Cho nên để Tử Kiều đi mua sắm với Tô Nhược là một chuyện tốt. Tô Hàn đưa Tử Kiều đến trung tâm thương mại giao cô cho Tô Nhược rồi mới yên tâm đến công ty.
Tô Nhược vốn không có chị em gái, bạn bè của cô ngoài những bạn bè trong công việc thì chỉ có Tịnh Thiên và An Nhiên là thân thiết nhưng hai người họ tính ra vẫn lớn hơn cô.Nên công cuộc muốn bảo vệ hay chăm sóc để thực hiện là điều là không thể.
May mắn sao gặp ngay Tử Kiều đúng là gu mà Tô Nhược thích thú,vừa nhỏ tuổi hơn cô ta mà tất cả mọi thứ như trang giấy trắng,mộc mạc hoàn toàn. Tô Nhược liền trỗi lên thiên chức của người làm chị mà chăm sóc cô gái nhỏ này một cách tốt nhất..
- Tử Kiều à chị biết không, chăm sóc da mặt cũng như chăm sóc cây cảnh vậy đó.Dù da chị hiện tại có đẹp đến đâu nhưng theo thời gian cũng sẽ lão hóa cho nên những sản phẩm này là để bảo dưỡng..
Hiện tại hai người dắt nhau một Showroom mỹ phẩm nổi tiếng.Nhân viên liền nhận ra Tô Nhược vội chào hỏi nồng nhiệt, rồi đi theo sau tư vấn.Nhưng Tô Nhược ra hiệu ý hiện tại không cần họ theo sát, vì Tô Nhược sợ Tử Kiều sẽ không được tự nhiên.
Tử Kiều như con nai vàng ngơ ngác nhìn quá nhiều mỹ phẩm được trưng bày khắp nơi nhìn qua chắc chắn là rất đắc đỏ.
Cô nhỏ giọng.
- Nhưng chị không biết sử dụng, thật là nhiều bước, quá phức tạp..còn..còn rất tốn kém..
Tô Nhược bật cười, thoa một lớp kem dùng thử lên mu bàn tay trắng mịn của Tử Kiều..
- Yên tâm em sẽ bảo họ note cách sử dụng lại cho chị..
Rồi lại bổ sung thêm.
- Lần trước em đã bảo tặng cho chị,chị mà không nhận em sẽ giận đấy.Về sau chị cứ theo những sản phẩm này mà mua.Chị đừng lo tốn kém, anh trai của em không có gì ngoài tiền cả, chị tiêu càng nhiều anh ấy càng thích.Tin em đi..
- .........
- Nào qua đây, chị qua đây cho nhân viên kiểm tra xem da chị thuộc loại da nào rồi họ sẽ tư vấn cho chị...
...
Lúc này có hai cô gái đi vào, một cô gái vui vẻ cười nói.
- Ngô Uyển cậu dạo này làm sao vậy? Mặt mày cứ ủ dột, hôm nay đi shoping mà cậu vẫn không vui lên được sao.Thất tình thôi mà,có gì lớn lao đâu chứ..
Ngô Uyển thở dài trong lòng nhiều tâm sự nhưng bị bạn tốt kéo đến đây.Vừa muốn mở miệng đáp lời,bất giác ngẩng đầu lên trước mắt cô ta ở một khoảng không xa lắm chính là Tô Nhược đang đứng cười nói với một cô gái bên cạnh.Do cô gái đó đứng đưa lưng về phía cô ta nên Ngô Uyển không thấy rõ mặt.
Do bị bóng ma tâm lý lần trước hiện tại gặp Tô Nhược, Ngô Uyển liền có chút sợ hãi liền muốn né tránh, vội nhỏ giọng kéo tay cô gái bên cạnh.
- Chúng ta đi qua chỗ khác đi..
- Sao vậy, đây mới nơi chúng ta hay mua mỹ phẩm mà..
Ngô Uyển cúi đầu muốn lên tiếng, thì tiếng nói Tô Nhược cười khẽ vang lên.
- Chị dâu à, chị nhìn xem chỉ sử dụng một chút son mà chị đã xinh đẹp thế này. Tô Hàn mà nhìn thấy chắc chắn sẽ mê tít cho mà xem..
Rồi hào phóng nói tiếp..
- Lấy loại son này, ba màu này nhé..
- Nhược Nhược không cần mua nhiều như thế..
Tử Kiều vội khuyên ngăn, nhưng những lời sau đó Ngô Uyển không nghe vào nữa rồi.
Cô ta vừa nghe câu nói đầu của Tô Nhược lỗ tai liền lùng bùng, bước chân không tự giác đi đến muốn nhìn rõ người mà Tô Nhược vừa gọi hai tiếng chị dâu là ai..
Lúc này Tử Kiều vừa đúng lúc nở nụ cười, dĩ nhiên là bị Tô Nhược làm trò trêu chọc.
Nụ cười bẽn lẽn xinh đẹp kia chẳng khác gì con dao sắc nhọn đâm thủng mắt cô ta rồi..Đây là người phụ nữ hiện tại bên cạnh Tô Hàn sao? Cô gái này là ai tại sao có thể dễ dàng khiến một Tô Nhược kiêu hãnh khó đối phó kia lại mở miệng chịu gọi hai tiếng chị dâu.Mà cô ta vất vả gần một năm vẫn không đạt được.
Ngô Uyển cảm thấy lòng ngực mình thở không nổi nữa rồi,cô gái kia có gì hơn cô ta chứ. Ngoài khuôn mặt xinh đẹp kiểu thanh thuần kia thì khí chất con nhà danh giá không có, ăn mặt đơn giản đến mức nhàm chán.
Tại sao Tô Hàn lại nhìn trúng một người như vậy?Có phải anh nhất thời ham của lạ chỉ muốn vui chơi qua đường thôi đúng không? Ai đó có thể nói cho cô ta biết chuyện quái gì đang xảy ra vậy...
- Cô à,cô muốn mua gì?
Lúc này nhân viên đi đến mở lời đón tiếp..
- Đó không phải là Tô Nhược, em gái...
Cô bạn đi cùng nhìn theo hướng mắt của Ngô Uyển có phát hiện ra có điều không đúng.Ngô Uyển vẫn là không can đảm đối diện với Tô Nhược,vội che miệng bạn thân kéo cô ta né vào một góc.Hướng mắt nhìn Tô Nhược khoác tay thân thiết cùng cô gái kia rời đi..
Sắc mặt Ngô Uyển rất tệ, lúc nghe Tô Hàn có người phụ nữ mới cô ta mất hết hi vọng đau khổ đến chẳng muốn làm gì.Cứ nghĩ người anh đến sẽ là một tiểu thư con nhà tài phiệt nào hoặc một ngôi sao tiếng tăm ra sao.Không nghĩ ra lại là loại con gái vô danh yếu ớt thế này. Nhìn vào liền có thể nhận ra là chẳng có chút gia thế nào. Chắc chắn dùng vẻ ngoài thanh thuần kia để moi tiền đàn ông mà thôi.
Cô ta một chút cũng không cam tâm...
- Ngô Uyển,lúc nãy mình nghe không lầm chứ, Tô Nhược gọi cô gái đó là chị dâu sao?
- ........
Ngô Uyển mím môi không trả lời, cô gái đi cùng dường như không sợ thiên hạ loạn,nói tiếp.
- Thì ra Tô Hàn chia tay với cậu là có lý do.Mà cũng phải thôi cô gái kia rất xinh đẹp nha, kiểu mong manh thanh thuần như vậy đàn ông nào không thích.
- Đầu cậu bị úng não sao, cô ta quê mùa như vậy đẹp chỗ nào mà cậu khen.
Bị Ngô Uyển mắng, cô ta không phục nghiền ngẫm nhớ lại những gì cô ta quan sát cô gái kia mà nói.
- Quê mùa sao? mình thấy người ta rất khí chất mà kiểu xinh đẹp nhẹ nhàng, dù là mặt mộc hoàn toàn thế mà đường nét vô cùng thanh tú nha, nhất là làn da trắng mịn như em bé của cô ta nhìn thật thích.Còn quần áo trên người tuy có chút kính cổng cao tường nhưng toàn hàng hiệu từ đầu đến chân.À....đúng rồi sét đồ của cô ta mặc vừa rồi mình mới xem tạp chí vài bữa trước là thiết kế mới nhất của Moschino đấy.
Nhìn vẻ mặt đen ngòm của Ngô Uyển, cô ta biết mình lỡ miệng..
- Thôi được rồi dù sao cũng không có khí chất đại tiểu thư xinh đẹp như cậu...này..này cậu đi đâu vậy..mình chưa nói xong mà..
Ngô Uyển chưa đợi cô ta nói hết, tức giận rời đi,chẳng còn tâm trạng nào mà mua sắm gì nữa cả.Hiện tại cô ta chỉ muốn phát điên mà thôi.
👍👍👍⬅️⬅️