Mục lục
Tôi Coi Các Người Như Anh Em - Nghênh Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Baba chủ tịch rất biết giữ lời hứa, nói ba ngày thì là ba ngày, trong ba ngày quả thật không hề ra tay với Đỗ Cửu, cùng lắm chỉ hôn môi giúp nhau một chút mà thôi, nhưng từ đầu tới đuôi vẫn chưa từng cởi bỏ dây xích trên tay chân y.

Dây xích có thể kéo dài ra, chiều dài vừa tới phòng tắm, Đỗ Cửu bị bắt ở trong phòng ba ngày liền, cũng không biết baba chủ tịch nói gì với người hầu và quản gia mà không ai tới gõ cửa phòng y, một ngày ba bữa cơm đều là baba chủ tịch tự mình đưa vào.

Dường như hắn cực kỳ thích thú với chuyện tự mình hầu hạ Đỗ Cửu, hoàn toàn không để Đỗ Cửu tự đụng tay vào, trừ đi WC ra thì ngay cả tắm rửa hắn cũng thầu luôn, đương nhiên không thể thiếu phần giúp nhau một phát.

Ngày đầu tiên Đỗ Cửu không ăn không uống nằm trên giường suốt một buổi chiều, đến tối thật sự đói không chịu nổi nữa, cảm thấy đủ rồi nên thôi chống cự, ngoan ngoãn để baba chủ tịch đút cơm cho.

Cơm nước tắm rửa xong lại bị baba chủ tịch ôm ngủ một giấc tới rạng sáng, đương nhiên y sẽ chống cự nhưng không hề có hiệu quả, bị trấn áp ngay tức thì, chỉ đành để mặc baba chủ tịch ôm mình.

Hôm sau y vốn định tiếp tục nằm ỳ ra lại bị baba chủ tịch mạnh bạo kéo ra, hắn lấy máy tính tới muốn xem phim chơi trò chơi với y, nói một cách đẹp đẽ là để thả lỏng tâm trạng bồi dưỡng tình cảm.

Mắt Đỗ Cửu nhìn phim hài trên màn hình mà lòng thì hỗn độn trong gió, có để yên cho người ta đóng phim bi không hả, xem thêm tí nữa thôi là y không nhịn được cười mất thôi.

Kịch bản này khiến y không khỏi nhớ tới Tần Cửu Chiêu, rõ ràng là cầm tù y nhưng lại đi tới phàm thế tìm gánh hát tới chọc y cười.

Đỗ Cửu căng mặt liều mạng kéo mình vào trạng thái của Hoắc Cửu, cuối cùng mới không cười tới OOC.

Hoắc đại thiếu dường như có hơi tiếc nuối, tắt phim hài đi thay bằng một bộ phim huyền nghi trinh thám, Đỗ Cửu ngước lên nhìn, bỗng dưng ngơ ra một lúc, đây là bộ phim y xem trước đó.

Phim chiếu được một nửa, y đột ngột chỉ vào một người đàn ông mặt tây trang bên trong, mở miệng nói: "Hung thủ là hắn ta."

Sau đó hả dạ nhìn vẻ mặt đau thương đặc sắc của baba chủ tịch.

Hoắc đại thiếu bừng tỉnh, nhéo mặt y: "Nghịch ngợm!"

Trên mặt Đỗ Cửu không tỏ vẻ gì nhưng trong mắt lại để lộ ra một tia vênh váo.

Hoắc đại thiếu không nhịn được vịn cằm hôn lên môi y một cái: "Bé hư, lại quyến rũ anh rồi."

Đỗ Cửu sâu sắc cạn lời trong lòng, ngay cả biểu cảm trên mặt y còn không trưng ra thì quyến rũ hắn kiểu gì?! Quả nhiên là mắt hủ nhìn ai cũng gay, à không, là người dâm thì nhìn đâu cũng dâm!

Hoắc đại thiếu tắt phim, lại nhấp vào icon trò chơi của Đỗ Cửu trên màn hình: "Cái này chơi thế nào? Em dạy anh được không?"

Đỗ Cửu bẹp miệng nhìn hắn một cái, mang theo một chút bất ngờ.

Dường như Hoắc đại thiếu nhìn ra được ý y, cười nói: "Sao vậy? Cảm thấy anh không hề có tí gì liên quan tới thứ như trò chơi sao?" Trò chơi đã ghi nhớ tài khoản nên tự động đăng nhập, hắn trực tiếp bấm thẳng vào.

Đỗ Cửu do dự một lát rồi gật đầu, thầm nghĩ cũng không hẳn, y đã từng thấy baba chủ tịch chơi game tay cầm, nhưng là cái loại game truyền thống một người chơi, đơn giản chỉ có qua cửa là được ấy.

Hoắc đại thiếu kéo y tới trước mặt mình, từ sau lưng ôm lấy, cắn nhẹ lên vành tai y: "Anh đau lòng quá đi, xem ra bình thường Tiểu Cửu không hề quan tâm anh, anh rõ ràng có chơi trò chơi mà."

Tai Đỗ Cửu cực kỳ nhạy cảm, cả người run rẩy, xém chút nữa mềm nhũn ngã vào ngực hắn, vành tai y đỏ ứng, vờ như không có gì nói ra tên một trò chơi.

Hai mắt Hoắc đại thiếu lập tức sáng ngời, xoay mặt y sang hôn sâu một cái, mãi tới khi thiếu niên nằm im trong lòng hắn mới chịu buông ra, khi môi lưỡi hai người tách ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc.

Hắn men theo sợi tơ sờ lên môi thiếu niên, bờ môi mềm mại khiến hắn không nhịn được đưa ngón tay vào khuấy đảo trong miệng y, bắt chước tư thế nào đó mà ra vào.

"Ưm, đừng, ưm..." Đỗ Cửu lắc đầu chống cự, dùng đầu lưỡi đẩy ngón tay ra lại bị phản tác dụng, khiến y trông như đang phối hợp với hắn.

Hoắc đại thiếu cũng biết không nên bắt nạt thiếu niên quá mức, rút ngón tay ra đưa lên môi vươn lưỡi liếm liếm, ý vị sâu xa nói: "Bé cưng em thật ngọt."

Không thể nào tả rõ được vẻ mặt Đỗ Cửu lúc này, có xấu hổ cũng có tức giận, thở dốc hung hăng trừng hắn một cái rồi quay đầu sang chỗ khác, hiển nhiên không muốn để ý tới hắn nữa.

Hoắc đại thiếu thấy vậy nhẹ giọng dỗ dành y, lại nắm lấy tay y để lên máy tính: "Nhìn đi, trò chơi đã bắt đầu rồi, chúng ta cùng chơi nhé, anh hứa sẽ không trêu em nữa, được không?"

Nói xong mới xoay lại bấm bừa một hồi lên màn hình: "Đây là gì vậy? Ây, hình như anh bất cẩn bấm sai rồi..."

Đỗ Cửu lập tức nhìn sang, cái acc này cực khổ lắm y mới chơi lên được cấp 30, đừng nói là bị xóa mất rồi đấy!

Trò chơi này thật ra là game trên di động, nhưng mà thường ngày Đỗ Cửu lại hay dùng máy tính để chơi, cũng tiện tay tải về máy tính bảng.

Y gạt ta baba chủ tịch sang một bên: "Nếu anh muốn chơi thì đừng dùng tài khoản của em, để em đăng ký một cái mới giúp anh."

Hoắc đại thiếu nhíu mày: "Được."

Đỗ Cửu thoát tài khoản của mình, lại giúp baba chủ tịch đăng ký một cái mới, lúc chọn class baba chủ tịch nhanh tay lẹ mắt chọn giống y, khi đặt tên càng quá hơn, tên nhân vật của Đỗ Cửu là Cửu Cửu, hắn dứt khoát đặt là Yêu Cửu.

Đỗ Cửu cạn lời, chỉ biết nhìn baba chủ tịch ấn xác nhận.

Xem xong hướng dẫn người mới, y đưa máy lại cho baba chủ tịch để hắn tự chơi.

Hoắc đại thiếu ghìm chặt y vào ngực mình, cằm gác lên vai y không buông: "Anh chỉ muốn chơi cùng em thôi, cũng mong em có thể chơi cùng anh, không được sao?" Giọng nói trầm thấp để lộ ra sự chua xót.

Đỗ Cửu mím môi nhưng lại không giãy ra nữa.

Nhưng y mau chóng muốn lật bàn ngay tức thì, có một thứ rất quan trọng trong trò chơi này chính là rút thẻ bài, thẻ bài chia cấp bậc, cấp càng cao thì càng hiếm có, Đỗ Cửu chơi tới hơn cấp 30 vẫn không rút được thẻ có độ hiếm cao nào, nhưng mà baba chủ tịch chỉ mở ba cái được tặng thì đều ra thẻ hiếm cả!

Mở cái đầu tiên Đỗ Cửu ngạc nhiên, lúc mở cái thứ hai thì có hơi khiếp sợ, chờ tới cái thứ ba y thật sự tức giận chạm tới nóc!

Đệch con mịa, y đập tiền vào để mở nhiều như kia cũng không mở được một cái thẻ hiếm nào, baba chủ tịch không tốn một đồng mà lại mở được những 3 cái!

Còn muốn cho người ta vui vẻ chơi tiếp không hả?! Lộn cái bàn!! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Có lẽ là do nét mặt y có hơi méo mó, baba chủ tịch hiểu được lòng người mà nhét con chuột vào tay y: "Kế tiếp phải làm sao nữa? Tiểu Cửu qua dạy anh đi."

Đỗ Cửu do dự trong chốc lát, cuối cùng đành chịu khuất phục dưới ánh vàng lấp lánh của thẻ bài, vươn tay ra.

Sau đó vui sướng cùng baba chủ tịch chơi game online.

Thấy không khí trước mặt đang tốt lên, baba chủ tịch vung tay ra, thể lực không đủ? Mua mua mua! Nguyên liệu không đủ? Mua mua mua! Vàng không đủ? Mua mua mua!

Khiến Đỗ Cửu hoàn toàn trầm mê sung sướng trong thế giới trò chơi một trận.

Mãi tới giờ cơm chiều mới bị baba chủ tịch thô bạo tịch thu máy tính, không cam lòng tắt game, tựa như đã quên mất chuyện bản thân bị giam cầm vậy.

Hoắc đại thiếu bỏ máy tính xuống, khóe môi cong lên.

Có lần chơi game này xoa dịu, tâm trạng của Đỗ Cửu đỡ hơn một chút, thái độ đối với baba chủ tịch cũng tốt hơn rất nhiều, ít nhất không hề trả lời bằng sự im lặng nữa, đã bắt đầu cùng nhau nói chuyện đôi câu.

Đến ngày thứ ba, cuối cùng y cũng đối mặt với vấn đề, thẳng thắng nói chuyện cùng baba chủ tịch.

"Chuyện tình cảm này thì em không thể chắc chắn trăm phần trăm được, nhưng..." Y nói rất chậm, tựa như sợ nói sai cái gì, vừa nói vừa cẩn thận liếc nhìn vẻ mặt của baba chủ tịch, "Em sẽ cố thử... thử... thích anh."

Thốt xong ba từ cuối cùng kia y khẽ thở phào một hơi, dường như bỏ xuống được một gánh nặng rồi lại có hơi tự giễu vì sự sa ngã của mình.

Hoắc đại thiếu cúi người đối diện với y, vẻ mặt nhàn nhạt lại mang theo uy thế đè ép người khác: "Không phải thử, là nhất định, cần phải, em chỉ có thể thích anh, cũng chắc chắn sẽ yêu anh." Hắn gằng từng từ một, "Trừ khi anh chết."

Đỗ Cửu ngẩn người, có hơi không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, đôi môi mấp máy, rốt cuộc khó khăn cất tiếng: "Được."

"Bé ngoan." Lúc này Hoắc đại thiếu mời hài lòng thưởng cho y một chiếc hôn nồng nhiệt, nụ hôn này cực kỳ nhẹ nhàng lại cực kỳ da diết, trong lúc hôn thuận thế đè y xuống giường.

"Ưm, đừng mà!" Đỗ Cửu tỉnh táo lại, giãy giụa dữ dội chặn cái tay đang thò xuống phía dưới của hắn.

Hoắc đại thiếu rời khỏi môi y, hôn hôn lên trán y, từ trên cao nhìn xuống: "Yên tâm đi, anh đã nói là sẽ không bao giờ tổn thương em mà, trước lúc em hoàn toàn chấp nhận anh thì anh sẽ không chạm vào em."

Đỗ Cửu khẽ thở phào, vì chính bản thân mình, cũng vì Hoắc Cửu mà y đang sắm vai.

Dựa theo thiếu lập của Hoắc Cửu thì chắc chắn sẽ đồng ý, những lời kia của Hoắc đại thiếu với y thật sự rất mê hoặc.

Hoắc Cửu cô đơn u sầu, đầu tiên cả cha lẫn mẹ đều bỏ y mà đi, từ nhỏ lại ăn nhờ ở đậu nên y cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, chỉ cần có người đồng ý ở cạnh thì chắc chắn y sẽ sa vào.

Người này vốn nên là nữ chính, hiện giờ đổi thành baba chủ tịch.

Nhưng mà đồng ý thì đồng ý, từ anh trai đột ngột biến thành người yêu chắc chắn cần một quá trình ở giữa để chấp nhận, từ từ mở rộng lòng mình, cuối cùng mới có thể thật sự yêu người kia.

Đỗ Cửu không hiểu thế nào là yêu, cũng chưa từng yêu ai nên điểm này y không thể nào diễn được, chỉ có thể phân tích tâm lý Hoắc Cửu rồi suy đoán ra phản ứng của y, từ đó diễn ra dáng vẻ đang yêu một người.

Nếu tự baba chủ tịch đã nói sẽ không ép buộc y, sẽ đợi y hoàn toàn chấp nhận, vậy thì có thể kéo dài thời gian được được chừng nào tốt chừng ấy.

Hệ thống lặng lẽ thò ra từ vỏ trai: "Chớ quên, 10 ngày một lần nhé."

Sắc mặt Đỗ Cửu cứng đờ trong chớp mắt, xém chút nữa quên mất còn có Trường Xuân Ti!!

Cách thời gian bị kích phát đã ba ngày rồi, nói cách khác thì còn bảy ngày nữa Trường Xuân Ti sẽ hoàn toàn phát tác, tới lúc đó thì y không chấp nhận cũng buộc phải chấp nhận.


Thậm chí nếu baba chủ tịch từ chối thì y còn phải xin hắn chịch mình.


Đỗ Cửu: (╯‵□′)╯︵┻━┻


Một lần nữa y lại muốn đi quật mồ Tần Cửu Chiêu ra, nếu không phải thế giới kia đã sụp đổ thì y chắc chắn sẽ xin trở vào đó thêm một lần, cho dù lại có nguy cơ bị nhốt vào phòng tối cũng muốn tử chiến một trận với Tần Cửu Chiêu!


Tiếc rằng hiện thực bày ra là y không làm được.


Y chỉ có thể cố gắng thuyết phục bản thân chấp nhận hiện thực, dù gì baba chủ tịch dù gì cũng là nam chính, lớn lên đẹp trai dáng người cùng tốt, hơn nữa phần đông nam chính ngôn tình đều có hàng to xài tốt một đêm bảy lần, kỹ thuật chắc chắn sẽ không tệ được, coi như là tìm một người bạn giường vậy.


Nghĩ thế khiến tâm trạng Đỗ Cửu dần dần ổn lại một chút, liêm sỉ của đàn ông chả đáng mấy đồng, sướng là được.


Nếu vậy thì vấn đề ở đây là phải làm sao để có thể tự nhiên như không xin chịch đây? Online chờ gấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK