• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 71: Bạn gái trước là oan gia

Trong lòng Lục Nguyên chỉ có thể thầm than một tiếng oan gia ngõ hẹp.

Trong lòng anh chỉ hi vọng Lý Mộng Dao chế giễu mình xong thì có thể thỏa mãn, sau đó ngồi vào bàn khác.

Có điều hiển nhiên, Lục Nguyên suy nghĩ nhiều.

Một nhóm năm người Lý Mộng Dao lại trực tiếp ngồi xuống, mà Lý Mộng Dao đang ngồi đối diện Lục Nguyên.

Ánh mắt cô ta mạnh mẽ đánh giá Lục Nguyên và Chu Doãn, nhưng sâu trong ánh mát lại ẩn chứa một tia ghen ghét khó giải thích.

Đúng vậy, người phụ nữ này xác thực ghen ghét, cái tên tầm thường Lục Nguyên này mới chia tay với mình mấy ngày, vậy mà đã quen với người khác rồi, hơn nữa, dường như còn thân mật hơn lúc với mình.

Chẳng lẽ, trong lòng anh ta mình còn không bằng cô nàng củi lửa Chu Doãn này?

Mặc dù Lý Mộng Dao đá Lục Nguyên, nhưng Lý Mộng Dao mãi mãi không hi vọng mình sẽ bị người khác thay thé.

Hừ, cái trên tầm thường như Lục Nguyên phải là người bị mình bỏ rơi nhưng vẫn đặt mình ở vị trí quan trong nhất trong lòng anh ta.

“Loại người này vào bằng cách nào? Cánh cửa bữa tiệc này không phải rất cao sao?” – Đỗ Lượng ngồi xuống sát bên cạnh Lý Mộng Dao, nhíu mày nhìn Lục Nguyên, giọng điệu cũng đầy cảm giác hơn người.

“Nghe nói bữa tiệc lần này giữ lại một phần vé, đưa lên hoạt động mà tài khoản công chúng của Tùng Hạc lâu tổ chức, chỉ cần lượt chia sẻ và lượt thích vượt qua số lượng nhất định sẽ có cơ hội rút thăm.” – Một nữ sinh bên cạnh Lý Mộng Dao nói.

Nhìn qua, mấy nam nữ sinh đều là bạn bè của Lý Mộng Dao.

Nhưng mà Lục Nguyên chưa từng gặp bọn họ, chỉ vì lúc Lục Nguyên quen Lý Mộng Dao, Lý Mộng Dao chưa từng giới thiệu Lục Nguyên làm quen với bạn bè của cô ta.

Mà bây giờ, rất hiển nhiên, Lý Mộng Dao khẳng định đã giới thiệu Đỗ Lượng làm quen với bạn bè cô ta.

Cái này, có sự chênh lệch.

Lục Nguyên xem như đã hiểu, Lý Mộng Dao làm quen với mình vốn cũng chẳng thật lòng, có lẽ vừa mới bắt đầu thì đã nghĩ sẽ đá mình, cho nên chưa từng để mình tiến vào vòng xã giao của cô ta.

Mà bây giờ cô ta và Đỗ Lượng, xem ra là muốn lâu dài, cũng là thật lòng?

Bằng không làm sao lại để Đỗ Lượng tiền vào vòng xã giao của cô ta.

“Ha ha, phí hết tâm tư qua vòng bạn bè xin ông nội bảo bà nội nhắn thích, vì có thể tới tham gia bữa tiệc phô trương này, loại hành vi này thực sự quá tầm thường hèn mọn. Có điều những kẻ nghèo khó, cái khác thì không có chỉ là nhiều thời gian.” – Lý Mộng Dao lạnh lùng đùa cợt, cô ta cũng đồng ý với quan điểm của nữ sinh kia, đúng vậy, cái tên tầm thường Lục Nguyên ngoại trừ dùng biện pháp tốn sức này, bằng không làm sao có thể tiền vào?

“Giống chúng ta thì khác, chúng ta đi theo cậu Đỗ là có thể vào đây.” – Nữ sinh bên cạnh Lý Mộng Dao nói, lúc này cô ta cũng nhìn ra Lý Mộng Dao rất khó chịu với hai người Lục Nguyên và Chu Doãn, cho nên cô ta tất nhiên cũng nói thuận theo lời nói của Lý Mộng Dao.

“Đúng rồi, Mộng Dao, bọn họ là ai thế?” – Nữ sinh kia trực tiếp mở miệng hỏi ngay trước mặt Lục Nguyên, giọng nói rất không lễ phép, có thể thấy được trong lòng cũng xem thường Lục Nguyên và Chu Doãn.

“Bọn họ ư, ha ha, bọn họ chính là hai người nhặt được một trăm vạn tiền mặt rồi chiếm làm của riêng, chuyện này rất xôn xao ở trường học của chúng tôi, cậu còn chưa biết đúng không?”

Lý Mộng Dao to giọng kể lại chuyện Lục Nguyên nhặt được tiền rồi tiêu như thế nào đến bị mình vạch trần ở bệnh viện trường học ra sao, làm sao bị mọi người chửi mắng rồi bị mang đi ra làm sao, không hề che giấu chút nào, dường như là cố ý.

Không chỉ mấy người bọn họ nghe được rõ ràng, ngay cả mấy người khác ngồi ở bàn đó lúc đầu, bao gồm hai người đẹp vừa rồi cũng đều nghe được rất rõ ràng.

Lập tức, tất cả mọi người nhìn về phía Lục Nguyên và Chu Doãn, vẻ xem thường trong ánh mắt, không cần nói cũng biết.

Lý Mộng Dao rất hài lòng kết quả này.

Cô ta càng hi vọng có thể nhìn thấy sau khi bị mình vạch trần hành vi ghê tởm, Lục Nguyên và Chu Doãn sẽ cảm thấy vô cùng xáu hổ, xấu hồ phát tay áo rời đi.

Cho nên sau khi nói xong, Lý Mộng Dao ưu nhã nâng chén trà lên, đắc ý nhìn Lục Nguyên và Chu Doãn.

Nhưng mà, cô ta sai rồi.

Không chỉ sắc mặt Lục Nguyên vẫn tự nhiên, mặt mũi Chu Doãn cũng không tràn đầy xấu hồ khi bị mình nói đến như trước kia.

Hai người giống như không nghe thấy, ở nơi đó thì thầm to nhỏ, dường như căn bản không đặt Lý Mộng Dao vào mắt.

Rất hiển nhiên, sau khi Chu Doãn biết được gia thế Lục Nguyên tại hòn đảo nghỉ dưỡng Đào Hoa, cũng biết không phải là Lục Nguyên nhặt tiền, cũng biết lúc trước sở dĩ Lục Nguyên thừa nhận là vì không liên lụy đến mình.

Nếu không phải Lục Nguyên nhặt, những lời này của Lý Mộng Dao tự nhiên không có lực sát thương, Chu Doãn cũng không đề ý nữa.

“Được lắm, thật sự là không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ, tôi chưa từng thấy một đôi mặt dày vô sỉ như hai người.”

Mắt thấy lời của mình không hề ảnh hướng tới hai người Lục Nguyên, trong lòng Lý Mộng Dao nghẹn một bụng giận, dứt khoát trực tiếp chỉ vào Lục Nguyên mắng: “Này, Lục Nguyên. Anh còn không biết xáu hỗ ngồi ở chỗ này sao? Anh nợ trường học một trăm vạn, đều đã phát thông báo rồi, còn không mau nghĩ cách mà trả đi, đi làm công kiếm tiền. Nếu như tôi mà là anh, tôi chắc chắn sẽ không nhàn nhã như hai người, nợ trường học tiền, có thể ngồi yên ổn sao? Giống như hai người, tương lai ra ngoài xã hội cũng là cặn bã, là kẻ trốn nợ.”

“Lý Mộng Dao, cái này đâu có liên quan gì đến cô nhỉ.”

– Cuối cùng Lục Nguyên cũng ngắng đầu, thản nhiên nói.

Cô ả này, rốt cuộc có chuyện gì, tại sao mỗi lần gặp đều muốn cứng với mình nhỉ.

Có điều như thế này càng khiến Lý Mộng Dao tức điên hơn.

Tên tầm thường này, còn dám mạnh miệng?

Hơn nữa, còn dáng vẻ ung dung, cứ như vừa rồi mình hoàn toàn không hề nói đến nỗi đau của anh ta.

Nhất là nhìn thấy Chu Doãn càng xinh đẹp hơn ngày xưa, khuôn mặt cũng càng rạng rỡ quyến rũ, quần áo trên người cũng rất có khí chất, rất thời thượng. Đây là tự nhiên, dù sao trên đảo nghỉ dưỡng được chăm sóc tốt như vậy, quần áo tự nhiên cũng tha hồ lựa chọn mà mặc.

Có điều Lý Mộng Dao nhìn thấy càng thêm ghen ghét trong lòng, cô ta dứt khoát trực tiếp đứng lên, chỉ vào Lục Nguyên: “Cái gì gọi là không liên quan, tên bỉ ổi nuốt riêng khoản tiền lớn như anh, người người đều phải diệt trừ. Nhìn anh đi, dạo này sống không tệ nhỉ, nửa tháng không đến lớp, ăn đến mặt mày hồng hào, ăn mặc cũng ra dáng lắm. Chỉ tiếc, anh tiêu không phải tiền của anh, là tiền công, là tiền các anh nhặt được.”

“Tôi biết anh đã tiêu một phần lớn, có điều còn mấy chục vạn nữa mà, ha ha, số tiền này hai người không trả lại cho trường học, lại còn lấy ra sống phóng túng hưởng thụ, hai người còn cần mặt mũi không? Hai người còn là người sao?”

“Ôi trời, loại người này, thật là…”

“Không có thuốc nào cứu được.”

“Một đôi hiếm có.”

Đám bạn của Lý Mộng Dao nhao nhao phụ họa.

Lý Mộng Dao nói càng thêm hưng phấn, nhìn quần áo Chu Doãn mặc đẹp hơn mình, lại cười lạnh một tiếng: “Nhưng mà này, những ngày an nhàn của hai người chung quy sẽ kết thúc, dù sao nhặt được tiền cũng có tác dụng tới khi nào hết thôi, hơn nữa hai người còn nợ trường học nhiều tiền như vậy. Tôi cảm thấy con người phải nhận rõ thân phận và địa vị của bản thân, cô dùng số tiền này để mua quần áo đẹp, chính cô tiêu một cách yên tâm thoái mái sao?”

Nói xong, Lý Mộng Dao giơ tay, để lộ chiếc nhẫn kim ương bạch kim trên ngón tay, đắc ý nói: “Nhìn thấy viên kim cương này không, là Đỗ Lượng mua cho tôi đó, sáu vạn tám ngàn tám. Ha ha, mặc dù chiếc nhãn đắt giá như vậy, nhưng tôi đeo trong lòng rất an tâm rất thoải mái, bởi vì tiền này là số tiền quang minh chính đại của Đỗ Lượng, mà tuyệt đối không phải dùng số tiền nhặt được để mua. Chu Doãn, nhìn lại quần áo trên người cô đi, dù có xinh đẹp thì có ích lợi gì? Những quần áo kia trong mắt tôi cũng không phải là quần áo, mà là máu tươi và đau đớn của người khác.”

“Nói hay lắm, Mộng Dao.”

Đám người kia lại nhao nhao võ tay.

Thậm chí những người khác trên bàn cũng nhìn Lý Mộng Dao bằng cặp mắt hâm mộ và kính nẻ, hai người đẹp không quen biết kia, nhìn chằm chằm nhẫn kim cương của Lý Mộng Dao, cũng đều có sự hâm mộ của phụ nữ.

Trong nháy mắt, Lý Mộng Dao cảm thấy tâm trạng của mình như thủy triều lên cao.

Đoạn văn này, chẳng những đả kích mạnh mẽ Lục Nguyên và Chu Doãn, vạch trần sự ghê tởm của bọn họ.

Hơn nữa thuận tiện còn khoe khoang chiếc nhẫn kim cương của mình, khoe khoang sự mặn nồng.

“Được rồi, hỡi các vị, hiện tại ấy, tắt cả mọi người đều tới đông đủ, chúng tôi mang món ăn lên bắt đầu bữa tiệc.

Lúc này, trên sân khấu, Thảm Vạn Quán với thân hình mập mạp lại lên sân khấu, cầm micro vui vẻ nói: “Hi vọng hôm nay các vị có thể ăn uống tận hứng, tất nhiên, các vị cũng không nên quên, sở dĩ hôm nay chúng tôi tổ chức bữa tiệc ở đây chính là tổ chức tiệc đón tiếp một cậu chủ quyền quý.”

Nói đến đây, ánh mắt Thẳm Vạn Quán liếc về phía Lục Nguyên, ý tứ ẩn chứa trong đó chính là gửi lời chào cho Lục Nguyên.

“Vừa rồi ông Thẩm nhìn tôi đó.”

“Rõ ràng là đang nhìn tôi.”

Hai người đẹp kia đều ngạc nhiên nói.

Đừng nhìn tuổi tác Thẩm Vạn Quán có thể làm ba bọn họ, nhưng địa vị và tài phú vẫn còn đó.

“Ông Thẩm, cậu chủ quyền quý ấy đâu? Sao còn chưa xuất hiện, rất là muốn chiêm ngưỡng.”

Dưới sân kháu phần lớn là nhân vật nỏi tiếng trong xã hội, lần này tới tham gia, tự nhiên cũng ôm tâm thái muốn kết bạn.

“Xin lỗi các vị, tính cậu chủ này rất khiêm tốn, cho nên không đồng ý xuất hiện, còn mong mọi người thông cảm, có điều xin các vị cứ yên tâm, cậu chủ hiểu tắm lòng của mọi người, hôm nay mọi người có thể đến, cậu ấy cũng hết sức vui mừng, cũng nói cảm thấy rất vinh hạnh.” – Thẳm Vạn Quán không hỗ là chuyên gia, lời này nói một giọt nước cũng không lọt, rất rõ ràng, lời này tự nhiên cũng ngầm tâng bốc Lục Nguyên, đồng thời, cũng thể hiện đủ cấp bậc lễ nghĩa, khiến người ta không tìm ra lỗi sai nào của Lục Nguyên.

Lục Nguyên nghe thấy cũng âm thầm gật đầu, hà hà, Thẩm Vạn Quán này, được lắm.

Đám người nghe xong, mặc dù trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng cũng liên tiếp gật đầu, trong lòng càng mơ tưởng mong ước cậu chủ thần long không thấy đầu cũng không thấy đuôi này.

“Thật sự là tiếc nuối.”

Hai người đẹp vẫn luôn chờ cơ hội để xin Wechat, cũng thở dài, lộ ra vẻ rất thất vọng.

Mà Lý Mộng Dao hình như cũng chợt cảm thấy hơi mắt mát, có điều cô ta ngồi bên cạnh Đỗ Lượng, cũng không biểu hiện quá rõ ràng.

“Được rồi, vì để khuấy động bầu không khí, tiếp sau đây chúng tôi sẽ tiền hành khâu rút thưởng.”

Thẩm Vạn Quán rất biết chơi, giới thiệu qua phần thưởng. Không cần phải nói, đồ Thẩm Vạn Quán lấy ra, lại còn là để đón tiếp Lục Nguyên, phần thưởng này tuyệt đối rất phong phú, phần thưởng kém nhất cũng là iPhone XS plus 521G.

“Mà giải đặc biệt của chúng tôi, chính là sợi dây chuyền ruby này.” – Nói xong, Thẩm Vạn Quán lấy ra một sợi dây chuyền, lập tức trên sân khấu rực rỡ loá mắt và đầy màu sắc.

“Ôi chao.” – Gần như tất cả nữ giới trong hiện trường đều phát ra tiếng hô kinh ngạc.

Đẹp quá, phụ nữ trời sinh không có sức chống cự với đồ trang sức, huống hồ sợi dây chuyền ruby này lại là sản phẩm cao cấp như thế.

“Tôi cũng không muốn nói nhiều về giá trị sợi dây chuyền này, tám mươi tám vạn.” – Thẩm Vạn Quán cười tủm tỉm nói: “Được rồi, hiện tại bắt đầu rút thưởng.”

Giải thấp nhất, giải ba, giải nhì. Đều bốc thăm xong.

Cuối cùng, chính là giải đặc biệt.

Đây cũng là điều tất cả mọi người mong đợi nhất.

Trên màn hình lón, danh sách khách quý không ngừng xuất hiện ngẫu nhiên.

“Được rồi, ngừng.” – Theo một tiếng hét lớn của Thẳm Vạn Quán.

Danh sách đứng im, dừng lại trên hai chữ to.

“Ha ha, quá tốt rồi, người đoạt giải đặc biệt của chúng ta đã có.” – Thẩm Vạn Quán cầm micro, lớn tiếng đọc: “Cậu ấy, chính là cậu Tuyết Nặc.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK