Mục lục
Tận Thế Tái Sinh: Hi Vọng Cuối Cùng - Tô Lưu Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài ngày sau

Phòng họp thành Chora.

Trong căn phòng lúc này cực kỳ căng thẳng, khuôn mặt của ai cũng hiện lên vẻ lo lắng.

Thành chủ Chora lên tiếng: " Trấn Colmar bị tiêu diệt, ta nghĩ ai ngồi ở đây đều đã biết hết rồi "

Cô hơi dừng một chút nhìn mọi người, sau đó giận giữ mắng: " Ta biết các ngươi ngu xuẩn nhưng không ngờ lại ngu tới mức độ này "

" Mấy ngày trước, trấn trưởng Vạn Xuân nói ra dự báo của hắn. Các ngươi không tin cũng phải có một ít chuẩn bị "

" Đằng này lại bỏ ngoài tai, các ngươi ngu ngốc như vậy, ta tự hỏi sao không chết hết cho bớt chật đất đi "

Khuôn mặt các quý tộc đều đã đỏ bừng vì tức giận, một người không chịu được đã vỗ bàn đứng dậy nói: " Chúng ta đến đây không phải bị nghe ngươi chửi "

Chora đã cắt đứt không cho hắn nói tiếp: " Im miệng "

" Ta nói thẳng luôn, hôm nay ai gia nhập thành Chora thì còn giữ được của cải"

" Sau hôm nay, nếu có ai bị bọn quái vật tấn công thì lúc đó đừng trách ta vô tình "

Các quý tộc đưa mắt nhìn nhau, một vài người đã đứng dậy bỏ đi ra ngoài, một vài người khác lại thì thầm bàn bạc với nhau. Nhưng không ai quyết định gia nhập vào thành Chora, để bọn họ vứt bỏ thân phận trở thành một người thường rất khó khăn.


Tô Vũ cũng nhìn những đám người này, thứ họ yêu chính là địa vị, là quyền lực, là cảm giác được mọi người sợ hãi, có những người địa vị của họ còn quý giá hơn cả tính mạng, mà để họ từ bỏ những thứ đó không phải việc dễ dàng.

Một số người đang thảo luận hợp tác với nhau, một số người khác thì đang đắn đo với lời đề nghị của Chora, một số người đã bỏ ra về, cũng có một số người chỉ đứng nhìn như Tô Vũ.

Cuối cùng, trong hơn gần trăm thị trấn chỉ có ba người lựa chọn gia nhập thành Chora, hắn cũng nhìn ra những người này có tước vị không cao, cũng vì vậy mà họ có thể dễ dàng buôn bỏ thứ cám dỗ được gọi là quyền lực.

Tô Vũ cũng đứng dậy đưa tay ra với Chora: " Chúc ngươi may mắn "

Chora nắm lấy tay hắn: " Ta cũng chúc ngươi may mắn "

Một buổi họp nhạt nhẽo, hắn vốn dự định sẽ trở về trấn Vạn Xuân nhưng đã bị níu chân lại bởi câu nói của Người kể chuyện .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tình Một Đêm Cùng Anh Rể
2. Hoàn Toàn Mất Kiểm Soát
3. Ái Thật Lâu Bằng Hữu
4. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================

Người kể chuyện nói: " Hôm nay ta sẽ kể cho các ngươi nghe về Diều hâu chôt và "

Hắn uống một ngụm rượu làm thấm giọng sau đó nói: " Các ngươi ở đây chắc không nhiều người biết về đội quân kỳ dị của người Rygon "

Tất cả mọi người phía dưới đều gật đầu.

" Được rồi ta sẽ kể cho các ngươi nghe về đội quân kỳ dị của người Rygon "

" Đội quân kỳ dị là một đội quân đặc biệt của người Rygon, có điều họ rất ít khi được sử dụng "

" Đội quân đó cũng được xem là có sức mạnh tương đương với đội quân bất bại của chúng ta "

Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: " Nhưng có phải vậy không? "

" Câu trả lời hẳn là không, nếu xét về số lượng chúng ta nhiều hơn hẳn bọn họ, nhưng về chất lượng chúng ta thua "

" Nói không ngoa thì một người đội quân kỳ dị có thể đánh ngang với hơn bốn mươi người đội quân bất bài "

Phía dưới bắt đầu xuất hiện tiếng xì xào, nghị luận.

" Ta nói tới đây chắc có người nghĩ ta đang nói điêu, cho rằng nếu như đội quân đó mạnh như vậy tại sao lại bị đội quân bất bại của chúng ta cầm chân "

" Tất nhiên phải có lý do thì đội quân kỳ dị vẫn chưa tần công chúng ta "

Mọi người lại trở nên im lặng.

" Nhưng trước hết, ta sẽ kể cho các ngươi nghe về nước Rygon "

" Nói đến Rygon mọi người thường sẽ nhắc đến hai thứ một là kiếm sĩ, hai chính là cánh rừng đen "

Tô Vũ cũng bắt đầu tập trung lắng nghe, nếu hắn nhớ được kỵ sĩ trưởng Andrew đã từng đi vào trong đó rồi bị lạc đến một hang động. Chắc chắn trong cánh rừng này có thứ bí ẩn nào đó hắn vẫn chưa biết.

" Kiếm sĩ thì ta sẽ không bàn tới nữa, ở nước Rygon hầu như không ai không biết sử dụng kiếm "

" Bọn họ chính là những thiên tài được sinh ra để sử dụng kiếm. Nhưng cũng có một vài ngoại lệ, ta sẽ nói ngoại lệ đó sau "

Phía dưới bắt đầu vang lên tiếng kháng nghị, nhưng người kể chuyện không quan tâm tiếp tục nói.

" Có người nói cánh rừng đen đó là nơi khởi nguyên của Zombie, với nhận định này ta sẽ không nói gì thêm "

Tô Vũ rất háo hức khi được nghe câu chuyện về cánh rừng đen, nhưng hình như cả quán ăn chỉ có mỗi mình hắn. Bọn họ lại muốn nhanh chóng được kể về đội quân kia hơn, từng tiếng thúc dục không ngừng vang lên.

" Trước khi quay lại câu chuyện ta muốn nhắc nhở các ngươi một câu, mạnh đến mấy cũng có nhước điểm "

" Rồi, quay lại câu chuyện chính. Trước hết các ngươi chắc còn nhớ ta đã từng nói một người đội quân bất tử có thể đánh thắng 10 binh lính tinh nhuệ khác "

" Vậy tại sao họ phải mang một bộ trọng giáp nặng nề để làm gì, khi mặc nó bọn họ chỉ có thể đi bộ, lại phải tiêu hao rất lớn thể lực. Trong khi có thể mặc bộ giáp thường cũng có thể quét ngang toàn bộ quân địch? "

Người kể chuyện lại lần nữa đặt câu hỏi để bọn hắn trả lời.

Một người chần chừ đáp: " Chắc không phải là do đội quân kỳ dị chứ "

Người kể chuyện gật đầu: " Chính xác, chính là nó. "

" Họ mang trọng giáp bởi vì họ đánh không lại đội quân kỳ dị kia "

" Một bộ trọng giáp không khác gì một mai rùa để bảo vệ họ khỏi đội quân kỳ dị "

" Đội quân bất bại được mạnh danh là bất bại cũng vì lý do này mà ra "

" Nhưng nếu chỉ phòng ngự tại sao lại giữ vừng được biên cảnh lâu như vậy? "

Hắn lại đưa ra một câu hỏi khó cho mọi người trả lời.

Tô Vũ trầm ngâm nói: " Là vì điểm yếu ngươi nói sao? "

Người kể chuyện nhìn hắn vỗ tay: " Chính xác, ngươi thuộc bài đấy "

" Các ngươi nghĩ điểm yếu của chúng là gì? "

Một câu hỏi không có đáp án, ai cũng im lặng chờ hắn nói tiếp.

" Thứ chỉ xuất hiện vào ban ngày và biến mất vào ban đêm. "

Sau đó hắn chỉ lên bầu trời nói: " Đó chính là ánh sáng "

" Đội quân bất bại chỉ cần phòng ngự. Chỉ cần đội quân kỳ dị gặp ánh sáng, bọn họ sẽ lập tức suy yếu"

" Câu hỏi tiếp theo ta dành cho các ngươi là đội quân kỳ dị từ đâu ra? "

Tô Vũ nói ra dự đoán trước đây hắn nghĩ ra khi nghe Elena miêu tả về đội quân kỳ dị:

" Chúng là một loại Zombie đúng không? "

Người kể chuyện hơi bất ngờ: " Bingo "

" Chính xác rồi đó, nhưng cũng không quá chính xác "

" Chúng chính là sản phẩm thí nghiệm của Zombie và con người "

" Hay nói đúng hơn là con người và một chủng loại Zombie tên là Volatile "

Tất cả mọi người bên dưới ngoại trừ Tô Vũ ra đều chưa nghe về loài này bao giờ. Bọn họ nhìn nhau lắc đầu biểu thị chưa nghe tới bao giờ.

" Nhìn vẻ mặt các ngươi như vậy ta sẽ phổ cập kiến thức cho các ngươi "

" Volatile là một loại Zombie có chiều cao tầm 4 mét, cơ bắp của chúng lớn đến nỗi làm rách toàn bộ lớp da "

" Xương hàm của chúng cũng bị biến đổi trở thành một bộ hàm như hàm của loài kiến "

" Xương sườn của chúng mọc đâm ra phía bên ngoài lớp da, móng tay cũng trở nên cực kỳ rắn chắc "

" Mà với hình thể như vậy, chúng lại di chuyển cực kỳ linh hoạt, thậm chí nhảy cao tới mười mét là chuyện bình thường "

" Muốn giết được nó chỉ có thể dùng nhược điểm duy nhất của chúng đó chính là ánh sáng "

" Và chúng có một vài kỹ năng cực kỳ đặc biệt, nếu gặp các ngươi sẽ được cảm nhận. Ha ha ha "

Tiếng cười của người kể chuyện nghe thật ghê rợn, trong đầu mọi người đều nghĩ chắc hắn chỉ nói chơi thôi.


....


==================


Ta dính độc nên muốn nhiều người cũng dính độc như ta.


Chết chùm cho nó vui:))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK