Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi màn đêm buông xuống, tất cả mọi người đã được Vaughn chiêu đãi thịnh soạn, nhưng xét cho cùng, đó chỉ là sự lặp lại của bữa tiệc ngày đầu tiên mà thôi.

Vài bóng người ngồi rải rác quanh chiếc bàn dài. Trong căn phòng không có nhiều người hầu, trông có vẻ khá trống trải, tiếng nói chuyện vang vọng không ngừng.

Ngay ngày đầu tiên đến, Bologo đã phát hiện ra những vấn đề này. Là vị trí nòng cốt của gia tộc Krex, nhưng lượng người ở đây rất ít, ngoài hộ vệ chỉ có hộ vệ, trông chẳng khác nào một pháo đài quân sự được canh gác nghiêm ngặt.

Như Vaughn nói thì điều này thường không xảy ra ở đây, có rất nhiều thành viên gia tộc Krex và người làm việc ở nơi này. Tuy nhiên, do bị tộc Bóng Đêm liên tục quấy rối, cứ điểm Morrowind đã chuyển sang trạng thái chiến đấu, để tránh xảy ra tai nạn, nhiều người không có sức chiến đấu đã được sơ tán đi nơi khác.

"Mấy người đi chơi được những đâu rồi?"

Ở cuối chiếc bàn dài, Vaughn quan tâm hỏi.

"Rất tuyệt, Cao nguyên Nguồn Gió là một nơi tuyệt vời", Bologo nói ,"Nếu có cơ hội nghỉ hưu, ta chắc chắn sẽ chọn sống ở đây".

Vaughn cười phá lên, ông ta thích trò đùa của Bologo.

Một kẻ bất tử về hưu? Vaughn không nghĩ ra lý do.

Vaughn không tham gia quá nhiều vào chủ đề này, ông ta biết rằng cho dù mình có bình tĩnh và thân thiện đến đâu, thì cuối cùng vẫn sẽ mang đến một số áp lực cho họ, đặc biệt là Palmer.

Đối với người cha khốn nạn của mình, Palmer rất chán chường, có lúc Palmer cảm thấy mình không phải là kết tinh tình yêu của người cha mà chỉ là một món đồ chơi được sinh ra theo quỹ đạo của cuộc đời.

Sau vài lời xã giao, Vaughn chủ động rời đi để trả lại phòng ăn cho những người trẻ tuổi. Đây là môi trường mà Vaughn tạo ra cho mấy người họ.

"Xin lỗi mọi người, hôm qua giới thiệu quá vội vàng."

Worthylin nâng ly lên với biểu cảm cực kỳ kiềm chế, vẻ lạnh lùng xen lẫn giữa nụ cười mỉm và sự thờ ơ.

Khác với khí chất lạnh lùng của tên sát nhân biến thái Bologo, Worthylin mang lại cho người ta một cảm giác cao quý không thể với tới.

"Worthylin Fieldard."

Worthylin giới thiệu lại bản thân.

Trong lúc đi dạo vào ban ngày, Worthylin không xuất hiện mà phải đến tận bữa tối. Vì lý do đó, khoảng thời gian Worthylin tiếp xúc với mấy người họ không quá dài. Ngoại trừ ngoại hình của nàng thì Bologo và những người khác không biết thêm gì so với trước đó.

Palmer cúi đầu, ăn một cách máy móc như một đứa trẻ đang tập ăn.

Trong cuộc trò chuyện với Bologo vào ban ngày, Palmer dần hiểu ra nội tâm quái gở và những suy nghĩ lố bịch đó của mình.

Thật tiếc khi có một khoảng cách rất lớn giữa hiểu và chấp nhận, dù Palmer đã hiểu tất cả những điều này nhưng vẫn ở trong thế yếu khi đối mặt với Worthylin.

"Thực ra, chúng ta có thể nói là bạn cũ a."

Worthylin cởi mở bày tỏ với mấy người, đôi mắt của nàng liếc qua khuôn mặt của cả ba, "Ta đã nghe Palmer kể về câu chuyện của các ngươi."

Bologo đáp, "Bọn ta cũng vậy."

Lấy Palmer làm cầu nối, những câu chuyện của họ đã đọng lại trong tâm trí của nhau. Đối với Worthylin, nàng thậm chí còn không cần Palmer giới thiệu đã dễ dàng nhận ra danh tính của cả ba người, họ có thể được coi là những người xa lạ quen thuộc nhất.

Người có vẻ mặt lãnh đạm, trông giống như bị ai đó nợ tiền và ánh mắt không có tiêu điểm chính là Bologo, hắn là cộng sự hiện tại của Palmer. Người có khuôn mặt trông rất phổ thông, người bình thường không thể nhớ được là Church, cộng sự cũ của Palmer, còn người có quầng sáng trong mắt, không cần hỏi cũng biết là con rối giả kim Amy.

Worthylin rất tò mò về cuộc sống của Palmer ở Opus, và cũng có thể là nàng muốn kiểm tra chéo xem Palmer có nói dối mình qua điện thoại hay không.

"Vậy... các ngươi cứ trò chuyện đi, ta hơi buồn ngủ."

Palmer đột ngột đứng dậy khi cuộc trò chuyện sắp bắt đầu đến một ngày bình thường sau khi tan sở.

Không đợi những người khác kịp nói gì, Palmer đã quay đầu rời đi, bước nhanh trong hành lang, khi đi qua góc rẽ thì biến thành cắm đầu chạy.

Hết, hết rồi.

Trong cuộc nói chuyện qua điện thoại với Worthylin, cuộc sống hàng ngày của Palmer được mô tả là cực kỳ lành mạnh. Câu lạc bộ Kẻ Bất Tử nào? Say rượu là gì cơ? Palmer không biết, được chứ!

Nhưng giờ thì khác, Worthylin bất ngờ ra tay tấn công không cho Palmer cơ hội thú tội, hắn không thể nghĩ ra biện pháp nào khác ngoài chạy trốn.

Trốn thẳng một mạch về phòng, Palmer khóa trái phòng lại và dịch tủ chặn lại để đề phòng Worthylin xông vào.

Mãi đến tận bây giờ, Palmer mới thả lỏng người trên giường với mớ bòng bong trong đầu.

Ngay khi quay trở lại Cao nguyên Nguồn Gió, rất nhiều vấn đề bị tạm gác lại đã xuất hiện khiến Palmer rất cáu kỉnh. Một mặt, hắn rất vui khi được đoàn tụ với Worthylin, mặt khác, hắn thực sự muốn quay lại Cục Trật tự để gác những vấn đề này tiếp sang một bên.

Sau khi suy nghĩ lung tung, Palmer nép mình trên giường và chìm vào giấc ngủ say.

Bữa tiệc tối biến thành một cuộc tán gẫu đêm khuya, trong ánh nến lập lòe, mấy người bàn tán về Palmer, mặc dù vẫn luôn giữ nụ cười trên môi, nhưng khi nghe thấy Palmer ca hát và nhảy múa trong câu lạc bộ Kẻ Bất Tử sau khi say khướt, bất kể Worthylin có kiềm chế biểu cảm đến đâu thì cũng khó lòng không thả lỏng.

Church là người đầu tiên rời cuộc chơi sau Palmer.

"Ta về xử lý công việc trước, ta sẽ trở lại Cục Trật tự vào ngày mai."

Church đến đây là vì nhiệm vụ, sau khi lấy được bản sao của "Lời thề Hừng Đông", lẽ ra hắn phải quay lại Cục trật tự ngay, nhưng do lời mời của Vaughn mà hắn vẫn ở lại thêm một ngày.

Sau khi Church rời đi, cuộc tán gẫn ban đêm cũng kết thúc, mọi người trở về phòng của mình, Worthylin và Amy vì tiện đường nên đi cùng nhau, còn Bologo lang thang một mình trong Morrowind.

Nói là tiện đường nhưng thực ra là do Worthylin rất tò mò về Amy, bởi dù sao con rối giả kim như nàng là rất hiếm.

Amy cũng có thể cảm nhận được sự tò mò của Worthylin đối với mình, bởi trong một khoảnh khắc nào đó, Amy có cảm giác đôi mắt của Worthylin khá giống với của Bailey, chỉ khác là nàng kiềm chế hơn Bailey rất nhiều.

"Cho nên cơ thể thật của ngươi vẫn là con rối giả kim?"

Worthylin nói trong lúc nhéo cánh tay của Amy, đó là máu thịt mềm mại chứ không phải kim loại lạnh lẽo.

Amy gật gật đầu, "Đúng thế."

“Cơ thể bằng máu thịt giống như hình ảnh phản chiếu của cơ thể bằng sắt thép,” Đôi mắt của Worthylin lấp lánh, hiếm khi được thấy một thứ mới lạ như Amy ở Cao nguyên Nguồn Gió. "Nếu cơ thể máu thịt bị thương thì vết thương có phản chiếu lên không?"

"Là như vậy."

Worthylin sợ hãi thán phục liên tục, "Oa nha... Thật thú vị a."

"Nói cách khác, nếu được bảo trì bảo dưỡng định kỳ thì ngươi có thể chạy mãi mãi? Trăm năm, ngàn năm?"

Worthylin chợt nhận ra điều này. Nếu nhìn trên góc độ máy móc thì cũng có thể coi Amy là một kiểu kẻ bất tử khác.

"Ta không rõ lắm về chuyện đó. Mới có vài năm kể từ khi ta được sinh ra cho đến khi nhận được Ban ân Cơ Thể Kép này mà thôi."

Amy lắc đầu, "hồ sơ thí nghiệm" của nàng ít đến đáng thương. Kể từ sau cái chết của Taida, Amy phải tự dựa vào mình để khám phá bản thân, do đó nàng không biết nhiều về sự độc đáo của chính mình.

"Thật tốt, vĩnh hằng bất hủ."

Worthylin nói một cách đầy ẩn ý.

Amy không hiểu cảm xúc ẩn trong lời nói của Worthylin, nhưng nàng có một câu hỏi mà đã suy nghĩ từ lâu và muốn hỏi Worthylin.

"Ta có thể hỏi ngươi một chuyện được không?"

"Ừm? Chuyện gì?"

"Ngươi yêu Palmer như nào?"

Amy phải thừa nhận rằng Palmer là một người khá tốt, mặc dù hắn kém may mắn, luôn lên cơn và chây ì trong công việc... Nhưng quả thực hắn là một người tốt, khi biết hắn đã có vợ sắp cưới, Amy cũng sửng sốt và bắt đầu tò mò về Worthylin.

Ngoài ra, sau khi nghe chuyện tình yêu của Palmer từ Bologo, Amy vẫn luôn nghĩ rằng Worthylin cũng là một cô gái điên khùng như Palmer, khi cao hứng cả hai sẽ cùng nhau đội mũ trùm đầu và la hét những điều ngu ngốc như “cướp đây”.

Nhưng trên thực tế, Worthylin và Palmer là hai mẫu người hoàn toàn khác nhau. Qua trò chuyện, nàng biết Worthylin phụ trách công tác hậu cần của cứ điểm Morrowind, Worthylin có năng lực làm việc xuất sắc, tính tình rất cẩn thận, đoan trang, tao nhã, so với Palmer thì đơn giản là hai thái cực.

Đây có phải những gì gọi là bổ sung cho nhau hay không?

Nghe thấy câu hỏi của Amy, Worthylin khẽ mỉm cười và nhẹ nhàng che miệng để giấu nụ cười của bản thân.

"Chuyện này à..."

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Worthylin nói với vẻ bí ẩn.

"Nói ra có thể ngươi sẽ không tin."

"Ta tin!"

Worthylin nghĩ, nhỏ giọng nói.

"Bởi vì Palmer quá ngốc."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
26 Tháng năm, 2022 18:03
bác dịch giả ném cái tk lên mình donate ít xem như ủng hộ bộ truyện hay
Sơn Dương
26 Tháng năm, 2022 15:13
thấy câu dưới dễ đọc, dễ hiểu hơn. bối cảnh Phương Tây thì nên để Thuần Việt đọc nó nuột hơn Hán việt. Trừ mấy cái Danh Từ thì nên để T.A
Nghiant
26 Tháng năm, 2022 06:30
trên thì bro kêu sượng, dưới thì lại kêu là ko hết ý, tui đọc rõ là câu dưới dễ hiểu. dễ nghe hơn câu trên mà nhỉ, còn nếu ko thì bro giải thích thử "tia ý cười" với "lạnh" là cgi xem nào
Thiên Hoàn
26 Tháng năm, 2022 03:21
K phải văn phong tàu mà là văn phong của tác. Thêm bớt từ k hợp lý sẽ k hết ý. Kiểu như này: “Nhắc tới nàng, bá Lạc qua mờ mịt khuôn mặt hiện lên một tia ý cười, nhưng thực mau liền lại lần nữa lạnh xuống dưới.” “Khi nói về người ấy, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mờ mịt của Bologo, nhưng rất nhanh đã biến mất.” Chỉ là ý kiến góp ý thôi, dù sao thì cũng cảm ơn cvt.
quangheo
25 Tháng năm, 2022 22:30
truyện bối cảnh phương Tây mà văn phong Hán Việt nó mới gọi là kém
Nguyễn Minh Công
24 Tháng năm, 2022 23:26
đọc sượng không phải lỗi của thuần việt mà do lỗi của bạn đã nhiễm văn phong tàu nhiều rồi.
Thiên Hoàn
24 Tháng năm, 2022 14:41
văn phong tự sửa thuần Việt nhiều quá, đọc hơi sượng
Nghiant
21 Tháng năm, 2022 18:26
Không biết có phải tác giả cố ý hay không, nhưng Lazarus, trong Kinh Thánh, mang ý nghĩa là kẻ trỗi dậy từ cái chết; còn trong y khoa thì hiện tượng Lazarus là hiện tượng người chết sống lại :v
springlight1
20 Tháng năm, 2022 21:27
Truyện hay, nhưng quan trọng là convert dịch luôn truyện khiến đọc cảm nhận đúng chất truyện, thanks bác converter nhiều. Chẳng bù cho mấy ông convert làm truyện hay nhưng convert qua loa
yggdrasill
19 Tháng năm, 2022 17:36
cháy quá đúng là huyền thoại có khác
Ruiiia
19 Tháng năm, 2022 12:08
bố lô gô và la za (đa) rút thì khác qué gì nhau .
yggdrasill
11 Tháng năm, 2022 19:49
Bray nay không đi rap nữa à mà chuyển qua đóng kịch rồi :))
Hieu Le
07 Tháng năm, 2022 14:33
khá thích kiểu PvP vừa dùng sức vừa trí tuệ như thế này.bo này xứng đáng siêu phẩm
dearmysir
04 Tháng năm, 2022 17:09
Cách hành văn của tác này cảm giác giống giống của mấy tác âu với mỹ ấy :))) Nó miêu tả hơi nhiều, hơi rườm rà, khác khá nhiều so với lối miêu tả chú trọng vào tình tiết thay vì bối cảnh của truyện Trung Quốc hiện đại. Nhưng cũng khá thú vị :))) Cảm giác như kiểu đang đọc Harry Potter vậy
cyv97
01 Tháng năm, 2022 23:07
nay nhậu phê quá, ae thông cảm, mai up bù nhé
Nhất Cá Thành Thần
01 Tháng năm, 2022 09:59
Bộ này mà làm phim hoặc game đều được :)).
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 16:28
bộ này có nhiều đoạn đối thoại nội tâm và các nhân vật với nhau đọc hay vãi
ttonline1
24 Tháng tư, 2022 23:33
chờ 300c nhảy hố . lâu rồi mới thấy 1 tác giả khác biệt trong truyện mạng tq
Hieu Le
24 Tháng tư, 2022 17:39
công nhận cái tên bologo chuối vãi . lazarus nghe ngâù ***
cyv97
23 Tháng tư, 2022 13:29
kaka, gọi theo họ Lazarus thì có phải nghe đã oách hơn không
Hieu Le
23 Tháng tư, 2022 12:21
hóa thân của nỗi sợ hãi - bologo, má quả tên vẫn thấy hài th :))
cyv97
20 Tháng tư, 2022 16:31
cuối tuần hoặc dịp lễ mới có thời gian làm bác ơi, tui làm 1c bộ này gần 1 tiếng lận
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 16:17
bạo chương bác ơi
cyv97
20 Tháng tư, 2022 13:18
Tác nói rằng nvc được lấy cảm hứng từ phim Taxi Driver (1976) nhé :V
quangheo
20 Tháng tư, 2022 12:57
lão tác giả này là fan của Kinsman chắc luôn
BÌNH LUẬN FACEBOOK