Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Dung kích động che mặt khóc ròng nhưng Hoàng Hùng lại khá hơn một ít. Có điều nhìn thấy đứa con trai xa cách nhiều năm về nhà, còn trở thành tuyệt thế cường giả Thánh Vực mà hàng trăm triệu người trên đại lục Hằng Nguyên phải ngẩng đầu ngưỡng mộ, thân làm cha như ông cũng vô cùng xúc động đến nghẹn ngào không nói nên lời.

Tuyệt thế cường giả Thánh Vực!

Đừng nói là người khác, ngay cả Hoàng Hùng là người lãnh đạo Hoàng gia, đệ nhất gia tộc ở Vương quốc Lục Thông cũng phải nhìn lên sùng bái.

Bất kể đại gia tộc, đại thế lực nào trên đại lục Hằng Nguyên, chỉ cần xuất hiện một cường giả Thánh Vực, chỉ một cường giả Thánh Vực sơ giai thôi thì đã là chuyện vô cùng vinh quang rồi. Vậy mà con của ông, Hoàng Long và một đám đàn em lại chính là tuyệt thế cường giả Thánh Vực đấy!

Đây chính là chuyện đáng tự hào nhất trong cả đời Hoàng Hùng!

- Cha, mẹ!

Sau khi Hoàng Long và chúng Thánh đáp xuống liền hành lễ ra mắt Hoàng Hùng và Triệu Dung.

Thân thể này dù sao cũng do Hoàng Hùng và Triệu Dung ban cho. Bất kể sau này có đạt đến cảnh giới nào đi nữa, dù có đứng trên đỉnh thiên hạ thì hai người này vẫn trọn đời là song thân của Hoàng Long.

Sau khi nghe con trai gọi mình, thân hình Triệu Dung run lên, bước về phía trước mà tay chân không vững. Nhìn đứa con giờ đây đã cao hơn mình một cái đầu, bà run giọng: “Long nhi! Con là Long nhi của mẹ! Thật sự là Long nhi rồi, con đã về!”

Hoàng Long nhìn Triệu Dung bằng ánh mắt chứa chan tình cảm, đột nhiên trong lòng cảm thấy hổ thẹn.

Mấy năm qua, hắn cứ một mực tu luyện ở Ma Thú sơn mạch, chưa từng về nhà.

Mặc dù vẫn ra lệnh cho Bác Cách báo tin bình an cho Hoàng gia hai tháng một lần, vẫn nói khổ tu bên ngoài nhưng đối với hai người Hoàng Hùng và Triệu Dung mà nói, thế vẫn còn xa mới đủ.

- Vâng, mẹ! Con đã về rồi!

Có điều Hoàng Long vừa nói dứt lời thì Triệu Dung đột nhiên xông tới ôm chầm lấy hắn mà khóc ồ ồ.

Thấy thế, Hoàng Hùng tằng hắng một tiếng rồi sau đó kéo nhẹ người bạn đời của mình.

Giờ đây con trai đã là tuyệt thế cường giả Thánh Vực. Trước công chúng, làm vậy có vẻ không ổn.

Giờ đây Triệu Dung mới hoàn hồn. Hiểu ý của chồng mình, bà cố tự trấn tĩnh ngăn dòng nước mắt. Lúc này, Hoàng Lượng và Hoàng Dịch cũng chạy ùa đến, vui mừng gọi cha mẹ nhặng lên.

Triệu Dung lại từ từ kéo hai đứa trẻ đến rồi nhìn trước xem sau, hỏi này hỏi nọ xem có bị uất ức gì khi bị bắt đến hoàng cung của Đế quốc Long Ngữ hay không. Nói chung là đủ loại câu, hết loại từ.

Một lúc sau, Hoàng Long mới được đưa vào đại sảnh Hoàng gia trong vòng vây của mọi người.

Xa cách nhiều năm, khi một lần nữa trở về thì thấy Hoàng gia đã thay đổi không ít.

Diện tích của Hoàng gia đã mở rộng gần gấp đôi, đại sảnh cũng tráng lệ và rộng rãi hơn rất nhiều.

Sau khi Hi Nhĩ và Kiều Trì gia tộc suy tàn, Hoàng gia đã trở thành gia tộc số một của Vương quốc Lục Thông, toàn bộ gia tộc đều không ngừng phát triển nhanh như tên bắn.

Đại sảnh Hoàng gia.

Tất cả mọi người đều mời Hoàng Long ngồi ghế chủ tọa, cả nhóm Hoàng Hùng hay Triệu Dung bên cạnh, kể cả Đại Tu La Khải Địch lẫn Tô Lệ Tư đều đứng phía sau hắn.

Sau khi mọi người của Hoàng gia biết Khải Địch và Tô Lệ Tư là cường giả Đại Tu La ma tộc đều giật bắn người không dám ngồi xuống. Cả hai người Hoàng Hùng và Triệu Dung cũng phải gắng gượng lắm mới dám ngồi.

Đại Tu La của Ma tộc tương đương với cường giả Thánh Vực loài người. Ngay cả Đại đế của Ngũ đại đế quốc cũng phải khách khí mà ban thưởng một ghế.

Khải Địch và Tô Lệ Tư nhìn Hoàng Long. Sau khi thấy hắn gật đầu mới cẩn thận ngồi xuống bên cạnh.

Chúng chấp sự Hoàng gia thấy vậy càng thêm kính sợ Hoàng Long. Sau khi hai Đại Tu La vào chỗ, ngoại trừ Hoàng Hùng và Triệu Dung, tất cả các chấp sự khác dù có nói làm sao cũng không dám đặt mông xuống ghế.

Hoàng Hùng và Triệu Dung thấy vậy chỉ có thể cười khổ, có điều hai người cảm thấy thật kì quái. Chẳng biết con trai mình làm cách nào mà khiến cường giả như Đại Tu La của Ma tộc trung thành đến như vậy?!

Hơn nữa, họ còn nghe đồn lúc con trai mình thẳng tiến đến hoàng cung Đế quốc Long Ngữ thì mang theo tám ma sủng Thánh Vực và một Đại Tu La. Nhưng giờ đây trở về lại biến thành mười ma sủng Thánh Vực cộng thêm hai Đại Tu La!?

Ngoại trừ khiếp sợ, hai người phải rúng động sâu sắc.

- Long nhi!

Triệu Dung muốn nói nhưng lại thôi.

Hoàng Long cười rồi hỏi:

- Mẫu thân, người đang lo chuyện Đế quốc Long Ngữ sao?

Triệu Dung kinh ngạc gật đầu, không biết vì sao con trai lại hiểu thấu suy nghĩ của mình nữa.

Vốn muốn mở miệng khuyên con trai đừng nên hành động lỗ mãng, dù sao sau lưng Đế quốc Long Ngữ còn có Long tộc. Mặc dù biết con mình có lực lượng không yếu nhưng so với Long tộc thì vẫn kém rất xa. Có điều, con trai mình giờ đây đã có thân phận tuyệt thế cường giả Thánh Vực, nên vừa muốn cất lời trách móc thì lại thôi.

Hoàng Long nói:

- Phụ thân, mẫu thân… các người cứ yên tâm, không cần lo những chuyện này!

Nhìn vẻ mặt tự tin của con trai, Hoàng Hùng lẫn Triệu Dung đều há hốc mồm nhưng cuối cùng vẫn không hỏi tiếp. Sự thật rành rành, nếu con mình dám giết rốc đến hoàng cung Đế quốc Long Ngữ thì hẳn là phải nghĩ đến hành động của Long tộc sau lưng. Nếu đã vậy, chứng tỏ con mình đã có đối sách thích hợp.

Tiếp đến, Hoàng Long và Triệu Dung bèn hỏi han mọi chuyện liên quan đến cuộc sống sáu năm xa nhà của Hoàng Long một cách vô cùng cẩn thận.

Hoàng Long cứ nhất nhất tươi cười mà trả lời tất cả.

Trong câu chuyện, Hoàng Long đã nắm rõ tình hình Hoàng gia hiện giờ.

Đám chấp sự Hoàng gia xếp thành một hàng dọc đại sảnh, thần thái cung kính lắng nghe. Thỉnh thoảng bọn họ len lén liếc nhìn Hoàng Long bằng ánh mắt vô cùng sợ hãi.

- Nhà ta có phòng đấu giá chưa?

Hoàng Long đột nhiên nghĩ ra một chuyện, liền hỏi.

- Không sai, Long nhi! Kiều Trì gia tộc suy tàn, phòng đấu giá của chúng nhà ta đã mua ngay. Sau khi mở rộng, diện tích so với phòng đấu giá cũ của Kiều Trì gia tộc đã lớn hơn nhiều rồi.

Hoàng Hùng nói.

- Vậy thì… phụ thân, cũng vừa lúc con muốn đấu giá vài thứ linh tinh ở phòng đấu giá của gia tộc.

Hoàng Long nói không mặn không nhạt.

Hoàng Hùng lẫn Triệu Dung thoáng liếc nhau, đều thấy được ý ngờ: “Con trai… đấu giá vài thứ linh tinh?”

- Long nhi, con muốn đấu giá thứ gì?

Triệu Dung hỏi tiếp.

Hoàng Long cười thần bí:

- Đến lúc đó hai người sẽ biết!

Hoàng Hùng và Triệu Dung nghe vậy cũng không hỏi thêm. Hai tên nhóc nghịch ngợm Hoàng Lượng và Hoàng Dịch bên cạnh cũng rất ít khi mở miệng, đều mở to đôi mắt ngây thơ lấp lánh tinh quang nhìn Nhị ca.

Nhị ca giờ đây đã là tuyệt thế cường giả Thánh Vực!

Lúc ở hoàng cung Đế quốc Long Ngữ, cả hai nhóc đều cảm thấy không thể tin nổi.

Càng trưởng thành, cả hai dần dần hiểu được mấy viên kẹo mà mình vẫn quấn lấy vòi vĩnh Nhị ca chính là một loại đan dược có thể cải tạo thể chất. Mới mười ba tuổi, hai đứa bé hiện giờ chính là Ma pháp sư cấp sáu đỉnh phong. Phỏng chừng tốc độ tu luyện thần kì đến như thế hẳn có liên quan đến đan dược Nhị ca cho bọn chúng dùng thường xuyên rồi.

Hai đứa càng thêm có nhiều vấn đề muốn hỏi Hoàng Long.

Sau hơn hai giờ, Hoàng Long bước khỏi đại sảnh rồi sau đó trở về tiểu viện của mình.

Đã mấy năm qua, tiểu viện của hắn không cũng hề thay đổi chút nào.

Không lâu sau khi Hoàng Long về tiểu viện, không ngờ được Quốc vương của Vương quốc Lục Thông lại ủy thác cho Nhị vương tử Âu Đức tự thân đến bái phỏng vị tuyệt thế cường giả Thánh Vực là Hoàng Long mình.

Dưới sự hướng dẫn của Hoàng Hùng và Triệu Dung, Âu Đức vô cùng cẩn trọng đến trước mặt Hoàng Long, thần sắc cung kính bái một lễ, còn kính xưng “tiến bối”.

Hoàng Long thỉnh thoảng hỏi vài câu khiến Âu Đức bên cạnh được yêu mà sợ, không khỏi gật đầu như gà mổ thóc.

Sau khi Ân Đức cáo lui, Hoàng Long xuất ra Ngũ Ngục Thần Đỉnh, sau đó bắt đầu luyện đan và luyện khí.

Hiện giờ hắn muốn chuẩn bị “vài thứ linh tinh” để đấu giá.

Lần đấu giá này, hắn muốn cho tất cả thế lực lớn nhỏ trên đại lục Hằng Nguyên phải kinh ngạc thật lớn thêm lần nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK