• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Khiếu Thiên nghe được hệ thống chiến thần Lâm Phi thông báo nhiệm vụ hoàn thành xong thì mới có thể buông lòng.

Giờ phút này Vương Khiếu Thiên cảm giác toàn thân đều là vết thương, khí lực rõ ràng so với lúc bình thường còn thấp hơn không ít, cái này phỏng chừng chính là tác dụng phụ của kỹ năng bạo đậu rồi.

Vương Khiếu Thiên đếm đại khái trên người có tất cả hơn hai mươi vết thương lớn nhỏ, cũng đều là đang chảy máu, trong đó vết thương trước ngực hắn là lớn nhất, thậm chí miệng vết thương còn hóa đen, phỏng chừng nếu không xử lý nhanh thì sẽ nguy mất.

Tại tinh cầu vô danh che kín Trùng tộc này, cũng không có dược vật gì mà Vương Khiếu Thiên biết, nếu không nhanh chóng may miệng vết thương lại thì hắn cũng chỉ có thể chờ chết.

Vương Khiếu Thiên chạy nhanh về phía phiến đá đặt bình rượu đá lúc trước, sau đó hắn dùng thanh xương răng quái vật nguyên bản giả ra một ngụm nhỏ tửu thủy. Sau đó, Vương Khiếu Thiên liền cởi áo ra, tay kéo róc một ít vải trên áo, sau đó dùng rượu ngâm đám vải này, bắt đầu hướng mấy chỗ vết thương trên người mà nhẹ nhàng lau.

"A" Rượu chạm vào miệng vết thương gây ra cảm giác vô cùng đau đớn, làm cho hàm răng của Vương Khiếu Thiên cứ đánh vào nhau.

Sau khi Vương Khiếu Thiên đem vết thương trên người lau sơ, hắn lại giật xuống một ít vải vóc trên quần áo, bắt đầu băng bó đơn giản một chút, bất quá thủ pháp băng bó của Vương Khiếu Thiên thật sự là không thể khen tặng.

Có chút vết thương ở vị trí khó khăn, Vương Khiếu Thiên đành chạy đi tìm Phùng Hợp Bà Bà để nhờ bà bà giúp hắn băng bó.

Vương Khiếu Thiên bắt đầu hướng Phùng Hợp Bà Bà nhìn.

Sau khi xem xét, cảnh tượng trước mắt làm cho Vương Khiếu Thiên vô cùng hoảng sợ.

Phùng Hợp Bà Bà đang dùng năm cái xúc tua của mình mà không ngừng biến dài nuốt lấy một con Trùng vào người từ miệng vết thương.

Sau đó, Vương Khiếu Thiên liền phát hiện, trên mặt năm cái xúc tua của Phùng Hợp Bà Bà có bướu thịt hình gì đó đang di động từ thi thể Trùng tộc đến dưới cổ của Phùng Hợp Bà Bà.

Thi thể của Trùng tộc lúc này lấy mắt thường có thể nhìn thấy tốc độ trở nên khô kiệt, Phùng Hợp Bà Bà đang dùng xúc tua của mình để hút huyết nhục của Trùng tộc, mà cái thi thể Trùng tộc vừa bị xúc tua của Phùng Hợp Bà Bà hấp thành khô cạn bây giờ đã giống như một tiêu bản Trùng bằng sáp.

Sau khi hút xong huyết dịch của một con thợ săn khát máu, bộ dạng rơi rụng của Phùng Hợp Bà Bà đã biến mất dần, da mặt cũng dần trở nên căng bóng.

Cái đoạn xúc tua kia của Phùng Hợp Bà Bà cũng dài ra một ít.

"Trời ạ, Phùng Hợp Bà Bà này nói muốn đi ăn, nguyên lai là như vậy hút. Xem bộ dạng của bà bà khi ăn thì so với Trùng tộc còn nguy hiểm hơn." Vương Khiếu Thiên nghĩ nghĩ, hai mắt cứ nhìn chằm chằm vào sáu cái xúc tua mang theo đầy giác hút của Phùng Hợp Bà Bà này.

Phùng Hợp Bà Bà cũng không có ngừng lại, sáu cái xúc tua lại tiếp tục cắm vào một thi thể Trùng khác mà hút. Chỉ trong chốc lát, thi thể Trùng tộc này cũng bị hút khô, sau đó Phùng Hợp Bà Bà lại thay đổi một cái khác.

Cứ như vậy, Phùng Hợp Bà Bà liên tục hút lấy huyết dịch của ba cái thi thể Trùng tộc mới dừng lại.

Vương Khiếu Thiên lại nhìn bộ dạng Phùng Hợp Bà Bà, giờ phút này nếp nhăn trên mặt của Phùng Hợp Bà Bà cũng không còn , làn da cũng căng bóng hơn, xúc tua cũng trở nên thô to có lực, ngoại trừ vết sẹo trên mặt còn có thật nhiều khâu thì giống như không có gì cả.

"Trời ạ, bạch tuộc quái hút máu." Vương Khiếu Thiên nghĩ nghĩ, nhưng rồi cũng không có dám nói ra.

Phùng Hợp Bà Bà ăn xong, trong miệng còn có vẻ thèm thuồng, quay đầu nhìn về phía Vương Khiếu Thiên.

"Hỗn đản tiểu tử, trước chiến đấu thiếu chút nữa làm cho bà bà ta chết rồi, may mắn bà bà mạng lớn, có những thi thể Trùng tộc này giúp ta bồi bổ tế bào.

Nếu không nhìn thấy ngươi cũng có sức chiến đấu, giữ lại phỏng chừng có tác dụng, nếu không ta hiện tại cũng sẽ đem ngươi cũng hút khô.

Cho ngươi một cái thi thể Trùng tộc, ngươi cũng nên ăn một chút gì đi!" Phùng Hợp Bà Bà khàn giọng lạnh lùng nói với Vương Khiếu Thiên.

Phùng Hợp Bà Bà trực tiếp dùng hai cái xúc tua thô to đem thi thể của con thợ săn khát máu này đặt bên chân của Vương Khiếu Thiên.

"Ăn thi thể Trùng tộc? Không có gì khác để ăn à? Trong nó liệu có độc không?" Vương Khiếu Thiên rất không tình nguyện nhìn một chút thi thể của Trùng tộc, nếu là còn có lựa chọn, thật không nghĩ dám ăn. Vương Khiếu Thiên nhìn thi thể Trùng tộc dưới chân, bộ dạng dữ tợn của con thợ săn khát máu này cũng khiến hắn không dám mở miệng.

"Tinh cầu này toàn là Trùng tộc, chỉ còn một số ít sinh vật khác còn sống, do đó nếu không ăn thịt Trùng thì chỉ có chết đói.

Nói tất cả, đừng tự coi mình là nhân loại xem, suy nghĩ của ngươi có sai lầm rất lớn, coi như là nhân loại, cũng là dùng những sinh vật không phải nhân loại để làm thức ăn, mà Trùng tộc cũng là sinh vật không phải người, cho nên thức ăn cùng Trùng tộc cũng không có gì khác nhau.

Ta đã thử qua , huyết dịch của cái con thợ săn khát máu này có thể đối với ngươi có chút độc tố, nhưng óc của bọn nó thì không có độc, còn rất bổ." Phùng Hợp Bà Bà nói xong liền trực tiếp dùng xúc tua gõ đầu cái con Trùng tộc này, trong đó lộ ra tổ chức đại não giống như chao.

Vương Khiếu Thiên đã một ngày không có ăn cái gì, hiện tại cũng cảm thấy vô cùng đói bụng, nhìn đại não cái con Trùng tộc này, cái mũi khịt một cái

Nhưng là vì mạng sống, Vương Khiếu Thiên cũng bắt đầu lấy tay vốc lấy một ít tổ chức đại não của con Trùng mà đưa đến bên miệng.

"Không có gì vị gì, tựa như hồ dán." Vương Khiếu sau khi ăn tổ chức đại não thì cũng không có cảm giác gì, cho nên vì mạng sống, hắn cũng bắt đầu gặm lấy gặm để.

Đói bụng suốt một ngày cho nên Vương Khiếu Thiên rất nhanh liền đã ăn hết một cái đại não Trùng, Vương Khiếu Thiên cảm thấy bụng đã tám phần thấy no căng.

"Ký chủ đã ăn xong."Bắt đầu chương trình học huấn luyện kỹ thuật cách đấu của Chiến thần’", ký chủ có hay không hiện tại thực hiện, Có / Không?" Thanh âm hệ thống Chiến thần Lâm Phi lại vang lên trong đầu của Vương Khiếu Thiên.

"Thực hiện xem ." Vương Khiếu Thiên đối với trung niên đại thúc Lâm Phi trong đầu nói ra.

Đối với cái ban thưởng liều chết đổi lấy này, Vương Khiếu Thiên cũng có chút tò mò xem thử kỹ thuật chương trình học huấn luyện kỹ thuật đánh nhau thật sự là cái dạng gì.

"Leng keng, khởi động chương trình huấn luyện kỹ thuật cách đấu của Chiến thần, tiến hành quét thân thể ký chủ:

Thu được chỉ số thân thể của ký chủ

Tên ký chủ: Vương Khiếu Thiên

Chủng tộc: Hệ linh trưởng (nhân loại)

Hoạt tính tế bào: 8 (10)

Lực bạo phát: 7 (10)

Tốc độ phản ứng: 7 (10)

Năng lượng tinh thần: 4 (10)

Sức bền: 6 (10)

Sở trường đặc biệt: kỹ năng Bạo đậu.

Kỹ năng chuyên chúc: Không mở ra.

Ban thưởng của chiến thần: Con Mắt Thần Chết.

(10 là điểm chuẩn của một người trưởng thành bình thường.)

Sau khi trải qua rèn luyện sắp tới thì lực bộc phát, độ phản ứng nhanh nhẹn, thể năng bền bỉ của Ký chủ sẽ được nâng lên một điểm.

chương trình huấn luyện kỹ thuật cách đấu của Chiến thần sơ cấp là chiêu thức cận thân đánh nhau kịch liệt, tổng cộng có chín sát chiêu, chín tư thế thể thao, là từ vô số lần chiến đấu sinh tử mà tinh luyện ra chiêu thức, kết hợp cùng yô-ga Thượng Cổ, có thể tùy ý tổ hợp. Không ngừng luyện tập, sẽ đề cao trị số trụ cột cùng năng lực cận chiến của ký chủ." Thanh âm hệ thống chiến thần Lâm Phi lại một lần nữa vang lên trong đầu của Vương Khiếu Thiên.

Trong đầu Vương Khiếu Thiên lúc này bắt đầu xuất hiện thân ảnh của trung niên đại thúc Lâm Phi, Lâm Phi rất nhanh máu chín chiêu thức công kích thoạt nhìn rất gọn gàng cùng uy lực cùng chín tư thế Yoga có độ khó cao hoàn toàn không hợp nhân thể cơ học ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK