Mục lục
[Dịch] Mục Thần Ký - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Mục nghe được tin tức Âm Triều Cận chính là Âm Thiên Tử tin, vẫn chưa thể tỉnh táo lại được. Vị Tần huynh được Âm Triều Cận nói đã đi tới, nhìn về phía Tần Mục và trâu già chào, nói:

- Tại hạ Tần Khai, tán nhân của một giới, ra mắt hai vị.

Tần Mục ép xuống chấn động kinh ngạc trong lòng, vội vàng trả lễ, Ngưu Tam Đa cũng vội vàng trả lễ.

Thời điểm Tần Mục trả lễ, mắt liếc nhìn trâu già, trâu già khẽ gật đầu.

Tần Mục hiểu ý, vị "Tần huynh" này chính là Khai Hoàng trong miệng của trâu già, cái tên đứng đầu gia phả của Tần thị, Khai Hoàng Tần Nghiệp!

Hắn tự xưng là Tần Khai, cũng không phải là sử dụng tên thật, chắc hẳn bởi vì hắn cũng cảm thấy được có khả năng bởi vì Dũng Giang quỷ dị, mình đã quay về đến một thời gian đoạn trong quá khứ, nên cẩn thận… sử dụng tên giả.

Tần Mục ngẩng đầu quan sát Khai Hoàng, quả nhiên mình cùng lúc còn trẻ có vài phần giống với Khai Hoàng, cũng là người cao lớn, so với đám người Âm Thiên Tử lúc còn trẻ cũng không là tính tuấn lãng, nhưng dáng vẻ đường đường.

Chỉ có điều, bởi vì lúc còn nhỏ Tần Mục sinh hoạt ở Tàn Lão thôn, trời sinh tính giảo hoạt nhưng bề ngoài chân thành giống như ánh sáng mặt trời, giống như là một nam hài ở vào thời kỳ trưởng thành lại không hiểu thế sự.

Mà Khai Hoàng lại là một nam tử có khí dương cương, chỉ liếc mắt nhìn, lại không khỏi bị khí chất đặc biệt trên người hắn thu hút.

Khí chất của hắn cũng không phải là khí chất đứng đầu như trâu già vừa nói, mà khí chất khó khăn gây dựng sự nghiệp, gian khổ lập nghiệp, tâm tư ban đầu sau trăm nghìn biến hóa, vẫn không thay đổi.

Đó là khí chất của một người có đạo tâm vĩnh viễn kiên định, có một mục tiêu vĩ đại sẽ theo đuổi tới cùng, tuy rằng Khai Hoàng đứng ở trên lưng Đại Côn, tuy rằng xung quanh có rất nhiều người, tuy rằng cảnh trí xung quanh đang nhanh chóng chạy về phía sau, nhưng hắn lại giống như là đứng ở trung tâm của thiên địa, bất kỳ vật gì đều đang động, duy nhất chỉ có hắn bất động.

Cũng không phải là hắn thật sự không động, không động là đạo tâm của hắn, không động là kiên trì trong lòng hắn.

Trong lòng Tần Mục cảm thấy không hiểu, Khai Hoàng như vậy sẽ là Khai Hoàng trốn ở trong Vô Ưu Hương không dám ngóc đầu trở lại sao?

Mắt Khai Hoàng sáng ngời, ánh sáng trong mắt hắn giống như là bị ánh mặt trời giữa trưa chiếu xuống mặt hồ nước tĩnh lặng, vai hắn rộng hơn so với Tần Mục, kích thước hẳn có hơi thấp hơn một hai phần, chắc là thời niên thiếu đã chịu rất nhiều khổ sở.

Nhìn thấy trâu già biến thành gương mặt lão nhân không nhìn thấy rõ không ngờ nhìn về phía hắn trả lễ, Khai Hoàng không nhịn được có phần kinh ngạc.

Tuy rằng không nhìn ra được cảnh giới của lão nhân này, nhưng chắc hẳn cũng là tồn tại có danh tiếng lẫy lừng ở trong Thiên Đình, tồn tại như vậy làm sao có thể câu nệ trả lễ mình như vậy?

Âm Thiên Tử ân cần giới thiệu, nói:

- Tần huynh là người ta vừa gặp được ở thượng giới, kỹ nghiệp kinh người không giống người thường. Hai vị sư huynh lại xưng hô như thế nào?

Tần Mục cười nói:

- Ta là Mục Thanh. Vị này chính là sư huynh của ta, họ Ngưu, tên Bôn.

- Ngưu Bôn?

Sắc mặt của rrâu già thoáng đổi, cũng may có mảnh giấy vàng của Thiên Tề Nhân Thánh Vương, người ngoài không nhìn ra biểu tình biến hóa của hắn, trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Năm đó Khai Hoàng mới thành lập Thiên Đình, đã từng cười nói với ta, phải sửa lại tên cho ta, không gọi là Tam Đa nữa mà gọi là Ngưu Bôn. Lẽ nào khi đó hắn đã nhận ra ta?

Tần Mục không biết được ý nghĩ trong lòng hắn, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía Âm Thiên Tử, thầm nghĩ:

- Lúc này, nếu như ta giết chết Âm Thiên Tử, tương lai Âm Thiên Tử có thể biến mất hay không? Hiện tại Âm Thiên Tử không có khả năng là cao thủ Đế Tọa. Hiện tại hắn ngay cả thần chỉ cũng không phải, giết chết hắn không khó lắm...

Âm Thiên Tử thấy hắn nhìn mình, vội vàng cười nói:

- Mục huynh, lần này Thiên Đình tổ chức thịnh hội lần đầu tiên, các Chư Thiên lớn nhỏ đều có vô số người trẻ tuổi tuấn kiệt đến đây gặp mặt, có thể đi đến đó đều là nhân vật có mặt mũi của các giới, không giống như chúng ta đều là nhân vật nhỏ.

Tần Mục cười nói:

- Ta là nhân vật nhỏ, chỉ có điều Âm huynh chính là nhân vật lớn.

Âm Thiên Tử vội vàng khiêm tốn, nhưng khó nén được vẻ tự đắc, nói:

- Ta ở trong thâm sơn cùng cốc của chúng ta quả thật có chút danh mỏng, nhưng vẫn kém hơn những người khác.

Tần Mục nghiêm mặt nói:

- Ta quan sát thấy Âm huynh trong tương lai nhất định không phải là vật trong ao, tương lai huynh nhất định sẽ thăng chức rất nhanh!

Ánh mắt của Khai Hoàng chớp động, cười nói:

- Ta cũng cho là như vậy. Tuy rằng hiện tại danh tiếng của Âm huynh không hiện, nhưng từ ba tuổi có thể biết trăm năm, tương lai Âm huynh tất nhiên sẽ nổi danh khắp thiên hạ.

Âm Thiên Tử được sủng mà kinh hãi lo sợ, nói:

- Thiên Đế còn muốn lấy một danh hiệu cho Thiên Đình, triệu tập tất cả Cổ Thần trong thiên hạ. Cổ Thần là tồn tại chúng ta trèo không nổi, chỉ có điều ta giao du rất rộng, lần này ngược lại có rất nhiều nhân vật nổi tiếng của các tộc tới. Bao gồm mấy vị tuấn kiệt khai sáng ra thần tàng tu luyện. Mấy vị này không phải là Cổ Thần, lại hơn hẳn Cổ Thần, bọn họ khai sáng ra thần tàng nên chúng ta mới có khả năng tu luyện.

Trong lòng Tần Mục chấn động mạnh, khai sáng hệ thống tu luyện thần tàng có tồn tại sao?

Hệ thống tu luyện thần tàng không phải là do Cổ Thần sáng lập ra sao?

Hắn nhìn về phía Khai Hoàng, Khai Hoàng cũng kích động.

Lẽ nào, lần này bọn họ có thể nhìn thấy người khai sáng ra hệ thống tu luyện thần tàng?

Âm Thiên Tử cười nói:

- Lúc này, bọn họ ở Dao Trì, dự định tổ chức Dao Trì thịnh hội. Thiên Đế bọn họ làm Thiên Đình thịnh hội, chúng ta tới thịnh hội, Dao Trì tuy rằng thanh thế không lớn bằng Thiên Đình thịnh hội lớn, nhưng chúng ta nhất định không thể bỏ qua! Có người nói, lần này trong Dao Trì thịnh hội, Ngự Thiên Tôn sẽ tuyên bố một chuyện lớn, công bố một chuyện khiến cho tất cả mọi người chấn động kinh ngạc!

Khai Hoàng cười nói:

- Âm huynh giao du rộng như vậy, có thể tiết lộ một chút tin tức trước hay không?

Âm Thiên Tử do dự một chút, hạ giọng, làm bộ thần bí nói:

- Có người nói, Ngự Thiên Tôn bọn họ đã tìm hiểu ra biện pháp có thể khiến cho những thần thông giả chúng ta thành thần! Lần này Dao Trì thịnh hội chính là tuyên bố chuyện này!

Tần Mục thất thanh nói:

- Biện pháp tu thành thần chỉ? Từ trước không có thần thông giả tu thành thần chỉ sao?

Âm Thiên Tử và Khai Hoàng lộ ra sắc mặt cổ quái nhìn hắn.

Tần Mục biết mình nói sai, xấu hổ nói:

- Ta là nông thôn đến, kiến thức ít, hai vị không nên chê cười. Ta vẫn cho là Thiên Đình có thần.

Khai Hoàng cười như không cười nhìn hắn, sau một lúc lâu, lúc này mới giải thích:

- Trong Thiên Đình tất nhiên có thần. Ngoại trừ Cổ Thần ra, còn có các loại thần chỉ khác, chỉ có điều những thần chỉ cũng không phải là do tu luyện, mà trời sinh đã rất cường đại. Nhưng bọn họ đều có hạn chế về thọ nguyên, tuổi thọ vừa đến hồn lại sẽ về U Đô.

Âm Thiên Tử vỗ tay, cười nói:

- Chính là cái đạo lý này! Mục huynh hiểu biết về phương diện này không nhiều, thảo nào không biết. Thật ra, bọn họ chỉ là Bán Thần, dựa theo huyết mạch huyết thống, rất nhiều người đều là hậu duệ của Cổ Thần, huyết thống cao, bởi vậy có khả năng thông thiên triệt địa, nhưng bọn họ cũng không thể giống như Cổ Thần trường sinh bất lão. Hơn nữa, mấu chốt chính là bọn họ không dựa vào tu luyện, mà trưởng thành.

- Trưởng thành?

Tần Mục càng không hiểu được.

- Nói ví dụ như Đại Côn lần này chở chúng ta đi tới Dao Trì, Đại Côn cũng là thần.

Âm Thiên Tử nói:

- Đại Côn thật ra là hậu duệ của Cổ Thần. Khi còn nhỏ, mới ra sinh ra đã rất cường đại, nhưng cũng không phải là thời kì mạnh nhất, Đại Côn dựa vào ăn Ngọc Long đan tới trưởng thành, cũng không giống như chúng ta, Đại Côn không có quá trình tu luyện. Hắn vừa thành niên, thân thể pháp lực đều mạnh mẽ vô cùng! Khi đó, thực lực của Đại Côn thần lại không kém gì Cổ Thần, cho dù thua kém cũng chênh lệch không xa.

Khai Hoàng nói tiếp:

- Nhưng bọn họ cũng có hạn chế về thọ nguyên, cho nên được gọi là Bán Thần, cũng không thể trường sinh bất tử. Mà chúng ta lại là đánh ra linh thai thần tàng, từng bước một tu luyện, từng thần tàng mở ra, lúc này mới tu luyện đến cảnh giới cao hơn. Chúng ta cùng Bán Thần khác nhau chính là huyết thống của chúng ta thấp là tu luyện tới thần thông giả, Bán Thần dựa vào huyết mạch huyết thống tới trưởng thành.

Tần Mục bừng tỉnh hiểu ra.

Nhưng nghi ngờ trong lòng hắn lại càng nhiều hơn, hắn giống như là xuyên qua đến một thời đại vô cùng cổ xưa.

Thời đại này, ngay cả hệ thống tu luyện của Thiên Cung cũng chưa từng xuất hiện, chỉ là sơ bộ xuất hiện hệ thống tu luyện thần tàng, như vậy thời đại này là thời đại nào?

Thiên Đình hình như mới vừa bắt đầu thành lập, ngay cả danh hiệu cũng không có định ra.

Thiên Đình này chẳng lẽ là Thiên Đình Cổ Thần sao?

Nếu là Thiên Đình Cổ Thần, như vậy Thiên Đình Cổ Thần này cùng Thiên Đình hậu thế ngoại vực cũng chính là Thiên Đình ngày xưa mà người thời đại Khai Hoàng thường nói tới lại có liên hệ gì?

Tiều Phu thánh nhân vẫn nói, từ đầu đến cuối, người thời đại Khai Hoàng cũng không biết kẻ địch cuối cùng là ai.

Người thời đại Thượng Hoàng hình như cũng không biết Thiên Đình ngoại vực này rốt cuộc là ai, bọn họ tự xưng là Thiên Ma vực ngoại.

Mà tư duy của Xích Hoàng cũng không biết kẻ địch hủy diệt thời đại Xích Minh rốt cuộc đến từ chỗ nào, có nền tảng gì.

Tần Mục trái lo phải nghĩ, vẫn không nghĩ ra.

Đột nhiên, trong lòng hắn thoáng động, đại đệ tử của tiều phu, Khai Sơn tổ sư của Thiên Thánh giáo Ngụy Tùy Phong vẫn luôn thăm dò huyền bí trong đó, hiện tại không biết tung tích.

Khai Sơn tổ sư du lịch cực rộng, lưu lại từng tấm hình vẽ địa lý, trong đó giao cho Thanh Hoang lão nhân bảo quản chính là một binh phù vô cùng cổ xưa, khối binh phù kia còn ở trong tay của Tần Mục, binh phù đó rốt cuộc là đồ của thời đại nào?

- Bây giờ còn không thể giết chết Âm Thiên Tử được.

Trên mặt của Tần Mục lộ ra nụ cười hiền hòa, thầm nghĩ:

- Âm Thiên Tử dù sao cũng là thổ địa của nơi này, ta còn muốn mượn nhân mạch của hắn đi thăm dò bí mật của thời đại này, khai quật ra càng nhiều chân tướng bị lịch sử vùi lấp. Hơn nữa, ta còn cần hắn tiến cử với những người trong truyền thuyết, những người sáng lập khai sáng hệ thống tu luyện thần tàng và hệ thống tu luyện Thiên Cung!

Trong lòng hắn nóng như lửa.

Những người sáng lập ra hệ thống văn minh thần thông của hậu thế, cuối cùng có thể nhìn thấy bọn họ!

Trâu già lặng lẽ chọc hắn một cái, lúc này Tần Mục mới hồi phục tinh thần lại, hắn đã thấy Khai Hoàng còn đang nhìn mình cười như không cười, trong lòng không khỏi cảm thấy rét lạnh.

Hiển nhiên, mới vừa rồi hắn nói sai một câu, lại khiến cho Khai Hoàng nghi ngờ, nhưng Khai Hoàng vẫn chưa vạch trần.

- Thật ra, ta vẫn muốn nói cho ngươi biết, ta là cháu đời thứ một trăm lẻ bảy của ngươi.

Tần Mục lộ ra vẻ tươi cười, nhưng không có lên tiếng, thầm nghĩ:

- Ta rất muốn nói cho ngươi biết, nhưng ta lại không thể nói...

Âm Thiên Tử chạy vội tới trên đầu Đại Côn, từ phía xa kêu lên:

- Các ngươi nhanh qua đây! Mau đến xem, xa giá của Thiên Âm nương nương đi qua!

Khai Hoàng cười nói:

- Chúng ta qua đó thôi.

Tần Mục gật đầu, hai người sóng vai đi về phía đầu của Đại Côn, xung quanh cũng có không ít thần thông giả chạy tới vị trí đầu của Đại Côn, hưng phấn xem xa giá của Thiên Âm nương nương.

- Ngươi làm thế nào lại tiến vào nơi quỷ dị này?

Khai Hoàng nhìn về phía trước, nhẹ giọng hỏi.

Trâu già không nhịn được bắt đầu cảm thấy khẩn trương, kéo lấy vạt áo của Tần Mục, ra hiệu hắn không nên thừa nhận.

Tần Mục khẽ nói:

- Giống như ngươi, cũng là trong lúc vô ý đi vào một đoàn sương mù dày đặc, sau đó lại đến nơi này.

Khai Hoàng liếc hắn một cái, cười nói:

- Ta đi tới nơi này đã mấy ngày, lúc mới vừa đến nơi đây, ta vô cùng khiếp sợ. Nhưng hiện tại ta đã bình tĩnh trở lại, có thể tiến vào thời đại kỳ quái này, chứng kiến ngọn nguồn của văn minh hậu thế là một chuyện rất thần thánh trang nghiêm. Ta cảm thấy, ta phải làm một người đứng xem, không đi quấy nhiễu thời đại này.

Tần Mục cười nói:

- Quấy nhiễu có thể làm thế nào? Ngươi đâu biết tất cả những điều này có không phải nhất định xảy ra hay không? Có thể, ngươi quấy nhiễu thời đại này mới là chuyện quá khứ đã phát sinh qua. Ngươi cố gắng kìm chế không quấy nhiễu, ngược lại sẽ khiến cho sau này phát sinh chuyện không thể biết trước.

Khai Hoàng nhíu chân mày, thản nhiên nói:

- Xem ra ý nghĩ của ngươi không giống với ta, ta vốn cho rằng ngươi giống như ta đều đến từ Dũng Giang, không nghĩ tới ta đã đoán sai. Không cùng chí hướng, quan niệm thì không thể hợp tác, bàn luận.

Tần Mục cười lạnh một tiếng:

- Không hài lòng không nói thêm nửa câu. Ta quan sát thấy ngươi bảo thủ, trong lòng lại mềm yếu không có năng lực, thèm muốn hưởng lạc, ta cũng cảm giác được cho ngươi cảm thấy xấu hổ.

Khai Hoàng khẽ nhíu mày, cẩn thận quan sát hắn, nói:

- Ngươi sử dụng là tên giả, mặt cũng giả, có thể thấy được là trong lòng âm u, là một con sói chú ý với diều hâu, nhìn kiêu hùng. Ngươi muốn nhiễu loạn thời đại này, ta nhất định ngăn cản ngươi!

Tần Mục thản nhiên nói:

- Tên của ngươi cũng giả. Ngươi bề ngoài kiên nghị mạnh mẽ, rất dễ dàng lừa dối người khác bán mạng cho ngươi, ngươi lại không qua nổi một công kích khốn kiếp, có tiếng không có miếng!

Trâu già đưa tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng âm thầm kêu khổ:

- Vậy phải làm thế nào cho phải? Làm thế nào cho phải đây! Hai người bọn họ tại sao đều như vậy? Cháu đời một trăm lẻ bảy cùng lão tổ tông náo loạn lên, tiếp tục tranh cãi, chỉ sợ lại muốn đánh nhau với lão tổ tông! Bị lão tổ tông đánh ngã là chuyện nhỏ, đánh lão tổ tông mới là chuyện lớn!

Nhưng vào lúc này, tiếng cười của Âm Thiên Tử truyền đến:

- Xa giá của Thiên Âm nương nương tới! Tần huynh, Mục huynh, các ngươi mau tới đây!

Ánh mắt của Tần Mục cùng Khai Hoàng sai mở, hai người đi về phía trước, khí cơ dẫn dắt, âm thầm tranh đấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
minhngocdkh
05 Tháng mười hai, 2019 19:32
Bộ này ngừng dịch rồi ah các bác
Phương Đoàn
17 Tháng mười, 2019 19:01
vào truyện k bàn chính trị
romlatoi01
06 Tháng mười, 2019 09:52
Đọc đến chap 120 thì thấy bắt đầu chèn mấy cái triết lý mấy cái trị quốc kiểu cộng sản, kiểu tàu vào, rồi thế giới đại đồng rồi xác nhập nhờ vào sự bần cùng hóa của nơi khác, dcm tàu khựa chó đẻ éo thể ngửi, drop
laogiao
30 Tháng chín, 2019 21:25
Còn ai hóng bộ này nữa không nhỉ??
laogiao
25 Tháng chín, 2019 15:59
M cũng muốn tiếp tục dịch. Nếu bạn muốn dịch thì để sđt m liên hệ nhé!
laogiao
17 Tháng chín, 2019 10:08
Chờ 1 bộ dịch thôi là mừng rồi bạn ơi ^^
Hà Anh
08 Tháng chín, 2019 01:21
Giờ có một bộ dịch hoàn chỉnh, chau chuốt văn phong, đồng bộ câu cú để in rồi đóng bìa kỉ niệm thì hay nhỉ :sweat_smile:
madoine
01 Tháng chín, 2019 21:22
lm truyện có tâm xíu làm dở bỏ ko đc tuy chuyện cv nhiều ng xem ở đầu nhưng sau này truyện dịch full rồi mn sẽ đọc dịch vì dễ đọc vs hay
Hieu Le
25 Tháng tám, 2019 20:10
ngừng dịch r à các đh
Võ Việt
25 Tháng tám, 2019 11:36
ai làm bộ này thì làm có tâm xíu đi trời....
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2019 18:43
truyện đọc rất hay, cảm động lắm.
Hieu Le
25 Tháng sáu, 2019 20:31
truyện dừng dịch rồi ạ? :(
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 20:06
dùn google chrome kiếm hình đó
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
xem có hình nét hơn k
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
dùng google chrome bấm vào hình chọn tìm kiếm
Hoàng Duy
29 Tháng ba, 2019 21:52
khi nào lão tần mục phá thân đồng tử nhỉ
Nhokprono0
10 Tháng hai, 2019 15:24
ai có ảnh bìa mục thần ký này nét hơn k ạ?
Mạnh Hùng
07 Tháng hai, 2019 19:11
Ai có bản dịch phần tiếp k cho mình xin vs ạ. Thank kiu trước ạ
Lương Hữu Trí
25 Tháng một, 2019 20:22
Hay
Nhan Nguyen
22 Tháng một, 2019 20:51
đấy là cv mà bạn
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:18
Đang đúng top đó bạn. Đến hơn 1300 chương rồi
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:17
Bộ này là mục trần ký
Huong Nguyen
11 Tháng một, 2019 18:25
Bạn ơi dịch tiếp đi. Các độc giả vẫn đang ngóng dài cả cổ ý :)
Hieu Le
09 Tháng một, 2019 04:27
hình như ko dịch nửa phỏng ??
Đỗ Hoàng Tuấn
06 Tháng một, 2019 23:49
mời bác sang bản convert đọc cho đỡ ngon nghẻ nhé, câu từ rất oke
BÌNH LUẬN FACEBOOK