Bologo đã từng nghe nhiều câu chuyện như vậy, nhiều triết gia, nhà phát minh hay nghệ sĩ, khi tạo ra những tác phẩm đáng kinh ngạc, họ thường ở trong một tình huống rất bình thường.
Bây giờ Bologo đã hiểu phần nào điều này, vào một buổi sáng dễ chịu, trong một nghĩa trang chôn cất đầy những linh hồn thú vị, hắn đã chạm đến chân tướng của ma quỷ.
Nó đến rất đột ngột, và sau vài phút trôi qua, Bologo thậm chí vẫn chưa hoàn hồn.
“Cuốn sách này ngươi cứ giữ đi, dù sao thì thư viện cũng không muốn nhận nó, cho nên không hề đánh dấu quyền hạn. Ngươi có thể đem về nhà mà đặt ở góc bàn.” Nathaniel nói và trả lại cuốn Hướng dẫn chơi guitar điện và Ma quỷ kia.
"Bọn ta gọi mối liên hệ mơ hồ giữa người đi vay và ma quỷ là 'dây rốn', giống như dây rốn giữa một đứa trẻ và một người mẹ. Những người đi vay đóng vai trò là tác nhân, ở một mức độ nào đó, thì cũng có thể coi là sở hữu quyền hành của ma quỷ, là hiện thân của chúng trên thế giới này."
"Nhờ sự kết nối của 'dây rốn', bọn ta, những người sở hữu quyền hành của ma quỷ này mới có thể nhìn thấy những gì người thường không thể nhìn thấy, đúng không?" Bologo đột nhiên hiểu ra mọi chuyện, "Nếu một người bình thường đọc cuốn sách này, hắn sẽ chỉ thấy phần Hướng dẫn chơi guitar điện thôi, đúng không?"
"Đúng, nhưng cũng không hẳn. Khả năng Tầm nhìn tâm linh của mỗi người là khác nhau, có người sẽ không có chút phản ứng gì, nhưng trên đời này sẽ luôn không thiếu những con quỷ xui xẻo, đúng không?"
Nathaniel xua tay.
" 'Dây rốn' vừa là một kết nối, lại vừa giống một loại cam kết hơn. Ngươi là người của ma quỷ, sẽ luôn nỗ lực để phá vỡ cái lồng giam, cho dù ngươi có muốn hay không, thì thứ gọi là số phận sẽ luôn hướng ngươi đến điểm cuối cùng."
"Vậy thì giải pháp tốt nhất cho Cục Trật tự là xử tử tất cả người đi vay?" Bologo nói.
"Tại sao lại phải thế? Ngươi nghĩ ma quỷ đã tồn tại bao lâu? Lịch sử của chúng cũng dài như lịch sử của loài người chúng ta, như thể chúng được sinh ra bởi vì loài người... Nếu như có thể thoát ra khỏi lồng giam, trong quãng thời gian dài như vậy, hẳn là đã có một vài tên trốn ra đi, nhưng trên thực tế, ma quỷ đều bị sức mạnh của chính mình trói buộc, không có tên nào chạy thoát."
Nathaniel thản nhiên nói: "Đừng lo lắng, thế giới hiện tại rất an toàn."
Bologo đáp: "Nhưng việc ma quỷ thoát ra khỏi đó chỉ là vấn đề thời gian."
"Đúng vậy! Không hổ là chuyên gia, vậy nên chúng ta phải thực hiện một số biện pháp đối phó để chống lại tương lai không thể biết trước được kia."
Nethaniel xoa hai tay vào nhau, vẻ mặt có phần bí hiểm.
“Chẳng hạn như tạo ra một Đội hành động gồm những người đi vay”, Bologo tiếp lời, “Và tốt hơn là có một kẻ bất tử có thể sống thật lâu trong đó”.
“Ta đang vô cùng mong chờ ngươi a.” Nethaniel đập mạnh vào vai Bologo một lần nữa.
"Nhưng ta là một người đi vay. Nó giống như một lời tiên tri tự ứng nghiệm. Ngươi không sợ những biện pháp đối phó mà ngươi đặt ra ngược lại lại giúp ma quỷ thoát ra khỏi lồng giam sao?" Bologo hỏi ngược lại.
"Ta cũng đã nghĩ về chuyện đó, nhưng bất kỳ kế hoạch nào cũng có rủi ro, phải không? Hơn nữa, càng quan trọng hơn là từ trước đến giờ chúng ta vẫn chưa hề hiểu về kẻ địch của mình."
Nethaniel nhìn cuốn sách trong tay Bologo và tự giễu.
"Ngươi nghĩ rằng chúng ta biết rất nhiều về ma quỷ? Không, những gì chúng ta biết không hề nhiều một chút nào.
Sau khi Thành phố Thánh thất thủ, chúng ta vẫn luôn tìm cách phân thắng bại với Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, trong quãng thời gian dài đằng đặc này, mọi cuộc chiến đều diễn ra trong bóng tối. Khi mối đe dọa đến từ ma quỷ dần trở nên rõ ràng, bọn ta phát hiện ra rằng mình thực sự không hề biết gì về những tồn tại cổ xưa đó.
Đối mặt với nhóm kẻ địch chưa biết đến này, không sự chuẩn bị nào là thừa thãi, cho nên nhiệm vụ của Đội hành động đặc biệt không chỉ dừng lại ở đó."
Nethaniel vứt tàn thuốc đi. Bia mộ xếp xếp san sát nhau trong nghĩa trang, tĩnh lặng mà thoải mái.
"Để đánh bại kẻ địch của ngươi, trước tiên ngươi phải hiểu hắn.
Giữa các ngươi và ma quỷ luôn tồn tại một 'dây rốn'. Cái dây rốn vô hình này kết nối các ngươi với ma quỷ. Vì vậy, các ngươi là người thích hợp nhất để đào móc ra ra những bí mật của ma quỷ. Các ngươi có thể nhìn thấy những gì người thường không thể nhìn thấy, hay không thể biết đến."
Đây là mục đích thực sự của Nethaniel. Bologo như một người do thám, đi đầu trong địa ngục, không quản khó khăn mà ghi chép lại những điều khủng khiếp đã xảy ra ở đó.
“Chẳng hạn như cuộc đột kích lần này của ngươi rất tốt, thực sự đáng kinh ngạc, nếu như mọi nhân viên Thực địa đều giỏi như ngươi, chúng ta hẳn đã giết sạch Thanh kiếm bí mật của Đức Vua từ lâu rồi.
Nhưng ta nghĩ, ngươi có thể làm tất cả những điều này, chắc hẳn không thể thiếu sự giúp đỡ của một vài người?"
Quả nhiên, sự tồn tại của Bạo Chúa không thể giấu giếm được hắn. Bologo định giải thích gì đó, nhưng những gì Nethaniel nói sau đó lại khiến Bologo càng thêm hoang mang.
"Làm rất tốt! Hãy kể mọi chuyện có liên quan tới ma quỷ đó cho ta. Bọn ta cũng biết rằng có ma quỷ ở Opus, nhưng hẳn ngươi cũng biết, ngoại trừ một số nghi thức tà ác, thì không thể chủ động tìm ra ma quỷ."
Ngay khi vừa nghe thấy có thông tin liên quan đến ma quỷ, mắt Nethaniel sáng lên, không ngừng thúc giục mình.
Bologo im lặng một lúc, sau đó tiết lộ mọi thông tin về Bạo Chúa, ngoại trừ những lời kỳ quái mà hắn nói với mình.
Bạo chúa đang tìm một ai đó, và hắn đã tìm rất lâu, rất lâu rồi.
"Vậy sao? Quả là những thông tin không tồi chút nào. Nhìn đi, ngươi đã làm rất tốt, phải không? Ngươi đã liên lạc thành công với một ma quỷ mà không cần bất kỳ mệnh lệnh nào."
“Tại sao ta lại cảm thấy rằng ngươi giống như đang muốn tạo ra một gián điệp, nằm vùng bên cạnh ma quỷ?” Bologo nói.
"Ngươi hiểu như vậy cũng không có vấn đề gì, nhìn đi, ngươi đã đặt một chân vào bên trong rồi!"
Nethaniel vừa huýt sáo vừa khen ngợi Bologo. Trông hắn không giống một ông già chút nào. Bologo thậm chí còn nghi ngờ rằng khi Palmer già đi trông sẽ giống với Nethaniel.
Tuy rằng vui cười như vậy, nhưng Bologo vẫn có thể cảm nhận được uy nghiêm trong cử chỉ của hắn, thái độ thờ ơ của hắn đối với ma quỷ, chỉ có thể là do hắn tự tin vào sức mạnh tuyệt đối của bản thân.
"Trở lại câu hỏi trước, liệu ngươi có phản bội bọn ta không, liệu có tự ứng nghiệm lời tiên tri của mình hay không."
Giọng của Nethaniel thay đổi, mặc dù vẫn còn một nụ cười mỉm trên gương mặt hắn, nhưng Bologo có thể cảm nhận được sự lạnh lùng ẩn bên dưới đó.
