Chiến Quân cùng Hỗn Độn song kiệt đều là Tổ Tông Nhân tộc, nếu không có bọn hắn, liền không có Nhân tộc, Hạ Thần Võ ở trước mặt bọn hắn, không dám bất kính.
Sau khi Hạ Thần Võ rời đi, đội ngũ tiếp tục đi tới .
- Trước rút ra Đại Đạo Truyền Thừa đi!
Trong lòng Tần Quân phân phó nói, về phần cực hạn giác tỉnh cùng triệu hoán Thần Ma, trở lại Lâm Thánh Tiên vực lại suy nghĩ thêm.
- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên rút ra Đại Đạo Truyền Thừa!
Hắn đã có Băng Thủy Đại Đạo cùng Nguyền Rủa Đại Đạo, hi vọng rút đến một Đại Đạo không phải quá tệ.
Đến cái Không Gian đại đạo, Thời Gian Đại Đạo được không?
- Đinh! Chúc mừng ký chủ rút ra được Thổ Đại Đạo!
Thổ Đại Đạo?
Phốc!
Tên tuổi của Đại Đạo Truyền Thừa làm sao càng ngày càng tục?
Tần Quân im lặng, tuy Thổ Đại Đạo ngược lại là dùng tốt.
Đại bộ phận Thần Ma đều biết thuật độn thổ, kỳ thực cho ai cũng có thể, so với Đại Đạo còn lại, Tần Quân cảm thấy Đại Đạo này đoán chừng thuộc về trung hạ lưu.
Cứ như vậy, đám người Tần Quân tan biến ở sâu trong tinh không, tốc độ cao nhất chạy tới Lâm gia Tiên Sơn
Liên quan tới tin tức Tần Thiên Đế thu hoạch được tư cách khiêu chiến Hạ Thần Võ, như cuồng phong gào thét bát phương
Vô số Tiên vực sau khi lấy được tin tức này, trực tiếp vỡ tổ.
- Tần Thiên Đế thật thắng?
- Chẳng lẽ còn có giả? Hạ Thần Võ tự mình nói!
- Không nghĩ tới Vô Song đại chiến, người cười đến cuối cùng là Tần Thiên Đế.
- Tần Thiên Đế đại chiến Hạ Thần Võ, đây là thời đại mới giao thế?
- Đám người Mạc Nhược Hà, Chu Hư Vọng, Bạch Vô Sinh đã cúi đầu trước Tần Thiên Đế!
Đủ loại lời đồn đại ở trong tinh không điên truyền, khiến cho danh tiếng của Tần Thiên Đế lần nữa đẩy hướng đỉnh phong, chắc hẳn trải qua thời gian lắng đọng, Tần Thiên Đế không còn là yêu nghiệt hoành không xuất thế, mà là một cự phách hàng thật giá thật.
Tin tức truyền đến Lâm Thánh Tiên vực, khiến cho toàn vực phấn chấn.
Bây giờ Lâm Thánh Tiên vực cơ hồ là muốn đổi tên thành Đại Tần thiên đình, các sinh linh ở trong Tiên vực cũng coi Tần Thiên Đế là lãnh tụ, Tần Thiên Đế càng phong quang, bọn họ càng có mặt mũi.
Biên giới Vũ trụ, trong bóng đêm vô tận.
Bay ra một đạo Ma ảnh, dữ tợn khủng bố, còn có từng chiếc từng chiếc Linh chu, sát khí bức người, bay ở phía trước nhất rõ ràng là Thương Bại Thiên từ trong Tù Mệnh ngục chạy đến.
Cả người quấn quanh Ma khí, Thương Bại Thiên lộ ra một gương mặt không có chút huyết sắc nào, hai mắt đỏ bừng, tham lam hút lấy linh khí trong Nội vũ trụ.
- Trung tâm vũ trụ, ta lại về đến rồi!
Thương Bại Thiên cười lạnh nói, hắn chính là một trong Viễn Cổ Ma Tổ, muốn dẫn dắt Ma tộc trọng chưởng chư thiên vũ trụ, làm sao bại vào trong tay Tù Mệnh Đế Tôn, bị trấn áp vô số năm.
Sau lưng Ma Ảnh càng ngày càng nhiều, lít nha lít nhít, đen nghịt vô tận, để người tê cả da đầu.
Phía trước là tinh không sáng chói, Thương Bại Thiên hưng phấn khó nhịn
Đúng lúc này, phía trước bỗng nhiên phóng tới một chùm ánh sáng, khí thế như hồng, như muốn chiếu sáng cả tinh không
- Đó là…
Thương Bại Thiên lập tức nhíu chặt lông mày, một giây sau nét mặt của hắn trở nên kinh dị.
Cỗ khí tức này …
Viễn siêu Đại Đạo Chí Tôn!
Còn chưa chờ hắn phản ứng, cực quang liền tới trước mặt hắn, trong cường quang, một tên nam tử lạnh lùng đang theo dõi hắn, song phương cách xa nhau một mét, Thương Bại Thiên chỉ cảm thấy sát khí vô cùng vô tận bao phủ mình, máu của hắn cũng trở nên ngưng kết
- Cháu của Ma Cảnh Thương?
Nam tử thần bí hỏi, một thân Ngân Giáp, Thần Thánh mà uy vũ, cao tới năm trượng, khí thế mạnh, không gian chung quanh ba động kịch liệt
Phía sau vô số Ma Ảnh dọa đến nhao nhao dừng lại, không dám nhúc nhích.
- Ngươi… làm sao có thể, làm sao ngươi còn sống!
Thương Bại Thiên cắn răng hỏi, lời mới vừa nói một nửa, nét mặt của hắn liền trở nên kinh dị.