Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mới đầu tính là ngưng bộ này để cho mấy dịch giả khác trong VD dịch tiếp. Nhưng mà sau đó thì bị ban nik, ta cũng ko muốn bộ truyện mình dịch từ đầu đến giờ uổng phí như vậy, thôi thì kéo nó về 4vn bắt đầu dịch tiếp cho anh em thưởng thức. Have Fun

Trên thao trường, tất cả các thành viên đội 1 đều bị Hạ Thái cầm gậy đuổi theo, hễ tốc độ của bọn họ chậm lại một chút, là cái mông tròn tròn béo béo lập tức dính một côn, Hạ Thái hét lớn một tiếng: "Chạy nhanh nữa lên cho lão tử!"

Xa xa, Âu Dương Kiệt đi tới, hướng đội trưởng đội 7 Phục Dũng hỏi: Lão hạ không biết bị gì mà hành hạ chúng dữ vậy?"

Phục Dũng nghe xong cười ha ha: "Hahaha, đại đội trưởng, lão Hạ mới vừa rồi bị đám tiểu tể tử đó đùa giỡn một chập!" Vừa nói, hắn vừa đem chuyện mới vừa xảy ra kể lại, đã vậy còn thêm mắm thêm muối vô tới mấy chục lần.

Âu Dương Kiệt sau khi nghe xong cũng cười đến mức đứng thẳng không nổi: "Lũ nhóc này, khá đấy!"

Sau khi cười xong, Âu Dương Kiệt chợt cảm giác được sống lưng mình có chút lành lạnh.

"Vãi, xem ra mai mốt đi WC cũng phải cẩn thận một chút rồi." Hắn trong lòng thầm nghĩ như vậy, đồng thời quyết định sau này tận lực ít đi WC công cộng trong doanh trại một chút.

Sự thật chứng minh, quyết định này của Âu Dương Kiệt rất chính xác. Sau sự kiện "Cố lên" phát sinh, rất nhanh đều xảy ra hiện tượng phản ứng dây chuyền ở các đội khác. Trong đó phản ứng của đội trưởng đội 7 Phục Dũng là khoa trương nhất, hắn lúc đó ngay cả lau cũng không thèm lau, trực tiếp kéo quần lên, đem cả đội 7 chỉnh đến mức không ra hình người luôn.

Do chuyện này ảnh hưởng quá lớn, cơ hồ mỗi ngày đều có thể mơ hồ nghe được trong WC bên kia đột nhiên truyền đến những tiếng reo hò cố lên liên tục. Tốc độ vô cùng dồn dập, âm thanh cũng vô cùng lớn…… Bởi thế mới nói, sự kiện này khiến cho mấy chú huấn luyện viên không một ai dám đi WC một mình nữa. Hễ cứ mỗi lần đi đều phải rủ 1,2 chiến hữu đi theo canh chừng giùm (DG: Công nhận chơi ác thiệt, haha)

Cuối cùng, chỉ còn lại có mỗi mình Âu Dương Kiệt may mắn thoát khỏi miệng cọp. Hắn cảm giác được mỗi ngày đều có tới N ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, khiến cho hắn cứ mỗi lần đi WC là phải nơm nớp lo sợ đề phòng. Thậm chí gần đây còn bắt đầu phát sinh hiện tượng táo bón, không có biện pháp, Âu Dương Kiệt không thể làm gì khác hơn là sử dụng quyền hành trong tay, hạ xuống một mệnh lệnh cường chế. Sau này, mỗi khi huấn luyện viên đi WC, tất cả học sinh đều không được phép đi quấy rối. Nếu không nhất định sẽ nghiêm trị, nghiêm trọng thì giam lại cấm bế 1 ngày, đồng thời hủy bỏ luôn tư cách duyệt binh điển lễ sau khi quân huấn (Duyệt binh điển lễ: Lễ tổng duyệt tư cách làm binh lính sau khi quân huấn)

Ác cẩu phục thô bổng, loạn thế dụng trọng điển, sau khi lệnh này được ra, thì phong trào mới có thể dẹp loạn được. Bất quá lúc này, tâm tình trong lòng bọn họ đã được phát tiết không ít. Trừ mỗi Âu Dương Kiệt ra, tất cả các huấn luyện viên khác đều bị bọn họ "cưỡng hiếp" tập thể. Dù rằng tâm linh các anh chiến sĩ rất cường tráng, nhưng mà nó khẳng định sẽ luôn lưu lại một bóng ma. Đó chính là mỗi lần ngồi xuống tụt quần, là có thể lập tức nhớ đến thanh âm cố gắng lên của họ, thế là đủ phê rồi.

Huấn luyện hàng ngũ trên cơ bản là không sai biệt lắm rồi, cũng không còn là nội dung chủ yếu nữa.

Trên thao trường, cả đội 1 ngồi xếp bằng tại một góc.

Đội trưởng Hạ Thái đứng phía trước nói: "Trong mấy ngày này, biểu hiện của mọi người vô cùng tốt. Nói thật, chỉ trong một đoạn thời gian ngắn đã có thể hoàn thành huấn luyện hàng ngũ đến mức độ này, cũng đã rất ngoài ý muốn của ta rồi. Chúc mừng các ngươi đã vượt qua mức khó khăn nhất trong thời kỳ tân binh kỳ!"

Mọi người nghe xong, lập tức dựa theo tiết tấu quy định, đưa tay lên vỗ. Dù sao, cũng rất khó để nghe thấy Hạ Thái khen như vậy. Hôm nay hắn nói như thế, như thế nào lại không thỏa mãn được tâm hư vinh của họ chứ, quả thực là thần thanh khí sảng. (Thần thanh khí sảng: Đại khái là tinh thần sảng khoái)

"Trong thời gian 10 ngày kế tiếp, chúng ta sẽ tiến hành huấn luyện cầm địch, huấn luyện quân thể cùng huấn luyện xạ kích." (Cầm địch: Bắt địch, khống chế địch; Quân thể: võ thuật quân đội, rèn luyện cơ thể trong quân đội; Xạ kích: Bắn súng.)

Mọi người nghe xong, tức khắc hoan hô reo hò, ngày này bọn họ đã chờ lâu lắm rồi. Mỗi một nam sinh đối với quân thể quyền, cầm địch thuật đã sớm nóng lòng muốn thử, huấn luyện xạ kích lại càng muốn nhiều hơn nữa. Con trai ai mà không thích súng chứ, nếu đã đến quân huấn, mà ngay cả súng cũng chưa từng sờ thử, thì bọn họ quả thực rất tiếc nuối rồi. Mỗi lần chứng kiến các binh sĩ chính thức tiến hành cầm súng huấn luyện, bọn họ cảm thấy hâm mộ vô cùng. Có thể nói bọn họ không chỉ một lần hỏi qua Hạ Thái cùng Âu Dương Kiệt xem lúc nào mới được khai triển huấn luyện.

Nhóm trưởng nhóm 5 Trang Vũ hỏi: "Đội trưởng, huấn luyện cầm địch cùng huấn luyện xạ kích ta hiểu, nhưng mà huấn luyện quân thể rốt cuộc là huấn luyện cái gì vậy?"

"Huấn luyện quân thể chính là huấn luyện động tác hít xà đơn." Hạ Thái nói, "Bây giờ toàn thể đứng dậy, chúng ta bắt đầu hạng mục thứ nhất, huấn luyện cầm địch. Đầu tiên ta dạy các ngươi cách đấu thức, các ngươi dựa theo đội hình tản ra, chính giữa cách ra khoảng cách 1m......" (Cách đấu thức: Chiến đấu trực diện)

Vừa nói, Hạ Thái liền chỉ cho mọi người tư thế sẵn sàng của cách đấu, cũng là thức đầu tiên. Hai tay nắm quyền đặt ở vị trí trước ngực một trước một sau, thân thể hơi chút hạ xuống.

"Phó đội trưởng cùng các nhóm trưởng cũng dựa theo tư thế của ta làm một lần."

Hàn Phong cùng năm vị nhóm trưởng bước tới phía trước. Sau đó học theo tư thế sẵn sàng của hắn một lần. Khỏi phải nói, tư thế của Hàn Phong là đúng tiêu chuẩn nhất. Điểm ấy Hạ Thái đã sớm dự liệu rồi, bởi vì lần nào cũng vậy, bất kỳ động tác gì, chỉ cần hắn làm qua một lần, là Hàn Phong nhất định có thể hoàn thành cẩn thận tỉ mỉ, ngay cả biểu tình cùng ánh mắt cũng không sai một điểm.

"Các ngươi nhìn cho kỹ Hàn Phong, đây mới là tư thế tiêu chuẩn." Hạ Thái bảo Hàn Phong bảo trì tư thế, "Trừ động tác tay ở trên đùi ra, động tác trên mặt cũng phải lộ rõm hai mắt nhìn thẳng phía trước, phải thật hung ác. Trong ánh mắt tràn ngập sát khí, giống như gặp phải kẻ thù của mình vậy!"

Cứ như thế, tư thế sẵn sàng của cách đấu thức, được sửa sang lại cho đúng cũng mất hết hai tiết. Thời gian buổi sáng cứ như vậy mà trôi qua.

Xế chiều, thật vất vả mới bắt đầu được dạy bộ phạt cơ bản, nhưng mà cũng phải nói là đơn giản tới mức không thể nào đơn giản hơn nữa. Chỉ có bước tới, rồi lui về, thế mà tốn hết của họ thời gian 2 tiết nữa, mọi người lúc đó ở thao trường đi tới đi lui, vẫn cứ nhàm chán đơn điệu như thế (Bộ phạt: Bước chân di chuyển)

Chỉ trong một chốc, tính tích cực của mọi người lúc đầu đã hoàn toàn chịu đả kích.

Lúc thời gian huấn luyện trong một ngày sắp chấm dứt, đội 7 bước ngang chỗ bọn họ. Chứng kiến một đội nhảy qua nhảy lại như mấy tên ôn thần cả một buổi chiều, thế là cả đám phát ra từng trận cười vật vã.

"Nghỉ - - Nghiêm! Ngồi tại chỗ, ngồi!"

Phục Dũng đem đội 7 an bài bên cạnh, sau đó chậm rãi đi tới.

"Chao ôi, xem ra tiến độ của các ngươi cũng không chậm nha, nhanh như thế đã tiến vào giai đoạn huấn luyện cầm địch rồi sao?"

Đối với mấy học sinh thân thể yếu kém của Thủy Mộc này, Phục Dũng vốn là không hề xem trọng. Hôm nay chứng kiến bọn họ không ngờ đã tiến vào giai đoạn huấn luyện cầm địch, không khỏi có chút kinh ngạc. Bởi vì nếu dựa theo tiến độ của đội 7 bọn họ, ít nhất cũng phải thêm 2 ngày nữa.

"Đội trưởng, đây là huấn luyện cầm địch hả? Sao thoạt nhìn nhảy qua nhảy lại như mấy tên ôn thần vậy?" Một thanh âm bên trong đội 7 truyền đến, nhất thời khiến mọi người cười ầm cả lên.

"Cái lũ chó má tụi bây!" Phục Dũng quay đầu lại hướng đội 7 quát, "Các ngươi cho rằng huấn luyện cầm địch là trò đùa à, đến lúc đó rồi lũ ranh con các ngươi sẽ biết!"

Hạ Thái cũng để cho mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi, hắn nói: "Lão Phục, ngươi đó, lại còn không chịu phục, hạng nhất kỳ này, bọn ta cầm cái chắc rồi!"

Phục Dũng nhếch miệng nói: "Lão Hạ à, ngươi bình thường cũng xem như là một người khiêm nhường, hôm nay sao lại quăng bom dữ thế? Ha ha! Hạng nhất cũng không thể thả vài trái bom mà ra đâu! Các huynh đệ, các ngươi nói cho ta biết, có tin tưởng cầm chắc hạng nhất không?" Phục Dũng hướng đội 7 quát.

"Có!" Đội 7 đồng loạt kêu lên.

Hạ Thái cũng quát: "Đội 1! Nói cho chúng biết, các ngươi có tin tưởng không!"

Toàn thể đội 1 hít một hơi, rồi rống: "CÓ!!!" Âm thanh không ngờ còn to hơn đội 7.

Phục Dũng giật mình cười: "Tin tưởng cũng đâu cần họng to như thế chứ, haha!"

"Đội trưởng, ngươi không phải vẫn khoe khoang mình rất lợi hại sao, thử cùng đội trưởng đội 1 so tài xem sao? Cho bọn này đại khai nhãn giới đi!" Lúc này, đội 7 truyền tới tiếng la.

"Thúi lắm! Bố mày cho tới bây giờ còn chưa thổi phồng lần nào đâu nhé con!"

"Không biểu diễn một chút thì lấy gì mà tin đây chứ?"

"Phải đó, phải đó." Mọi người đều nháo hết cả lên.

Đội 1 bên này cũng bắt đầu phụ họa, yêu cầu Hạ Thái cùng đội trưởng đội 7 tiến hành đánh nhau một chút, để cho mọi người đại khai nhãn giới.

Hạ Thái lắc đầu cười nói: "Cầm địch cách đấu thuật không có giá trị gì đáng để xem hết. Bất quá phách quái chưởng của lão Phục thì phi thường lợi hại, cũng có thể xem là nhất nhì, phải xem thử coi mọi người có bản lãnh mời hắn ra tay hay không thôi."

Phách quái chưởng? Đây là võ thuật gì chứ?

Mọi người vừa nghe, liền lập tức yêu cầu Phục Dũng biểu diễn một chút ngay tại chỗ.

Đã có người bắt đầu hô to khẩu hiểu: "Phách quái chưởng, đánh đi! Phách quái chưởng, đánh Đi! Một hai ba bốn năm, chúng em chờ đã lâu lắm rồi! Một hai ba bốn năm sáu bảy, chúng em đã sốt ruột lắm rồi……"

"Bà mẹ mày! Lão Hạ, ngươi hại ta à!" Phục Dũng ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt lại không chút bất mãn, tràn đầy tươi cười, hắn lấy tay phất phất, "Mọi người yên lặng một chút."

Chờ sau khi tất cả yên lặng, hắn trầm ngâm một chút rồi nói: "Một người biểu diễn thật sự là không thú vị, đội trưởng đội 1 lại không ra trận. Bất quá cũng không quan hệ, theo ta được biết, thân thủ của Hàn Phong đồng học đội 1 cao thâm khó lường, không bằng để ta cùng Hàn Phong đồng học luận bàn một chút. Trước đó phải thanh minh cho rõ, thuần túy là luận bản, đến điểm dừng là dừng, mọi người cũng đừng bảo ta đây ỷ lớn hiếp nhỏ."

Hàn Phong đội 1?! Mọi người sửng sốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK