Cuối cùng, Bologo lịch sự từ chối Palmer, để hắn ở lại giải quyết vụ tai nạn, còn mình thì lẻn đi với lý do đến bệnh viện để điều trị vết thương.
Rời khỏi hiện trường hỗn loạn cùng với Palmer đang than khóc. Hắn hét lên với mình "Bologo hãy sống sót", sau đó ôm "Laika" một lúc rồi lẩm bẩm những câu đại loại như "Laika, đừng chết". Cả người lộ ra xu hướng tâm thần phân liệt.
Vẻ mặt anh tuấn tiêu sái, động tác xuất thần, như thể không phải đang ôm chiếc xe ôm mà là người yêu...
Giao phó tương lai của nhà Krex cho một tên như này, chắc chứ? Các trưởng bối của Palmer tuyệt đối đã nhìn lầm đi.
` Vứt chiếc mũ bảo hiểm móp méo vào thùng rác, tránh ánh mắt của mấy người trên đường phố, đi vào con hẻm tối, vết thương trên đầu của Bologo đã biến mất từ lâu, nhưng trên đó vẫn còn chút đau đớn.
Hắn không lo vụ tai nạn vừa rồi sẽ gây ra náo loạn. Cục Trật tự sẽra tay xử lý tốt loại chuyện này, những người lái đò của Bộ phận Hậu cần chịu trách nhiệm về mọi việc sau đó, đồng thời, sau đó sẽ là những lời phàn nàn không dứt đối với Bộ phận Thực địa.
Phản ứng của Bologo cũng coi như là khá nhanh, nhân lúc người đi đường còn đang hoảng loạn đã nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Hắn đã từng bước hòa nhập vào công việc của Cục Trật tự, tuy ở trong thế giới bình thường nhưng luôn phải chuẩn bị đối mặt với nguy cơ ở thế giới siêu phàm.
Chỉ tiếc bộ quần áo mới này, Bologo cúi đầu xuống, quần áo dính đầy bụi, còn cả lỗ thủng và vết máu.
Hắn hơi cáu, một lúc sau mới thở dài một hơi.
Bologo bắt đầu quen thuộc, quen thuộc là chuyện tốt... Đều là chuyện tốt.
"A..."
Bologo dựa đầu vào tường và thì thầm đầy bi phẫn.
Hắn cũng đã nghĩ đến vận rủi và vận may của Palmer, nhưng lại không ngờ rằng sự kết hợp của chúng lại trở nên vô nghĩa như vậy, và giờ hắn đã hiểu niềm vui của Palmer khi biết rằng hắn bất tử.
Nếu không phải là mình bất tử, Palmer vừa mới chào đón cộng sự mới, đã phải lo liệu tang lễ cho hắn, không biết Palmer có thể khóc trong đám tang được ba phần như lúc khóc cho "Laika" hay không.
Cái này nhưng quá quái lạ.
"Vậy nên, đó có phải là lý do tại sao chúng ta rất hợp nhau không, 'hảo huynh đệ'?"
Nhớ lại những lời lẩm bẩm không ngừng của Palmer trong Cục Trật tự, đến giờ Bologo mới hiểu ý của hắn.
Chuyện này là sao.
Bologo vỗ mạnh vào mặt, cố gắng tỉnh táo hơn một chút, nhìn mặt nước dưới chân, phản chiếu sự chật vật của bản thân trong đó, lần nào cũng vậy, đi ra ngoài vô cùng trang trọng, rồi về nhà với vẻ chật vật không chịu nổi. Cứ như thể có một lời nguyền nào đó theo sau Bologo.
Nhưng những chuyện không may này cũng không khiến tâm trạng của Bologo quá tệ, bởi vì cuối cùng hắn đã trở thành người thăng hoa và làm chủ được năng lượng bí mật kỳ lạ, hắn cảm thấy chuyện này sẽ khiến mình vui sướng ít nhất một tuần.
Sức mạnh khiến người ta mê say, chứ đừng nói đến đây là lần đầu tiên Bologo có được nó, nắm chặt nó trong tay và biến nó thành một thanh gươm sắc bén.
Ngoài ra, còn cả sức mạnh "Hấp thụ". Mảnh vụn linh hồn là nguồn năng lượng toàn năng, dựa trên khả năng tìm tòi của Bologo, nó không chỉ có thể ngăn chặn nóng nảy phệ chứng mà còn có thể giúp hắn thăng cấp.
Càng tìm hiểu, Bologo càng tò mò về trí nhớ đã mất của mình, chính xác thì hắn đã đánh đổi cái gì với ma quỷ...
Bologo lắc đầu, nghĩ nhiều chuyện như vậy đều vô nghĩa, hiện tại quan trọng nhất chính là hiện tại và tương lai.
Đúng lúc này, tiếng ồn ào vang lên từ đầu kia của con hẻm, một nhóm người đang đi về phía đây, họ đang nói đùa ầm ĩ, trên mặt mang theo nụ cười kiêu ngạo.
"Ngươi thật sự nên nhìn vẻ mặt của hắn lúc đó, ta đâm một phát, hắn hoàn ngây người." Người đàn ông đi đầu cười lớn.
"Đúng đúng đúng, hắn trực tiếp quỳ xuống và giao hết tiền ra." Một người khác đáp lại, tiếp theo là một tràng cười.
Bologo nhìn những người này, hơi lơ đễnh, trên mặt không khỏi lộ ra chút ý cười.
Hắn trông giống như một đứa trẻ sắp đến buổi hẹn hò, cử động lộ ra vẻ bối rối và vội vàng, nhìn mặt nước dưới chân, Bologo vò mạnh tóc,
Cà vạt cũng bị giật ra, lau sạch hết cỡmáu trên quần áo.
Móc móc túi, quần áo của Bologo đều đã bị tan biến hết trong nghi thức cấy ghép, giờ hắn không có một xu dính túi.
"Nguy rồi."
Bologo thầm mắng một tiếng, nhưng hắn nhanh chóng nghĩ ra một biện pháp mới mới.
Sau đó...
...
Demprow tự hào khoe chiến tích của mình với đám bạn. Hắn bỏ học, lang thang trên đường phố từ rất sớm và suốt ngày tưởng tượng rằng có một ngày, mình sẽ trở thành ông trùm của một khu phố nào đó.
Bây giờ hắn có vẻ thực sự sắp làm được. Demprow là một ngôi sao mới nổi trong lĩnh vực này. Hắn trẻ trung, mạnh mẽ và làm việc rất tàn nhẫn. Nhiều băng nhóm đã để ý đến hắn. Có người muốn thu phục, có người thì muốn diệt trừ.
Demprow biết hết, nhưng thay vì hoảng sợ và lo lắng, hắn lại cảm thấy mình đã trở thành một đại nhân vật, và hắn thích điều đó.
"A, cái tên này vừa bị đánh sao?"
Demprow nhận thấy một người đàn ông đang đến gần, dựa vào tường bằng một tay và lấy tay kia che ngực, quần áo dính đầy bùn đất và lỗ chỗ, còn có vết máu đỏ sẫm.
"Tên khốn xui xẻo này vừa mới bị cướp sạch à?" Demprow bật cười.
Đối với mấy tên quỷ xui xẻo này, Demprow biết rất rõ không còn chút gì để vắt kiệt, nên hắn chỉ đơn giản cười nhạo vài câu.
Nhưng khi cười xong, tên quỷxui xẻo này thế mà lại dám ngẩng đầu lên nhìn mình, không nói lời nào, trong đôi mắt màu xanh lộ ra vẻ chán ghét và khinh thường.
Demprow đã từng nhìn thấy ánh mắt này trước đây, và nhiều người đã nhìn hắn với ánh mắt đó, cho dù đó là bố mẹ hắn hay là những người xung quanh.
Tiếng cười tắt lịm trong vài giây, vẻ bất thiện xuất hiện trên khuôn mặt Demprow.
Con quỷ xui xẻo này vừa rên rỉ đau đớn vừa bước đi, con hẻm rất hẹp, hắn chỉ có thể đi sát qua Demprow, lúc này Demprow mới hỏi.
"Ánh mắt đó của ngươi là có ý gì."
Con quỷ xui xẻo dừng lại một giây, không nói gì mà tiếp tục đi về phía trước.
"Con mẹ nó ngươi, ta hỏi ngươi đấy!"
Demprow trở nên cáu kỉnh ngay lập tức, không ai dám đối xử với hắn bằng thái độ như vậy. Hắn giơ nắm đấm lên và vung về phía con quỷ xui xẻo, nhưng những lời than khóc và cầu xin đã không xảy ra như mong đợi, nắm đấm hắn cứng lại giữa không trung, bị một cánh tay khắc nắm chặt lấy.
"Là ngươi... ra tay trước, đúng không?"
Bologo quay đầu lại, trong mái tóc đen bù xù, một niềm vui không thể kiềm chế hiện lên trên khuôn mặt lãnh đạm.
Kỳ thực, Jeffrey vẫn chưa hiểu rõ về Bologo, con người rất phức tạp và khó hiểu nên ai cũng có những sở thích đen tối khó nói. Và tình cờ Bologo cũng có sở thích như vậy
Hắn gọi sở thích này là "Câu cá" .
"Cái gì?"
Ngay khi Demprow còn đang bối rối và không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Bologo đã lắc cổ tay, và Demprow cảm thấy như có chiếc kìm sắt đang kẹp vào cánh tay mình, những cơn đau ập đến.
"A! Đáng chết!"
Thấy không còn hy vọng trốn thoát, Demprow giơ chân lên định đá Bologo, nhưng Bologo nhanh hơn, đấm một cú thẳng vào mặt của Demprow.
Cả cơ thể ngả về phía sau, cơn đau gần như khiến Demprow ngất đi, tiếp theo là bụng cuồn cuộn lên, một cảm giác lạ lùng trào lên cổ họng, hắn nôn khan trong đau đớn.
"Lão đại!"
Đám đàn em thấy lão địa bị tấn công, không nói hai lời liền rút con dao ngắn mang theo bên người, chuẩn bị loạn đao chém chết Bologo, nhưng đáng tiếc bọn hắn vẫn quá chậm.
Bologo không muốn bắt nạt quá mức nên không dùng hết sức, nhưng những tên côn đồ đường phố này vẫn kém hơn rất nhiều so với một chuyên gia.
Một thanh kéo lên chồng chất tại trong hẻm nhỏ tạp vật, Bologo vung lên tấm ván gỗ, mấy con dao găm đều đâm vào trên tấm ván gỗ, lúc họ thử rút ra dao găm ra, Bologo đã nới lỏng tấm ván gỗ, hướng phía mấy người phần bụng chính là một quyền.
Mỗi một quyền sau đều có một người ôm bụng ngã xuống, thân thể cong lên, không ngừng co quắp.
Một con dao găm khác đâm tới, Bologo né đầu sang ngang, dùng cổ tay chặt vào vai người đàn ông, đồng thời giơ chân lên móc vào chân phải của hắn và lùi lại, người đàn ông mất thăng bằng và ngã về phía trước, Bologo ấn vào sau ót của hắn và đập vào tường.
Tiếng gầm vang lên, Demprow chật vật đứng lên, phải nói không hổ là trùm của đám người này, hắn ăn đòn nhiều hơn mấy đứa đàn em này, đã giơ nắm đấm lên đánh trả.
Nhưng kết cục vẫn vậy, Bologo dễ dàng né những cú đấm, Demprow thậm chí còn không thể chạm vào áo của Bologo, cho đến khi Bologo chơi chán và nhấc chân đạp lăn Demprow một lần nữa, cả người rơi vào đám tạp vật, những thứ linh tinh sụp thành đống.
"Ngươi còn muốn tới sao?"
Nhìn về phía đầu kia của con hẻm, người đàn ông duy nhất vẫn còn đứng, Bologo hỏi hắn trong lúc sửa sang lại quần áo và đầu tóc.
"Ta... Ta..."
Người đàn ông run rẩy, ném con dao găm của mình xuống, vừa trốn vừa hét lên.
Xong xuôi, một mớ hỗn độn.
Bologo lần lượt bước qua đám người đang rên rỉ, đang định rời đi thì sực nhớ ra điều gì đó, quay lại và lôi bừa một tên lên.
"Không, không ..." Người đàn ông bật khóc nức nở.
Bologo quả thực là đã đem đến cho họ một nỗi ám ảnh quá lớn.Những tên côn đồ nhỏ bé ngây thơ này không bao giờ tưởng tượng được rằng sẽ có người giả vờ như thế này để lừa dối họ, và không chỉ thế, Bologo còn mạnh đến mức, cảm giác như một người lớn đang bắt nạt như trẻ con.
Có nỗi khổ không nói được, bọn hắn còn không đánh lại.
"Được rồi, đừng kêu nữa."
Âm thanh đó khiến Bologo có chút cáu kỉnh, hắn móc túi người đàn ông rồi lấy ra vài tờ tiền và đồng xu.
"Cho ta mượn ít chi phí đi lại."
Bologo nói và phất phất tay.
"Mấy người, có cơ hội gặp lại."
Trong những tiếng rên rỉ đau đớn, Brlogo bước ra khỏi con hẻm, ngẩng đầu lên, bầu trời u ám trong lúc nhất thời cũng trở nên sáng sủa.
"A... Thật sự là giải nén a."
Vừa mới vẻ lo lắng quét sạch sành sanh, cả người tâm tình ngăn không được vui vẻ lên, dùng sức duỗi người một cái, hoạt động một chút thân thể, Bologo nhìn qua ngựa xe như nước thành thị, từ đáy lòng cảm thán nói.
"Opus là một nơi tuyệt vời."
Đây là một thành phố đầy nắng ấm và người dân ở đây cũng rất hiếu khách.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK