Trò chơi sẽ dựa vào số lượng người tham gia phó bản mà chia thành các phiên bản lớn nhỏ, vì lý do này mà nhiều khi một phó bản chứa cả trăm người chơi nhưng cũng có những phó bản chỉ có vài người đơn lẻ.
Nhiệm vụ phụ khác với nhiệm vụ chính ở chỗ trò chơi sẽ không bắt buộc bạn phải hoàn thành, nhưng càng làm được nhiều nhiệm vụ thì phần thưởng sau đó sẽ càng hậu hĩnh.
Hơn nữa trừ khi có tình huống đặc biệt, nếu không thì nhiệm vụ chính và nhiệm vụ phụ của tất cả người chơi nhìn chung đều giống nhau.
Nhưng nhiệm vụ cá nhân của bọn họ lại khác nhau. Mỗi người chơi đều có những nhiệm vụ đặc biệt riêng bắt buộc phải hoàn thành. Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ cá nhân này, nhẹ thì bị trừ điểm và đạo cụ còn nặng sẽ bỏ mạng trong phó bản luôn.
Số lượng và độ khó của nhiệm vụ cá nhân cũng không cố định, nội dung nhiệm vụ thường liên quan trực tiếp đến phó bản nhưng quy luật chung là cấp độ của người chơi cao bao nhiêu thì độ khó của nhiệm vụ cũng sẽ tăng lên sao cho tương xứng. Nhiệm vụ cá nhân của nhóm người này thường hơi khó hoàn thành, hơn nữa còn rất nhiều.
Một số người chơi có thể chỉ bị yêu cầu hoàn thành một nhiệm vụ cá nhân nhưng nó sẽ cực kỳ nguy hiểm. Trong khi một số người chơi lại phải hoàn thành nhiều nhiệm vụ, nhưng tất cả chúng đều vô cùng đơn giản, thậm chí còn đơn giản đến mức chỉ cần nhặt một chiếc lá rơi trên mặt đất thôi.
Sắc mặt Hồ Nguyệt vẫn rất lạnh lùng nhưng giọng điệu của cô ấy lại không tránh khỏi có chút cảm khái: “Đôi khi nhiệm vụ chính và nhiệm vụ phụ không gây nguy hiểm đến tính mạng nhưng nhiệm vụ cá nhân lại cần chúng ta lấy cái mạng này ra mà chơi đó.”
“Người chơi mới thì nhiệm vụ không quá khó đâu, ngày hôm sau tất cả sẽ được reset lại, số lượng cũng không nhiều, thậm chí nhiệm vụ ngày thứ nhất còn được hệ thống mặc định cho qua.”
Đây là những thông tin được hệ thống của cậu giải thích.
Nghe vậy, Phí Xu đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: “Nếu... Người chơi mới chỉ nhận được một nhiệm vụ cá nhân vào ngày thứ hai thì chẳng phải sẽ càng bất lợi và nguy hiểm hơn sao?”
Hồ Nguyệt sững người một lúc, sau đó cô ấy bắt đầu dùng ánh mắt kỳ lạ mà nhìn Phí Xu nói: “Tôi chưa bao giờ nghe nói đến tình huống như vậy.”
Phí Xu mở bảng điều khiển của bản thân ra nhìn và rồi dòng chữ “Vận may E” trên đó khiến vẻ mặt cậu trở nên cực kỳ phức tạp.
Nhiệm vụ phụ khác với nhiệm vụ chính ở chỗ trò chơi sẽ không bắt buộc bạn phải hoàn thành, nhưng càng làm được nhiều nhiệm vụ thì phần thưởng sau đó sẽ càng hậu hĩnh.
Hơn nữa trừ khi có tình huống đặc biệt, nếu không thì nhiệm vụ chính và nhiệm vụ phụ của tất cả người chơi nhìn chung đều giống nhau.
Nhưng nhiệm vụ cá nhân của bọn họ lại khác nhau. Mỗi người chơi đều có những nhiệm vụ đặc biệt riêng bắt buộc phải hoàn thành. Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ cá nhân này, nhẹ thì bị trừ điểm và đạo cụ còn nặng sẽ bỏ mạng trong phó bản luôn.
Số lượng và độ khó của nhiệm vụ cá nhân cũng không cố định, nội dung nhiệm vụ thường liên quan trực tiếp đến phó bản nhưng quy luật chung là cấp độ của người chơi cao bao nhiêu thì độ khó của nhiệm vụ cũng sẽ tăng lên sao cho tương xứng. Nhiệm vụ cá nhân của nhóm người này thường hơi khó hoàn thành, hơn nữa còn rất nhiều.
Một số người chơi có thể chỉ bị yêu cầu hoàn thành một nhiệm vụ cá nhân nhưng nó sẽ cực kỳ nguy hiểm. Trong khi một số người chơi lại phải hoàn thành nhiều nhiệm vụ, nhưng tất cả chúng đều vô cùng đơn giản, thậm chí còn đơn giản đến mức chỉ cần nhặt một chiếc lá rơi trên mặt đất thôi.
Sắc mặt Hồ Nguyệt vẫn rất lạnh lùng nhưng giọng điệu của cô ấy lại không tránh khỏi có chút cảm khái: “Đôi khi nhiệm vụ chính và nhiệm vụ phụ không gây nguy hiểm đến tính mạng nhưng nhiệm vụ cá nhân lại cần chúng ta lấy cái mạng này ra mà chơi đó.”
“Người chơi mới thì nhiệm vụ không quá khó đâu, ngày hôm sau tất cả sẽ được reset lại, số lượng cũng không nhiều, thậm chí nhiệm vụ ngày thứ nhất còn được hệ thống mặc định cho qua.”
Đây là những thông tin được hệ thống của cậu giải thích.
Nghe vậy, Phí Xu đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: “Nếu... Người chơi mới chỉ nhận được một nhiệm vụ cá nhân vào ngày thứ hai thì chẳng phải sẽ càng bất lợi và nguy hiểm hơn sao?”
Hồ Nguyệt sững người một lúc, sau đó cô ấy bắt đầu dùng ánh mắt kỳ lạ mà nhìn Phí Xu nói: “Tôi chưa bao giờ nghe nói đến tình huống như vậy.”
Phí Xu mở bảng điều khiển của bản thân ra nhìn và rồi dòng chữ “Vận may E” trên đó khiến vẻ mặt cậu trở nên cực kỳ phức tạp.