Thành phố của lời thề, Opus, câu lạc bộ Kẻ bất tử.
Câu lạc bộ Kẻ bất tử vẫn vậy, âm nhạc không ngừng, rượu không ngừng, chỉ có sự khác biệt nhỏ là, Sore dạo gần đây đêm không về. Hắn và những người phụ nữ đó có vẻ đang rất vui vẻ, về cơ bản sẽ không trở lại cho đến khi bình minh.
Bologo ngồi trước quán bar, nghi ngờ nhìn cái tên đứng sau quầy. Sore đi rồi, nên ở đây thiếu một bartender. Weil đang ngáy ngủ ở một bên hiển nhiên là không được, cái tên này chỉ giỏi làm đổ ly mà thôi.
Ngẩng đầu, nhìn bóng dáng bận rộn phía sau quầy bar, Bologo tưởng rằng mình đã quen với mọi thứ trong Câu lạc bộ Kẻ bất tử, nhưng rõ ràng, hắn phải mất một khoảng thời gian để có thể tiếp nhận những điều mới mẻ.
"Saizon, con chó chết tiệt này, chết tiệt, sống lâu đến mức phát điên rồi sao?" Những lời phàn nàn phun ra từ miệng bartender.
Một bộ xương khô đang pha đồ uống cho hai người... Không thể nói đó là một bộ xương khô, mà là bộ xương khô với áo khoác da và một chiếc mũ cao bồi trên đầu.
Hốc mắt trũng lấp lánh ánh lửa xanh biếc đầy ma quái, tiếng gió rít xen qua kẽ đầu lâu.
Sau khi Sore ra ngoài chơi, Bode đã tiếp quản vị trí của hắn. Cái tên này vừa làm vừa chửi, nếu lúc này Bologo băng qua quầy bar thì sẽ thấy Saizon đang gặm xương bắp chân của Bode, hai hàm răng không ngừng cọ xát, để lại một lượng lớn nước bọt.
Nghe Sore kể, tình cảm giữa Bode và Saizon rất không tệ, nguyên nhân chính là do Saizon đã quyết đóng vai một con chó cách đây hàng chục năm, nên hắn liền thực hiện một cách trung thành thói quen của loài chó, không có việc gì làm liền gặm lấy gặm để xương chân của Bode.
Sau một thời gian dài chiến đấu, Bode không những không đánh bại được Saizon, mà còn bị Saizon san bằng mọi phản kháng.
Thật là lạ a...
" Bologo, sao trông ngươi lo lắng thế, cuối tuần rồi, vui vẻ lên!"
Palmer ngồi cạnh Bologo, sau khi cả hai trở về từ xưởng giả kim của Taida, họ liền đi thẳng đến đây để ăn mừng ngày nghỉ ngơi cuối tuần.
"Không, ta đang nghĩ về một số chuyện."
Bologo trả lời Palmer, mỗi lần đến đây, Palmer là người duy nhất say xỉn, còn Bologo thường chỉ nhấp một ngụm.
Sở thích âm nhạc của Bode khác với Sore. Sore thích nhạc dance cuồng nhiệt và điếc tai để có thể múa cột, còn Bode thích giai điệu trầm lắng. Giai điệu êm đềm và yên bình hòa cùng rượu khiến người ta cảm thấy vô cùng thả lỏng và thư giãn.
Bologo thích suy nghĩ trong môi trường này, và những gì hắn ấy nghĩ vẫn là về Taida và Amy.
Kỳ thực điều Taida nói tới: "không muốn đặt tên cho công cụ" rất dễ hiểu, tóm lại là không muốn coi Amy như một con người mà thôi.
Nhưng sau khi tự sở hữu ý thức, Amy đã bộc lộ tài năng giả kim cực giỏi của mình, và Taida thì dường như đã sớm biết điều này từ lâu, về lý do thì ông ta không nói với Bologo.
Trong cuộc sống hàng ngày, Amy cố gắng hết sức, lý trí coi Amy như một công cụ, nhưng khi dạy nàng thuật giả kim, lại coi nàng như một học trò thực sự...
Bologo chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhưng như thể là trực giác, hắn có thể cảm nhận được điều đó từ cảm xúc của Taida.
Rất kỳ quái, cả hai hẳn sẽ không đơn giản như bề ngoài, nhưng cũng may là về sau Bologo sẽ ở lại đó, hắn sẽ có thời gian để tìm hiểu tất cả những chuyện này.
"Ngươi nói, nếu những câu chuyện là có thật và Thần là có thật, liệu Ngài có hối hận vì đã tạo ra con người?"
Bologo giơ tay lên, con rắn bạc trườn qua đầu ngón tay hắn.
“Ngươi đang nói cái gì?” Palmer nhìn Bologo, không hiểu làm sao cái tên này lại bất thình lình nói ra điều này, “Ta nhớ ngươi không tin vào thần thánh hay gì cả".
"Đúng vậy, nhưng nếu?"
Bologo liếc mắt, không ai biết hắn đang nghĩ gì, và sau đó hắn lại hỏi, "Palmer, ngươi nghĩ gì về nơi ở của Taida?"
"Không tồi, trang bị đầy đủ, được bảo vệ bởi miền ảo, rất tốt."
Palmer đã kiểm tra sơ bộ xưởng giả kim trong lúc Bologo nói chuyện với Teda, giống như một con dã thú đang tuần tra lãnh thổ của nó.
"Quan trọng hơn là nơi để cấy ghép ma trận giả kim, nó phù hợp với thông tin mà chúng ta thu được trước đó. Sau khi rời khỏi Cục Trật tự, nguồn thu nhập chính của Taida chính là giúp những người khác cấy ghép ma trận giả kim.
Ngoài ra, không có gì khác, Taida đều nói thật, ông ta đã vượt qua ranh giới, nhưng không vượt quá nhiều."
Palmer trông có vẻ vô tư nhưng thực ra cực kỳ cẩn thận, là một cựu nhân viên tình báo, hắn rất giỏi trong việc tìm ra những chi tiết chí mạng từ những chuyện vặt vãnh.
Đây là biện pháp ứng phó được Palmer và Bologo bàn bạc, trong quá trình tác chiến, tính cách lạnh lùng của Bologo có thể dễ dàng khơi dậy sự cảnh giác của đối phương, cho nên khi có tình huống tương tự, Bologo sẽ thu hút mọi sự chú ý của đối phương, còn Palmer sẽ hành động.
Kỳ thật Bologo luôn cảm thấy Palmer là cái thâm tàng bất lộ nhân vật hung ác, nhưng đáng tiếc là "Ban ân" của hắn thực sự quá vớ vẩn.
“Vậy thì ngươi nghĩ gì về Amy, con rối giả kim đó.” Borlogo hỏi lại.
"Rất hoàn hảo, với khả năng tự nhận thức, cơ thể được bao phủ bởi nhiều ma trận giả kim chồng lên nhau, ngươi có để ý thấy ngực của nàng không? Đó hẳn là lõi của nàng, sự dao động của Aether rất ổn định. Hơn thế không chỉ tự nhận thức mà nàng còn có thể học được cả thuật giả kim... Ngươi có biết điều đó có nghĩa là gì sao?" Palmer đặt ly rượu xuống, giọng điệu trở nên nghiêm túc.
"Điều này có nghĩa là ngay cả khi không có sự trợ giúp của Taida, Amy vẫn có thể tự tiến hóa. Nàng sẽ tự mình thực hiện quá trình biến đổi về chất của kim loại, tăng thêm sự mạnh mẽ cho cơ thể và cấy ghép ngày càng nhiều ma trận giả kim phức tạp."
Bologo nói ra phỏng đoán của mình, con rắn bạc trong tay cũng ngẩng đầu nhìn Palmer.
Chất lỏng vảy rắn chính là tác phẩm của Amy. Một con rối giả kim đã tạo ra vũ khí giả kim cấp Mục Đen. Mặc dù nó có nhiều sai sót, thậm chí còn không thể được coi là vũ khí giả kim nếu không có Bologo, thì nó vẫn là một vũ khí giả kim cấp Mục Đen, không có nghi ngờ gì về điều đó.
"Cũng may là Amy không có bất kỳ sức chiến đấu nào, ít nhất là trong ngắn hạn. Việc nàng có thể duy trì hoạt động của mình một cách ổn định đã là một điều kỳ diệu rồi." Pamler bổ sung.
Là một con rối giả kim, Amy giống như một chiếc đồng hồ mỏng manh, sẽ dừng lại dù chỉ do một va chạm nhỏ nhất.
"Đó là lý do tại sao nàng phủ sơn mài sắt lên chân tay của mình? Đó không chỉ là một cách để tự vệ, mà còn là cách tấn công của nàng, nhưng cũng chỉ có vậy." Bologo chợt nhận ra.
"Ai biết được? Taida rất có danh vọng ở Ngã Ba Vô Định. Dù sao thì muốn cấy ghép ma trận giả kim cũng chỉ có thể tìm ông ta. Hẳn sẽ không có ai ra tay với Amy", Palmer giải thích thêm về ưu điểm và nhược điểm, "Chúng ta nên sử dụng tên tuổi của Taida. So ra thì nó đáng tin cậy hơn nhiều so với tên tuổi của Cục Trật tự".
“Vả lại… ngươi hẳn cũng muốn như này, đúng không chuyên gia? Hay là quý ngài sát nhân.” Palmer nháy mắt với Bologo.
Nhìn thấy Palmer như vậy, Brlogo không khỏi mỉm cười, hắn nghĩ thầm, Palmer đoán không sai.
Sau khi tiếp xúc với Taida, điều có lợi nhất cho họ là Bologo có thể tìm cách lấy được danh sách từ ông ta trong lúc giao dịch, danh sách những người đã được Taida cấy ma trận giả kim.
Một khi có được danh sách này, chắc chắn nó sẽ mang đến một sự tiện lợi cực lớn cho những lần hành động tiếp theo của Bologo ở Ngã Ba Vô Định. Danh tính, Học phái Năng lượng bí mật và tính chất của đối phương đều hiện ra trước mặt họ.
"Taida sẽ không tiết lộ những thứ này một cách dễ dàng. Ông ta rất rõ một khi danh sách bị lộ ra, ông ta sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên bị công kích." Palmer nói.
"Ta biết, sẽ không vội, cứ từ từ", Bologo đứng dậy, nhặt áo khoác, "Còn muốn uống tiếp sao?"
"Hả? Vậy đã thôi?" Palmer hét lên.
"Say rượu không tốt cho cơ thể", Bologo nói và vẫy tay với Palmer, "Hẹn gặp lại vào thứ Hai, Palmer".
...
Trở lại ngôi nhà thân quen, Bologo ghi vào nhật ký cuộc gặp gỡ với Amy. Do thời gian hạn hẹp nên Bologo và Palmer không ở lại nhà Taida quá lâu, họ chỉ chào hỏi và tìm hiểu chung chung, rồi sau đó thì rời đi.
Chỉ một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi như thế, nhưng Bologo đã đạt được rất nhiều thông tin. Đóng cuốn nhật ký, đặt bút xuống, ngay khi Bologo nhắm mắt lại, đó là thái độ của Amy, trực giác đã mách bảo hắn, Bologo luôn cảm thấy rằng có điều gì đó ẩn dưới cơ thể bằng sắt thép kia.
Bologo quay lại nhìn bức tường, trên tường có vài bức ảnh, tờ báo và tài liệu được cắt ra, tất cả chúng được nối với nhau bằng vô số đường kẻ đỏ và ghim, vô số bức ảnh được tô bằng dấu thập đỏ.
Sự việc của Adele đã qua, nhưng Bologo vẫn chưa gỡ những thứ này xuống, sau khi nghĩ mộc lúc, hắn đứng dậy tháo xuống từng thứ một, xé giấy, viết hết cái tên này đến cái tên khác rồi ghim lên trên tường.
Sau một lúc bận rộn, Bologo từ từ lùi lại, ngồi xuống giường và nhìn vào bức tường.
Trên cùng bức tường là một mảnh giấy ghi Khe nứt lớn, hai đường màu đỏ kéo dài từ Khe nứt lớn, nối với Ngã Ba Vô Định và thị trấn Autumn Hurt, bên dưới còn có rất nhiều mảnh giấy được ghim.
Thanh kiếm bí mật của Đức Vua chạy trốn, Hiệp hội Thương nhân Xám đến từ phương xa, Taida – người nghiên cứu sự sống, con rối giả kim Amy... và chủ nhân của Ngã Ba Vô Định, Bạo Chúa.
"Thế giới này giống như một bàn cờ..."
Bologo nhớ lại lần đầu tiên hắn biết về cấp bậc của Người thăng hoa, hắn dán mắt vào mảnh giấy cuối cùng với cái tên Bạo Chúa được viết trên đó.
Một cảm giác ớn lạnh đột ngột ập đến trong lòng, Bologo cảm thấy tất cả mọi người trong Khe nứt lớn đều như là một quân cờ, dưới sự điều khiển của Bạo Chúa.
Nhớ lại cuộc truy kích của mình trong đêm giông bão, Bạo Chúa không đòi hỏi bất cứ điều gì… Chẳng lẽ mình đã phải trả giá rồi? Chẳng hạn như, Bạo Chúa cũng không muốn đoàn tàu kia rời khỏi Opus.
Đúng vậy a, đôi khi không cần thiết phải trả một cái giá mang tính thực chất, là người đại diện cho ma quỷ, làm việc thay cho chúng cũng đã là một cái giá ở một mức độ nhất định.
Bologo ngày càng nhức đầu, hắn cảm giác mình như bước vào một vòng xoáy, khó có thể quan sát toàn cảnh.
Con rắn bạc quấn quanh người Bologo, cùng lúc hắn suy nghĩ, nó cũng bò chậm rãi theo nhịp thở của hắn, vảy bạc đóng rồi lại mở, cho đến khi tiếng chuông đột ngột đánh thức Bologo khỏi dòng suy nghĩ miên man.
Bologo đột nhiên nhìn về phía điện thoại, tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên, và ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc.
Kể từ khi nhận cuộc gọi của Bạo Chúa, Bologo đã hơi sờ sợ những cuộc gọi lạ lẫm, không biết chừng vừa nhấc máy đã nghe thấy giọng của Bạo Chúa, cảm giác này quá tệ.
Hơn nữa, Bologo không có nhiều bạn bè, thậm chí rất ít người biết số điện thoại của hắn. Ai sẽ gọi cho hắn vào thời điểm như này?
Bologo bước tới, trả lời điện thoại, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
26 Tháng năm, 2022 18:03
bác dịch giả ném cái tk lên mình donate ít xem như ủng hộ bộ truyện hay
26 Tháng năm, 2022 15:13
thấy câu dưới dễ đọc, dễ hiểu hơn. bối cảnh Phương Tây thì nên để Thuần Việt đọc nó nuột hơn Hán việt. Trừ mấy cái Danh Từ thì nên để T.A
26 Tháng năm, 2022 06:30
trên thì bro kêu sượng, dưới thì lại kêu là ko hết ý, tui đọc rõ là câu dưới dễ hiểu. dễ nghe hơn câu trên mà nhỉ, còn nếu ko thì bro giải thích thử "tia ý cười" với "lạnh" là cgi xem nào
26 Tháng năm, 2022 03:21
K phải văn phong tàu mà là văn phong của tác. Thêm bớt từ k hợp lý sẽ k hết ý. Kiểu như này:
“Nhắc tới nàng, bá Lạc qua mờ mịt khuôn mặt hiện lên một tia ý cười, nhưng thực mau liền lại lần nữa lạnh xuống dưới.”
“Khi nói về người ấy, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mờ mịt của Bologo, nhưng rất nhanh đã biến mất.”
Chỉ là ý kiến góp ý thôi, dù sao thì cũng cảm ơn cvt.
25 Tháng năm, 2022 22:30
truyện bối cảnh phương Tây mà văn phong Hán Việt nó mới gọi là kém
24 Tháng năm, 2022 23:26
đọc sượng không phải lỗi của thuần việt mà do lỗi của bạn đã nhiễm văn phong tàu nhiều rồi.
24 Tháng năm, 2022 14:41
văn phong tự sửa thuần Việt nhiều quá, đọc hơi sượng
21 Tháng năm, 2022 18:26
Không biết có phải tác giả cố ý hay không, nhưng Lazarus, trong Kinh Thánh, mang ý nghĩa là kẻ trỗi dậy từ cái chết; còn trong y khoa thì hiện tượng Lazarus là hiện tượng người chết sống lại :v
20 Tháng năm, 2022 21:27
Truyện hay, nhưng quan trọng là convert dịch luôn truyện khiến đọc cảm nhận đúng chất truyện, thanks bác converter nhiều. Chẳng bù cho mấy ông convert làm truyện hay nhưng convert qua loa
19 Tháng năm, 2022 17:36
cháy quá đúng là huyền thoại có khác
19 Tháng năm, 2022 12:08
bố lô gô và la za (đa) rút thì khác qué gì nhau .
11 Tháng năm, 2022 19:49
Bray nay không đi rap nữa à mà chuyển qua đóng kịch rồi :))
07 Tháng năm, 2022 14:33
khá thích kiểu PvP vừa dùng sức vừa trí tuệ như thế này.bo này xứng đáng siêu phẩm
04 Tháng năm, 2022 17:09
Cách hành văn của tác này cảm giác giống giống của mấy tác âu với mỹ ấy :))) Nó miêu tả hơi nhiều, hơi rườm rà, khác khá nhiều so với lối miêu tả chú trọng vào tình tiết thay vì bối cảnh của truyện Trung Quốc hiện đại.
Nhưng cũng khá thú vị :))) Cảm giác như kiểu đang đọc Harry Potter vậy
01 Tháng năm, 2022 23:07
nay nhậu phê quá, ae thông cảm, mai up bù nhé
01 Tháng năm, 2022 09:59
Bộ này mà làm phim hoặc game đều được :)).
28 Tháng tư, 2022 16:28
bộ này có nhiều đoạn đối thoại nội tâm và các nhân vật với nhau đọc hay vãi
24 Tháng tư, 2022 23:33
chờ 300c nhảy hố . lâu rồi mới thấy 1 tác giả khác biệt trong truyện mạng tq
24 Tháng tư, 2022 17:39
công nhận cái tên bologo chuối vãi . lazarus nghe ngâù ***
23 Tháng tư, 2022 13:29
kaka, gọi theo họ Lazarus thì có phải nghe đã oách hơn không
23 Tháng tư, 2022 12:21
hóa thân của nỗi sợ hãi - bologo, má quả tên vẫn thấy hài th :))
20 Tháng tư, 2022 16:31
cuối tuần hoặc dịp lễ mới có thời gian làm bác ơi, tui làm 1c bộ này gần 1 tiếng lận
20 Tháng tư, 2022 16:17
bạo chương bác ơi
20 Tháng tư, 2022 13:18
Tác nói rằng nvc được lấy cảm hứng từ phim Taxi Driver (1976) nhé :V
20 Tháng tư, 2022 12:57
lão tác giả này là fan của Kinsman chắc luôn
BÌNH LUẬN FACEBOOK