"Thực ra đây không phải là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, quý ngài Lazarus. Nếu ngươi nghĩ kỹ, hẳn sẽ nhớ ra ta mới đúng."
Nghe Nethaniel nói, Bologo nhìn chằm chằm vào mặt của Nethaniel, một đoạn ký ức bò ra từ đống ký ức gần như đã bị chôn vùi.
"Là ngươi..." Bologo nhớ lại.
"Đúng, là ta, người đón ngươi lúc đó là ta", Nethaniel rất vui mừng vì Bologo vẫn còn nhớ tới mình, "Ta nhớ lúc đó ngươi trông như thế nào. Thật là đáng thương, giống như một con chó lớn dầm mình trong mưa, mãi mới tìm được chỗ trú, thì lại bị người ta đá văng một phát ra ngoài đầy thô bạo".
"Nói thật, lúc đó ta rất lo ngại về ngươi, ta cảm thấy được ngươi nhất định sẽ biến chất thành một con quái vật, trở thành rắc rối cực lớn, sau đó ta lại phải đi phải giải quyết.
Nhưng người bạn tốt của ta lại tin tưởng ngươi đến mức còn đánh cược với ta rằng, kể từ sau đó ta sẽ đợi ở văn phòng để nghe tin tức về ngươi và đoán xem ngươi sẽ giữ vững được bao nhiêu ngày."
Nethaniel nhún vai. Hắn đã thua cược, nhưng trông lại rất vui vẻ.
"Hiện tại xem ra, ngươi đã hoàn toàn vượt quá sự mong đợi của ta, quý ngài Lazarus, ngươi không những không trở thành một con quái vật mà còn trở thành thành viên của đội thợ săn, thậm chí có thể còn là tay thợ săn cừ khôi nhất trong số chúng ta."
Nethaniel đưa tay ra nắm lấy sợi dây chuyền thánh giá mà Bologo đang đeo trên ngực.
"Ta rất tò mò không biết điều gì đã khiến ngươi thay đổi như thế này?"
Ánh vàng nhìn thẳng vào mình, trong thoáng chốc, Bologo cảm thấy mình như đang bị một con rồng khổng lồ theo dõi.
"Mọi người luôn cố chấp theo đuổi một điều gì đó. Một số người thì là của cải, một số người thì là quyền lực, còn một số người thì là tuổi thọ."
Bologo đột nhiên nói một loạt những câu hoàn toàn không liên quan đến chủ đề, sau đó hắn tiếp tục.
"Ta nghĩ điều tốt nhất trong số đó có lẽ là yêu."
"Yêu? Yêu ai?", Nethaniel nói.
"Không, không phải là chủ động, mà là bị động. Cho dù là của cải, quyền lực hay tuổi thọ, ngươi đều có thể tự mình có được, nhưng duy chỉ có được yêu thương là chỉ có thể đến từ người khác, là người khác chủ động tặng cho ngươi."
Nói đến đấy, giọng điệu của Bologo có chút e ngại, như thể hắn không xứng với điều đó.
"Thật may mắn làm sao, có một người sẵn sàng vì ngươi mà làm mọi thứ, ngươi có được điều đó, dù chỉ là nháy mắt thôi, nhưng giây phút này cũng đủ để ngươi trụ vững trong cuộc sống vốn đang sắp vỡ vụn của mình."
Bologo nhớ lại một câu mà hắn đã nghe cách đây rất lâu, lâu đến nỗi ngay cả ký ức cũng có chút gì đó xa lạ.
"Trong sâu thẳm mùa đông, cuối cùng ta cũng hiểu được trong ta có một mùa hè bất diệt (*) - mùa hè này chính là những gì nàng đã tặng cho ta."
Nethaniel chớp mắt, đảo quanh, hắn lại cho tay vào túi lần nữa.
"Nghe có vẻ hiểu, nhưng lại không hiểu cho lắm, nhưng ta nghĩ rằng hẳn ngươi đang được ai đó dõi theo, Quý ngài Lazarus, nàng đang dõi theo ngươi, ngươi không phải vì chính ngươi, ngươi sẽ không cho phép mình trở thành một con quái vật dù chỉ để không làm nàng ấy thất vọng."
Bologo không trả lời, hắn đắm chìm trong cảm xúc, nhìn những bông hoa trắng muốt mọc dưới bia mộ đằng xa, chúng đung đưa trong gió, hát lên những giai điệu bình yên.
"Trước đây ta vẫn luôn nghe thấy những lời thì thầm kỳ quái, còn bây giờ thì... không nghe thấy nữa", Bologo lẩm bẩm.
"Ừm? Nghe có vẻ rất tốt."
Nathaniel nói và lấy thứ trong túi ra. Nó có màu đỏ tươi, trông như một viên ruby lấp lánh.
"Thật không dễ gì để tìm thấy nó trong đống hàng hóa đó. Cũng may là bọn ta có một bộ quy trình và kỹ thuật hoàn chỉnh để phân biệt Hòn đá triết gia."
Trong ánh mắt mờ mịt của Bologo, nó được trao cho hắn, mãi đến khi cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay, Bologo mới nhận ra đây không phải là ảo giác.
"Cách giải phóng rất đơn giản. 'Linh hồn Hoàng Kim' không thể bị trói buộc, chỉ cần đập vỡ nó là được."
Nethaniel đứng dậy, mỉm cười, hắn vừa nói vừa vẫy tay chào tạm biệt Bologo.
"Cuộc đột kích này làm rất tốt, ta đã kéo dài kỳ nghỉ của các ngươi thêm ba ngày, ngươi có thể làm bất cứ điều gì mình muốn trong ba ngày đó, nhưng ta khuyên ngươi nên thả lỏng một chút.
Còn rất nhiều trận chiến đang chờ ngươi sau đó, Quý ngài Lazarus."
Bologo căn bản không có nghe thấy những lời này, hắn chỉ nhìn chằm chằm Hòn đá triết gia trong tay, sau đó siết chặt nó, giữ nó thật chắc, cảm nhận từng li từng tí sự chân thực.
Không ai có thể cướp nó khỏi Bologo một lần nữa, cho dù là thần thánh hay ma quỷ.
Cả người hắn bắt đầu run lên, Bologo nắm thật chặt, cúi người xuống, như đang cuộn mình lại vì đau bụng, sau đó hắn nằm dài trên băng ghế và nhìn bầu trời quang đãng, một tiếng cười nhàn nhạt vang lên.
Bologo đã làm được, tất cả đều đáng giá.
Hắn mừng đến mức hai mắt còn hơi ươn ướt, cho đến khi không thể kiềm chế được nữa, lấy tay dũi mắt, tiếng cười vang vọng không dứt trong nghĩa trang.
(*): Câu danh ngôn của triết học gia người Pháp, Albert Camus. Nguyên văn: “In the depth of winter, I finally learned that within me there lay an invincible summer”.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
17 Tháng mười, 2022 20:07
Chúc bác nhanh khỏe, để nhiều rồi làm luôn cũng đc. Cảm ơn cv nhé.
17 Tháng mười, 2022 18:09
t đạg sốt li bì mấy ngay nay, giờ mới đỡ 1 tí , nhưng phải 1,2 hôm nữa mới khỏi hẳn
17 Tháng mười, 2022 12:02
Đg hay, c mới đâu......
12 Tháng mười, 2022 17:56
ác ăn cua đồng hết rồi bạn
07 Tháng mười, 2022 23:45
con nít ng ta mắc cỡ mà =))
07 Tháng mười, 2022 12:05
Đừng khinh thường mấy hội nhóm cổ xưa thế chứ bác :v, nó còn tồn tại lâu hơn cả Cục Trật tự thì thiếu gì kẻ bất tử, may ra main phải bị lộ là sở hữu khả năng bất tử gần như hoàn hảo thì mới bị săn. Với như Jeffrey đã nói rồi, trong cuộc chiến giữa những Người thăng hoa thì thông tín chính là sống còn.
07 Tháng mười, 2022 08:59
đọc đến c186 thằng main đẳng cấp thấp + sự bất tử bắt được nó bán cho mấy hội nhóm cổ xưa làm nghiên cứu chắc được khối tài nguyên đủ lên cấp 3 chứ đùa. đối địch mà nó ko biết main bất tử còn có lợi thế chứ nó mà biết main biến thành bảo vật di động quá. :)))))
06 Tháng mười, 2022 23:13
đọc sơ qua thì thấy main dù khá bạo lực dã man nhưng chung quy vẫn là tốt, kiểu chaotic good ấy. Từ ngày QBCC nổi là rât nhiều truyện Tây huyễn phong cách quỷ dị ra đời muốn tìm 1 bộ main kiểu ác mà vẫn k có.
05 Tháng mười, 2022 07:15
Bác đọc bộ truyện nào mà main chết ko (chắc có n mà cũng hết tr). Cái việc main bất tử chả ảnh hưởng gì
04 Tháng mười, 2022 17:19
Quá hay, tả combat đỉnh cao y như xem phim bom tấn. Đoạn vong lặp thời gian giống phim gì mà có Tom Cru đóng ý. Hay thật.
01 Tháng mười, 2022 07:56
đọc đến c15 thấy cũng ok nhưng khởi đầu cho main năng lực bá quá nên mất 1 phần hồi hộp về sự nguy hiểm tuyệt vọng của thể loại này.
25 Tháng chín, 2022 06:38
truyện này tác viết lên tay nhiều so truyện trước, càng về sau càng mạch lạc, không như truyện trước tình tiết về sau hơi mất khống chế
23 Tháng chín, 2022 09:32
đúng rồi bác ơi, mình up ở cả bên đấy với bên này
22 Tháng chín, 2022 21:54
Thấy bác có up bên bachngocsach nè phải không nhỉ
22 Tháng chín, 2022 21:45
truyện ngày càng hay
21 Tháng chín, 2022 22:15
đến chương hiện tại (310) thì đang cuối gđ 1 sắp up gđ 2 nhé b
21 Tháng chín, 2022 12:34
Main level mấy rồi mn?
19 Tháng chín, 2022 00:58
đọc tưởng truyện dịch không :))
15 Tháng chín, 2022 20:58
trùng hợp thôi bác ơi, sao tác biết main có năng lực tự hồi phục được...
14 Tháng chín, 2022 22:33
trong các tả giả mới thì tác này = tầm đại thần cmnr văn phong câu chuyện phải gọi là đỉnh . nhưng viết thể loại hơi kén
11 Tháng chín, 2022 07:34
Truyện ngày càng hay, lúc đầu hơi bạo lực mà sau tác viết chắc tay thật
10 Tháng chín, 2022 10:02
cứ tưởng tượng hẹp sắc là lên full sát thương, mà main bất tử cmnr thì giờ chỉ cần lên sát thương thôi chứ kệ mẹ build phòng thủ, hỗ trợ các thứ mà.
07 Tháng chín, 2022 11:57
Ầy 1 chương đầy cơm chó...
05 Tháng chín, 2022 21:38
Hệ thống tu luyện của bộ này theo như ý hiểu của mình là, đầu tiên chia ra: ác ma, người đi vay, người thăng hoa và ma quỷ.
- Ma quỷ là các tồn tại cổ xưa, có quyền năng mạnh mẽ, thường cám dỗ phàm nhân dâng linh hồn của mình ra thông qua các giao kèo. Ma quỷ có 1 vài đặc điểm: tôn trọng trao đổi công bằng giữa giá trị và giá trị, chưa từng nói dối, nhưng những lời nói thật ấy thường sẽ đẩy con người xuống vực sâu hơn...
- Ác ma: là những người đã bán sạch linh hồn của mình cho ma quỷ để đổi lấy một thứ gì đó. Khi bán sạch linh hồn thì sẽ bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng, chỉ có thể nuốt linh hồn của người khác để xoa dịu nó, đói quá sẽ mất sạch lý trí và biến thành quái vật.
- Người đi vay: bán 1 phần linh hồn để đổi về 1 "Ban ân" đến từ ma quỷ. Cũng bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng do thiếu linh hồn nhưng không đói đến mức mất sạch lý trí, ngoài ra 'Ban ân' là 1 sức mạnh độc lập với Ma trận giả kim.
- Người thăng hoa: hệ thống cấp bậc tu luyện của người bình thường sau khi được khắc ma trận giả kim vào linh hồn. Cấp bậc chia theo cờ vua: Giai đoạn 1 - Cảnh vệ Thăng Hoa - Người Thăng Hoa (Tốt/Pawn), giai đoạn 2 - Hiệp sĩ Nguyện Cầu - Nguyện Cầu Giả (Mã/Knight), gđ 3 - Giám mục Phụ Quyền - Phụ Quyền Giả (Tượng/Bishop), gđ 4 - Chiến xa Thủ Lũy - Thủ Lũy Giả (Xe/Rook), gđ 5 - Hoàng hậu Vinh Quang - Vinh Quang Giả (Hậu/Queen), gđ 5 - Đức vua Đăng Quang - Đăng Quang Giả (Vua/King).
- Sau khi được thăng hoa thì Người thăng hoa sẽ chọn theo khuynh hướng "hẹp sắc" hoặc "rộng cùn" và được chia thành 8 học phái cơ bản. Trong quá trình thăng cấp lên các gđ tiếp theo có thể diễn sinh ra học phái phụ, đẩy mạnh khuynh hướng ban đầu hoặc tỉa dần theo khuynh hướng khác, hoặc không diễn sinh học phái phụ mà tăng cường học phái chính...
04 Tháng chín, 2022 07:15
Mấy chương đầu cv như dịch mình làm thành ebook để lên phone đọc nghe sướng vai :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK