Huyết thành ảm đạm, ánh chiều tà cô liêu, loang một màu xám xịt lên tòa thành. Khắp trong thành, xác người ngổn ngang, nhà cửa xiêu vẹo, máu đỏ khắp nơi. Toàn bộ dân chúng không kịp chạy thoát đã bị Quỷ Đế thảm sát.
Quân đội Quỷ Đế chầm chậm tiến vào bên trong thành. Lần rút quân này khiến cho sỹ khí giảm mạnh, bằng chứng là gương mặt ai ai cũng lộ ra tia chán nản vô cùng.
Từ cổng thành phía bắc, một bóng nhân mã vọt qua, dáng vẻ vội vã. Lính gác thấy thế liền dạt ra nhường đường. Ngựa phi như bay trên phố, chỉ nghe tiếng guốc nện lên mặt đường, cuốn đám bụi lá xoắn lại vào hư vô, vút theo chiều lao đi của chiến mã.
Người ngựa phóng đến trước một tòa cung điện to lớn thì ghìm cương một cái. Chiến mã chồm cả hai vó lên không, hí vang một tràng. Hộ quân lập tức chạy tới giữ ngựa. Nhân ảnh từ trên thân ngựa chớp mắt đã đáp xuống đất, chiến bào nhuộm đỏ bụi đường, phấp phới lướt vào bên trong nhanh như điện.
Nhân ảnh đi nhanh tới đại điện, tự nhiên thò tay đẩy cửa bước vào. Phía trong, Quỷ Đế đang ngồi trên một chiếc ghế lớn ngay chính giữa, xung quanh là các tùy tướng, mặt mày căng thẳng. Vô Tình Quỷ đứng hàng đầu, khuôn mặt được che đi bởi mặt nạ, không rõ thái độ.
-Khấu kiến thánh thượng!
Nhân ảnh quỳ mọp xuống, khấu đầu rồi hô lớn.
Quỷ Đế nheo mắt nhìn xuống, đoạn nói:
-Nói!
-Khải bẩm chúa thượng, Mai Thiếu Kỳ dẫn đại quân công phá nhiều cửa ải, hiện đã chiếm được thành Thần Long, hiện đang sắp xếp chuẩn bị tiến đánh Huyết thành.
Nói rồi, cả đại điện lầm bầm tiếng người, không rõ trao đổi những gì nhưng khuôn mặt ai cũng trắng như tờ giấy. Lần này động binh thảo phạt An Dương, Quỷ Đế đã tập hợp gần như hết binh lực về đây khiến cho mạn bắc lơ là phòng thủ. Dĩ nhiên Mai Thiều Kỳ không bỏ qua cơ hội này.
Quỷ Đế đánh mắt về phía Vô Tình Quỷ, thấy y đứng im như tượng đá, chắc hẳn đang suy tính mưu kế. Thấy Quỷ Đế nhìn mình, Vô Tình Quỷ thở dài một tiếng. Những sự sắp đặt của y sớm đã thất bại vì ngọn lửa hận quá lớn trong người Quỷ Đế.
Chủ ý của Vô Tình Quỷ trước đây vốn muốn hỗ trợ họ Trần để hắn trở thành thế lực đương đầu được với Mai Thiếu Kỳ, không ngờ sứ giả của Trần Tử Sinh đến cầu viện lại bị Quỷ Đế giết đi nhằm tạo thế chân vạc. Không ngờ Mai Thiếu Kỳ lại liên kết với An Dương để đối phó, lại thêm sự hấp tấp, nóng vội của Quỷ Đế khiến cho chỉ trong nháy mắt, giang sơn mất đi phần lớn. Hiện tại chỉ còn lại Huyết thành trong tay.
-Ý huynh ra sao?
Quỷ Đế cất tiếng hỏi.
Vô Tình Quỷ im lặng một hồi rồi lắc lắc đầu. Y chưa thể nghĩ ra biện pháp gì để đối phó. Quỷ Đế thấy vậy nhíu đôi chân mày, lướt mục quang một lượt khắp bá quan văn võ.
Mỗi lần ánh mắt Quỷ Đế hướng đến, tất cả đều khẽ cúi đầu, im lặng.
Chợt từ trong đám quan lại, Cảnh đạo sỹ bước ra, khuôn mặt bắn ra một tia lạnh lẽo, chắp tay nói:
-Thần có việc này nhưng…
Y đảo mặt một lượt nhìn toàn thể. Quỷ Đế như hiểu ý, phẩy tay một cái, ra lệnh:
-Lui cả ra.
Cả đại điện vang lên tiếng chân bước, thoáng một cái đã sạch bóng người, chỉ còn lại Quỷ Đế, Cảnh đạo sỹ và Vô Tình Quỷ.
Lúc này, Cảnh đạo sỹ mới chầm chậm cất tiếng:
-Hiện nay bệ hạ đã lâm vào thế hạ phong, chỉ còn một cách có thể cứu vãn được tình hình này.
-Cách gì, mau nói
Quỷ Đế mắt lóe lên một tia phấn khởi, phẩy tay ra lệnh. Vô Tình Quỷ nghe Cảnh đạo sỹ nói, xoay người hướng về phía y chờ đợi.
-Khai mở quỷ môn!
Cảnh đạo sỹ cúi gập người, đưa ra một vái.
Khuôn mặt Quỷ Đế sững lại, nhìn Cảnh đạo sỹ rồi mơ hồ phóng mắt ra ngoài cửa đại điện, trong đầu nảy lên những toan tính.
-Quỷ môn là gì?
Vô Tình Quỷ thốt lên, thanh âm chứa đầy nghi hoặc, liền đó liếc tới Cảnh đạo sỹ.
Cảnh đạo sỹ mỉm cười nhìn y rồi lại quay lên phía Quỷ Đế, chờ đợi. Thấy vậy, Quỷ Đế gật đầu. Liền đó, Cảnh đạo sỹ kể:
-Với thực lực hiện tại của hoàng thượng mà nói, là số một trong thiên hạ. Tuy vậy cao thủ bên chúng ta không nhiều. Nay An Dương và Mai Thiếu Kỳ lại liên kết với nhau. Các đại môn phái cao thủ như mây, nếu liên thủ đánh một trận cũng e đồng quy vu tận. Muốn một kích tận diệt thì chỉ còn cách khai mở quỷ môn, hấp thu đại năng lực của Vạn Quỷ Chú. Lúc đó thì lũ người kia chỉ là cái móng tay.
-Vạn Quỷ Chú lại có bí mật này sao?
Vô Tình Quỷ nghi hoặc. Dù sao mẹ của y cũng là truyền thừa của pháp môn này nhưng lại chẳng nghe thấy câu chuyện mà Cảnh đạo sỹ vừa kể bao giờ. Tuy nhiên, nếu có một phương pháp có thể chuyển bại thành thắng, y liền gật đầu đồng ý. Tuy nhiên, trong tia mắt nhìn tới Cảnh đạo sỹ có một chút đắn đo.
-Vậy phải làm thế nào?
Quỷ Đế lúc này đứng lên, bước xuống phía Vô Tình Quỷ và Cảnh đạo sỹ.
Cảnh đạo sỹ mỉm cười, nhìn cả hai ma đầu, đoạn nhỏ nhẹ nói…
Vô Tình Quỷ và Quỷ Đế chăm chú lắng nghe từng lời nói của Cảnh đạo sỹ. Y nói xong, vái một vái rồi mỉm cười nhìn Quỷ Đế, chờ đợi.
Quỷ Đế đăm chiêu đôi mắt, một chặp thì quay ra Vô Tình Quỷ, đoạn nói:
-Huynh mau lựa chọn cao thủ, chúng ta khởi hành đi Vạn Phật Tông. Chuyện ở đây mau tìm người giao phó.
-Được!
Vô Tình Quỷ gật đầu, quay người đi ra ngoài. Trong đại điện chỉ còn lại Cảnh đạo sỹ và Quỷ Đế. Ả nhìn Cảnh đạo sỹ, ánh mắt đầy sự tin tưởng, nói:
-Lần này thành công, một phần tư Lạc Hồng giao cho ngươi. Còn nếu không đúng, kết cục chắc không cần nói.
Cảnh đạo sỹ cúi người, khuôn mặt chẳng chút lo lắng, đáp luôn:
-Bệ hạ yên tâm, chắc chắn sẽ thành.
***
Sáng sớm.
Vạn Phật Tông đại tự
Một hồi chuông ngân lên, thanh âm trong trẻo lan khắp bốn phương. Trời đất tràn đến một sự tinh khiết, tựa như không hề có tạp niệm.
Hàng trăm tăng nhân xếp thành hàng lối chỉnh tề dưới một khoảnh sân rộng rãi trước đại hùng bảo điện. Đoàn tăng nhân dường như đang luyện tập một bài quyền dưỡng thể. Những quyền pháp rắn rỏi, mạnh mẽ xuất ra đều tăm tắp. Chỉ nhìn thôi, cũng thấy khí thế vô cùng.
Khai Tâm thần tăng dáng vẻ uy nghiêm, thân vận cà sa vàng, trên tay nắm chuỗi tràng hạt bằng bạch ngọc chậm rãi bước đi giữa hàng lối tăng nhân. Dường như thần tăng đang chỉ đạo buổi luyện thể buổi sáng này.
Chợt Khai Tâm thần tăng đôi chân mày nhíu lại, mục quang hướng về phía xa, nơi truyền đến những tiếng bát nháo liên hồi.
Khoảng hơn một chục tăng nhân trên tay cầm côn gỗ, thần thái hoảng hốt đang lùi dần từ cổng tam quan về phía khoảnh sân trước đại điện. Tiếng huyên náo khiến cho đoàn tăng nhân kia tự động dừng lại, quay người nhìn tới.
Khai Tâm thần tăng lách qua đám đệ tử, bước tới phía trước, nghe ngóng. Mười mấy tăng nhân đang lùi tới, trước mặt họ là khoảng hơn chục người, dẫn đầu là một nữ nhân vận bạch y. Bên cạnh ả, một nam tử , toàn thân trùm kín bởi một đạo hắc bào chấm đất, khuôn mặt được che đi bởi chiếc mặt nạ đen sì, chỉ hở đôi mắt chứa đầy tia máu. Đằng sau đều là những người hình dáng cổ quái, sát khí không ngừng bốc lên. Đích thị là ma giáo.
Chợt nhận ra nữ nhân kia chính là Quỷ Đế, Khai Tâm toàn thân khẽ rung động, bất giác một giọt mồ hôi lăn xuống.
-Sư thúc! Sư thúc! Lũ người này vô cớ xông vào lại còn đả thương mười mấy sư huynh sư đệ.
Một tăng nhân hoảng hốt lùi tới, hét to thông báo.
Mấy trăm tăng nhân tràn đến một cơn giận dữ, trừng trừng ánh mắt nhìn tới Quỷ Đế. Khai Tâm thần tăng quay đầu dặn dò một đệ tử khiến y gật gật, thần thái tỏa ra đột nhiên hoảng sợ, vội vọt chạy vào trong bảo điện.
Khai Tâm thần tăng hít một ngụm khí, nhanh chóng bước tới đối mặt với Quỷ Đế đang đi vào.
Hai bên cách nhau độ năm trượng thì dừng lại. Khai Tâm thần tăng vận chân khí điều hòa tâm thể, đoạn nói:
-Thí chủ có hứng lên Vạn Phật Tông thắp hương cầu phật chăng?
-Hứng cái đầu.
Một giọng nói của tay chân Quỷ Đế từ sau truyền đến.
-Không được hỗn!
Quỷ Đế quắc mắt quát lên khiến cho tên chân tay im thít, nhịp tim đập loạn. Nói rồi, ả mỉm cười nhìn tới, giọng trong trẻo cất lên kéo ra vài sự ôn hòa:
-Quả nhân hôm nay muốn cùng các vị thần tăng đàm đạo một chút.
Khai Tâm thần tăng nghe vậy, trong lòng như vơi bớt được sự lo lắng. Mấy năm nay thiên hạ đại loạn, Vạn Phật Tông chủ trương không theo phe phái nào tranh đấu, chỉ đóng cửa niệm phật cầu kinh, chẳng màng thế sự vì vậy cũng không lo lắng đến việc gây thù chuốc oán. Chẳng ngờ hôm nay Quỷ Đế lại kéo người lên đây. Nghe giọng điệu của bọn lâu la thì có vẻ khó tránh một kiếp nạn. Nhưng lời nói và thái độ của Quỷ Đế tuyệt nhiên không có sát ý.
Lúc này, từ đằng sau Khai Tâm, đoàn tăng nhân rẽ ra thành một hàng lối, Khai Quang phương trượng cùng Khai Trí sư huynh vội vã bước tới, thần thái nhìn qua thì đều biểu lộ sự lo lắng không ngừng. Dù sao Quỷ Đế cũng là đại ác ma tại Lạc Hồng.
-A di đà phật! Thí chủ hôm nay dẫn người lên Vạn Phật Tông không phải là muốn tạo nghiệp chứ?
Khai Quang chống pháp trượng vừa bước đi vừa nói lớn.
Quỷ Đế mỉm cười nhìn trụ trì Vạn Phật Tông đáp:
-Thần tăng xin chớ lo lắng, quả nhân hôm nay muốn xác thực một chuyện trong quá khứ.
Nghe vậy, cả ba vị thần tăng đều nhìn nhau, thái độ chứng tỏ đang không hiểu ác nhân kia rốt cục đang nói đến chuyện gì.
-Vạn Phật Tông lại có chuyện liên quan đến thí chủ hay sao?
Khai Trí thần tăng nhíu mày, cất tiếng.
-Đúng vậy! Ngàn năm trước, sư thúc tổ của Vạn Phật Tông đã làm một việc ảnh hưởng đến hoàng thượng.
Cảnh đạo sỹ từ trong đám người, bước ra cười một tiếng khinh khỉnh rồi nói.
Những tiếng ồ, à vang lên khắp sân đại điện, tất cả tăng nhân đứng đây đều khó hiểu trước câu nói của Cảnh đạo sỹ. Cái gì mà nghìn năm trước? Có phải đang kiếm cớ gây sự hay không?
-Câu chuyện này nói ra rất dài dòng, chẳng hay phương trượng có thể mời ta và tùy tùng vào bên trong được không?
Quỷ Đế mỉm cười ma mị, đưa ra một đề nghị.
Khai Quang nhìn qua hai sư đệ, trong lòng hiểu rõ chuyện hôm nay là một kiếp nạn khó tránh bèn thở dài một tiếng, đưa tay mời:
-Vậy xin mời các vị!
Mấy trăm tăng nhân dạt sang hai bên, chừa một lối đi rất lớn cho ba vị sư phụ cùng đám người của Quỷ Đế bước vào đại hùng bảo điện. Quỷ Đế cùng đoàn người lướt qua mặt ba vị thần tăng, khí tức của ả tỏa ra khiến Khai Quang thần tăng cảm nhận được hết sức rõ ràng.
Quỷ Đế bước vào trong, đại điện hùng vĩ, ả đảo mắt một vòng nhìn tới. Trên tam bảo, bức tượng phật tổ uy nghiêm to lớn, hai tay bắt ấn pháp đang nhìn xuống phía dưới, hào quang từ sau lưng tỏa ra không ngừng cùng khói hương phảng phất thơm tho khiến trong lòng Quỷ Đế nháy mắt mất đi tà niệm, Hoàn Hồn Linh Thạch khẽ nhấp nháy.
Khi tất cả đã an tọa, Quỷ Đế lấy ra một cuốn sách cũ kỹ, lật đến trang cuối cùng, đoạn đưa lên cho cả ba vị thần tăng nói:
-Cách đây ngàn năm, sư thúc tổ của Vạn Phật Tông có để lại trên cuốn sách này một ấn pháp. Nay phiền các vị hóa giải phong ấn này giúp cho quả nhân.
Khai Trí thần tăng và Khai Tâm thần tăng nhìn chữ “vạn” trên cuốn sách, thảy đều kinh ngạc không thôi. Chỉ có phương trượng Khai Quang, ánh mắt trầm mặc, thoáng nhìn qua tự dưng cúi xuống thở dài, tay liên tiếp lần tràng hạt. Quỷ Đế mục quang dường như nhìn thấu thái độ của y, khẽ nhếch mép mỉm cười một tiếng.