• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhã Uyên cứ đứng ở góc bếp mà hai mắt cô đã nhoà đi vì khóc nhưng cô đâu thể làm gì được lúc này vì cuộc hôn nhân hợp đồng mà cả hai người đã đồng ý ký kết riêng rồi, đã vậy còn kèm theo một cuộc trao đổi tình tiền nữa thì cô làm gì có quyền ghen tuông ở đây. Nhã Uyên vẫn còn chưa kịp hiểu có chuyện gì xảy ra với anh Tuấn Khải mà anh lại thay đổi thái độ nhanh chóng với mình như vậy? Chẳng lẽ anh vì quá yêu Thanh Mai nên đã bỏ qua hết những lỗi lầm của cô ta trong quá khứ để bây giờ tiếp tục câu chuyện tình yêu giang dở của hai người họ?.

Có rất nhiều câu hỏi xoay mòng mòng trong đầu của Nhã Uyên khiến cô như người mất hồn không biết bản thân mình đang làm gì và ở đâu, bỗng chuông điện thoại vang lên khiến cho Nhã Uyên giật mình mà tỉnh táo vội lấy điện thoại trong túi ra xem thì người gọi là mẹ của cô. Nhã Uyên vội ấn nút nghe giọng của mẹ cô ấm áp vàng lên:


- Con đang làm gì đấy Nhã Uyên? Đã hơn một tháng rồi không thấy con gọi về mà mẹ thấy nóng ruột nóng gan quá nên gọi điện hỏi xem tình hình của vợ chồng con trên ấy thế nào rồi? Cả hai đứa đều bình an đúng không con?.

Lúc này nước mắt của Nhã Uyên vẫn tiếp tục rơi vì sự quan tâm của mẹ mình nhưng hai chữ: "Vợ chồng con..." nghe sao lại chua sót đến vậy kia chứ? Cô cố gắng để mình không khóc nấc lên vì nếu như vậy mẹ sẽ nghe thấy và rất lo lắng, Nhã Uyên hít một hơi thật sâu rồi cười hì nói:

- Dạ vợ chồng con đều khoẻ mạnh và bình an thưa mẹ, còn dạo này con đã may được áo dài rồi nên cô giáo cho may nhiều đồ hơn ấy. Mẹ ơi! Ba và các em đâu?

Nhã Uyên có thể nghe thấy tiếng mẹ thở phào nhẹ nhõm sau khi cô vừa nói dứt câu,đúng là trên đời này chẳng ai yêu thương con cái vô điều kiện ngoài ba mẹ. Giọng mẹ ngọt ngào nói:

- Ba và các em con đang ngồi bên cạnh nghe mẹ nói chuyện với con đấy,Nhã Uyên này trong một cuộc hôn nhân người phụ nữ luôn hy sinh và chịu thiệt thòi hơn nhưng nếu như con cảm thấy không hạnh phúc và quá áp lực thì con hãy trở về đây với ba mẹ nghe con gái.

Chẳng phải tự nhiên mà mẹ của Nhã Uyên lại dặn dò con gái của mình như vậy bởi trong những lần con gái và con rể cùng về thăm mặc dù trước mặt tình cảm hai đứa khá tốt nhưng lại có những lần bà thấy hai vợ chồng con gái cư xử có gì đó không đúng lắm? Mà mẹ của cô đã cảm nhận điều khác lạ ấy rất đúng bởi quan hệ của hai người là tình tiền nên sẽ có những lúc Nhã Uyên cảm thấy bản thân mình rất nhục nhã và ê chề khi phải đánh đổi thân xác. Nhưng lời nói của mẹ đã tiếp thêm sức mạnh giúp cho cô để cô tỉnh táo hơn cho những quyết định sau này vì sau lưng cô đã có một hậu phương vững chắc và luôn yêu thương cô hết lòng nên Nhã Uyên nói:

- Dạ vậy lỡ như....ý con là lỡ như con và anh Tuấn Khải lý hôn thì ba mẹ có chứa chấp đứa con gái này không ạ?

- Cái con nhỏ này, gì mà chứa chấp hả? Phải là nhà chúng ta luôn luôn chào đón con nghe không?

Sau khi cuộc gọi kết thúc thì Nhã Uyên mới chú ý đến chỗ ngón tay bị đứt đang chảy máu nên lấy băng cá nhân dán vào rồi mặc kệ cái phòng bếp bừa bộn cô lên lầu tắm rửa thay đồ leo lên giường nằm. Nhưng cô không thể nào chợp mắt được vì hình ảnh Thanh Mai mặc áo sơ mi của anh cứ hiện lên trước mắt cô, mà cái áo ấy lại chính tay cô đi chọn vải mua về may cho anh.


Suốt một đêm này Nhã Uyên trằn trọc thức đến gần ba giờ sáng vì mệt quá mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay, cho đến gần bảy giờ cô giật mình tỉnh dậy nhìn qua chỗ nằm bên cạnh vẫn trống không và ra giường không bị nhăn nhúm chứng tỏ đêm qua anh Tuấn Khải không ngủ trên giường này và có lẽ cả đêm anh mải âu yếm với tình yêu khắc cốt ghi tâm của mình nên cũng không trở về nhà.


Nhưng Nhã Uyên cô làm gì có cái quyền gọi điện để hỏi anh đi đâu? Đang làm gì và ở với ai? Cả cơ thể của Nhã Uyên mệt mỏi không muốn rời giường nên cô quyết định hôm nay sẽ không đến tiệm may mà chỉ nằm ườn trên giường mặc kệ mọi thứ .


Nhưng với bản tính hay làm nên cô chỉ nằm đến quá trưa rồi sốc lại tinh thần xuống dưới phòng bếp dọn dẹp lau chùi nhà cửa sạch sẽ, thật tâm trong lòng cô vẫn mong anh Tuấn Khải trở về và anh sẽ nói mọi chuyện hôm qua chỉ là hiều lầm mà thôi. Nghĩ như vậy nên Nhã Uyên vội đi ra chợ mua nguyên liệu về nấu bữa tối rồi mang theo hi vọng ngồi chờ anh trở về nhưng con người ta thường hy vọng thật nhiều thì lại chỉ thu về thất vọng mà thôi.


Đã gần mười giờ đêm mà anh Tuấn Khải vẫn chưa trở về nên Nhã Uyên thất thểu đi về phòng ngủ thả cơ thể mệt mỏi cùng chán nản xấp xuống giường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK