thánh giả phong quang hiển hách biết bao, nhưng thật ra sau khi bước qua ngưỡng cửa này, bọn họ mới biết thế giới tiếp theo còn xa mới tốt đẹp được như tưởng tượng. Ngược lại thế giới Thánh giả càng tàn khốc và kịch liệt. Bọn họ là giai cấp thấp nhất trong cấp Thánh, bọn họ càng phải cẩn thận tỉ mỉ, càng phải cong đuôi làm người, những thẻ hồn thuật kia đủ khiến bọn họ nuốt nước miếng, một hồn bảo đồng thau thôi cũng là giấc mơ cả đời.

Những thứ mà họ nắm trong tay hiện giờ là bảo vật có mơ cũng không dám nghĩ tới. Mỗi bảo bối đều là báu vật nổi danh từng lưu tên trong lịch sử, sau mỗi cái tên đều là một truyền kỳ.

Tất cả đau khổ cùng chua xót lúc này như bung ra, cảm xúc ngổn ngang trăm mối khiến bọn họ cùng khóc rốc lên.

So với bảo bối trên tay, bọn họ quá hèn mọn.

Tiểu Nhị không chút lay động, y cực kỳ tức giận trước hành vi "phá sản" này của Đường Thiên. Bảo vật tại đây đều có thể đổi lấy cống hiến của Thánh giả cường đại hơn, trong mắt y đám Thánh giả này hoàn toàn không có giá trị thu mua.

Ngược lại, Hạc, Lăng Húc, Tỉnh Hào mấy người này lại chẳng hề kinh ngạc. Có lúc Đường thần kinh keo kiệt tham lam tới mức người ta giận sôi, có lúc lại hào phóng như phú ông phá sản, còn lúc nào hai kẻ này xuất hiện thì phải xem Đường thần kinh lên cơn thần kinh kiểu nào.

Đường Thiên sắc mặt mờ mịt, gã không hiểu mọi người khóc cái gì, rõ ràng mình đưa đồ tốt cho họ mà.

Hạc chăm chú quan sát vẻ mặt mờ mịt của Đường Thiên, khoé miệng không khỏi nở nụ cười hiểu ý. Xét trên góc độ lợi ích, bất cứ người nào có chút lý trí đều không hành động như Đường thần kinh. Nhưng suy nghĩ của người này có lúc chỉ đơn giản như vậy.

Có lẽ đây cũng là lý do khiến mình không muốn rời khỏi nơi này, cảm giác ấm áp, ngốc nghếch đơn thuần như gia đình, chỉ đơn giản là có phúc cùng hưởng, đây có lẽ là phẩm chất hiếm thấy trên thế giới này.

Binh cũng chăm chú quan sát tình cảnh này, khoé miệng khẽ mỉm cười, hắn nhớ tới đoàn trưởng. Nói thật lòng, trước giờ đồng bọn bên cạnh Đường Thiên không phải xuất sắc ưu tú nhất.

Lăng Húc chỉ là một thương khách lang thang, tay chân cho một trưởng lão gia tộc, Hạc là đệ tử môn phái xuống dốc, còn Tỉnh Hào trong số thiên tài của Võ Hội Quang Minh cũng lu mờ ảm đạm. Sylar là một chủ quán nho nhỏ tại thành Tam Hồn. Lão Phí càng bất đắc chí. Đinh Đang chỉ là một Hắc Hồn Mã bình thường tới không thể bình thường hơn. Tỳ Ba là một thiếu nữ mang bệnh, Long Thủ Tĩnh là kẻ thế mạng bị chòm Thiên Long đẩy ra. . .

Trong mắt những thế lực khác, những người này hoàn toàn không có giá trị gì, nhưng chính họ lại gây dựng nên chòm Đại Hùng hiện tại.

Lăng Húc giờ là Thương Thánh nổi danh nhất đương đại, được coi là lá cờ phục hưng Ngân Sương Kỵ. Hạc trở thành Thánh giả thứ hai của Hạc Phái, chinh phục toàn bộ chòm Xạ Thủ, chỉ cần hắn đồng ý là có thể trở thành vương của chòm Xạ Thủ. Tỉnh Hào luyện thành kiếm hồn hiếm thấy, chỉ cần hắn không chết sẽ có tư cách bước lên Kiếm Thánh tối cường. Sylar giờ là đại sư máy móc đệ nhất. Lão Phí giờ cũng là danh nhân trong giới chuyên gia huyết mạch, quản lý phòng thí nghiệm huyết mạch nổi tiếng. Đinh Đang trở thành thủ lĩnh tình báo của chòm Đại Hùng, Tỳ Ba và Long Thủ Tĩnh là trụ cột nội chính của toàn bộ chòm Đại Hùng, bất cứ thế lực nào cũng nguyện trả bất cứ giá nào mang bọn họ đi.

Những người vốn vô danh, giờ đều nổi tiếng khắp nơi.

Binh hiểu hạt nhân chân chính của đám người này chính là gã vẻ mặt mịt mờ kia.

Đúng là một thủ lĩnh xuất sắc!

Binh thở dài trong lòng, bàn về tài hoa, người hơn Đường Thiên nhiều vô số kể. Nhưng có bao người có thể có thành tựu như Đường Thiên? Chuyện ngu ngốc như trước mắt đây, bất cứ ai chỉ hơi có đầu óc đều sẽ không làm, càng không nói tới những kiêu hùng nổi tiếng khôn khéo. Nhưng, Đường Thiên làm, Binh rất quen thuộc với ánh sáng trong mắt các Thánh giả kia, hệt như binh đoàn năm xưa của bọn họ.\

Ánh sáng này sẽ vĩnh viễn không biết mệt mỏi, không hề chạy trốn, chậm rãi lên men.

Binh xuất thân binh đoàn Nam Thập Tự, biết người có bình thường tới đâu, ánh sáng lột xác cũng luôn chói lọi.

Đi trên đường phố thành Đại Hùng, nhìn những người đi đường hăng hái, Tiếu trưởng lão dừng chân, cảm khái: "Thời Yến Vĩnh Liệt ta từng tới chòm Đại Hùng, thành Hùng Thủ khi đó phồn hoa hơn hiện tại. Nhưng so với thành Hùng Thủ hiện tại, diện mạo vẫn kém xa, thời Yến Vĩnh Liệt, mọi người trong thành Hùng Thủ bàn chuyện hưởng thụ, bàn cảnh sắc tươi đẹp. Hiện giờ các ngươi nhìn xem nơi này đầy ý chí phấn đấu, bọn họ bàn luận nhiều nhất là tu luyện."

Hoa trưởng lão bên cạnh gật đầu: "Đúng vậy, thật khiến người ta xúc động, chòm Đại Hùng quật khởi quả thật không thể ngăn cản. Thật muốn gặp mặt Đường Thiên, rốt cuộc hắn có ma lực ra sao mà có thể khiến diện mạo chòm Đại Hùng hoàn toàn thay đổi như vậy. Chòm Đại Hùng như vậy đã xứng danh bá chủ."

Đột nhiên một bộ giáp hồn máy xé gió bay qua đầu bọn họ.

Một trưởng lão khác vội hỏi: "Đây là giáp hồn máy gì vậy, hình như chưa từng thấy."

Ánh mắt Tiếu trưởng lão cũng bị tạo hình duyên dáng của bộ giáp hồn máy này thu hút, có điều trước khi tới lão đã thu thập thông tin, bèn nói: "Chắc là Lăng Giáp Bạo Hùng mới nghiên cứu ra của chòm Đại Hùng! Nghe đồn còn đang nghiên cứu, không ngờ đã có thành phẩm!"

Các trưởng lão đều đỏ mắt lên nhìn bộ giáp vừa biến mất trên bầu trời.

Binh đoàn giáp máy chiến thắng binh đoàn Lăng Húc và Thự Quang, đẩy sức chiến đấu của giáp hồn máy lên một độ cao mới. Võ giả giáp máy mới là thích hợp nhất với binh đoàn, giáp hồn máy có thể phân phối quy mô lớn, ưu thế này bất luận bí bảo nào cũng không thể thay thế được. Chỉ có điêu kỹ thuật máy móc xuống dốc quá lâu, tất cả các thế lực đều không đủ tự tin, kể cả chòm Thiên Bình đã quyết tâm đi theo con đường kỹ thuật máy móc này, thật ra trong lòng cũng không hề nắm chắc.

Mãi tới khi binh đoàn giáp máy thắng lợi mới chính thức thúc đẩy chòm Thiên Bình đưa ra quyết định.

Bởi lẽ đó chòm Thiên Bình phái sứ đoàn quy mô lớn chưa từng có, nhân số hơn 500 người, chỉ riêng trưởng lão cũng có bảy. Trong lịch sử ngoại giao trăm năm trở lại đây của chòm Thiên Bình, chuyện này chưa từng có, đủ thấy bọn họ coi trọng chòm Đại Hùng cỡ nào.

"Nghe nói con sư tử Leo kia cũng có ý thông gia." Hoa trưởng lão cười nói.

Tiếu trưởng lão không cười nổi, lão trầm mặt gật đầu: "Hừ, Scarlett và Andrey cùng tới."

Hoa trưởng lão hơi ngạc nhiên: "Là Scarlett nổi danh mỹ nhân đệ nhất chòm Sư Tử ư? Leo cam lòng sao?"

"Có gì mà không cam lòng?" Tiếu trưởng lão tức tới nổ phổi: "Nếu ta có con gái xinh đẹp như vậy chắc chắn ta cũng dẫn nó tới! Gả cho hùng chủ như vậy có nằm mơ cũng bật cười. Leo giờ chỉ hận Scarlett không thể lập tức cám dỗ Đường Thiên."

|"Chúng ta không thể để họ thành công được!" Lời của Hoa trưởng lão lập tức khiến các trưởng lão khác tán thành.

Tiếu trưởng lão hậm hực nói: "Không dễ thành công vậy đâu. Đường Thiên một lòng một dạ với Thượng Quan Thiên Huệ. Thượng Quan gia cũng dời tới chòm Đại Hùng. Hơn nữa Thượng Quan Thiên Huệ chưa chết, tin tức này không nhiều người biết. Leo lần này nhìn lầm rồi, định dùng sắc dụ ư? Ha ha, hắn tuyệt đối không phải đối thủ của chúng ta."

"Chẳng lẽ chúng ta còn đòn sát thủ gì?" Một trưởng lão không nhịn được hỏi.

"Đòn sát thủ?" Tiếu trưởng lão cười nói: "Không sai, chính là một chữ lợi. Mọi người nhìn thành Hùng Thủ này đi, tuy phấn chấn mạnh mẽ, thế nhưng chẳng phải nội tình không đủ ư? Chòm Đại Hùng mới thành lập, ngay cả Đường Thiên cũng không có bối cảnh gì, lại phải trải qua đại chiến, giờ chắc chắn đang nghèo rớt mùng tơi. Với của cải chòm Thiên Bình chúng ta, ta không tin Đường Thiên không động tâm."

"Ha ha! Nói đúng lắm!" Hoa trưởng lão cười ha hả: "Đám quê mùa ấy thấy những bảo bối này khéo rớt cả nước miếng!"

"Ha ha, bọn họ sẽ không nuốt cả đống bảo bối này vào bụng chứ!"

Đám trưởng lão cười ha hả.

Lịch sử chòm Đại Hùng lâu đời hơn rất nhiều so với những chòm sao bình thường, thế nhưng so với bá chủ lâu năm như chòm Thiên Bình vẫn kém mười vạn tám ngàn dặm. Trong lịch sử chòm Đại Hùng chưa từng bước lên cấp Hoàng Đạo.

Những trưởng lão này tuy đỏ mắt với kỹ thuật máy móc của chòm Đại Hùng nhưng vẫn cảm thấy chòm Đại Hùng chỉ là một đám chân đất ăn may. Những báu vật căn bản không mua được trên thị trường này đủ cho đám quê mùa chấn động tới mức tắt tiếng.

Toàn bộ sứ đoàn đều cực kỳ mong chờ nhiệm vụ lần này.

"Cho hỏi là sứ đoàn của thế lực nào?"

Một Thánh giả bay trên bầu trời, quan sát bọn họ.

"Chúng ta là sứ đoàn của chòm Thiên Bình." Tiếu trưởng lão khách khí đáp, Thánh giả này khí tức bất phàm, thực lực hẳn không thể khinh thường.

"Chòm Thiên Bình!" Lương Phong hiểu ra: "Mời theo ta!"

Hắn đi trước dẫn đường, sứ đoàn lần này tới gặp mặt cực kỳ đột ngột, Khăn Mặt và Tỳ Ba sát hạn mới nhận được các thế lực truyền tin, hai người cũng không có kinh nghiệm tiếp đón, mọi mặt đều loạn cào cào.

Để không có vẻ quá tuỳ ý, tất cả Thánh giả đều được phái ra tiếp đón sứ đoàn.

Ánh mắt Tiếu trưởng lão vô thức đảo qua Lương Phong, không khỏi sửng sốt, ánh mắt bị một tấm ngọc bội hình dạng quái dị đeo bên hông Lương Phong thu hút. Phiến ngọc bội này như hai con cá quấn lấy nhau, một con màu trắng bạc, một con đen nháy, ngọc bội lưu chuyển ánh sáng giữa hai con cá quấn lấy nhau là một là bàn đỏ tươi điêu khắc tinh tế.

Tiếu trưởng lão vốn uyên bác trong lòng kinh hoảng, trong đầu hiện lên một cái tên.

Song Ngư Sinh Tử Bàn!

Thế nhưng sắc mặt lão nhanh chóng khôi phục như thường, trong lòng thầm cười nhạo mình, đúng là già rồi, Song Ngư Sinh Tử Bàn trong truyền thuyết sao xuất hiện ở đây được?

Đây chắc chắn là hàng nhái.

Có điều cho dù có là hàng nhái khí tức cũng cực kỳ tương tự, sợ rằng giá cả không rẻ.

Đường Thiên đúng là cam lòng bỏ tiền cho các Thánh giả này. Tiếu trưởng lão nghĩ thầm trong lòng.

Lương Phong dẫn sứ đoàn tới nơi tiếp đón, thấy Đinh Mạn đứng đó bèn thở phào: "Còn lại giao cho ngươi!"

Đinh Mạn cười nói: "Không vấn đề gì!"

Nàng quay sang thấy Tiếu trưởng lão ngơ ngác nhìn chuỗi dây chuyền đỏ tươi trên cổ mình.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK