Trong bóng tối vô tận, những hạt mưa vàng nhảy múa, chúng giống như vàng bị nung nóng, vẽ nên những quỹ đạo tao nhã, kéo dài và xoắn lại dưới sự chỉ huy của Bailey.
Bailey nhặt đống chai lọ trên xe đẩy, mở từng cái một ra và ném ngẫu nhiên các vật liệu luyện kim đã chuẩn bị sẵn lên không trung.
Tại thời điểm này, khái niệm về lực hấp dẫn dường như đã biến mất, các vật liệu giả kim không rơi xuống mà lơ lửng giữa không trung, mặc cho phép Bailey điều khiển chúng.
Amy thì đứng một bên hỗ trợ cho Bailey. Ngày xưa, khi còn ở xưởng giả kim, Amy đã đi theo Taida thực hiện rất nhiều nghi thức cấy ghép và thăng cấp. Do đó nàng rất có kinh nghiệm trên phương diện này, tuy vậy Amy vẫn không khỏi lo lắng khi phải làm cho Bologo.
"Một trăm gam bụi mặt trăng, ba mươi gam thủy ngân đỏ, một lượng antimon vừa đủ..."
Amy đưa lần lượt tài liệu giả kim lên không trungnàng thực sự trông rất giống một y tá, vừa sắp xếp chúng, nàng vừa nói với Bologo: "Yên tâm, ở đây có rất nhiều tài liệu giả kim do ta tinh chế, hoàn toàn không có vấn đề gì."
Đến giờ Bologo mới biết Amy dạo này bận rộn việc gì, vì nghi thức thăng cấp của hắn, Amy đã làm việc không ngừng nghỉ mấy ngày nay.
May mà bản chất của Amy vẫn là một con rối giả kim chứ không giờ có lẽ nàng đang phải nằm trong Viện điều dưỡng Biên Giới rồi.
Nhiều vật liệu giả kim đang trôi nổi bị nuốt chửng bởi Aether được vật chất hóa ở thể lỏng. Tất cả bốc cháy và phun trào trong Aether, sau đó bị nghiền nát, rồi được tổ hợp lại, biến thành những chất hoàn toàn mới.
Đi kèm với sự thay đổi về chất, cặn đen tuyền nổi lên từ vàng lỏng, rồi rơi ra từng chút một. Đây là tính chất phàm trần đang dần bị loại bỏ.
Chẳng biết lúc nào, Amy đã rời khỏi bàn nghi thức và biến mất trong bóng tối. Công việc của nàng đã kết thúc, việc còn lại sẽ do Bailey hoàn thành.
Bologo nhìn lên. Hắn luôn không thích cảm giác này, bản thân như một xác chết, trên đỉnh đầu chiếu xuống ánh sáng lạnh lẽo, như thể có một thiên sứ sắp giáng trần từ đó, vươn tay về phía mình.
Thiên đường?
Bologo không nghĩ về những gì đã xảy ra sau khi chết, kẻ bất tử đi nghĩ về cái chết? Nghe kiểu gì cũng thấy buồn cười.
Cho dù thực sự sẽ chết, Bologo cũng không nghĩ mình sẽ được đến thiên đường, hắn là một kẻ ác trừng trị kẻ ác, một kẻ ác lớn hơn, Bologo chưa bao giờ dao động trong việc tự nhận thức về mình.
Kết cục của kẻ ác không phải là thiên đường mà là địa ngục...ít nhất cũng phải là một nơi tương đương với địa ngục.
Bologo lại nghĩ đến những người bạn tốt của mình, có lẽ tất cả bọn họ đều đang đợi mình ở vương quốc thiên đường, khi nghĩ đến việc không thể gặp họ, Bologo thấy hơi buồn, nhưng khi nghĩ đến kết cục của những kẻ ác, hắn lại rất vui.
Bologo đã thề rằng sẽ tra tấn đám kẻ ác đó vĩnh viễn, lần này sẽ không có nơi nào để chúng chạy trốn.
Aether dạng lỏng trộn với các vật liệu giả kim bắt đầu sôi trào. Những tia sáng chói mắt bùng lên bên trong chất lỏng giống như thủy tinh nhiều màu, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy hồ quang điện đang bắn tứ tung.
Bailey vẫy tay. Chất lỏng đó như có sự sống, tự chia ra thành nhiều phần nhỏ rồi rơi xuống. Một xúc cảm lạnh lẽo truyền đến từ bề mặt cơ thể của Bologo, hệt như một đàn rắn đang bò trên đó. Đống vảy xếp dày lạnh lẽo thi nhau cọ xát vào, khiến Bologo thậm chí còn có thể cảm nhận được kết cấu không đồng đều của nó.
“Hãy nhớ, hãy tỉnh thức, đừng chìm đắm trong đó.”
Bailey dặn dò thêm lần nữa, Bologo đang định đáp lại, nhưng hắn còn chưa kịp nói thì toàn bộ ánh sáng đã biến mất.
Bologo không biết chuyện gì đã xảy ra. Sự thay đổi đột ngột này chỉ diễn ra trong giây lát, một giây trước, Bailey vẫn còn ở đó, nhưng hiện tại trước mắt Bologo đã hoàn toàn tối đen.
Cảm giác hoang mang không ảnh hưởng đến Bologo quá lâu. Hắn ngay lập tức nhận ra rằng đây là sự khởi đầu của nghi thức thăng cấp.
Dựa trên hồ sơ, nghi thức thăng cấp từ Người thăng hoa lên Nguyện Cầu Giả có rủi ro thấp và đơn giản nhất. Đại đa số Người thăng hoa thậm chí còn không có bất kỳ cảm giác lạ nào trong quá trình thăng cấp, ngoại trừ việc tiếp cận Nguồn Bí Mật và được công nhận thì phần còn lại đều bình thường hệt như một ca phẫu thuật gây mê.
Bologo đứng một mình trong thế giới đen như mực. Xung quanh là từng tiếng ồn phát ra từ bóng tối vô định, tiếng gió cuốn theo bông tuyết truyền đến từ một nơi xa xăm.
"Nơi tập hợp của linh hồn?"
Bologo tự nhủ. Giả thuyết mà Bailey nói cho hắn vào lúc cuối đã khiến Bologo không khỏi suy nghĩ nghiêm túc.
Sau khi con người chết đi, linh hồn Hoàng Kim của họ sẽ đi về đâu?
Chuyện này có liên quan gì đến "Nguồn Bí Mật" hay không, và nếu có, thì "Nguồn Bí Mật" đóng vai trò gì trong sự luân hồi vĩ đại của thế giới này?
Nếu Nguồn Bí Mật là tập hợp của mọi linh hồn, vậy thì cái gọi là "lạc đường" liệu có phải là trong cơn bão linh hồn này, một cá nhân nhìn thấy ký ức ẩn giấu trong linh hồn của người khác, sau đó lầm tưởng đó là cuộc đời của mình, rồi chìm đắm trong đó?
Điều này không phải là không thể, Hòn đá triết gia có hình chiếu của đời người, cho dù linh hồn đã biến mất vào hư vô thì hẳn vẫn còn tiếng vọng.
Bologo không thể hình dung ra, nhưng hắn nghĩ mình sẽ được trải nghiệm nó sớm thôi. Tiếng cơn bão tuyết bên tai ngày một to hơn, cho đến khi ánh sáng mông lung xé toang bóng tối.
Hơi lạnh thấu xương xâm chiếm trái tim của Bologo. Khi ánh sáng mờ chiếu vào người, bề mặt cơ thể hắn bị bao phủ bởi một lớp băng dày đặc, và khi ánh sáng xuất hiện, Bologo đã nhìn thấy rất nhiều người bị đông cứng xung quanh giống hệt mình.
Đây là cơ thể của mình sao?
Bologo đột nhiên có ý nghĩ như vậy. Cơ thể thực của hắn hẳn đang ở trên bàn nghi thức trong Lõi Lò Thăng Hoa, còn thứ đang đứng ở đây hiện giờ phải là hiện thân của tinh thần mình mới đúng.
Vậy đám người bị đóng băng này cũng giống vậy sao?
Bologo không nghĩ ngợi về vấn đề này quá lâu, hình ảnh quen thuộc tái hiện ngay trước mắt. Bologo nhìn thấy đằng sau ánh sáng mơ hồ, một cơn bão rợp trời đang từ từ tiến tới, nó mang theo muôn ngàn sóng gió dữ dội, giống như một cơn bão mặt trời, khiến bóng tối phải rút lui ngay khi vừa đến.
Bóng tối nơi mình đang đứng lúc nãy là do cách cơn bão quá xa, giờ nó đang đi về phía Bologo, xua tan đi mọi bóng tối.
Mọi chuyện đang tái diễn.
Mọi thứ mà Bologo đã trải qua trong thử thách Bộ Ba đang lặp lại lần nữa trước mắt hắn, hắn đã quay trở lại đây một lần nữa.
Hắn đã từng nghĩ đây là một ảo giác nào đó, nhưng Bologo không cho rằng ảo giác lại có thể được tái tạo chính xác đến mức này. Do đó chỉ có một câu trả lời.
Bologo đã bị "lạc đường", tuy nhiên hiện tại hắn vẫn nhận thức rõ ràng về bản thân và chưa hoàn toàn chìm đắm.
Phải làm sao đây?
Bologo cố cử động cơ thể. Trải qua nhiều lần vật lộn trong đau đớn, hắn phá vỡ lớp băng trên người, loạng choạng di chuyển, nhưng so với cơn bão đang tiến tới thì hắn chẳng khác nào một con kiến chạy trốn, không hề có cơ thoát khỏi vận mệnh bị bánh xe nghiền nát.
Đối mặt với cơn bão chói lòa sau lưng, bóng tối vô tận hiện ra trước mắt Bologo. Tiếng cười dị hợm truyền đến từ sâu thẳm trong bóng tối, sau đó là những đôi mắt đỏ tươi lần lượt mở ra, chúng xếp dày đặc thành từng cụm, chất thành hình dạng như dãy núi.
Chúng đứng trên cao, cúi xuống quan sát mọi nỗ lực trong vô vọng của Bologo.
Mặc dù không biết những bóng đen đó là gì, nhưng Bologo có thể chắc chắn rằng chúng không phải là thứ tốt. Mặc dù Bologo không thể nhìn thấy sự hiện diện của chúng, nhưng bản năng của hắn vẫn phát ra cảm giác ghê tởm tột độ.
Nếu phải chọn một cái kết, Bologo sẽ chọn lao vào cơn bão chói lòa sau lưng thay vì gia nhập vào những cái bóng này.
Có một âm thanh giòn tan, nghe như tiếng thủy tinh bị nghiền nát vang lên. Bologo nhìn xuống cánh tay, âm thanh phát ra từ chính mình, tiếng rắc rắc dần to hơn, cơ thân của Bologo xuất hiện vô số vết nứt, trông như hình ảnh bị chồng lên nhau.
Thể xác lạnh lẽo đông cứng tại chỗ, cơ thể hư ảo vẫn đang giãy giụa, cả hai dần tách ra.
Bologo đã nhiều lần tự cảnh báo bản thân rằng cơ thể của mình không ở đây, cơ thể hiện giờ chỉ là hiện thân của tinh thần...
Tam vị nhất thể.
Một từ đột nhiên xuất hiện trong đầu Bologo. Từ này thường được nhắc đến trong quá trình tiến hành Thử thách Bộ Ba.
“Muối, lưu huỳnh, thủy ngân,” Bologo tự nhủ, “Thể xác, tinh thần, linh hồn…”
Thể xác của Bologo hiện giờ không có ở đây, thứ có thể được quan sát dường như hiện thân của linh hồn và tinh thần, nhìn vào hình ảnh chồng vào nhau không ngừng tách rời, chẳng lẽ tinh thần và linh hồn của mình đang bị chia cắt?
Những người đắm chìm trong “lạc đường” chưa chết, nhưng họ sẽ không bao giờ tỉnh lại, bởi họ có một thể xác và linh hồn khỏe mạnh, nhưng tinh thần đã không còn tồn tại.
"Xui xẻo vậy sao?"
Bologo không thể không nghi ngờ vận may của mình. Mình mới vừa thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả mà thôi, sao đã gặp phải chuyện phiền toái như vậy, về sau thăng cấp lên Phụ Quyền Giả và Phụ Lũy Giả thì điều gì sẽ chờ đợi mình đây?
Di chuyển cơ thể một cách khó khăn, Bologo không nghĩ quá xa, nếu không thoát khỏi tình cảnh khốn cùng hiện tại thì hắn sẽ không có tương lai nào cả.
Bologo dùng hết sức để chạy trốn, cố gắng tránh xa cơn bão chói lòa, nhưng cho dù hắn có cố gắng thế nào thì khoảng cách giữa hai bên vẫn đang bị thu hẹp dần lại.
Vào một khoảnh khắc nào đó, Bologo đột nhiên cảm thấy cơ thể mình nhẹ đi rất nhiều, như thể đã thoát ra khỏi lớp băng. Hắn liên tiếp tiến lên vài bước, nhưng khi quay lại thì bỗng thấy một khuôn mặt quen thuộc khác.
Khuôn mặt của chính mình.
Một “mình” khác bị đông lại thành một tác phẩm điêu khắc bằng băng, ngay phía sau, khuôn mặt kiên nghị được chạm khắc cực kỳ cẩn thận.
Cũng đúng vào lúc này, Bologo đột nhiên phát hiện ra âm thanh rắc rắc vang lên bên tai đã biến mất. Sau đó, Bologo kinh hoàng nhận ra không phải âm thanh đó đã biến mất mà là hắn đã hoàn thành việc phân tách.
Tác phẩm điêu khắc bằng băng tại thời điểm này là linh hồn của Bologo, còn đứng trước tác phẩm điêu khắc bằng băng đó là tinh thần đã cố gắng thoát ra khỏi nó.
Cơn bão dữ dội đã gần ngay trước mắt, Bologo không có đường để lùi. Cơ thể của hắn rất nhẹ, khi cơn bão đến gần, hắn thậm chí còn không thể đứng vững, như thể một giây sau sẽ bị hút vào trong đó.
Bóng tối trải dài, một cánh tay được tạo ra từ bóng tối xuất hiện bên cạnh Bologo, nó vươn về phía Bologo, đôi mắt đỏ tươi tách ra từ lòng bàn tay, cặp đồng tử đẫm máu nhìn chằm chằm vào Bologo.
Đôi mắt nghiêm túc của Bologo lộ vẻ khinh thường, hất văng cánh tay đen như mực đi, tiếng khạc nhổ bị cơn bão tuyết che lấp.
"Ta từ chối."
Lực hút khủng khiếp đã chạm được vào Bologo. Trong nháy mắt, cơn bão chói lòa nuốt chửng hắn, chỉ để lại tác phẩm điêu khắc lạnh giá đứng lặng tại chỗ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
26 Tháng năm, 2022 18:03
bác dịch giả ném cái tk lên mình donate ít xem như ủng hộ bộ truyện hay
26 Tháng năm, 2022 15:13
thấy câu dưới dễ đọc, dễ hiểu hơn. bối cảnh Phương Tây thì nên để Thuần Việt đọc nó nuột hơn Hán việt. Trừ mấy cái Danh Từ thì nên để T.A
26 Tháng năm, 2022 06:30
trên thì bro kêu sượng, dưới thì lại kêu là ko hết ý, tui đọc rõ là câu dưới dễ hiểu. dễ nghe hơn câu trên mà nhỉ, còn nếu ko thì bro giải thích thử "tia ý cười" với "lạnh" là cgi xem nào
26 Tháng năm, 2022 03:21
K phải văn phong tàu mà là văn phong của tác. Thêm bớt từ k hợp lý sẽ k hết ý. Kiểu như này:
“Nhắc tới nàng, bá Lạc qua mờ mịt khuôn mặt hiện lên một tia ý cười, nhưng thực mau liền lại lần nữa lạnh xuống dưới.”
“Khi nói về người ấy, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mờ mịt của Bologo, nhưng rất nhanh đã biến mất.”
Chỉ là ý kiến góp ý thôi, dù sao thì cũng cảm ơn cvt.
25 Tháng năm, 2022 22:30
truyện bối cảnh phương Tây mà văn phong Hán Việt nó mới gọi là kém
24 Tháng năm, 2022 23:26
đọc sượng không phải lỗi của thuần việt mà do lỗi của bạn đã nhiễm văn phong tàu nhiều rồi.
24 Tháng năm, 2022 14:41
văn phong tự sửa thuần Việt nhiều quá, đọc hơi sượng
21 Tháng năm, 2022 18:26
Không biết có phải tác giả cố ý hay không, nhưng Lazarus, trong Kinh Thánh, mang ý nghĩa là kẻ trỗi dậy từ cái chết; còn trong y khoa thì hiện tượng Lazarus là hiện tượng người chết sống lại :v
20 Tháng năm, 2022 21:27
Truyện hay, nhưng quan trọng là convert dịch luôn truyện khiến đọc cảm nhận đúng chất truyện, thanks bác converter nhiều. Chẳng bù cho mấy ông convert làm truyện hay nhưng convert qua loa
19 Tháng năm, 2022 17:36
cháy quá đúng là huyền thoại có khác
19 Tháng năm, 2022 12:08
bố lô gô và la za (đa) rút thì khác qué gì nhau .
11 Tháng năm, 2022 19:49
Bray nay không đi rap nữa à mà chuyển qua đóng kịch rồi :))
07 Tháng năm, 2022 14:33
khá thích kiểu PvP vừa dùng sức vừa trí tuệ như thế này.bo này xứng đáng siêu phẩm
04 Tháng năm, 2022 17:09
Cách hành văn của tác này cảm giác giống giống của mấy tác âu với mỹ ấy :))) Nó miêu tả hơi nhiều, hơi rườm rà, khác khá nhiều so với lối miêu tả chú trọng vào tình tiết thay vì bối cảnh của truyện Trung Quốc hiện đại.
Nhưng cũng khá thú vị :))) Cảm giác như kiểu đang đọc Harry Potter vậy
01 Tháng năm, 2022 23:07
nay nhậu phê quá, ae thông cảm, mai up bù nhé
01 Tháng năm, 2022 09:59
Bộ này mà làm phim hoặc game đều được :)).
28 Tháng tư, 2022 16:28
bộ này có nhiều đoạn đối thoại nội tâm và các nhân vật với nhau đọc hay vãi
24 Tháng tư, 2022 23:33
chờ 300c nhảy hố . lâu rồi mới thấy 1 tác giả khác biệt trong truyện mạng tq
24 Tháng tư, 2022 17:39
công nhận cái tên bologo chuối vãi . lazarus nghe ngâù ***
23 Tháng tư, 2022 13:29
kaka, gọi theo họ Lazarus thì có phải nghe đã oách hơn không
23 Tháng tư, 2022 12:21
hóa thân của nỗi sợ hãi - bologo, má quả tên vẫn thấy hài th :))
20 Tháng tư, 2022 16:31
cuối tuần hoặc dịp lễ mới có thời gian làm bác ơi, tui làm 1c bộ này gần 1 tiếng lận
20 Tháng tư, 2022 16:17
bạo chương bác ơi
20 Tháng tư, 2022 13:18
Tác nói rằng nvc được lấy cảm hứng từ phim Taxi Driver (1976) nhé :V
20 Tháng tư, 2022 12:57
lão tác giả này là fan của Kinsman chắc luôn
BÌNH LUẬN FACEBOOK