Đao Thần nghe vậy liền hỏi: “Nhẽ nào ngươi cao tuổi đến vậy?”
Người kia cười đáp: “Không sai. Lão phu sống đã tới hơn trăm tuổi, đương nhiên hy vọng nhi tử cưới thật nhiều vợ để Tây Môn nhất tộc của ta được phát dương quang đại. Thật không ngờ tiểu tử cưới liền một hơi mười tám người vợ, sinh hạ cho ta được một đôi cháu gái. Vì vậy lão phu mới đổi tên sơn trang này thành “Tình Nhân sơn trang”, hy vọng các cháu gái ta giúp ta tìm được một ngoại tôn (cháu ngoại) ưng ý."
Đao Thần nghe xong mới biết nguyên do cái tên “Tình Nhân sơn trang”, bèn nói: “Theo như ngươi nói, tại Tình Nhân sơn trang này con rể đặc biệt nhiều, vậy lúc nãy bên hồ những gã nam tử uống rượu thưởng nhạc cũng đều là con rể của ngươi?”
Người kia đáp: “Thông minh, thông minh. Lão gia hỏa, ta biết ngươi cũng đã cao tuổi rồi, không ngờ đầu óc vẫn còn linh hoạt như vậy. Thật đáng tiếc hôm nay ngươi lại chết ở đây, bị ta hấp thu nội lực, đến lúc đó thiên hạ này còn ai có thể là đối thủ của lão phu nữa ... hắc hắc hắc”
Đao Thần vừa nghe xong, sắc mặt biến đổi, quát lên: “Lão quái vật, ngươi luyện tà môn công phu gì vậy, sao có thể hấp thu nội lực của ta được?”
Người kia nói: “Đằng nào ngươi cũng sẽ chết, nói cho ngươi cũng không sao. Hẳn ngươi đã nghe nói đến “Tứ đại tà thư” cùng với “Tứ đại thánh thư”?”
Đao Thần đáp: “Đương nhiên ta có nghe nói qua”
Ngươi kia âm hiểm cười nói: “Lão phu luyện chính là “Bạch cốt Địa ngục lục”, một trong Tứ đại tà thư. Đến nay công lực lão phu đã là đệ nhất thiên hạ. Ta nói cho ngươi một bí mật, ngươi có biết trong sơn trang này còn bảo bối gì nữa không?”
Đao Thần sắc mặt kinh biến, hỏi: “Còn bảo bối gì nữa?”
Người nọ đáp: “Thiếu lâm tự Tẩy tủy kinh cũng ở nơi này .. hắc hắc. Mặc dù chỉ có một phần ba, nhưng ta mới chỉ hiểu được một phần năm trong đó thôi. Bao nhiêu năm như vậy, nhờ có bí kíp của Thiếu lâm tự thì ta đã tẩu hỏa nhập ma, bán thân bất toại rồi. Tứ đại tà thư này đâu phải ai cũng có thể luyện được cơ chứ. Lão phu mặc dù thiên tư trác tuyệt, nhưng nếu không có Tẩy tủy kinh bảo vệ, sao có thể luyện “Bạch cốt Địa ngục lục” đến tận tầng thứ tám chứ? Ta chính là cố ý dùng Tẩy tủy kinh hấp dẫn ngươi tới đây. Thế nào, hẳn ngươi biết cháu rể của ta nói sáng nay là nửa thật nửa giả rồi chứ? Một cao thủ như ngươi sao lại không để ý xem xét đến mọi yếu tố nhỉ?”
Đao Thần nói: “Thiếu lâm thất tuyệt quả nhiên ở đây? Bảo bối hấp dẫn lão phu chính là Tẩy tủy kinh ư?”
Người kia đáp: “Lão phu không biết cái gì là Thiếu lâm thất tuyệt, nhưng đúng là trong tay lão phu có một quyển Tẩy tủy kinh, mặt trước viết “Thiếu lâm tự bí kíp ngũ tự”, đúng là bảo bối của Thiếu lâm tự. Lão phu vốn rất ít quan tâm đến chuyện trên chốn võ lâm. Thế nào, ngươi còn lời gì muốn nói nữa không?”
Đao Thần đột nhiên cười ha hả, nói: “Lão quái vật, ngươi nghĩ rằng Đao Thần ta không thể đối phó nổi ư? Ngươi gạt ta tới đây, nhẽ nào không biết ta đã chuẩn bị một con đường lui. Hôm nay ta biết nơi này có bảo vật như vây, trước tiên sẽ phá trận, rồi tìm tới ngươi vẫn chưa muộn.”
Người kia cười lạnh đáp: “Lão gia hỏa, ta xem ngươi phá trận thế nào. Hãy xem sự lợi hại của “Thập bát binh khí đoạt mệnh trận” của Tây Môn nhất tộc ta”
Hắn còn chưa dứt lời, Đao Thần đã hét lớn một tiếng, từ bên hông cởi xuống Đại Khảm đao, lăng không một đao, phát ra đao khí bài sơn đảo hải, tức thì binh khí trong vòng năm trượng trước mặt bị đánh bay. Song những binh khí này thập phần cổ quái, vừa bị đánh bay xong đã xoay tròn một vòng rồi bay trở lại. Đao Thần làm kinh động trận pháp, dường như đã khiến vô số binh khí “nổi điên”, điên cuồng lao về phía Đao Thần cùng với Phương Kiếm Minh đánh tới.
Đao Thần tay trái nắm lấy Phương Kiếm Minh, tay phải cầm Đại Khảm đao, uy phong lẫm liệt xông pha trong trận. Đao pháp của lão thật sự lợi hại, binh khí trong trận còn chưa chạm vào thân đao của lão thì đã bị đao khí đánh bay. Đao Thần công kích không ngừng, vậy mà các binh khí vẫn không hề rơi xuống. Nếu cứ thế này thì Đao Thần không phải là thần tiên, sẽ không tránh khỏi cái chết.
Đao Thần đánh hồi lâu, thủy chung không hề thấy Phương Kiếm Minh động tĩnh gì, trong lòng cảm thấy vô cùng kỳ quái, bèn ngó xuống nhìn Phương Kiếm Minh thì suýt nữa tức giận đến hộc máu. Nguyên lai Phương Kiếm Minh không ngờ đang ngủ, hai mắt khép hờ, hô hấp rất nhẹ, sắc mặt rất khó hiểu, mơ hồ lộ ra một cỗ hắc khí cùng với sát khí.
Đao Thần sửng sốt, thầm nghĩ: “Tiểu tử này đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ bị trúng độc? Nhìn bộ dạng hắn thì không giống lắm. Mà sao sát khí của hắn ngày càng mãnh liệt vậy?”
Đao Thần chuyên tâm đối phó với “Thập bát binh khí đoạt mệnh trận”, không hề ngó qua Phương Kiếm Minh. Đại Khảm đao vung lên, phía trước cách một thước ba cây kiếm cùng với năm đại đao liền bị đán
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK