Hà Đông.
An Ấp.
Thành đông một chỗ trang viên, Bùi Mậu tại trong hành lang cùng trong tộc vài tên đệ tử ngồi chơi, chợt thấy có bóng người đi tới, liền đổi giọng nói ra:『 hôm nay khóa, tạm thời dừng ở đây. Mười ngày nữa, lại đến truyền thụ. 』
『 Tạ gia chủ......』
Vài tên đệ tử vội vàng hướng Bùi Mậu hành lễ, sau đó chậm rãi lui ra.
『 phụ thân......』 Bùi Huy liếc nhìn mấy cái trong tộc đệ tử, nói ra, 『 trong đó còn có lương tài? 』
Bùi Mậu vuốt vuốt chòm râu, nói ra, 『 có một hai...... Trường An, như thế nào? 』
Nghe Bùi Mậu câu hỏi, Bùi Huy mắt đảo qua đảo lại.
Bùi Mậu hiểu ý, phất tay lại để cho tôi tớ lui ra.
Bùi Huy mới lên tiếng:『 lần này Phiêu Kỵ, sợ là muốn ra tay độc ác......』
Nghe được lời ấy, Bùi Mậu sắc mặt hơi sầm lại.
Bùi thị bên trong, tự nhiên cũng là có người tiến về Trường An tham gia thi, lại tham gia nháo sự, còn đốt rụi Túy Tiên lâu, khiến cho bản thân gặp nguy hiểm không nói, còn có thể liên quan đến Bùi thị.
『 cái này Phiêu Kỵ......』 Bùi Mậu chậm rãi nói ra mấy chữ, không biết là khen hay chê.
『 phụ thân, sợ là ......』 Bùi Huy đang định kể một ít gì, chợt nghe bên ngoài bẩm báo nói Bùi Viên đến đây cầu kiến.
Bùi Mậu nhìn Bùi Huy, Bùi Huy hiểu ý, chuyển ra sau nhà lảng tránh. Bùi Mậu thoáng dừng lại trong chốc lát, cất giọng nói:『 cho mời! 』
『 thúc phụ! Kính xin cứu chất nhi! 』 Bùi Viên đi lên, chính là lớn tiếng doạ người, sau đó tại trên sàn nhà, dập đầu thùng thùng rung động.
Bùi Mậu nói:『 hiền chất, mau đứng lên......』
『 thúc phụ! Lần này Bùi thị gặp nạn vậy! 』 Bùi Viên chắp tay nói ra, 『 kính xin thúc phụ làm chủ a ! 』
Bùi Mậu mở to mắt, sau đó bày ra kinh ngạc biểu lộ: 『 ah? Đến tột cùng chuyện gì? Hiền chất vì sao có lời ấy? 』
Bùi Viên hơi híp mắt: 『 thúc phụ không biết Trường An sự tình? 』
Bùi Mậu quả quyết lắc đầu, nói ra:『 ta ở trong nhà, như thế nào biết được Trường An Tam Phụ sự tình? 』
Bùi Viên hơi hơi ho khan một tiếng, tựu xem như Bùi Mậu cái gì cũng không biết, đem Trường An bên trong chuyện đã xảy ra giảng thuật một lần.
Bùi Mậu『 quá sợ hãi』, sau đó truy vấn:『 Phiêu Kỵ tướng quân an nguy như thế nào? Có bị suy giảm tới quý thể? 』
Nghe được lời ấy, Bùi Viên tròng mắt đều muốn rơi ra, nửa ngày mới hồi đáp:『 thúc phụ! Phiêu Kỵ tướng quân hết thảy mạnh khỏe! Gặp nạn chính là Bùi thị đệ tử a ! 』
Bùi Mậu vui mừng mà cười, 『 Phiêu Kỵ vô sự là được...... A ? Hiền chất nói, trong tộc đệ tử người phương nào gặp họa, thế nhưng bị loạn dân gây thương tích? Đáng giận! Mỗ tất nhiên tấu lên Phiêu Kỵ, lại để cho Phiêu Kỵ trùng trùng điệp điệp đem những thứ này loạn dân trị tội 』
Bùi Viên cũng không ngốc, tức giận đến khóe miệng run rẩy, sau đó lạnh lùng nói:『 thúc phụ không muốn để ý trong tộc sinh tử phải không?』
Bùi Mậu cũng lập tức lật mặt, so lật sách còn nhanh hơn: 『 mỗ ngồi nhìn tộc đệ sinh tử? Sao lại nói lời ấy! Nếu không thể nói ra chứng cứ, tất nhiên trị tội nhục mạ gia chủ, không tôn trọng người lớn! 』
Bùi Viên chắp tay nhận lỗi, sau đó nói:『 việc này không chỉ liên quan trong tộc một hai đệ tử, mà còn quan hệ Bùi thị toàn tộc! Lao dịch sĩ tử, chính là nhằm vào toàn bộ các gia tộc! 』
Bùi Mậu cau mày, sau đó trầm giọng nói ra:『 chúng ta Hà Đông Bùi thị, không phải tầm thường môn hộ, bình thường tội lỗi không thể làm hại! Nhưng, mặc dù vô tội, cũng khó tránh nhân họa! Trong đó đúng sai, hiền chất nên cân nhắc kỹ lưỡng! 』
Nói ra lời này, vẻ mặt Bùi Mậu trở nên nghiêm nghị hơn: 『 lần này Trường An chi loạn, ngươi cho rằng vẻn vẹn là Bùi thị chịu khổ? Lại tưởng rằng Phiêu Kỵ cố ý chèn ép sĩ tộc đệ tử? Mọi chuyện, cần xem bản chất! Phiêu Kỵ tự Bắc Địa trỗi dậy, chuyện gì không phải mưu tính sâu xa? Há có khinh suất tiến hành? 』
『 Quan Trung Vi thị, Đỗ thị, ..., đều sống Tam Phụ, nhưng đều không có động tác! 』 Bùi Mậu trong mắt tinh quang bắn ra bốn phía, 『 nếu là lúc này Bùi thị tùy tiện nổi loạn, liền tai họa toàn tộc! 』
Bùi Viên nghe xong, vừa kinh hãi, lại phẫn nộ, trầm mặc một lát, cãi:『 nếu đúng như thế, càng nên tranh đấu! Nếu không Phiêu Kỵ được đà tiến tới, chúng ta sẽ không còn đất dung thân! 』
Bùi Mậu lắc đầu nói ra: 『 Làm bậy người, chính là đứng mũi chịu sào! 』
Bùi Mậu chằm chằm vào Bùi Viên, tỏ vẻ nói chính là ngươi.
Bùi Viên trên mặt như trước có vẻ tức giận.
Bùi Mậu trầm ngâm một lát, hạ giọng nói ra:『 Phiêu Kỵ người này, từ trước đến nay giỏi ở ẩn nhẫn, hành động như lôi đình, lại tốt dương mưu, ngươi cho rằng hiểu được Phiêu Kỵ tâm tư, này phạt chính là xâm gọt sĩ tộc, nhưng liệu Phiêu Kỵ có mưu kế khác không? Ngày xưa Phiêu Kỵ bị ám sát, nếu là người bình thường, chính là phẫn nộ, máu chảy thành sông, nhưng Phiêu Kỵ giương cung mà không bắn, thậm chí là tiếp nhận đầu hàng thích khách, ngươi lại cho rằng, cử động lần này là như thế nào? Tiếp sau lại là như thế nào? Thiên hạ có ai nguyện lại đi đâm Phiêu Kỵ? 』
Bùi Viên trầm mặc.
『 Này......』 Bùi Mậu lắc đầu thở dài nói, 『 Nếu không phải vì đại ca ta......... Mặc dù không hiểu rõ âm mưu, chẳng lẽ không thể minh xét sự tình? Sự tình lần này, bất quá là Phiêu Kỵ củng cố địa phương, phân biệt tốt xấu mà thôi! Thay vì đánh rắn động cỏ, chính là bắt lấy dấu vết, thẳng đến rung núi đánh hổ! Thủ đoạn mau lẹ vô cùng! Giờ này khắc này, nếu có động tác, chính là con mồi cho thợ săn bắn! Ta ở nơi này, xem Quan Trung Tam Phụ biến hóa, mồ hôi lạnh đầm đìa, ngươi lại...... Than ôi......』
Bùi Viên nghe xong, biểu lộ tuy như cũ ngưng trọng, nhưng trong ánh mắt có chút thất lạc, nói không nên lời.
Bùi Viên đi rồi, Bùi Huy từ sau nhà đi ra, hơi khẽ cau mày nói ra:『 phụ thân, sợ là đại huynh chưa hẳn chịu nghe......』
Bùi Mậu cười mà không nói.
Bùi Huy giật mình, nhưng là chút sầu lo nói:『 nếu có chuyện xảy ra, chẳng phải sẽ liên luỵ sao......』
Bùi Mậu lắc đầu nói ra:『 nếu là bị liên lụy, sợ là hiện tại Phiêu Kỵ quân tốt đã tới gia môn vậy! 』
Bùi Huy sững sờ, 『 ý phụ thân chính là Phiêu Kỵ...... Sẽ không làm rầm rộ? 』
『 đúng vậy......』 Bùi Mậu gật đầu nói. Đây không phải rõ ràng sao, nếu Phiêu Kỵ tướng quân muốn dốc sức liều mạng đào sâu, thì hiện tại tuyệt đối sẽ không kết thúc vụ án, mà là muốn kéo dài tới cấu kết đủ nhiều nhân số về sau, mới có thể ra cuối cùng phán quyết.
Bùi Huy chợt gật đầu nói, 『 như thế, hài nhi minh bạch, giờ liền đi dặn dò con em nhà mình nhiều hơn chú ý, không cần thiết cuốn vào trong cái này......』
Bùi Mậu nhẹ gật đầu, nói ra:『 đi đi! 』
Bùi Huy lĩnh mệnh mà đi.
Lại nói Bùi Viên, sau khi khỏi Bùi Mậu trang viên, liền nhịn không được xì một tiếng khinh miệt, 『 quả nhiên! Đưa chúng ta chết sống mà không chú ý, lại nói cái gì Phiêu Kỵ lợi hại, không thể khinh động! 』
Như vậy Bùi Viên chỉ có thể thay hắn, bênh vực lẽ phải, hiệp nghĩa can đảm, thu hoạch danh vọng......
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

27 Tháng sáu, 2020 22:40
với sách lược của con tiềm thì làm đâu chắc đấy. chiếm 1 mảnh đất phải hảo hảo canh tác 3 năm mới coi là đất của mình nên nó ko vội mở rộng đâu. cùng lắm thì phái quân đội qua lại nhắc nhở địa vực khác là anh mày tồn tại thôi. với lại chế độ quân điền thì phải để dành thuộc địa để con cháu nó có quân công chứ ko sớm sập.

27 Tháng sáu, 2020 21:17
Ban đầu cũng không nhớ trong 3q có cái cổ hủ nào aiiiiii, khi biết cổ hủ chữ văn hòa, mới biết đó là giả hủ haha :v

27 Tháng sáu, 2020 21:10
Họ Giả - Cổ của Giả Hủ nó như nhau (chắc về cách phát âm hay jj đó mình ko rõ).
Ban đầu vẫn để Cổ Hủ, sau mấy anh em đọc mới kêu sửa thì mình sửa lại....
Haixxxx

27 Tháng sáu, 2020 14:42
Nội cái vụ kiến thức về tam quốc của tác giả đã thấy nể rồi, quá rộng, còn rành luôn văn hoá, các đạo giáo, tài chính, ... tác giả này trên thông thiên văn dưới tường địa lý, là cao thủ cao cao thủ

27 Tháng sáu, 2020 14:39
Nhìn v thôi chứ tào tôn lưu liên minh lại cũng hơi căng à, vs lại xuyên thục vẫn chưa thực sự kiểm soát, thêm a bị luôn tiềm ẩn đằng sau nữa

27 Tháng sáu, 2020 12:44
À nhầm tưởng đổi giả cù thành giả hủ :D thật có lỗi haha.

27 Tháng sáu, 2020 12:37
WTF chương 865 CVT bảo Cổ Hủ nay đổi thành Giả Hủ!!! Đùa, Cổ Hủ là Cổ Hủ còn Giả Hủ là Giả Hủ chứ!!? Sau này Giả Hủ xuất hiện thật thì lại đổi lại à -.-

27 Tháng sáu, 2020 07:33
Hiện tại Tiềm bá quá rồi, nên chắc con tác sẽ vẽ thêm ra đối thủ, anh em dự xem ai sẽ ra sân. Ấn Độ, Đế quốc La Mã,...

26 Tháng sáu, 2020 18:03
ta lại nghĩ con tác ít nhất cũng là tiến sĩ sinh, viết truyện như viết luận văn đọc vừa logic lại méo có cãi được, mặc dù đôi khi cũng có bug :v

26 Tháng sáu, 2020 17:34
Hồi xưa đọc Siêu cấp chiến sỹ hệ thống cũng vậy, tác giả ngang trời xuất thế ai cũng ngỡ là đại thần.

26 Tháng sáu, 2020 13:37
Tin buồn:
Tối nay Cvt có độ nhậu ở quán Săn Bắn Cá khu VCN Phước Hải.
Mai cafe thuốc lá rồi ra chương nhé

26 Tháng sáu, 2020 12:27
Con tác lần đầu tiên viết truyện thiệt hả trời, không tin được luôn á, cách hành văn bố cục và kiến thức cở này thì trong mảng lsqs ai bằng được. Nhưng mà nói là đại thần nào clone cũng không thông , lối kể truyện này không giống ai mình từng đọc ===___=== a.

26 Tháng sáu, 2020 10:39
cuối tuần rồi A Nhũ ới! :anxin:

25 Tháng sáu, 2020 08:22
Hoàng Thùy Linh ách Hoàng Nguyệt Anh nói cái gì Sĩ, Nông, Công, Thương vậy mà ứng nghiệm a. Trực giác của phụ nữ thật là đáng sợ (tác an bài tốt rồi). Nhưng Phỉ Tiềm có vẻ không có phúc này.

25 Tháng sáu, 2020 07:39
thực ra ông bố kêu lấy phỉ tiềm cơ nhưng nhìn tình hình giờ mình ko môn đăng hậu đối nữa, lại ko muốn làm thiếp nên mới lui 1 bước chọn tảo chi

24 Tháng sáu, 2020 23:53
Mặc gia nhanh gọn dứt khoát :))

24 Tháng sáu, 2020 23:52
Trong tam quốc diễn nghĩa, la tiên sinh vẽ ko nhiều thì thôi :( đọc cái đó cho vui chứ thiệt sự nhiều cái phi logic

24 Tháng sáu, 2020 21:33
Tới chương 734 mới lộ hàng... Thật là lão đại vân ca aiiii.
Cơ mà dắt trẻ đi dạo trong bản tam quốc diễn nghĩa vẽ ra chứ trong chính sử có đề cập đâu :v

24 Tháng sáu, 2020 20:02
Dắt trẻ sơ sinh tắm máu dưỡng da chứ :)))

24 Tháng sáu, 2020 10:25
đọc mấy trăm c, hay đấy. không ngáo như mấy bộ khác. coi nv phụ như người ngu k bằng.

24 Tháng sáu, 2020 05:40
Vụ hành quân mùa Đông đánh Tiên Ti giờ đọc sách mới thấy giống y Hannibal vượt dãy Alp của John Prevas @.@

23 Tháng sáu, 2020 13:19
không bạo không được, theo lời nói thì trước khi chết ông bô sai đem bản tường trình giao cho phí tiền, sau đó lấy Tảo thần nông làm chồng. Phí tiền thích thì gả, không thích thì gả, Mặc gia nói là làm!

23 Tháng sáu, 2020 13:17
ngắn gọn dễ hiểu: Trường Bản pha cưỡi ngựa dắt trẻ sơ sinh đi phượt

23 Tháng sáu, 2020 01:16
Người mà trong chính sử từng trợ giúp công tôn toản :))

23 Tháng sáu, 2020 01:14
Tảo chi sắp yên bề gia thất v mà bánh bao đen vẫn còn lẻ loi 1 mình, chị diễm nhà ta mà cũng bạo như cô này thì a tiềm đâu cần phải mệt v @@
BÌNH LUẬN FACEBOOK