Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 64 mệnh trung chú định?

Cảm xúc đang trên đà mất kiểm soát nên Phạm Đình còn chưa ý thức được át chủ bài lớn nhất của nàng đã sắp bị Cố Hoài Chi đoán được, còn muốn lén lút gây chuyện. Có người sau khi trải qua cực khổ, khi bắt đầu lại vẫn có thể bảo trì sơ tâm như cũ, mang thiện ý đối với thế giới này, có người lại trở nên vặn vẹo biện thái.

Phạm Đình hiển nhiên là người sau.

Xuất phát từ ghen ghét Từ Thanh Y và thù hận với Trịnh Văn Tương, Phạm Đình đột nhiên nảy ra ý tưởng —— nàng muốn cướp vị hôn phu của Từ Thanh Y, lại thêm sự hận thù đối với trượng phu đời trước - Trịnh Văn Tương, nếu hôm nay xảy ra "Ngoài ý muốn" gì đó khiến Từ Thanh Y và Trịnh Văn Tương thành một đôi thì không không phải một công đôi việc sao?

Ý niệm này vừa xuất hiện giống như đổ mực vào trong nước, làm nội tâm vốn không sạch sẽ của Phạm Đình hoàn toàn đen.

Tuy nói hiện tại nam nữ tị hiềm không còn nghiêm khắc như trước, nhưng Cố Hoài Chi là nam tử cũng không tiện ở chung với nữ quyến quá lâu. Huống chi còn có Triệu Minh ở đây, Cố Hoài Chi không có khả năng mặc kệ Thái tử Triệu Minh. Sau khi đoán được bàn tay vàng của Phạm Đình, suy xét đến chuyện lúc trước nàng âm thầm bại hoại thanh danh của Từ Thanh Y, Cố Hoài Chi yên lặng nâng cấp bậc nguy hiểm của Phạm Đình lên một chút. Cũng không phải sợ nàng, rốt cuộc từ một loạt hành động lúc trước của Phạm Đình cho thấy nàng cũng không phải người thông minh. Nhưng nếu có bàn tay vàng thêm vào, lực sát thương của vị này có thể tăng trưởng gấp bội. Người thông minh làm việc thích mưu định rồi sau đó mới động, tranh thủ lợi ích lớn nhất. Kẻ ngu dốt làm việc lại chỉ muốn mình vui vẻ, mặc kệ hậu quả như thế nào cứ động thủ trước rồi lại nói, nguy hiểm không thể khống chế.

Khi rời đi, Cố Hoài Chi nhìn Từ Thanh Y bị mật ra hiệu cho nàng phòng bị Phạm Đình. Từ Thanh Y cùng Cố Hoài Chi cũng có vài phần ăn ý, nháy mắt hiểu được, khẽ gật đầu, làm Cố Hoài Chi yên tâm.

Động tác của hai người cũng không che lấp, thoải mái hào phóng, những người khác cũng chỉ cảm thấy đôi vợ chồng chưa cưới này nị oai chút, cũng không nghĩ nhiều.

Chỉ là Phạm Đình nhìn chỉ cảm thấy bực bội, nếu không phải lần du sơn đó ra sai lầm, hiện tại người tình chàng ý thiếp với Cố Hoài Chi nên là nàng!

Lần này Triệu Minh đến Trịnh phủ, Cố Hoài Chi suy đoán hẳn là có chủ ý khác. Lúc trước Trịnh thị cũng là nhất lưu thế gia, đáng tiếc dòng chính toàn vong chưa gượng dậy nổi, gần hai mươi năm qua cơ hồ sắp ngã ra khỏi vòng thế gia. Hiện tại thế gia bởi vì chuyện khoa cử mà đối vói triều đình phê bình kín đáo, ôm đoàn làm kết đảng, con cháu nhà nghèo vừa mới thông qua khoa cử khảo thí hiển nhiên không thể trở thành thế lực kiềm chế thế gia. Đế vương vẫn luôn chú ý việc cân bằng, bấm tay tính toán, Trịnh thị là thế gia đã xuống dốc vừa lúc có thể dùng một chút. Danh vọng bọn họ không thiếu, thiếu chỉ là một cơ hội.

Cho nên mới sẽ có chuyện Triệu Minh tự mình tới Trịnh phủ.

Mọi việc nhìn thấu không nói toạc, ngôn hành cử chỉ của Cố Hoài Chi chọn không ra một tia sai lầm, Triệu Minh cũng cười vô cùng hòa khí. Lăn lộn quan trường, chẳng sợ trong lòng ngươi hận không thể lập tức chém chết đối phương, khi gặp mặt vẫn phải bảo trì mỉm cười ưu nhã mà không mất lễ phép. Huống chi, đây mới là chân thật, đứng ở góc độ của hoàng thất, bất luận một thế lực nào quá mức độc đại, đều là tai hoạ ngầm. Hoàng đế không tín nhiệm Cố Huyền sao? Không, tín nhiệm vô cùng, chức quan của Cố Huyền còn cao hơn cả cậu ruột hắn - Phùng Khắc Kỷ. Triệu Minh và Cố Hoài Chi không có hữu nghị sao? Đương nhiên là có. Nhưng mà hết thảy điều này đều không ảnh hưởng bọn họ chơi cân bằng. Cảm tình là cảm tình, sự nghiệp là sự nghiệp, phân chia rất rõ ràng.

Hơn nữa Cố Hoài Chi cũng không cho rằng hoàng thất có thể thành công. Nhìn tính tình của Trịnh Văn Tương, sao có thể cam nguyện trở thành cây đao trong tay hoàng thất được, hơn nữa còn là cây đao dùng để kiềm chế thế gia? Cho dù người ta xuống dốc cũng không thể vũ nhục người ta như thế đúng không?

Trịnh Văn Tương cũng nghĩ đến điểm này, thái độ với Triệu Minh rất khách sáo, thậm chí quá khách sáo. Kiểu thái độ làm người cảm thấy khó chịu dù đã nhận được lễ ngộ cao nhất, rõ ràng là một hồi cự tuyệt không tiếng động.



Nam khách bên này ngươi tới ta đi biến tiệc trà nhẹ nhàng thành sóng ngầm mãnh liệt, nơi nơi đều là hố to, từng câu từng chữ đều phải cẩn thận châm chước

Bầu không khí của nữ quyến bên kia ôn hòa hơn nhiều. Chẳng sợ Từ Thanh Y đã đơn phương đoạn giao với Phạm Đình, nhưng người không biết xấu hổ, thiên hạ vô địch, Phạm Đình muốn dán lên, Từ Thanh Y cũng không thể vẫn luôn lạnh mặt không để ý tới nàng. Dù sao cũng là làm khách ở nhà người khác, còn phải suy xét đến thể diện của chủ nhà. Cũng bởi như vậy mới cho người nào đó có cơ hội làm chuyện xấu.

Cố Hoài chi còn đang nói chuyện phiếm với Triệu Minh, nữ quyến bên kia đột nhiên rối loạn, tiếng kêu sợ hãi nổi lên bốn phía, nói là có người rơi xuống nước.

Cố Hoài Chi lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng chạy về phía hồ sen bên kia. Triệu Minh cùng Trịnh Văn Tương cũng vẻ mặt ngưng trọng, không chút do dự đuổi kịp bước chân Cố Hoài Chi.

Tới cạnh hồ sen, Cố Hoài Chi tùy tay túm một người, gấp giọng hỏi: "Ai rơi xuống nước?"

Người nọ nơm nớp lo sợ mà đáp một câu: "Hình như là Từ gia nữ lang, cách quá xa thấy không rõ là ai."


Cố Hoài Chi mắng thầm một tiếng, mắt nhìn người trong hồ sắp phải chìm xuống, hắn đang chuẩn bị xuống nước cứu người, đột nhiên phản ứng lại đây, kiểu tóc hôm nay của Từ Thanh Y giống như không phải như vậy? Cố Hoài Chi do dự trong chớp mắt, Trịnh Văn Tương thấp giọng mắng hắn một câu, quyết đoán nhảy vào trong nước.


Cố Hoài Chi chậm một bước, Trịnh Văn Tương đã bắt được nữ tử trong hồ, chậm rãi kéo nàng lên bờ.


Lúc này mọi người mới phát hiện, người rơi xuống nước không phải Từ Thanh Y, mà là Phạm Đình.


Vào thời khắc nguy cơ được giải trừ kia, Cố Hoài Chi thề, hắn nhìn thấy trên mặt Trịnh Văn Tương cùng Phạm Đình đều thấy được phẫn nộ cùng hối hận, đặc biệt là Phạm Đình, hoàn toàn không có vẻ mặt may mắn khi tìm được đường sống trong chỗ chết, mà là hỏng mất.


Sắc mặt Trịnh Văn Tương cũng không tốt hơn là bao, nghĩ đến kế tiếp sợ là muốn thương lượng chuyện hôn sự của hai nhà, mặt đều tái xanh.


Cố Hoài Chi ẩn ẩn đoán được chân tướng yên lặng nhìn trời, chuyện này đại khái chính là... Mệnh trung chú định?


Ngẫm lại như vậy, vẫn là mình càng hạnh phúc. Xem Phạm Đình một lòng muốn phá hư hôn sự của mình và Từ Thanh Y là biết sinh hoạt sau khi thành thân của hai bọn họ khẳng định là thập phần mỹ mãn, nghĩ thế còn có chút vui vẻ!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK