Chung Ly Tà thả nhẹ móng vuốt của Tiền Sắt Sắt xuống. Đưa tay sờ một chút lên bộ lông của nàng nhưng lại bị độ nóng làm cho hoảng sợ.
Trong miệng Tiền Sắt Sắt vẫn lẩm bẩm nóng như cũ. Hiện giờ thần chí của nàng đã có chút mơ hồ. Đôi móng vuốt trên không không ngừng quơ quơ như muốn bắt lấy thứ gì đó.
Nhìn bộ dạng nàng như vậy, đôi lông mày của Chung Ly Tà như muốn xoắn thành một chỗ. Cuối cùng cắn răng, thò tay ôm lấy Tiền Sắt Sắt ở trên mặt đất.
Cố nén cảm giác nóng rực từ trên cánh tay truyền tới, Chung Ly Tà không ngừng an ủi Tiền Sắt Sắt đang nằm trong ngực: "Sắt Sắt ngoan, xong ngay thôi, vi sư ở đây."
Tiền Sắt Sắt cảm thấy đầu mình như được một đôi tay mỏng mát bế lên. Tiếp theo là một mùi hương lạnh quen thuộc của một năm này. Thoáng qua Tiền Sắt Sắt đã an định lại.
Cảm giác được bên người truyền tới cảm giác mát lạnh, Tiền Sắt Sắt nhịn không được xích tới gần cọ xát thêm vài cái. Khi biết làm như vậy sẽ giúp Tiền Sắt Sắt an định hơn, Chung Ly Tà cố nén sức nóng như thiêu da đốt thịt mặc cho nàng cọ cọ.
Ngay lúc ấy, biến mất cả buổi sáng không biết từ đâu Công Tôn Diêm xông tới nhìn tình hình trức mắt cũng có thể suy đoán được vài phần. Hắn tiến lên nói với Chung Ly Tà: "Sư điệt, ngươi muốn làm thịt người nướng sao? Hỏa Hồ lúc động dục sẽ rất nóng. Tuy không phải là Minh Hỏa nhưng cũng đủ để nấu chín toàn bộ. Sư điệt muốn làm thịt người nướng hiếu thuận cho bản sư thúc chăng?"
Chung Ly Tà ngẩng đầu nhìn Công Tôn Diêm một thân hồng y đứng ở trong dược điền. Trên mặt mang theo nụ cười nửa có nửa không. Nhưng lúc này, Chung Ly Tà không để ý đến chuyện hắn làm càn. Hai mắt tối sầm hỏi: "Động dục?"
"Chẳng lẽ sư điệt không biết đây chính là thời điểm của Hỏa Hồ động dục đó chứ?" Công Tôn Diêm vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Chung Ly Tà. Hiển nhiên có chút khó có thể tin nổi. Mùa xuân đều là mùa động tình của đa số các loài động vật. Điều này hẳn ai cũng phải biết thế mà sư điệt của hắn lại rõ ràng không biết. Hắn(CTD) nhớ rõ sư huynh khi còn tại thế rất hay khen ngợi hắn(CLT) một cách quá đáng nào là tên đồ đệ này chính là một nhân vật trên thông thiên văn dưới rành địa lý. Mà nay xem ra cũng chỉ vậy thôi.
" Sư thúc có cách để giải quyết sao?" Chung Ly Tà nghe Công Tôn Diêm nói như vậy, nhất thời hai mắt sáng lên. Vội vàng hỏi.
Nhìn bộ dạng Tiền Sắt Sắt như vậy quả thực hắn có chút khó chịu. Từ lúc tiểu hồ ly đi bên cạnh hắn, hắn đều cẩn thận che chở sao có thể chịu nổi sự tra tấn như vậy.
Công Tôn Diêm hình như cũng không quá gấp gáp, ho khan một tiếng mới thành khẩn nói: "Sư điệt a, không phải ngươi cũng là một thầy thuốc hay sao. Trong phàm trần còn ca tụng ngươi là một thần y có một không hai đấy. Sao ngay cả cái bình thường cơ bản nhất cũng quên mất rồi? Khi động dục, thân thể bị như vậy là điều tự nhiên không có thuốc nào có thể giúp chỉ thông qua phương thức tự nhiên nhất đó chính là phát tiết đi ra ngoài là sẽ trở lại bình thường."
Chung Ly Tà nghe xong hai mày càng nhíu sâu hơn. Phương pháp phát tiết tự nhiên kia chẳng phải là tìm một con hồ ly đực đến hay sao? Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Chung Ly Tà bác bỏ.
Tiểu hồ ly của hắn sao có thể bị người khác nhúng chàm!
Công Tôn Diêm cũng lờ mờ đoán được Chung Ly Tà sẽ không đồng ý. Nên khi nhìn thấy vẻ mặt không tán thành của hắn cũng có sinh ra phản ứng gì, tiếp tục nói: "Còn có một biện pháp khác, chúng ta sẽ độ tu vi cho tiểu hồ ly để cho nàng sớm hóa thành hình người. Sau khi hồ ly hóa thành hình người thì đặc tính lúc trước sẽ bị đè nèn xuống. Phương pháp này là tốt nhất dù sao qua mấy ngày nữa thôi thì nàng sẽ cũng tu thành hình người rồi."
Chung Ly Tà nhìn Tiền Sắt Sắt khó chịu cuộn người. Nghĩ đến chuyện trước khi biến thành người nàng phải trải qua một lần Lôi Kiếp. Dưới tình huống bình thường hắn có chút lo lắng nàng sẽ chống đỡ không nổi huống chi với sự tình hiện giờ, nghĩ đến vậy hắn càng thêm lo sợ. Cho nên phương pháp này cũng bị Chung Ly Tà bác bỏ.
"Chẳng lẽ không còn biện pháp khác?" Chung Ly Tà hỏi, hắn cảm thấy nhất định Công Tôn Diêm vẫn còn phương pháp khác chỉ là không chịu nói ra.
"Còn một cách đơn giản hơn, ngươi với tiểu hồ ly...." Công Tôn Diêm xấu xa cười mập mờ nhìn Chung Ly Tà.
"Đi thôi." Dường như Chung Ly Tà đã mất đi cảm giác phỏng trên người. Trên mặt không một chút khác thường ôm cảm giác đi đến căn nhà gỗ nhỏ.
Công Tôn Diêm nghe xong, choáng váng. Không phải chứ. Thật không ngờ sư điệt của hắn lại có khẩu vị nặng đến như vậy! Bình thường nhìn qua là một người rất là nghiêm chỉnh cơ mà!
Chung Ly Tà thấy Công Tôn Diêm không có đi theo, quay người nói: "Sư thúc không đến, tiểu hồ ly sẽ không chịu nổi đâu."
Công Tôn Diêm nghe xong lại càng choáng váng hơn. Nhân thú còn không nói đã vậy còn muốn người ta tới xem. Sư điệt của hắn thật là một người có khẩu vị trên cả nặng luôn đó. Nhưng vẫn nên đi theo, đừng có đùa chứ lỡ may Chung Ly Tà dùng sức quá mạnh giết chết tiểu hồ ly thì làm sao bây giờ? Hắn biết đi đâu tìm ra một tiểu hồ ly thú vị như vậy?
Tiến vào gian phòng, Công Tôn Diêm phát hiện ra là mình đã nghĩ quá xa còn xiên xẹo không hợp thói thường.
Chung Ly Tà đặt Tiền Sắt Sắt lên trên giường. Đặt một tay lên đầu hồ ly truyền tu vi cho nàng. Nhìn thấy Công Tôn Diêm tiến đến, lập tức nói: "Đợt lát nữa khi lôi kiếp kéo tới ngươi tuyệt đối không được để cho bất luận một tia chớp nào tiến đến đây."
Sau khi nói xong, liền nhắm mắt lại.
Công Tôn Diêm lầm bầm trong miệng một câu. Không cam tam tình nguyện đi ra ngoài canh chừng. Cả đời sư huynh hắn chỉ có một đồ đệ bảo bối. Trước khi phi thăng, dặn đi dặn lại hắn phải chiếu cố một chút. Nếu chiếu cố không tốt, sư huynh hắn từ trên trời đi xuống tìm hắn tính sổ thì làm sao bây giờ. Cho nên chỉ có thể là làm theo.
Không bao lâu sau, quả nhiên từ trên trời kéo tới rất nhiều đám mây đen cực lớn. Ngay sau đó, một mảng tia chớp bổ xuống. Công Tôn Diêm giật mình rồi liên tục chửi bới.
Trong phòng, thân thể Tiền Sắt Sắt dần dần tỏa ra một đạo hồng quang. Càng lúc càng mạnh rồi sau đó biến mất. Hồ ly cực đại biến mất thay vào đó là một tiểu cô nương.
Tiểu cô nương tầm khoảng chín tuổi. Ngũ quan xinh xắn như được trời cao phát họa tỉ mỉ. Trước ngực nữ hài là một ấn ký hình ngọn lửa. Đỏ rực đẹp đến cực kỳ.
Chung Ly Tà mở mắt ra. Trông thấy trước mắt là một thân thể xích lõa. Ánh mắt tối sầm lại, vội vội vàng vàng lấy ra quần áo đã được chuẩn bị sẵn mặc cho nàng. Lúc này ở bên ngoài gian phòng, tia chớp đột nhiên biến mất, đám mây tản đi, trả lại một bầu trời xanh thẳm bao la.
Khi tia chớp cuối cùng biến mất, cẩm bào đỏ thẫm của Công Tôn Diêm đã có chút rách rưới. Một mái tóc đen mượt mềm mại biến thành như cỏ dại.
Tiền Sắt Sắt giương mắt. Nhìn thấy Công Tôn Diêm như vậy, một chuỗi tiếng cười như chuông bạc lập tức phát ra .
"Ổ gà Công sư thúc." Tiền Sắt Sắt dùng ngón tay chỉ chỉ Công Tôn Diêm. Hai mắt cong cong, cái miệng nhỏ nhắn hé ra, trên khuôn mặt lộ ra hai má lúm đồng tiền. Thật là một bộ dáng muốn bao nhiêu yêu thích là có bấy nhiêu.
Khi vươn ngón tay ra chỉ, Tiền Sắt Sắt mới phát hiện có điều không đúng. Mình đã hóa thành hình người rồi. Quay đầu nhìn Chung Ly Tà đang ngồi ở một bên ôn nhu cười, có chút không dám tin hoi: "Mỹ nhân sư phụ, ta biến thành người rồi sao?"