Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng tắm, Bologo hướng về phía vòi hoa sen, để cho nước ấm rửa sạch cơ thể mình, trên giường đã đặt sẵn mấy bộ quần áo mới.

Vì thường xuyên gặp phải những sự cố tương tự nên Bologo đã nhét khá nhiều quần áo của mình trong căn phòng ở câu lạc bộ Kẻ Bất Tử.

Nhờ sự tiện lợi của "chìa khóa mê cung", Bologo đã tìm bừa một cánh cửa trong hẻm để đến đây. Nếu không, họ sẽ phải đi trên đường trong trạng thái be bét máu, rất có thể sẽ tạo ra một cơn khủng hoảng cho quần chúng.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, lấy khăn tắm và lau người cẩn thận, Borlogo mặc quần áo và đến quầy bar ở tầng một.

"Mẹ kiếp, sáng sớm ngươi đã đi giết rồi người sao?" Sore liếc đống quần áo chất trong góc rồi gào lên, "Xẻ đôi? Hay là chặt đầu? Sao lại chảy nhiều máu như vậy!"

Bologo không thèm để ý tới mấy lời nhảm nhí của Sore, "Ta đã gặp một, không, hai ác ma."

Sau trận chiến, Bologo không rời đi ngay mà cẩn thận quan sát hai xác chết, từ đống máu thịt của chúng, Bologo đã ngửi thấy một mùi hôi thối khó có thể che giấu.

Lý do tại sao Bologo có thể phát hiện ra chúng trong đám đông là nhờ hương vị mục nát trên người ác ma.

Sore nói: "Vậy thì hai ác ma này thật xui xẻo, mới sáng này ra đã gặp ngươi."

"Không phải, là chúng chủ động đi tìm, rất giống đang theo dõi ta."

Bologo nói và bước đến chỗ đống quần áo. Dường như có một thứ gì đó được bọc dưới lớp áo khoác sẫm màu, sau đó Bologo lấy thứ đó ra và ném cho Sore.

Sau một đêm say khướt, tinh thần của Sere có hơi lâng lâng, thị lực cũng không tốt lắm, thoạt nhìn không thấy rõ thứ gì, nhưng vẫn đưa tay ra nhận nó.

Nặng, ướt và dính, có mùi hôi.

Sore cúi đầu thì thấy đang ôm một cái đầu người bê bết máu trong ngực.

"Có phải ngươi có sở thích đặc thù nào không?"

Không hổ là lãnh chúa của tộc Bóng Đêm từng trải qua sóng to gió lớn, vẻ mặt bình tĩnh của Sore còn xen lẫn chút kinh tởm. Hắn đặt cái đầu lên quầy bar, cầm khăn giấy lau tay.

"Không phải, ta chỉ muốn hỏi ngươi, ngươi đã từng nhìn thấy con mắt kỳ quái như này chưa."

Bologo bước đến, mở đôi mi đang nhắm nghiền, để lộ con ngươi của người đàn ông.

Sore liếc nhìn, nói, "Cái gì? Cái này không phải rất bình thường sao?"

"Bình thường?"

Bologo lật ngược đầu của người đàn ông. Con ngươi có màu đen kỳ lạ đã biến mất, lúc này con ngươi của người đàn ông cũng không khác gì người bình thường.

Sore hỏi, "Mắt của hắn có vấn đề gì à?"

"Đôi mắt của hắn..." Bologo im lặng một lúc, "Nó tối đen như mực, bóng loáng, hệt như một chiếc máy ảnh."

"Như vậy sao?"

Sore ôm ngực, suy tư một lát rồi lắc đầu, "Ta thật sự không có ấn tượng gì."

"Nhưng tại sao ngươi lại để tâm đến điều này như vậy?"

"Gần đây, ta có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình, hôm nay ta tình cờ gặp mấy tên này, chúng hét lên 'đã thấy' trước khi chết, giống như... như có ai đó đang quan sát ta qua đôi mắt của chúng vậy."

Khi nhắc đến những điều này, Bologo không thể không siết chặt tay, hắn thích chiến đấu với kẻ địch một cách quang minh chính đại hơn là làm những điều lén lút trong bóng tối.

"Ồ... có vẻ kinh tởm đúng không?"

Sore nói một câu tiếng lóng xong thì gật đầu đồng ý, "Ta hiểu sâu sắc chuyện này. Do không thể chịu được sự quấy rối không ngừng của những kẻ điên rồ đó nên ta mới trốn vào đây."

Bologo có cảm giác như vừa nghe được một số thông tin quan trọng, nhưng Sore vẫn tiếp tục nói về chủ đề trước đó mà không hề có bất kỳ ý định giải thích nào.

"Theo mô tả của ngươi, ta thực sự không thể nghĩ ra bất cứ thứ gì. Có thể đó là thứ xuất hiện sau khi ta chuyển đến câu lạc bộ Kẻ Bất Tử. Mà tại sao không đi hỏi Cục Trật tự? Các ngươi rõ ràng chính là chuyên môn phụ trách những này a?"

"Ta định hỏi, nhưng lại gặp ngươi vừa mới tỉnh nên nhân tiện hỏi luôn."

Bologo lại quấn cái đầu bằng một chiếc áo khoác, thực ra hắn thấy không cần thiết phải giữ cái đầu này nữa. Sau khi người đàn ông chết, sức mạnh tà dị trong hắn đã biến mất, giờ nó không khác nào một cái xác lạnh ngắt.

"Nhưng cảm giác bị nhìn chằm chằm rất đúng là rất khó chịu a. Chúng ta thậm chí còn không biết tại sao đối phương lại theo dõi mình." Palmer ở bên cạnh nói. Hắn cũng thấy hơi khó chịu vì trải nghiệm lần này.

Đó là mặt trái của việc sống bên ngoài Phòng Khai Hoang - phải luôn đề phòng nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

"Chúng dường như đang làm thế để làm hài lòng ai đó, và kẻ đó đang theo dõi ta", Bologo nhớ lại bộ phim tối qua. "Nghe có vẻ kỳ quái, nhưng chúng giống như đang... quay lén ta vậy."

Bologo thấy mình đã nắm được manh mối, hắn cẩn thận nhớ lại lúc đang đứng trên nóc tòa nhà, theo dõi cuộc chiến điên cuồng giữa hai người.

Nếu mục đích của chúng là quan sát mình thì tại sao lại giết nhau. Và khi có kẻ ra tay, Bologo thậm chí còn không hề phát hiện chút tức giận nào, mà thay vào đó mang là vẻ vui mừng, như thể hắn vừa nhận được sự giải thoát nào đó.

Đã nhìn thấy...

Luồng suy nghĩ chợt lóe lên, Bologo ngập ngừng nói, "Ta nghi ngờ rằng mọi thứ chúng làm là để cho ai đó xem, như kiểu các diễn viên đang cố gắng hết sức biểu diễn trên sân khấu để làm hài lòng những khán giả."

"Nghe rất dị," Sore nói.

Palmer đồng ý, "Ta cũng thấy nó cũng kỳ lạ, như kiểu đây là một chương trình phát sóng trực tiếp trên TV. Nghĩ kiểu gì cũng thấy dị dị."

"Quay phim? Nó làm ta nhớ đến chuyện hàng trăm năm trước."

Sore nheo mắt và trầm ngâm. May thay, hắn là một kẻ bất tử, chứ nếu là một người bình thường thì đã trở thành một tên đần từ lâu do cồn.

Palmer sửa lại, "Quay phim? Hàng trăm năm trước? Khái niệm phim chỉ mới xuất hiện trong mấy thập kỷ gần đây."

Đôi khi thật khó để tưởng tượng rằng những khái niệm ăn sâu vào cuộc sống này chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua so với lịch sử vĩ mô của toàn nhân loại.

"Không, ý ta chỉ là một khái niệm tương tự," Sore nói, "Phim, thơ, bản thân chúng là vật để truyền tải lại một câu chuyện."

"Tiếp tục."

Bologo giơ tay ra hiệu cho Palmer im lặng. Ngay cả sau khi được thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả, thói quen láu táu của Palmer vẫn không hề thay đổi.

"Ta đã gặp một đám người mất trí như vậy nhiều năm về trước."

Sore nói về quá khứ. Là một kẻ bất tử, hắn đã sống một cuộc đời dài có quá nhiều câu chuyện để kể.

"Nói thế nào nhỉ? Ta nghĩ chúng hẳn đã gặp những vấn đề cực kỳ nghiêm trọng trên phương diện tinh thần. Mọi hành vi đều không có logic, nhưng nếu phải nói logic gì đó thì dường như là đang... tìm thú vui?"

Khi nhắc đến điều này, đến chính Sore cũng sững sờ trong giây lát, hắn tự nhủ: “Nghe có vẻ giống bọn ta”.

Bologo nhướng trán lên. Hóa ra là đám kẻ bất tử này cũng biết mình là ai à?

Bologo vẫn còn nhớ một vụ chạy quá tốc độ cực kỳ tồi tệ diễn ra trên đường phố Opus cách đây không lâu. Mấy tên khốn nạn đua xe lúc nửa đêm, hoàn toàn phớt lờ luật giao thông.

Thực ra bọn họ không gây ra tai nạn gì, bởi dù sao trên xe cũng có một tay đua chuyên nghiệp, nhưng tiếng động cơ đã khiến tòa thị chính nổ tung bởi cuộc gọi khiếu nại.

"Tất cả đều do Sore dụ dỗ, không liên quan gì đến ta. Ta chỉ là người lái xe."

Khi Jeffrey dừng xe ở ngã tư, Palmer ngồi trên ghế lái đang lảm nhảm những điều vô nghĩa, còn Sore ngồi ở ghế lái phụ thì hào hứng đưa cho Jeffrey một chai rượu, nói rằng Palmer là một tay lái cừ khôi.

Bologo nghĩ khi nào có cơ hội thì nhất định phải để Sore ngồi xe mà mình lái.

“Những kẻ đó giống như một lũ cướp đang phát điên, càn quét khắp các làng mạc và lâu đài, đốt ruộng, đánh sập tường, tổ chức bữa tiệc tối điên cuồng trước ngọn lửa đang bùng cháy.

Đôi khi chúng sẽ đối xử với dân làng cực kỳ tàn nhẫn và thực hiện đủ loại màn trình diễn quái đản và điên rồ. "

Nhắc đến chuyện này, Sore tối sầm mặt. Ngay cả một lãnh hiểu sâu biết rộng của tộc Bóng Đêm như hắn mà vẫn không chịu nổi khi đụng phải đám thần kinh này.

“Ta đã theo dõi chúng một thời gian,” Sore tự giải thích, “Lúc đó ta khá buồn chán nên muốn xem đám người này sẽ làm gì.

Đôi khi chúng sẽ bắt một đám người khác và đưa cho họ kịch bản, bắt họ đóng một bộ phim hay thứ gì đó tương tự, đôi khi khi lại tấn công một vài lâu đài, sau đó sẽ hét lên một số câu thoại kỳ lạ và tự mình thực hiện một số động tác hoàn toàn phi logic.

Tựa như... Tựa như..."

"Như thể coi cuộc chiến đó như một buổi biểu diễn thời gian thực?"

"Đúng, chính là nó!"

Sore vỗ tay dữ dội rồi giơ ngón tay cái lên với Bologo.

Palmer nói, "Nghe có vẻ rất điên rồ..."

"Điều kỳ lạ nhất là chúng không thèm vàng bạc mà thay vào đó lại đi cướp thư viện, đôi khi còn bắt một số người ngâm thơ rong trên đường đi, buộc họ phải đọc lại những bài thơ của họ, rồi sau đó chúng sẽ ghi lại.

Không thể hiểu nổi là chúng đốt, giết và cướp bóc, nhưng không bao giờ làm hại nhà thơ.

Trong lúc đang cướp bóc, đôi khi chỉ cần dân làng kể một câu chuyện cười là chúng sẽ thương hại mà bỏ qua."

"Câu chuyện cười?"

Bologo bị sốc bởi sự khác biệt trong câu chuyện này.

"Đúng, là chuyện cười, nếu nó đủ hài hước thì chúng thậm chí còn sẵn sàng trả tiền cho nó."

Sore thở dài, trông như đang hoài cổ. Dù có là một lãnh chúa hiểu biết sâu rộng đến đâu thì đó vẫn là trải nghiệm hiếm có trong cuộc đời của hắn.

"Chờ một chút! Sore, làm sao ngươi biết rõ như vậy!"

Palmer nhận ra điều gì đó không ổn. Sore kể quá kỹ, cứ như thể hắn là một thành viên của đám người chuyên đi cướp bóc đó.

"À? À, lúc đó ta đang khá buồn chán nên đã giấu thân phận để đi diễn xiếc, rồi gặp phải đám người điên rồ đó. Chúng cho rằng màn biểu diễn xiếc khá thú vị nên đã đưa bọn ta đi cùng. Những gì ta vừa kể cho các ngươi nghe là những gì ta đã thấy và nghe trên đường đi. "

Sore nhớ lại: “Nhắc mới nhớ, màn biểu diễn của ta rất được yêu thích trong rạp xiếc vào thời điểm đó”.

Bologo hỏi, "Ngươi biểu diễn cái gì?"

"Dùng đầu đỡ đạn súng kíp."

Bologo và Palmer sững sờ, còn Sore thì vừa nói vừa cười, "Bởi ta có thể hồi sinh bất cứ lúc nào nên màn trình diễn vô cùng hoàn hảo, chúng thậm chí còn gọi ta là kẻ bất tử... mặc dù ta vốn là vậy, hahaha."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nguyenduy1k
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
Bá Vương Sở Nguyệt Đao
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
Phuc9177
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
Phuc9177
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
Nhã Nguyễn Kts
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
julyfunny7
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
lolqwer12
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
julyfunny7
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
lolqwer12
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
RyuYamada
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
julyfunny7
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
RyuYamada
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
Phương Nam
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
Trọng Hiếu
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
Phương Nam
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
Trọng Hiếu
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
Trọng Hiếu
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
connghien
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
Đặng Trần Đức
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
Phuc9177
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK