Mấy giây biến cố vừa rồi xem như là khúc dạo đầu của trò chơi trước khi bắt đầu giáo trình tân thủ.
Người bình thường khi xung quanh mình đột nhiên tối sầm lại hầu hết sẽ giật mình hoảng sợ, cộng thêm giọng nói sởn hết cả gai ốc kia, chắc chắn là người đó đã bắt đầu kinh hoảng rồi. Mà ngay lúc này, thang máy đang đi đột nhiên trầm xuống. Tuy cảm giác rơi tự do tuy chỉ ngắn ngủn trong chớp mắt nhưng cũng đã đủ để tạo cảm giác đau tim.
Thế nhưng Phong Bất Giác khí định thần nhàn, không phản ứng chút nào...
Sau vụ chấn động, thang máy bắt đầu dùng tốc độ bình thường mà chạy xuống. Lúc này, menu trò chơi tự động hiện lên trước mặt Phong Bất Giác.
Menu trò chơi sẽ chỉ xuất hiện trước mắt ngươi chơi, không cách nào chiếu sáng cảnh vật chung quanh. Hơn nữa, hành vi xem menu là không công khai. Tức là lúc xem menu, cho dù có người chơi khác đứng bên cạnh, đối phương cũng không thể biết được rốt cục ngươi đang xem menu hay là đang đứng ngẩn người.
Lúc này giọng nói hệ thống không có vang lên. Tuy nhiên, Phong Bất Giác lại thấy được một đoạn nhắc nhở trong menu:
[Bạn có thể mở menu bất cứ lúc nào. Tất cả thuộc tính, trạng thái nhân vật, trang bị, vật phẩm, vv... đều có thể kiểm tra]
Phong Bất Giác nhận thấy phần lớn khu vực bên trong menu lúc này đều bị làm mờ đi. Cho đến khi hàng chữ biến mất, khối khu vực góc trái trên cùng mới sáng lên. Chỗ đó xuất hiện ba thanh dài hình chữ nhật trông giống thanh HP.
Một cái mũi tên hiện ra, đầu tiên chỉ cái thứ nhất. Đó là một thanh năng lượng đầy màu xanh lá. Lập tức có dòng giải thích xuất hiện: [Đây là giá trị sinh tồn của bạn, hiển thị theo tỉ lệ phần trăm, số liệu cụ thể sẽ không hiện ra. Lúc giá trị sinh tồn còn 0% bạn sẽ bị coi là đã chết. Giá trị sinh tồn hiện tại: 100%. Trạng thái: Bình thường]
Mũi tên dời về thanh năng lượng thứ hai, cũng là thanh năng lượng màu xanh lá, chỉ là phía trên hiển thị không phải bằng tỉ lệ phần trăm mà là số:
[Đây là giá trị thể năng của bạn, hiển thị bằng số liệu cụ thể. Các loại hành động chạy trốn, đi đường dài, vận chuyển vật nặng, chiến đấu, sử dụng kỹ năng... đều sẽ làm giảm trị số. Có thể hồi phục thông qua việc nghỉ ngơi hoặc sử dụng vật phẩm. Giá trị thể năng hiện tại: 100/100.]
Thanh năng lượng thứ ba trống không, mà đây cũng là thứ Phong Bất Giác quan tâm nhất.
[Đây là Giá trị Kinh Hãi của bạn, biểu thị bằng tỉ lệ phần trăm, số liệu cụ thể sẽ không hiện ra. Nếu Giá trị Kinh hãi vượt mức 100% quá ba giây, kết nối giữa bạn và trò chơi sẽ bị cưỡng chế cắt đứt, nhân vật của bạn sẽ bị coi là đã chết. Giá trị Kinh Hãi hiện tại: 0%]
Bởi vì lúc trước ở trên mạng đã đọc qua những thiết lập cơ bản cho nên mấy nội dung này Phong Bất Giác chỉ cần nhìn qua một chút là xong. Vốn tưởng rằng tiếp theo những chỗ khác cũng sẽ được giải khóa, nhưng ước chừng sau 10 giây menu cứ vậy mà tự động đóng lại. Hắn chủ động mở menu ra lần nữa. Chỗ bị mờ như trước không có gì thay đổi.
Rất hiển nhiên, cái giáo trình tân thủ này không chỉ có đứng bên trong thang máy tối thui đọc chữ và làm quen giao diện là xong . Nếu chỉ có vậy thì trước khi tiến vào, hệ thống cũng sẽ không nói ra thiết lập "Giá trị Kinh Hãi quá cao sẽ gián đoạn giáo trình".
Quả nhiên, thang máy nhanh chóng dừng lại, bốn phía vẫn tối đen như trước. Phong Bất Giác chỉ nghe được âm thanh hô hấp của bản thân.
Bỗng nhiên, ánh đèn chớp sáng lên.
Trong một giây. Chỉ trong một giây.
Ngay lập tức bóng đen lại bao trùm.
Ngay trong một giây này, từ tròng mắt của Phong Bất Giác phản chiếu lại một cảnh tượng đủ để làm cho bất cứ ai sợ hãi hét toáng cả lên.
Mọi người chắc vẫn còn nhớ, cái thang máy này có một mặt tường là tấm gương. Trong một giây bóng đèn sáng lên kia, Phong Bất Giác nhìn thấy trong gương phản chiếu hai bóng người.
Một cái tất nhiên là chính bản thân hắn. Cái còn lại... mặc dù chỉ nhìn lướt qua, nhưng Phong Bất Giác về cơ bản có thể xác định đó là một sinh vật dạng người đang đứng thẳng, toàn thân đầy máu đen.
Nếu đã tối thì cứ để tối luôn đi, cố ý làm cho người ta nhìn thấy như vậy, thà không thấy còn hơn.
Đổi lại người khác, vừa rồi đã sớm kêu ra tiếng. Nếu không phải lui về co lại trong góc thang máy thì chính là điên cuồng vung quyền tấn công vị trí mà cái thứ máu me kia đang đứng.
Phong Bất Giác mặt không đổi sắc đứng tại chỗ, tự nhủ: "Ân... Nếu là giáo trình thì không thể nào ngay từ đầu trò chơi liền đưa người chơi vào cục diện chắc chắn phải chết. Tối đa là mất chút giá trị sinh tồn hoặc bị dọa thôi. Tiếp theo phải có biến cố gì đó để cho kịch bản trò chơi tiếp tục diễn biến. "
Vừa nghĩ tới đây, thật sự có một tia sáng chiếu vào bên trong thang máy, rồi rất nhanh mở rộng.
Ra là cửa thang máy tự mình mở ra.
Một cái mùi mục nát, mốc meo xông vào mũi. Bên ngoài là một hành lang thẳng tắp bằng gỗ, hai bên tường đều dán giấy hoa văn, hình dạng hoa văn tương đối quỷ dị, trông rất giống mắt người. Trên sàn nhà phủ lên tấm thảm màu xanh, hai bên hành lang không có tới một cái cửa sổ, cũng không có cửa phòng, chỉ có cứ cách một đoạn là có một tia sáng mờ nhạt của chiếc đèn áp tường.
Trông hành lang có vẻ rất dài. Những cái đèn áp tường ở phía xa trông như hạt gạo với những ánh sáng lớn nhỏ màu vàng. Tầm nhìn chưa tới 20m, xa hơn là vô vàn hắc ám, phải đi tiếp mới có thể thấy rõ.
Người bình thường sợ rằng không đợi cửa thang máy hoàn toàn mở hết đã nghiêng người lao ra. Phong Bất Giác thì lại không nóng nảy. Với hắn mà nói, đường đi dài hẹp trước mắt chưa chắc an toàn hơn cái thang máy này. Bởi vì lúc nãy quá tối nên bây giờ hắn rất muốn quay đầu lại xem thử rốt cuộc bóng người bên cạnh là cái gì.
Kết quả là vừa quay đầu lại, Phong Bất Giác liền thấy mười ngón tay như huyết trảo hướng phía mặt mình đánh úp tới. Hắn rụt cổ, né một cách khó khăn, từ thân thể nửa ngồi thoát khỏi thang máy. Quay đầu lại, rốt cục hắn cũng nhìn thấy toàn bộ hình dáng của nó.
Đó là một Huyết Thi (Edt: thi thể đầy máu) không da, trông giống như mô hình cơ bắp người trong mấy phòng y tế, chỉ là con này vẫn sống, hơn nữa toàn thân còn đang chảy máu.
Cửa thang máy đang chậm rãi đóng lại. Huyết Thi nghiêng đầu nhếch miệng, như cười mà không phải cười, mắt nhìn chằm chằm Phong Bất Giác. Trước khi cửa đóng, nó thò một tay ra, từ bên trong bạo lực mở cửa.
Phong Bất Giác nghĩ: "Dựa theo mạch suy nghĩ bình thường, có lẽ ta nên chạy trốn... Nhưng mà con này trông không mạnh lắm, có nên đánh thử hay không..."
Lúc này Huyết Thi đã ra khỏi thang máy, khí thế mười phần gào thét một tiếng, phất tay hướng một mặt tường hành lang đánh một cái. Bức tường giấy dày đặc tấm ván gỗ phía sau lập tức bị đánh nát, bên trong còn tràn ra "thủy triều" gián.
"Xem như ngươi lợi hại!"
Phong Bất Giác nhìn thấy một màn này liền quay đầu bỏ chạy.
Nếu là giáo trình tân thủ, tất nhiên sẽ hướng dẫn người chơi cách đi tiếp, mục đích chính của nó không phải là để giết chết người chơi. Động tác này của Huyết Thi thật ra là đang phí thời gian. Ta có thể dễ dàng nhận ra mục đích của kịch bản là để tạo ra khoảng cách giữa Huyết Thi với người chơi. Hơn thế nữa, hệ thống còn cân nhắc qua các khả năng khác như người chơi bị dọa ngồi phịch xuống đất không chạy được, hoặc là sau khi nhìn rõ hình dáng Huyết Thi liền có ý định cùng nó liều mạng ở nơi vẫn còn ánh sáng. Gặp loại tình huống đó, hành động này của Huyết Thi có thể dọa cho người chơi đang ngồi co quắp phải đứng lên chạy trối chết, đồng thời dẹp đi dục vọng chiến đấu của mấy cái phần tử cường ngạnh kia.
Đương nhiên nếu như người chơi sợ tới mức thật sự không đứng dậy nổi, hoặc là chơi bạc mạng, chỉ sợ là đành phải GAME OVER. Đành một lần nữa tạo kịch bản giáo trình tân thủ mới rồi.
"Một, tám phần là ta phá không nổi vách tường. Hai, nếu phá được thì cũng chưa chắc có đường ra. Ba, đánh với quái vật kia chắc chắn sẽ chết, rất tốt..." Phong Bất Giác lặng lẽ đánh giá tình huống. Xem ra trong giáo trình tân thủ, hắn không có quá nhiều lựa chọn.
Sau khi chạy được một đoạn tương đối xa, Phong Bất Giác thấy phía cuối hành lang có một cánh cửa gỗ trông cực kì dày.
Tay cầm quay cái núm cửa, vậy mà lại mở ra thật! Hắn cũng không có thời gian để mà đắn đo liệu bên trong cánh cửa có gì nguy hiểm không, cứ vào đã rồi tính sau. Huyết Thi đã đuổi đến rất gần, không có thời gian cho hắn chần chừ.
Lúc này, Phong Bất Giác đã minh bạch lúc cửa thang máy mở ra hắn nên lập tức chạy trốn, đó mới là lựa chọn bình thường. Việc dừng lại một lát khiến cho thời gian hành động của hắn lúc này liền trở nên thập phần gấp gáp.
Ngay khi vừa bước vào phòng, hắn liền đóng cửa lại. Phát hiện mặt sau có một cây sắt cài cửa, Phong Bất Giác không chút do dự đem thanh cài cửa cài lên. Gần như ngay lúc đó, quái vật kia từ bên ngoài đã bắt đầu xô cửa rồi.
Phong Bất Giác không để ý tới nó, quay người bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Đây là một gian phòng hình vuông diện tích chừng 16m², bên trong không có bất kì đồ dùng nội thất nào, chỉ có một chiếc đèn áp tường, hai cánh cửa, trong đó một cái đang bị Huyết Thi va chạm, cái còn lại thì nằm ở phía đối diện.
Hắn đi tới cánh cửa kia, nơi duy nhất có thể chạy trốn, vặn thử thì thấy cửa đã bị khóa. Thử đạp một cước lên cái cửa trước mặt, có vẻ có chút tác dụng, nhưng lực chân của hắn lại không đủ, chắc là phải làm mấy lần mới được.
Một giây sau, menu trò chơi đột nhiên hiện ra trước mắt, trong menu lại có một khu vực được giải khóa, hiện ra một con số, lúc này là 0.
[Đây là giá trị kỹ xảo của bạn, biểu hiện bằng số liệu cụ thể. Giá trị kỹ xảo được sử dụng như tiền, dựa vào hành động của nhân vật mà tích lũy. Miễn là hành vi giúp tăng hiệu suất trò chơi đều sẽ được ban thưởng giá trị kỹ xảo. Giá trị kỹ xảo hiện tại: 0]
"Ngay lúc này lại nhắc giá trị kỹ xảo, tức là đang ám chỉ có đường tắt a..."
Phong Bất Giác lại tiện thể nhìn Giá trị Kinh hãi của mình trong menu, vẫn là 0%, chưa từng thay đổi chút nào.
Hắn thở dài, quay đầu lại nhìn cánh cửa đang bị đập kia, thanh sắt đã bắt đầu biến hình, xem ra không chịu được lâu nữa. Dưới áp lực loại quái vật này bất cứ lúc nào cũng có thể xông cửa giết người, khó ai có khả năng như hắn đứng xem bình tĩnh như vậy.
Phong Bất Giác lại lần nữa nhìn kĩ cái gian phòng dường như trống rỗng này, quả nhiên là có gợi ý. Phía trên cao của một mặt tường có một góc giấy tường bị tróc ra, nhìn sơ qua có lẽ sẽ không thấy, nhưng nếu nhìn kĩ thì chắc chắn sẽ tìm ra.
Phong Bất Giác nhón chân lên, đưa tay liền vừa vặn chạm tới cái góc kia. Hắn kéo giấy tường xuống, quả nhiên trên mặt gỗ có một ký hiệu được vẽ bằng máu, gồm một vòng tròn nối với một hình như chữ "Bói" (卜), chính là là hình chìa khóa.
Lúc này, một tiếng gầm rú cùng tiếng cửa gỗ bị đánh nát từ sau lưng vang lên. Phong Bất Giác quay đầu lại, liền thấy móng vuốt của Huyết Thi đã đâm xuyên qua ván cửa tạo thành một cái lỗ to cỡ chén ăn cơm. Nó với tay vào rồi vung vẩy loạn xạ, cũng không biết thiết lập trí thông minh của nó có đủ cao để tìm then cửa mở lên hay không.
Tình huống phát sinh này chứng tỏ Huyết Thi sắp xông vào rồi. Tìm ra lời giải hay đạp cửa cũng được, thời gian đã không còn nhiều.
Phong Bất Giác tranh thủ thời gian lấy cùi chỏ đập mạnh vào miếng ván gỗ có vẽ ký hiệu. Cảm giác đau đớn truyền đến, may mắn là tấm ván gỗ kia tương đối dễ gãy, dính một trỏ liền bị vỡ. Hắn cho rằng sẽ có rất nhiều côn trùng mãnh liệt chạy ra, nhưng rốt cục lại không có, chỉ có một chút bụi bặm bay lên. Đằng sau tấm ván gỗ kia là một khoảng trống nhỏ, bên trong là một cái chìa khóa.
Lúc Phong Bất Giác cầm lấy cái chìa khóa, menu trò chơi lại xuất hiện lần nữa. Một khối mờ khác sáng lên.
[Bạn đã lấy được một món vật phẩm. Bởi vì bọc hành lý, thanh trang bị của bạn chưa được mở khóa, bạn chỉ có thể cầm trong tay hoặc vứt bỏ]
Sau đó trên menu hiện ra phần giới thiệu thuộc tính vật phẩm:
[Tên: Chìa khóa sắt rỉ sét
Loại: Vật phẩm tiêu hao
Phẩm chất: Bình thường
Công năng: Mở khóa
Có thể mang ra khỏi kịch bản: Không
Ghi chú: Ta nghĩ ngươi biết nên làm gì]
Phong Bất Giác có cảm giác cái ghi chú này rất ác ý, nhưng hắn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều. Sau khi nhìn sơ qua thuộc tính vật phẩm, hắn liền đóng menu chạy về phía cái cửa bị khóa.
Sau khi mở cửa ra, cái chìa khóa liền biến mất, đồng thời âm thanh hệ thống vang lên:
[Bạn nhận được 30 điểm giá trị kỹ xảo. Thông báo này sẽ chỉ xuất hiện một lần. Sau này bạn có thể xem thay đổi của giá trị kỹ xảo trong menu trò chơi]
Tạm thời không thể dùng đồ vật, Phong Bất Giác không rảnh quan tâm, hắn trực tiếp đi về phía trước. Đằng sau cửa là đoạn đường gồm những bậc thang đá dọc theo sườn núi, hai bên cũng là tường đá. Phía trên không có trần nhà, có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao. Ánh trăng đem bậc thang trước mặt chiếu sáng như tuyết.
Hiển nhiên hắn không thể nào trèo qua tường để chạy thoát bởi vì tường đá xây cực cao, bề mặt lại sáng bóng trơn trượt, hai mặt tường lại cách nhau hơn 2m.
Sau khi leo cầu thang được một lúc, Phong Bất Giác nhìn lướt qua giá trị thể năng của mình thì thấy đã hạ xuống 24/100 rồi. Hắn tính nhẩm, sau khi mình rời khỏi thang máy thì chạy bộ vài trăm mét, sau đó đạp cửa, nện tường, cộng thêm bây giờ trèo cầu thang. Những hành động này không ngờ làm giảm 3/4 giá trị thể năng, tốc độ tiêu hao này so với dự tính ban đầu của hắn thì nhanh hơn nhiều. Hơn nữa giá trị sinh tồn của hắn cũng hạ xuống còn 98%, xem ra việc dùng cùi trỏ phá vách tường vừa rồi đã bị hệ thống nhận định là đã tạo thành tổn thương.
Sau khi Phong Bất Giác mở khóa khoảng năm giây, Huyết Thi đằng sau đã phá cửa xong, đuổi sát ngay sau. Nó nhe răng bắt đầu phát ra từng trận cười kinh tởm. Thanh âm đó tựa như vang lên bên tai, vô cùng đáng sợ. Cho dù vậy, Phong Bất Giác vẫn hoàn toàn không quan tâm loại trình độ quấy nhiễu này.
Phần cuối bậc thang là một dốc núi, trên đỉnh núi cắm một thanh Đại Kiếm. Dưới ánh trăng, mũi kiếm phản xạ u mang lạnh lẽo. Ngay lúc ánh mắt Phong Bất Giác đặt lên thanh kiếm kia, Huyết Thi dường như có thể cảm nhận được, tốc độ của nó tăng lên một cách điên cuồng, khoảng cách hơn 10m rất nhanh bị rút ngắn.
Phong Bất Giác lúc này vậy mà lại vấp ngã. Hắn cũng không muốn tại loại hoàn cảnh mắt thấy sắp thành công liền bị giết chết. Lảo đảo vọt tới bên cạnh kiếm, hai tay nắm chặt chuôi nhấc lên. Hắn lại ngoài dự đoán cầm vũ khí lên một cách nhẹ nhàng, vậy ra thanh kiếm không nặng như bề ngoài.
Quay người lại, Huyết Thi đã gần đuổi kịp, tiếng kêu rên thê lương chui thẳng vào màng tai. Một đôi huyết trảo đập vào mặt.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK