• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng ngày này cũng đến, Châu Cẩn Huyên với chiếc váy cô dâu công chúa Faya được Quách Thành dìu dắt bước đến lễ đường, ai nấy đều vỗ tay đầy xúc động, Thần Gia Ngôn đứng trên bục giảng mà không kiềm được nước mắt.

Sau bao nhiêu năm gặp biến cố và đầy sóng gió thì cuối cùng thì hai người sẽ mãi mãi ở bên nhau, hôm nay là ngày vui của anh nên anh phải cười mới đúng, Thần Gia Ngôn nhanh chóng lau chùi nước mắt.

Rất nhanh cô đã đứng trước mặt anh, Quách Thành nắm lấy tay cô trao cho anh, trong lòng hắn cũng sớm đã từ bỏ Châu Cẩn Huyên và đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hiện tại bạn gái hắn chuẩn bị đi sinh em bé.

Quách Thành vẫn là gương mặt thư sinh ấy, sau khi hắn trao cô cho anh, hắn vẫn luôn ân cần nghiêm túc dặn dò Thần Gia Ngôn.

- Tôi giao Cẩn Huyên lại cho anh đấy, chỉ cần cô ấy khóc một tiếng tôi sẽ sẵn sàng đưa cô ấy khỏi anh, và không để cho anh tìm thấy cô ấy. Được rồi, chúc hai người mãi mãi hạnh phúc

Châu Cẩn Huyên nhìn hắn mỉm cười.

- Em cảm ơn học trưởng Thành

Hắn không nói gì thêm chỉ mỉm cười nhẹ rồi rời đi, lễ nghi cũng bắt đầu, sau khi đồng ý cả hai bắt đầu trao nhẫn rồi hôn. Mọi người ở phía dưới không hò hét, và chúc mừng hai người họ.

Thần Gia Ngôn và Châu Cẩn Huyên nhìn nhau mỉm cười trong hạnh phúc, dù hai người không lên tiếng nói gì nhưng chỉ cần nhìn nhau là hai người có thể đối phương đang nói điều gì.

" Em đang nghĩ Tiểu Lân cũng đang rất vui vẻ, và đang chúc phúc cho chúng ta"

" Ừm, anh cũng cảm nhận được như em"

Buổi lễ cuối cùng cũng kết thúc, Thần Gia Ngôn không chần chừ nhấc bổng người Châu Cẩn Huyên về biệt thự của hai người họ, hai người họ bắt đầu động phòng.

- Gì vậy ? Em thấy anh cũng nhiều lần động phòng với em nhưng sao không thấy anh căng thẳng hồi hộp đến như vậy ?

- Nhưng lúc trước thì lại khác, bây giờ là ngày vui của chúng ta nên anh có hơi căng thẳng một chút

Ngay sau đó cả hai đã có cuộc chiến vô cùng ái muội, và chén nhau đến tận bốn giờ sáng.

...

Bốn tháng sau.

Vì không muốn bà Hàn ở một mình cô đơn trong căn nhà nhỏ nên hai vợ chồng Thần Gia Ngôn quyết định đưa bà ấy đến biệt thự ở cùng với hai người họ để tiện chăm sóc bà hơn.



- Tiểu Huyên dậy thôi con, sao hôm nay con lại dậy trễ hơn như ngày thường vậy..

Bây giờ đã là mười giờ rồi, Thần Gia Ngôn lại yêu chiều cô nên không dám đánh thức cô, và không muốn làm giấc ngủ của cô nên anh làm gì cũng nhẹ nhàng rồi mới đến công ty.

- Ưm...mệt quá đi mất, mấy giờ rồi thưa mẹ...

Châu Cẩn Huyên chểnh choạng ngồi dậy, thân thể có chút mệt mỏi mặc dù không bị ông chồng của mình hành hạ, nhưng khi nghe câu của bà Hàn mà giật thót người.

- Giờ này đã là mười giờ rồi đó con gái

- Sao ạ ?

Bà Hàn khoanh tay nhìn cô mà khẽ thở dài, còn cô thì lật đật chạy vào nhà vệ sinh cá nhân. Đi ra không thấy bà Hàn đâu nữa, cô cũng nhanh chóng xuống dưới.

- Con xuống rồi sao, mau vào sáng đi nào hôm nay mẹ nấu rất nhiều món

- Dạ thưa mẹ

Châu Cẩn Huyên vừa kéo ghế ngồi xuống cảm giác ớn ớn trong người muốn tuôn trào, bà Hàn bưng một bát thịt sườn nướng mật ong.

- Đây đây...mẹ đặt biệt nấu cho con đó, con mau ăn đi nào

- Con cảm ơn mẹ nhiều nhé

Cô nhận lấy chén cơm lên ăn, sau đó gắp một miếng thịt nướng mật ong bỏ vào trong miệng, nhưng cô lập tức nôn ra, bà Hàn lo lắng hỏi.

- Sao vậy ? Mẹ đã nêm nếm thử rồi mà, vẫn không có vấn đề gì mà

- Con cũng không hiểu nữa, ban nãy con có cảm giác cơn ợ chua muốn tuôn trào...chắc không sao nữa đâu

Dứt lời Châu Cẩn Huyên liền ăn thử xem có làm sao không, nhưng chưa kịp bỏ vào miệng thì cô đã tá hỏa chạy đến buồng rửa chén nôn thốc nôn tháo, bà Hàn ngờ nghệch đang suy nghĩ đến một chuyện.

Bỗng hai mắt bà sàng rực, vội vàng chạy đến chỗ con gái.

- Tiểu Huyên, tháng này con có trễ kinh không ?

Châu Cẩn Huyên sau khi nôn xong thì gương mặt có chút xanh xao, khi nghe mẹ mình hỏi cô mới chợt nhận ra.



- Tổng tháng này là ba tháng rồi mà bà dì của con không đến ghé thăm

Khoé môi bà Hàn khẽ giật giật, bà biết ngay mà nhưng cần phải đến bệnh viện kiểm tra cho chính xác mới được.

- Có chuyện gì sao mẹ ?

- Không được rồi, con mau chóng lên phòng thay đồ rồi cùng mẹ đến bệnh viện kiểm tra

Mặc dù chưa hiểu chuyện gì nhưng cô luôn ngoan ngoãn nghe lời bà, nhanh chóng đi thay đồ. Trong lúc đợi cô thay quần áo thì bà Hàn vội nhắn tin cho thông gia biết mới được, thế là hai bà mẹ đưa Châu Cẩn Huyên đến bệnh viện kiểm tra.

...

Tại bệnh viện tư nhân, Châu Cẩn Huyên được đưa vào phòng khám phụ sản, sau một lọt kiểm tra thì cô cũng nhanh chóng nhận được kết quả.

Bác sĩ đưa tờ giấy cho cô mỉm cười phúc hậu, còn không quên chúc mừng cô.

- Chúng mừng cô nhé

Châu Cẩn Huyên khó hiểu đi ra, hai bà mẹ chạy đến nháo nhào hỏi thăm.

- Sao rồi, bác sĩ nói sao con ?


- Dạ, kết quả hình như nằm trong đây


Thần phu nhân vội cầm lấy mở ra xem, một lúc sau hai mắt bà sáng rực, bà Hàn cũng đọc được mà không kiềm được sự vui mừng.


Châu Cẩn Huyên cũng tò mò xem tờ giấy đó viết gì, bỗng cô rất kinh ngạc sau đó vỡ òa hạnh phúc.


Cô thật sự đã mang thai rồi sao ? Đứa nhỏ cũng đang được ba tháng.


Ngồi trên xe, hai bà mẹ trên môi không ngừng nở nụ cười tươi tắn vừa háo hức, Thần phu nhân bất ngờ lấy điện thoại gọi cho ai đó.


- Mẹ gọi cho ai vậy mẹ ?


- Suỵt, mẹ muốn giỡn thằng Gia Ngôn một chút

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK