Khi Tần Huệ đang hào hứng tra hạt bắp thì ở bên cạnh truyền tới tiếng nói con gái, chân thật mà nói, giọng nói này rất dễ nghe, chỉ là nội dung bên trong lại sắc bén đến nỗi khiến Tần Huệ thấy phiền.
“Ai u, hai ngày nay không thấy Tần Huệ đi làm, nên là chị nói đúng rồi chứ gì. Xin lỗi nha! Haha, em đừng có xấu hổ mà!”. Rõ ràng là không có ý tốt nhưng lại cố tỏ ra đang làm phước khiến người khác buồn nôn. Nói vậy, đây là con gái của bác cả Tần Huệ - Tần Phương.
Tần Huệ bực mình cô ả giống một cái loa lớn: “Chị Tiểu Phương nói chuyện gì vậy? Sao em lại không biết gì hết?”.
“Mày không biết? Mày xấu hổ không dám bước chân ra khỏi cửa, không phải là chấp nhận thì là gì?”. Tần Phương nhất định không chịu buông tha.
Lúc này, ở bên cạnh sớm đã dựng lỗ tai nghe chuyện, xen mồm nói: “Tiểu Phương nói cháu cặp kè với thanh niên trí thức Vương. Tiểu Huệ, là sự thật sao?”.
“Ai nha, tôi cũng từng thấy. Hôm đấy không có việc gì làm, tôi thấy Tiểu Huệ đi tìm thanh niên trí thức họ Vương kia!”
“Thật sao?! Dù sao cậu họ Vương đó trông cũng rất đẹp trai, bộ dáng cũng không giống ngày trước. Nói không chừng hai đứa thật sự có thể tiến tới đó!”
Xung quanh mồm năm miệng mười thảo luận chuyện của Tần Huệ và cái cậu họ Vương, nhìn Tần Phương đắc ý, Tần Huệ thấy bực, vừa định dỗi bỏ về thì nghe thấy tiếng mẹ Tần lớn giọng:
“Tôi thấy các người nhàn rỗi quá rồi, lại nói hươu nói vượn tôi lập tức đi báo với đại đội trưởng trừ điểm chấm công của các người!”. Mẹ Tần ném cái cuốc trong tay đi, trừng mắt nhìn mấy bà đang nhiều chuyện.
“Cô xem, cô tức giận gì chứ. Mọi người đang quan tâm đến hôn sự của Tiểu Huệ nhà cô thôi, cũng 18 rồi nên gả chồng! Còn nữa, mọi người đều biết hết rồi, còn không cho mọi người nói sao?”. Một người đàn bà từ trước đến nay không thù không oán với mẹ Tần đang xem kịch vui, lại còn muốn khiêu khích mẹ Tần.
Edit : non tay quá, mọi người xem rồi đánh giá giúp mình nha
“Ai u, hai ngày nay không thấy Tần Huệ đi làm, nên là chị nói đúng rồi chứ gì. Xin lỗi nha! Haha, em đừng có xấu hổ mà!”. Rõ ràng là không có ý tốt nhưng lại cố tỏ ra đang làm phước khiến người khác buồn nôn. Nói vậy, đây là con gái của bác cả Tần Huệ - Tần Phương.
Tần Huệ bực mình cô ả giống một cái loa lớn: “Chị Tiểu Phương nói chuyện gì vậy? Sao em lại không biết gì hết?”.
“Mày không biết? Mày xấu hổ không dám bước chân ra khỏi cửa, không phải là chấp nhận thì là gì?”. Tần Phương nhất định không chịu buông tha.
Lúc này, ở bên cạnh sớm đã dựng lỗ tai nghe chuyện, xen mồm nói: “Tiểu Phương nói cháu cặp kè với thanh niên trí thức Vương. Tiểu Huệ, là sự thật sao?”.
“Ai nha, tôi cũng từng thấy. Hôm đấy không có việc gì làm, tôi thấy Tiểu Huệ đi tìm thanh niên trí thức họ Vương kia!”
“Thật sao?! Dù sao cậu họ Vương đó trông cũng rất đẹp trai, bộ dáng cũng không giống ngày trước. Nói không chừng hai đứa thật sự có thể tiến tới đó!”
Xung quanh mồm năm miệng mười thảo luận chuyện của Tần Huệ và cái cậu họ Vương, nhìn Tần Phương đắc ý, Tần Huệ thấy bực, vừa định dỗi bỏ về thì nghe thấy tiếng mẹ Tần lớn giọng:
“Tôi thấy các người nhàn rỗi quá rồi, lại nói hươu nói vượn tôi lập tức đi báo với đại đội trưởng trừ điểm chấm công của các người!”. Mẹ Tần ném cái cuốc trong tay đi, trừng mắt nhìn mấy bà đang nhiều chuyện.
“Cô xem, cô tức giận gì chứ. Mọi người đang quan tâm đến hôn sự của Tiểu Huệ nhà cô thôi, cũng 18 rồi nên gả chồng! Còn nữa, mọi người đều biết hết rồi, còn không cho mọi người nói sao?”. Một người đàn bà từ trước đến nay không thù không oán với mẹ Tần đang xem kịch vui, lại còn muốn khiêu khích mẹ Tần.
Edit : non tay quá, mọi người xem rồi đánh giá giúp mình nha