Gấp gáp, Lý Anh Kiệt chờ không được, cậu lại lần nữa hướng các đội viên hạ mệnh lệnh mới: “Kiểm tra trang bị!”
Này một tiếng, ánh mắt Lý Anh Kiệt nguyên bản không kiên nhẫn tức khắc biến mất, sắc mặt trở nên cực kỳ lạnh lùng, cậu nghiêm túc kiểm tra trang bị Cơ Giáp, đặc biệt là quang thuẫn Thường Tân Nguyên chuẩn bị cho bọn họ ngay từ đầu. Thực lực kém cỏi nhất, bọn họ sớm đã có giác ngộ thời điểm mấu chốt nhất lợi dụng tấm chắn siêu cường này dùng hình thức tự bạo đem đối thủ loại bớt.
Tất cả mọi người bình tĩnh mà kiểm tra trang bị, công năng Cơ Giáp tự bạo kỳ thật đã bị dỡ bỏ, nhưng quang não có thể bắt chước năng lượng tự bạo, cho nên vẫn có thể đạt tới hiệu quả công kích.
“Số 1 kiểm tra xong!”
“Số 2 kiểm tra xong!”
…… Thực mau sở hữu đội viên đều kiểm tra xong, Lý Anh Kiệt quyết đoán mệnh lệnh nói: “Lên không!”
Động cơ tức khắc nổ vang, mười máy bay vận tải có hình dạng khác nhau cùng với bốn năm Cơ Giáp cao cấp chậm rãi lên không, Lý Anh Kiệt duy nhất cảm thấy may mắn chính là, tốc độ của máy bay vận tải cũng không chậm hơn cao cấp Cơ Giáp bao nhiêu, cái này làm cho bọn họ càng nắm chắc thành công tới gần đối thủ.
Hàn Kế Quân nhìn Lý Anh Kiệt không quan tâm mà chuẩn bị chiến đấu, cậu bất đắc dĩ mà thao tác Cơ Giáp đi lên theo, nếu các đồng bạn tưởng chiến, Hàn Kế Quân cậu cũng sẽ không lùi bước.
“Đoàn trưởng, có cơ giáp xuất hiện.” Phụ trách đội quân tiền tiêu điều tra đầu tiên phát hiện Lý Anh Kiệt.
Tưởng Thiếu Vũ trong lòng cả kinh, hắn nhìn radar lập loè 15 điểm đỏ, lập tức đem hình ảnh kéo gần, nhìn đến các kiểu Cơ Giáp hình tượng khác nhau, nhịn không được kinh ngạc nói: “Dựa vào, đó là cái gì?”
“Đội trưởng, đó là máy bay vận tải giáp.” Có đội viên nhận ra.
“Xem ra Đại bản doanh Trường Đệ Nhất Nam Sinh đích xác không có Cơ Giáp, thế nhưng đem máy bay vận tải giáp đều phái lên.” Một chiến đội liên minh nhìn thấy vậy kinh hỉ vạn phần.
Tưởng Thiếu Vũ thấy thế, trong mắt hung ác thoáng hiện: “Trước tiêu diệt mấy cơ giáp rách nát đó!” Hắn là người đầu tiên hướng đám người Lý Anh Kiệt đánh tới.
Mắt thấy khoảng cách hai phương càng ngày càng gần, sắp binh nhung tương kiến, một chùm tia sáng cắt qua bầu trời đêm từ trên trời giáng xuống, bắn thẳng đến Tưởng Thiếu Vũ.
Tưởng Thiếu Vũ nháy mắt cảm giác được một cổ cường đại nguy cơ, hắn phản ứng trước tiên thao tác Cơ Giáp né tránh, chùm tia sáng cọ qua Cơ Giáp Tưởng Thiếu Vũ, nhưng cho dù chỉ là cọ qua, năng lượng quang thuẫn Cơ Giáp Tưởng Thiếu Vũ trực tiếp tiêu hao một phần ba.
Tưởng Thiếu Vũ kinh ngạc quay đầu lại, một Cơ Giáp xuất hiện ở phía sau hắn, ngoại hình màu sắc Cơ Giáp hắn thục không thể nhìn ra, nhưng là cùng đẳng cấp Vương bài Cơ Giáp, chẳng lẽ là Kiều Đình chạy đến?
Tưởng Thiếu Vũ phán đoán đầu tiên chính là cái này, nhưng lập tức phủ quyết, bởi vì hắn thấy rõ ràng, Vương bài Cơ Giáp này không phải Kiều Đình quen dùng Cơ Giáp viễn trình mà là một Cơ Giáp tổng hợp ……
Tưởng Thiếu Vũ ánh mắt đột nhiên đỏ đậm lên, hắn biết Cơ Giáp này là ai, trong vòng bán kết Cơ Giáp đơn thể đánh bại hắn tiến vào trận chung kết, Lâm Tiêu.
“Lâm Tiêu, vì cái gì cậu lại ở chỗ này.” Tưởng Thiếu Vũ nghiến răng nghiến lợi địa đạo, Lâm Tiêu này vì cái gì vẫn luôn phá hư tính toán của hắn? Cơ Giáp đơn thể thi đấu như thế, hiện tại tiến công Đại bản doanh Trường Đệ Nhất Nam Sinh cũng là như thế.
“Chẳng lẽ cậu không biết, Trường Tổng Hợp Đệ Nhất đã cùng Trường Đệ Nhất Nam Sinh liên minh, nếu ai tấn công đại bản doanh của liên minh chúng ta thì tôi đương nhiên lại đây hỗ trợ thủ doanh.” Lâm Tiêu nhàn nhạt mà trả lời.
Dứt lời Lâm Tiêu quay đầu nhìn về phía Hàn Kế Quân, ngữ mang xin lỗi nói: “Thực xin lỗi, tôi đã tới chậm, cho các cậu đợi lâu.”
“Không muộn, vừa lúc đuổi kịp.” Hàn Kế Quân trấn định mà trả lời, tựa hồ một màn đầy đầu mồ hôi lạnh nôn nóng chờ đợi vừa rồi chỉ là ảo giác.
“Đây là vì mọi người an bài tốt.” Lâm Tiêu ngữ tán thưởng địa đạo, tuy rằng anh nhận được tin tức một đường chạy như điên, nhưng nếu không có đám người Hàn Kế Quân thiết kế an bài kéo dài thời gian, chỉ sợ chờ anh đuổi tới, cũng đã chậm.
Lúc này, Lâm Tiêu không khỏi mà âm thầm bội phục Lăng Lan, đến cùng có bao nhiêu tín nhiệm cùng dũng khí mới có thể đem an nguy đại bản doanh toàn diện phó thác cấp dưới không có lực chiến vậy chứ? Cố tình những người này biểu hiện xuất chúng như vậy, liền anh đều nhịn không được hâm mộ Lăng Lan có thủ hạ người tài ba chồng chất.
Lâm Tiêu cùng Hàn Kế Quân không coi ai ra gì giao lưu hoàn toàn chọc giận Tưởng Thiếu Vũ, liền nghe được Tưởng Thiếu Vũ gầm lên một tiếng: “Hỗn đản!” Giây tiếp theo, hắn liền vung khởi cự kiếm, hướng Lâm Tiêu chém tới.
Lâm Tiêu thấy thế, khóe miệng lộ ra một tia ý cười, anh sở dĩ làm lơ Tưởng Thiếu Vũ chính là vì chọc giận đối phương, nói thật, Tưởng Thiếu Vũ cận chiến năng lực thật sự rất mạnh, tuy rằng Lâm Tiêu đối năng lực cận chiến của mình cũng rất có tin tưởng, nhưng cận chiến Cơ Giáp trong trận chiến cận chiến liền có ưu thế hơn cơ giáp tổng hợp, nếu lại cho Tưởng Thiếu Vũ bình tĩnh, Lâm Tiêu cũng không dám khẳng định có thể bắt lấy đối phương hay không.
Lâm Tiêu là người giỏi về mưu tâm người, cho nên ngay từ đầu, anh liền thiết kế, tự nhiên biểu hiện làm Tưởng Thiếu Vũ không hề sở giác mà trúng kế.
Lâm Tiêu nhanh chóng dỡ cự kiếm, cùng Tưởng Thiếu Vũ kích đấu, hai người đều là Vương bài sư sĩ, năng lực cận chiến đều cực cao, trong lúc nhất thời đấu khó phân thắng bại……
Mười cơ giáp đi theo Tưởng Thiếu Vũ nhìn Lâm Tiêu một mình mà đến, tâm thần vừa động, bọn họ tưởng giúp Tưởng Thiếu Vũ, đang muốn âm thầm lặng lẽ xạ kích đánh lén quấy nhiễu thì radar lại xuất hiện một tảng lớn Cơ Giáp, nguyên lai Lâm Tiêu không chỉ chính mình tới, đồng thời cũng mang đến không ít quân, có Trường Tổng Hợp Đệ Nhất, cũng có mấy chiến đội của các trường khác.
Cái này làm cho bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ, ước chừng mấy chục giây sau, những Cơ Giáp đó đã chạy tới nơi, cái này làm cho mười Cơ Giáp càng thêm không dám nhúc nhích.
Tình thế đối Trường Đệ Nhất Nam Sinh rất tốt, người phòng Quan sát đều cho rằng Trường Đệ Nhị Nam Sinh sắp sửa hoàn toàn thất bại thì Lăng Tiêu vẫn luôn bảo trì tươi cười, sắc mặt lại bắt đầu ngưng trọng lên, không chỉ có ông như thế, Hà Húc Dương cũng nhíu mày.
“Đại tướng, tôi biết nơi này khẳng định có vấn đề, nhưng tôi như thế nào cũng tưởng không rõ, Trường Đệ Nhị Nam Sinh rốt cuộc dựa vào cái gì có thể cược.” Hà Húc Dương hoả nhãn kim tinh nên thấy rõ ràng Tưởng Thiếu Vũ lửa giận tận trời ngụy trang, nếu không nhất chiêu nhất thức sao có thể sạch sẽ lưu loát như vậy.
“Liên minh không chỉ có chỉ tại bên người.” Lăng Tiêu nhẹ nhàng mà nhắc nhở nói.
Hà Húc Dương bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai sát khí ở chỗ này.
“A, G2 khu như thế nào xuất động chiến đội Cơ Giáp, bọn họ chuẩn bị làm gì.” Mọi người lực chú ý tập trung ở Trường Đệ Nhất Nam Sinh, một khu vực làm người bỏ qua lại ngoài dự đoán lặng lẽ bay ra bảy hi chiến đội.
“Phương hướng ——G10+, cuối cùng xác định, G17!” Thực mau theo bọn họ đi trước, phòng Quan sát rốt cuộc phân tích ra mục đích cuối cùng của bọn họ.
“Bọn họ là quân liên minh Trường Đệ Nhất Nam Sinh sao?” Có người khó hiểu hỏi.
“Chờ một chút, đưa bọn họ hình ảnh phóng đại.” Đột nhiên có người phát hiện điểm đáng ngờ, lập tức cho nhân viên công tác phóng đại hình ảnh bảy chiến đội kia.
Những chiến đội đó rốt cuộc hiện lên màn hình lớn, đương phóng đại đến ngực bọn họ, đại gia rốt cuộc biết vấn đề, bảy chiến đội này không phải một trường quân đội, là chiến đội liên minh.
“Khi nào G2 khu cũng có chiến đội liên minh?” Có người kinh ngạc hỏi.
Những trường quân đội ở khu G2 thật sự quá không chút tiếng tăm, tất cả mọi người xem nhẹ bọn họ, cho nên căn bản không ai biết có một liên minh ở dưới mí mắt bọn họ thành công kết minh.
“Không biết chiến đội liên minh này muốn làm gì, có quan hệ đến trường Đệ Nhất Nam Sinh hay không ……” Tất cả mọi người cảm thấy thế cục trước mắt đã trở nên khó bề phân biệt lên, bọn họ cũng xem không hiểu.
“Đại tướng, thoạt nhìn là thiện giả không tới, người tới không có ý tốt a.” Hà Húc Dương lén lút đối Lăng Tiêu nói.
Lăng Tiêu hơi hơi gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu ngay từ đầu liền đứng ở bên Trường Đệ Nhất Nam Sinh thì khi Tưởng Thiếu Vũ xâm lấn sẽ không thể không có một chút động tĩnh, hiện tại xem ra, quân liên minh này khả năng cùng Tưởng Thiếu Vũ có quan hệ.” Lăng Tiêu sờ sờ ngón tay, không thể tưởng được đại bản doanh con gái nhà mình thật đúng là trắc trở bộn phần, thật vất vả qua một cửa ải khó khăn, cửa ải khó khăn thứ hai lại tới nữa……
Mà lúc này, đã qua mười hai giờ, trời bắt đầu tỏa sáng, lại một ngày mới sắp tới.....
Hảo hảo nghỉ ngơi chỉnh đốn một phen, bảy người Lăng Lan rốt cuộc muốn hành động. Tất cả mọi người tiến vào Cơ Giáp, thao tác Cơ Giáp chậm rãi rời Đại bản doanh Trường quân đội Hạm Kiều, hướng Đại bản doanh Trường Đệ Nhị Nam Sinh bay đi.
Lăng Lan cũng không trốn trốn tránh tránh mà là quang minh chính đại m dẫn đầu một đường phi hành. Này một đường vẫn chưa nhìn thấy chiến đội tuần tra mà chỉ có linh tinh mấy chiến đội, cùng 12 giờ trước so sánh thật là cách biệt một trời.
Lăng Lan biết đây là vì cái gì, Tiểu Tứ đã sớm nói cho cô nguyên nhân, Tưởng Thiếu Vũ tụ tập vô số chiến đội liên minh, chia quân mấy đường tiến công Trường Đệ Nhất Nam Sinh, đồng thời tấn công Trường Đệ Tam Nam Sinh, bởi vì điểm này, Kiều Đình bị đinh ở Trường Đệ Tam Nam Sinh vô pháp hồi đại bản doanh.
Tuần tra chiến đội bởi vì toàn bộ Khu Q trở nên trống không làm cho bọn họ thực không nhiệt tình, nhìn thấy bọn Lăng Lan cũng không có hứng thú dò hỏi bọn họ muốn đi nơi nào, chuẩn bị làm gì. Rốt cuộc, dấu ấn trên ngực cơ giáp đã đại biểu thân phận nhóm người Lăng Lan, hơn nữa cách bọn họ không xa chính là Đại bản doanh Trường Đệ Nhị Nam Sinh, bọn họ cũng không nghĩ chọc Trường Đệ Nhị Nam Sinh sinh khí.
Phải nói, chiến đội tuần tra nơi này tự cảm thấy Đại bản doanh Trường Đệ Nhị Nam Sinh liền ở chỗ này, đương nhiên sẽ không xuất hiện vấn đề gì.
Cái này làm cho nhóm Lăng Lan cực kỳ thuận lợi, cách đại bản doanh mười km, Lăng Lan đột nhiên hạ đạt mệnh lệnh khiến thành viên tiểu đội kinh ngạc không thôi, đó chính là bỏ Cơ Giáp, chuẩn bị đi bộ lẻn vào Trường Đệ Nhị Nam Sinh.
Tuy rằng Lăng Lan có Tiểu Tứ là vũ khí vạn năng, có thể cho radar Cơ Giáp đối phương mất hiệu lực, nói cách khác, Lăng Lan thao tác Cơ Giáp đi vào chỉ cần không bị tận mắt nhìn thấy thất thì từ radar căn bản nhìn không tới một chút dấu vết. Nhưng Lăng Lan nghĩ tận lực dùng lực lượng của chính mình đi hoàn thành nhiệm vụ.
Không cần Tiểu Tứ, Cơ Giáp cũng không có trang bị quấy nhiễu, một khi tới gần đại bản doanh, tất nhiên sẽ bị Cơ giáp sư lưu thủ tại đại bản doanh phát hiện, lúc ấy muốn tiến vào đại bản doanh, cần cường công.
Nếu Lăng Lan chỉ có một người, cường công cũng liền cường công, vạn nhất ngăn cản không được, bằng năng lực của mình, cô cũng có thể bình yên thoát vây, nhưng mang theo đội viên không giống vậy, một khi lâm vào trùng vây, bọn họ liền khả năng trốn không thoát tới.
Lăng Lan là người phụ trách, nếu mang các đội viên đi theo đã anh dũng chiến đấu thì cô cũng không thể ngồi xem Đại Hỗn Chiến kết thúc.