Mục lục
[Dịch] Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta đến từ nơi nào...” Tô Minh vung tay áo, lập tức trước người dấy lên hàng loạt tiếng nổ, biển lửa thiêu đốt, từ xa nhìn hơn phân nửa trời đất trở thành thế giới lửa.

“Tại sao ta xuất hiện là đứa trẻ sinh đã chết....” Mắt Tô Minh đỏ rực, tay trái ấn pháp quyết chỉ một cái, không khí trước mặt hắn bỗng tan vỡ, từng khe hở nhanh chóng lan tràn, đi qua đâu hễ người tiên tộc đụng tới thì vị trí va chạm rách rời khỏi thân thể.

“Ta có tộc nhân không...” Tô Minh nhảy lên, vặn vẹo, nổi gân xanh, đau đớn trong người khiến hắn càng điên cuồng. Đau đớn càng dữ dội thì hắn càng phải bùng phát, dùng cách này đối kháng đau đớn.

Đau nhức có thể khiến người tan vỡ, đây là thường thức.

Nhưng đau cũng sẽ khiến người điên cuồng, đây là đảo điên!

“Ta...có cha mẹ hay không!” Tô Minh gầm lên, người tạt ngang đụng vào một lão già tiên tộc. Lão già tiên tộc tu vi bước thứ hai yếu như tờ giấy mỏng bị Tô Minh điên cuồng đập vào trán, đầu lão nổ tung dính đặc bắn ra, thân hình rơi xuống đất, nguyên thần bị hủy diệt.

“Ta...có nhà không!!!” Đôi tay Tô Minh chộp lấy một tu sĩ tiên tộc trước mặt, đau đớn khiến hắn phát cuồng dùng sức xé, đem thân thể tiên tộc này xé thành hai nửa.

“Ta cuối cùng tại sao tồn tại???” Chỗ Tô Minh đi qua máu thành huyết vũ.

Giết chóc nhiều khiến người Man tộc kinh sợ và phát ra tiếng gào hưng phấn. Trong trời đất cùng điên cuồng chém giết với tiên tộc.

“ Ngươi khiến ta đau đớn thì ta lấy giết chóc gấp mấy lần phản kích!” Tô Minh nâng lên tay phải, Táng Tà thương biến ảo, một thương vung ra, theo tiếng nổ có tiếng hét thê lương vang vọng.

Chính lúc này, trên bầu trời bốn truyền tống trận tỏa ra ánh sáng chói lòa, có vài ngàn kẻ giáng trần đến, nhanh chóng lộ ra thân hình. Bốn luồng sáng chói mắt từ trong bốn trận pháp bùng phát, bốn luồng sáng chói lòa có hai lao xuống mặt đất, đánh vào bình chướng vô hình Tô Minh bày ra. Bình chướng lập tức vỡ vụn khiến tiên tộc dưới đất có thể bay lên.

Hai luồng sáng chói mắt khác lao hướng Tô Minh, lập tức tới gần. Tô Minh mạnh ngoái đầu, tay phải nâng lên cánh không ấn hướng luồng sáng thứ nhất. Một tiếng nổ điếc tai, luồng sáng vặn vẹo, tan vỡ. Nhưng cùng lúc đó, luồng sáng thứ hai xuyên thấu đánh vào người Tô Minh.

Tô Minh lảo đảo lùi hơn mười mét, khóe miệng tràn máu nhưng đôi mắt đỏ rực ngày càng mãnh liệt. Ngay sau đó, mấy ngàn tiên tộc giáng trần đều xông đến Tô Minh.

Tương tự, theo bình chướng dưới đất vỡ ra, tiên tộc chém giết cùng Man tộc cũng bay lên, khiến chiến trường mở rộng phạm vi.

Tô Minh đang giết chóc, toàn Man tộc đều giết chóc phát ra tiếng gào trỗi dậy. Đại chiến kéo đến bây giờ đã thành tình hình không chết không ngừng. Hoặc là toàn bộ huyết mạch Man tộc diệt tuyệt, hoặc là người tiên tộc từ bỏ giáng trần, từ nay ẩn núp ở đất Man tộc chờ đợi tử vong.

Nắm đấm của Tô Minh đánh vỡ hư vô, phát ra sóng gợn chấn động tiên tộc bốn phía. Tay trái hắn nâng lên chộp qua, lập tức ba tiên tộc hướng tay trái phát ra tiếng hét tuyệt vọng, thân hình tan vỡ.

Thật nhiều máu từ mỗi hướng chiến trường cuốn lao tới Đại Ngu hoàng thành giữa không trung, khiến băng giá hoàng thành nhanh chóng hòa tan, thậm chí có vài chỗ đã lộ ra.

Một chưởng chộp lấy, Tô Minh mạnh xoay người, ngón trỏ tay phải nâng lên chỉ vào kình phong lao nhanh hướng mình. Trước khi một chỉ rơi xuống, Tô Minh trông thấy mặt mũi kẻ bất chấp tất cả đánh lén mình.

Đó là...Kinh Nam!

Tông chủ Tàng Long Tông tại Man tộc, Man Công Phong Quyến bộ lạc trong ký ức của Tô Minh, Kinh Nam!

“Từ nay về sau ngươi xóa đi trong ký ức của ta!” Đôi mắt Tô Minh tràn ngập tơ máu, thanh âm như gió lạnh thấm tạn xương.

Khoảnh khắc rơi vào tai Kinh Nam thì ngón trỏ tay phải Tô Minh chỉ vào trán lão.

Bùm một tiếng, toàn thân Kinh Nam tan vỡ, đã chết.

“Tô Minh!!!” Một tiếng gầm giận dữ truyền ra từ đám người, đó là Trần Xung, cũng là Thần Xung!

Thiên tài Phong Quyến bộ lạc trong ký ức Tô Minh giờ chính mắt thấy hắn giết Kinh Nam, vẻ mặt bi thương lao hướng hắn. Khi tới gần tay phải gã hư không chộp, bỗng hiện ra một bảo bình.

“ Nếu ngươi ra tay với ta thì từ nay cũng biến mất trong ký ức của ta.” Tô Minh lạnh nhạt nói.

Trần Xung chợt tới gần, tay nâng lên bảo bình, từ miệng bình bay ra luồng gió rét. Gió mang theo nức nở và rít gào cuốn bốn phía, không chút do dự xông hướng Tô Minh.

Tô Minh mắt chợt lóe, im lặng nâng lên tay phải, một chưởng ấn vào gió lạnh ập đến, xuyên thấu ấn vào bảo bình. Cái bình run lên thành bốn, năm mảnh dạt ra, nhưng tốc độ nó cuốn không bằng tay phải của Tô Minh. Tay phải xuyên thấu qua bảo bình bóp cổ Trần Xung. Khoảng cách tu vi quá lớn làm Tô Minh giết Trần Xung dễ như trở bàn tay.

“ Ngươi cố ý đi tìm chết?” Tô Minh bóp cổ Trần Xung, nhìn thiên tài Phong Quyến bộ lạc trong ký ức, năm ấy như sao vây quanh trăng sáng, hắn chỉ có thể ở một bên nhìn.

“Tìm chết thì sao? Ngươi đã giết nhiều tiên tộc như vậy, không để ý giết thêm ta. Tô Minh, ngươi đã không phải là ngươi ở Ô Sơn, ngươi... “

Tay phải Tô Minh siết chặt, rắc một tiếng, Trần Xung chưa nói xong đã tắt thở. Tu vi khổng lồ của Tô Minh trực tiếp phá hủy nguyên thần của gã.

“ Đừng nhắc Ô Sơn trước mặt ta, ngươi không xứng!” Tô Minh thả lỏng tay, ánh mắt nhìn bốn phía. Trong người tiên tộc hắn thấy những khuôn mặt trong ký ức giờ lạnh lùng nhìn mình. Những ánh mắt có chút lạnh lùng xen lẫn phức tạp, đó là Ô Lạp, Trần Hân, Bắc Lăng, Nam Tùng...

“ Ngươi giết Trần Xung, giết Kinh Nam rồi thì giết luôn chúng ta đi!” Nói xong câu này là Lặc Tố, bà nội của Bạch Linh trong ký ức Tô Minh.

Bà lão nhoáng người lên lao ra khỏi đám tiên tộc chém giết, mang theo hung tợn, phức tạp và thù hận lao hướng Tô Minh.

Tô Minh im lặng, khoảnh khắc Lặc Tố đến gần thì nâng lên tay phải, một chỉ điểm ra. Không đợi Lặc Tố tới gần thì người run lên, đầu nổ tung, đã chết.

Tất cả người trong ký ức của Tô Minh khi Lặc Tố chết thì trong chiến trường lan tràn chết chóc im lặng.

Tô Minh ngẩng đầu, liếc mắt quét mặt đất, bỗng nhíu mày, hừ lạnh, lùi ra sau một bước. Một bước đạp xuống, thân thể va vào bóng dáng bỗng xuất hiện ở không khí sau lưng hắn. Có tiếng hét thảm quanh quẩn, cái bóng sau lưng Tô Minh hiện ra bộ dạng Thiên Lam lão tổ. Thân hình lão thành bốn, năm mảnh, hiển nhiên bị Tô Minh đụng phải làm sức sống trong người toàn toàn tan vỡ.

“Thiên Lam lão tổ.” Tô Minh nâng lên tay phải chộp hướng Thiên Lam lão tổ đèn đã cạn dầu đang nhanh chóng thụt lùi.

Ông lão thân vể vặn vẹo máu bắn ra vọt hướng tay trái Tô Minh, bị hắn chộp ở ngực.

“Tô Minh!!! “

Chính lúc này, có hai cầu vồng từ chiến trường chém giết vọt ra, đó là Thiên Lam Mộng và Thiên Lam U. Hai người tới gần, kêu tên Tô Minh là Thiên Lam Mộng. Thiên Lam U thì mặt chết lặng như thiêu thân lao đầu vào lửa vọt hướng Tô Minh.

Tô Minh liếc Thiên Lam Mộng, tay phải khựng lại rồi bóp chặt ngực Thiên Lam lão tổ, bao gồm trái tim và nguyên thần nổ nát hết.

Thiên Lam Mộng mặt tái nhợt lảo đảo lùi mấy bước. Thiên Lam U tới gần Tô Minh, nâng lên tay phải ấn pháp quyết chỉ hướng hắn.

Tô Minh vẻ mặt lạnh lùng, khoảnh khắc Thiên Lam U tới gần thì hắn bỗng nâng tay phải chộp tay ngọc của cô nâng lên. Rắc một tiếng, tay phải Thiên Lam U vặn vẹo, bao gồm cánh tay bị Tô Minh xoay ngược, vỡ vụn.

Mồ hôi lạnh thấm ướt trán Thiên Lam U nhưng cô cắn chặt răng.

“ Năm đó Thiên Lam lão tổ bị thương ta, ta phải giết hắn, còn hai người...” Tô Minh liếc Thiên Lam Mộng, thả lỏng bàn tay chộp Thiên Lam U, vung một cái, cô gái lùi hơn mười mét, mặt trắng nhợt lùi lại bên cạnh Thiên Lam Mộng.

“Tự giải quyết cho tốt! “

“ Còn có các ngươi...” Ánh mắt Tô Minh quét qua những khuôn mặt trong ký ức.

“ Hôm nay ta để các ngươi rời đi, từ nay hai con đường khác nhau!” Tô Minh nhoáng người tiến tới trước, xuất hiện trên không trung Tà Trần Tông.

Tư không run rẩy, hắn vươn một chỉ điểm trán gã.

“ Những người này không bao gồm ngươi.” Tô Minh lại lần nữa bước ra một bước, lần này hắn xuất hiện ở trước mặt Tất Tố.

Cô gái biến sắc mặt nhanh chóng thụt lùi. Tô Minh vẻ mặt lạnh lùng một chỉ cách không điểm, lập tức Tất Tố hét thảm, người thành bốn năm mảnh.

“ Cũng không bao gồm ngươi.” Tô Minh xoay người nhìn hướng anh trai Tất Tố, là Tất Túc thuộc Tà Tiên Tông.

Người đàn ông mặt trắng bệch nhưng hung tợn chọn tự bạo. Gã muốn dùng lực lượng tử bạo dù chết cũng phải tổn thương Tô Minh.

Nhưng gã chưa tự bạo xong thì Tô Minh lướt qua cạnh gã, mang theo cái đầu.

“ Còn có ngươi.” Tô Minh xuất hiện trước mặt Tất Đồ, người năm đó là Man Công Hắc Sơn bộ lạc, nay là tông chủ phân tông Tà Thị Tông ở Man tộc. Lão ở trước mặt Tô Minh không có một chút sức phản kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
03 Tháng tư, 2023 20:24
Có nhiều đoạn Sai chính tả quá..khá khó chịu
loccr123
07 Tháng chín, 2022 12:44
ccc
Hoàng Minh
14 Tháng mười hai, 2021 11:55
con phò bạch tố ngu nhỉ :))
Hieu Le
20 Tháng mười một, 2021 15:21
đọc tới chương 5 cười ỉa-_- cặp mắt thôi nhìn ra nhiều thứ v
qiye1997
17 Tháng tám, 2021 15:41
Tiền thần = tham lang
lequangtam10a2
25 Tháng năm, 2021 20:28
Truyện này với Chấp ma như nào nhỉ
vuongdaitru
30 Tháng tư, 2021 23:36
đạo nhai, đạo nhai, chả hiểu sao đọc 1 hồi trại âm thành đạo nhái luôn
vuongdaitru
30 Tháng tư, 2021 23:35
sau khi Tô Minh học được cách đan búp bê cỏ, tiến vào trong 1 tà phái thì gặp
Hoàng Thái
01 Tháng tư, 2021 00:41
Tóm lại là nó toi luôn à
dquy15
08 Tháng hai, 2021 16:44
Chap 1265 - Tiền Thần là ai vậy mn?
Thịnh
08 Tháng mười hai, 2020 10:28
go 8it h người h ưu n bự 7 by mà ưu u k lộ
batanhbinhdan
30 Tháng tám, 2020 19:07
má câu chương ***, có nụ hôm ma nó nói 2trương
Phương Thảo
06 Tháng bảy, 2020 16:56
đọc hơn 500t rồi mà nu9 phế vật tu luyện suốt ngày mà kẻ địch quá mạnh luôn phải chiến đấu hết mk rồi bị địch đánh cho chạy chối chết, đọc ức chế :)))) mị đi đây hố này mị không nhảy được
youjun
15 Tháng năm, 2020 01:56
kết hơi buồn nhưng sang ngã dục phong thiên ,đoạn mạnh hạo nó thấy ký ức ở ngón của la thiên thì tô minh cũng tu luyện trong thế giới của mình huyễn hóa ra,và về sau cũng mang bi thương đi vào vị ương đạo vực
youjun
15 Tháng năm, 2020 01:54
đây chỉ là kết của cầu ma thôi. sang ngã dục phong thiên tô minh vẫn sông nhé
why03you
03 Tháng năm, 2020 20:20
Chương mới nhất 11618, đi ngang qua :v
Van Anh Nguyen
30 Tháng tư, 2020 23:36
má :)))) truyện từ đợt vài năm trước đến nay vẫn ra luoonnnn. Quá khủng
Sơn Ca
20 Tháng mười một, 2019 17:29
sơ lược cầu ma https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-cau-ma
Sơn Ca
19 Tháng mười, 2019 21:52
thiếu thì mọi người bổ sung nào.... Trích Dẫn Kinh Điển trong Cầu Ma https://vidian.me/chi-tiet/trich-dan-kinh-dien-trong-cau-ma
Hieu Le
09 Tháng tám, 2019 12:35
hay
Triệu Tú
18 Tháng sáu, 2019 16:06
Mk chưa đọc hết..Bạn nói thắc mắc quá..Bạch linh với lôi thần cn làm s hả bạn
TienOho
29 Tháng ba, 2019 09:43
phải xưng già :v
nguyenbon52
21 Tháng ba, 2019 23:41
b
nguyenbon52
21 Tháng ba, 2019 23:40
truyện của nhĩ căn là rất có triết lý nên nhiều người đọc ko hiểu nó nói gì cảm giác như mớ hỗn độn nhưng thực tế nó là nhân sinh của một người hãy muôn loài vậy. nên đáng suy ngẫm
chenkute113
14 Tháng mười, 2018 19:14
Dù biết là đạo của Tô Minh là hi sinh bản thân giữ gìn quá khứ nhưng thấy nó hồi sinh cho mấy đứa bạn đểu thì ngứa gan vl. Ô Sơn trừ A công ra thì còn lại đáng vứt vào súc sinh đạo hết, nhất là Bạch Linh với Lôi Thần.
BÌNH LUẬN FACEBOOK