Nhẩm đi nhẩm lại tâm pháp Thuỷ hệ " Thuỷ Thuẫn Thuật" .Thiên Việt lại nhắm mắt, tay kết Thuỷ Ấn, phóng thần thức tập trung cảm ứng.
Các quang điểm màu xanh biếc bắt đầu rõ dần. Một điểm.. Ba điểm..mười điểm...bốn mươi điểm.. Rất nhanh các điểm sáng đại biểu cho Thuỷ nguyên tố hiện ra rất nhiều, lên đến gần trăm quang điểm đang lờn vờn trước mặt Thiên Việt.
Khẽ mĩm cười, hoá ra bổn mạng thuộc tính của hắn là Thuỷ hệ. Chỉ còn sót lại Thổ hệ tâm pháp "Địa Lao Thuật" là chưa thử.
Thiên Việt cũng chỉ định thử qua một lần xem sao, vì đằng nào thì cũng lấy về đây rồi , thử cũng chẳng mất gì.
Nhưng sau khi thử thì thật bất ngờ là hắn lại có cảm ứng khá mạnh với Thổ hệ nguyên tố, thậm chí có phần nhỉnh hơn Thuỷ hệ một chút.
Vậy là hắn có Thuỷ-Thổ thuộc tính. Không tệ !
Người có hai thuộc tính bổn mạng tuy có thể luyện được hai loại pháp thuật của song hệ, nhưng bù lại sẽ tu luyện chậm và uy lực kém hơn người chỉ có đơn hệ thuộc tính, do phải phân thêm thời gian để luyện cho cả hai hệ thuộc tính.
Vậy là đã xong bước đầu, giờ chỉ việc tìm nơi có Thuỷ-Thổ phong thuỷ để tập luyện pháp thuật, chứ nếu tập ở đây mà thi triển thì tối nay phải ra ngoài sân mà ngủ vì tan phòng nát cửa mất thôi !
Lấy ra một chiếc Tâm Thức Lệnh có chép lại bản đồ phân bố khu vực ở Việt Đạo phái ra xem, cuối cùng hắn chọn được nơi luyện tập là một cái hồ nhỏ trong rừng ở phía sau Phù Viện.
Đi bộ mất một canh giờ hơn mới ra được đến đó. Cảnh vật nơi đây thật không tệ nha !
Rừng cây xanh mướt một màu lá, xung quanh thỉnh thoảng có vài tiếng chim hót điểm vào không gian yên tĩnh vốn có nơi đây.
Cái hồ nhỏ nằm sát bên một vách đá cao chót vót, tạo thành một không gian riêng biệt. Nước hồ xanh và trong biêng biếc, nhìn rõ đến tận đáy.
Khá hài lòng về nơi đây, Thiên Việt hít thở vài cái cho đầu óc khuây khoả một chút.
Hắn nhắm mắt, hai tay kết Thuỷ Ấn, mười ngón liên tục biến đổi ngày càng nhanh. Thuỷ nguyên tố nơi này có cảm ứng mạnh hơn vì ở gần hồ nước.
Các điểm sáng màu xanh điên cuồng tụ tập lại phía trước tay Thiên Việt, trong phút chốc các quang điểm ngưng tụ lại thành một chiếc Thuỷ Thuẫn che chắn trước người hắn.
Chiếc Thuẫn hình tròn, xanh biếc như màu nước biển. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy trên mặt thuẫn có những gợn nước lăn tăn đảo qua lại. Thỉnh thoảng lại có tia nước bắn ra xung quanh từ viền ngoài chiếc thuẫn, vô cùng sống động.
"Pháp thuật thật quá thú vị và kỳ diệu !"- Thiên Việt không khỏi cảm thán, thích thú trong lòng.
Thuỷ hệ pháp thuật chuyên về phòng ngự cũng như chữa thương. Thuỷ Thuẫn Thuật nếu luyện đến đỉnh điểm, có thể đỡ một kích toàn lực của tu sĩ Pháp Sư cấp. Rất có ích trong việc bảo mệnh khi chiến đấu.
Tuy quá trình thi triển còn quá chậm, nhưng Thiên Việt cảm thấy hài lòng về thành quả này. Chậm một chút cũng không sao, từ từ luyện tập sẽ cao tay lên thôi !
Thiên Việt cứ thế luyện tập, mỗi ngày dành ra bốn canh giờ tu luyện Thuỷ-Thổ hai hệ pháp thuật, còn lại phần lớn thời gian hắn dành cho Tam Thiên Việt Đạo và Chân Long Loạn Không Quyết.
Đảo mắt một cái đã qua bốn tháng !
Lúc này Thiên Việt đã sử dụng thành thục vài món pháp thuật sơ cấp của thuỷ thổ song hệ, và một số pháp thuật mang tính phụ trợ khác. Nhờ có số đan dược còn lại của Long lão , tu vi Thiên Việt tiến triển cũng không đến nỗi nào, thậm chí hắn còn có cảm giác sắp đột phá lên Nhân Sĩ đỉnh cấp.
Thiên Việt ngồi trong phòng, thở dài một hơi rồi buông chiếc Tâm Thức Lệnh có ghi chép về các loại đan dược xuống. Sau khi xem qua nhiều ghi chép trong thư viện, hắn đã biết muốn đột phá lên Pháp Sư cấp độ thì cần phải khai thông kinh mạch, để cơ thể có thể dung chứa nhiều pháp lực hơn.
Nói đơn giản cho dễ hiểu, thì có thể hình dung đan điền là một chiếc ao chứa đựng pháp lực, khi pháp lực đã được lấp đầy chiếc ao rồi thì không thể chứa thêm nữa. Muốn mở rộng chiếc ao đó thì phải khai phá lớp đất kinh mạch xung quanh. Mà người có tư chất càng cao thì càng dễ khai thông kinh mạch, còn tư chất kém đến thảm thương như hắn thì quả thật là trăm khó , ngàn khó ở một bước này.
Muốn đột phá lên Pháp Sư cấp đành phải dùng biện pháp cũ : điên cuồng nuốt đan dược !
Mà Nhân Pháp Đan thì càng dùng càng thấy dược lực không đủ đáp ứng theo nhu cầu tu luyện ngày càng cao.
Mấy ngày trước định nhờ vả Long lão, thì lão chỉ nói là hiện tại chỉ có thể kiếm ra được Nhân Pháp Đan mà thôi.
Thất vọng nhưng không nản, hắn vào thư viện tìm các ghi chép về đan dược về nghiên cứu với hy vọng sẽ có phương pháp.
Sau một lúc nghiên cứu thì hắn mừng rỡ không thôi, quả thật trong ghi chép có nhắc đến một loại đan dược tên là "Khai Mạch Đan", giúp tu sĩ Nhân Sĩ cấp đẩy nhanh tốc độ trùng kích kinh mạch, hỗ trợ đột phá tu vi.
Nhưng nụ cười của hắn rất nhanh méo xệch sang bên vì nguyên liệu luyện chế Khai Mạch Đan thuộc dạng quý hiếm và đắt đỏ.
Nhất là cây thuốc "Thái Âm Bạch Ngải Cứu", loài cây này chỉ sinh trưởng ở nơi có âm khí nặng nề, tối tăm không ánh sáng. Nếu dùng nó phối hợp với các vị thuốc khác sẽ kích hoạt dược lực tăng cao, cũng là nguyên nhân khiến Khai Mạch Đan có công dụng trùng kích khai thông kinh mạch mạnh mẽ.
Suy nghĩ một lúc, Thiên Việt cũng nghĩ được một cách ổn thỏa. Theo cách này thì trước tiên cần phải đề cao thực lực đến Nhân Sĩ đỉnh cấp để có thể học được “Khiển Vật Thuật”, sau đó mới có thể bắt đầu chính thức luyện chế phù chú tăng cao sức chiến đấu.
Sỡ dĩ phải chuẩn bị nhiều công đoạn như vậy vì Thiên Việt đã quyết định sẽ ra ngoài tìm kiếm Thái Âm Bạch Ngải Cứu, hòng luyện chế Khai Mạch Đan. Tuy có hơi nguy hiểm và tốn nhiều công sức, nhưng cũng đành chịu thôi. Tiền mua thì hắn không có, xin xỏ sư phụ cũng không phải cách hay, vì hắn cần số lượng lớn chứ một hai viên đan dược thì không thấm vào đâu. Mà sư phụ thì chắc không có khả năng cung cấp cho hắn nhiều thế rồi.
Thêm nữa là bằng việc chế phù chú với thiên phú sẵn có, hắn sẽ có vốn để đi đến các hội chợ giao dịch thường được tổ chức ở các môn phái tu tiên giới, nhằm trao đổi các loại dược liệu cùng nguyên liệu, tài nguyên cần thiết cho tu sĩ.
Với Thiên Việt lúc này đan dược là ưu tiên hàng đầu, một tên tu sĩ phế tư chất như hắn đành phải chọn kiếp sống dựa vào đan dược mà tăng tiến tu vi mà thôi.
Cẩn thận ngẫm đi ngẫm lại, vẫn cảm thấy phương án này không có sai sót gì và khả thi nhất. Hắn an tâm bắt đầu thực hiện kế hoạch tăng tiến tu vi này.
Lại cắm đầu vào tu luyện và tu luyện, tận dụng hết số đan dược còn lại hắn nhanh chóng đẩy nhanh tu vi lên đến Nhân Sĩ đỉnh cấp trong hai tháng. Lúc này hắn đang phân vân có nên thử trùng kích lên Pháp Sư cấp độ không, biết đâu ông trời lại thương người vừa hiền lành vừa đẹp trai vô đối như hắn mà cho một tia may mắn thành công chăng ?
Nghĩ lại thấy cũng chẳng mất gì nếu thử một lần. Kệ ! Không thành công thì cũng thành nhân, thử thôi !
Ngồi xếp bằng ngay ngắn, nhớ lại vị trí các huyệt đạo đã đươc ghi trong thiên thứ nhất của Tam Thiên Việt Đạo. Thiên Việt vận toàn bộ pháp lực trong đan điền tâp trung lại với nhau, hình thành một khối cầu nhỏ bằng ngón tay cái , gán vào đó một tia ý niệm thần thức dẫn đường cho nó đi đến chổ các huyệt đạo cần khai thông.
Muốn đột phá đến pháp sư cấp độ cần phải khai thông mười tám huyệt đạo trong tổng số một trăm lẻ tám huyệt đạo trên cơ thể. Khi quả cầu đến được huyệt đạo đầu tiên thì nó bắt đầu quá trình kích phá, hòng đả thông kinh mạch.
Nhưng nói thì dễ, làm mới khó. Huyệt đạo trong cơ thể đâu có dễ khai thông như thế. Quá trình này đòi hỏi sự kiên nhẫn cùng tư chất của tu sĩ, nếu tư chất cao thì rất nhanh có thể đả thông một huyệt đạo. Thông thường thời gian đả thông một huyệt đạo của tu sĩ sở hữu thượng phẩm tư chất là ba ngày.
Nhưng khổ thay,Thiên Việt là phế phẩm tư chất. Hắn ngồi lỳ trong phòng đã mười ngày rồi vẫn chưa thể đã thông được một huyệt đạo. Biết rằng tự thân đả thông kinh mạch là bất khả thi nên hắn đành buông bỏ mà thực hiện kế hoạch luyện đan của mình.
Thiên Viêt bắt đầu luyện tập Khiển Vật Thuật . Lấy ra một cây bút làm từ lông thú để luyện tập, bắt đầu bằng vật nhẹ nhất sẽ dễ dàng hơn.
Hắn bắt đầu phóng thần thức ra ngoài, nhưng không bao phủ rộng ra xung quanh mà chỉ cô đọng, tập trung vào cây bút lông, hình thành một sợi dây vô hình nối liền cây bút và ý niệm của Thiên Việt. Sau đó nhè nhẹ dùng sợi dây ý niệm vô hình ấy làm vật dẫn, truyền pháp lực vào cây bút lông khiến nó di chuyển theo ý mình.
Nhúc nhích rồi !!!
Cây bút lông bắt đầu chuyển động, lúc trái lúc phải, lúc trên lúc dưới, quỹ đạo loạn xạ cả lên. Thiên Việt càng cố gắng tập trung hơn, hướng cây bút lông theo ý mình bằng cách tập viết chữ ra giấy. Thần thức Thiên Việt khẽ động, cây bút lông bay đến phía trên tờ giấy rồi viết thành chữ.
Nhưng ôi thôi ! Đừng hỏi về độ xấu, vì hắn đã là vô đối .
Con chữ thì nguệch ngoạc, đường nét thì chỗ đậm chỗ lợt không đồng đều. Thiên Việt mồ hôi túa ra trên trán to như hạt đậu, thần thức hắn đang căng như dây đàn. Khiển Vật Thuật quả thật rất khó điều khiển, nó đòi hỏi một sự tập trung ghê gớm của thần thức. Chỉ mới luyện tập một canh giờ mà hằn thấy cả người mệt mỏi như vừa trải qua một trận đánh nhau sống chết.
Nhưng hắn không nản lòng, tỉ mỉ luyện tập hết lần này đến lần khác. Ăn kỹ no lâu, cày sâu lúa tốt. Dù là những bước đầu luyện tập thì cũng phải kỹ càng, căn cơ có vững chắc sau này mới mong đuợc thành quả hơn người.
Cứ thế luyện tập mỗi ngày hai canh giờ, một tháng sau hắn đã thành thục được ba bốn phần. Tu vi hiện tại cũng đã đạt đến Nhân Sĩ đỉnh cấp. Hiện tại đã có thể miễn cưỡng đủ điều kiện luyện chế phù rồi.
Hắn đã suy nghĩ rất lâu rồi, với một tu sĩ yếu như hắn nếu phải ra ngoài tầm thuốc thì nguy cơ đụng độ yêu thú là rất cao, pháp lực của hắn lại thấp, nếu không có chuẩn bị trước thì chắc chắn bảy tám thành là sẽ trở thành bữa tối biết chạy trong mắt yêu thú.
Còn việc phải luyện chế loại phù nào thì hắn cũng đã xác định. Nếu luyện chế Pháp Phù thì hắn chưa đủ trình, vì phải học qua các pháp thuật trung cấp mới được, chứ các pháp thuật sơ cấp thì không có bao nhiêu tác dụng với yêu thú. Vậy lựa chọn tốt nhất là các phù chú thuộc loại triệu hồi, tế gọi như : Thiên Tướng Phù, Âm Binh phù,...
Lấy ra chiếc Tâm Thức Lệnh có ghi chép tỉ mỉ về Thiên Tướng Phù, hắn cẩn thận xem từng chút một để tránh sai sót khi luyện chế.
Luyện chế Thiên Tướng Phù có ba bước :
_Trước tiên phải lập khế ước với Thiên Tướng trên thiên giới. Qua khế ước này người sử dụng nghiễm nhiên đồng ý tế đi một lượng pháp thuật cùng "Tín ngưỡng lực" cho Thiên Tướng được triệu gọi. Có thể nói là đôi bên cùng có lợi.
Còn nếu triệu gọi Âm Binh hoặc Thiên Ma thì phải thực hiện huyết tế, nhưng phần lớn chỉ có những tu ma giả mới sử dụng loại phù tế gọi ma quỷ này, vì nếu tu vi không đủ sẽ dễ bị ma quỷ phản phệ, quay ngược lại hút đi ba hồn bảy vía khiến người sử dụng thân tan hồn vong.
_Tiếp theo phải hoạ hình Thiên Tướng lên tấm phù, nét vẽ càng mỏng nhẹ thanh thoát thì uy lực phù càng mạnh, và ngược lại.
_Cuối cùng là truyền pháp lực vào tấm phù để khi cần sử dụng, lượng pháp lực ấy sẽ tự động tế gọi Thiên Tướng trên Thiên giới hiện ra trợ giúp. Đây chính là bước quan trọng cần đến thiên phú. Vì pháp lực sẽ được truyền vào tấm phù thông qua "Hoa tay" trên mười ngón tay. Nếu hoa tay càng nhiều thì càng truyền được nhiều pháp lực vào tấm phù, sức mạnh Thiên Tướng giáng phàm sẽ càng lớn.
Thông thường một chế phù sư có được mười cái hoa tay đã là thiên phú không tệ. Ví như sư phụ Thiên Việt là Dương Đức trưởng lão có đến mười bảy cái hoa tay, nên kỹ nghệ chế phù của lão cực cao, danh vọng vang xa khắp tu tiên giới, tu tiên giả lẫn tu ma giả đến cậy nhờ lão chế phù nhiều không đếm xuể.
Vì lẽ đó nên khi thấy Thiên Việt có đến hai mười cái hoa tay, mà thường được gọi là "Nhị Thập hoa tay cực phẩm thiên phú". Khiến Dương trưỡng lão mừng như điên, lập tức thu nhận hắn làm đệ tử chính tông.