• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Danh Hoài thấy thái độ của cô gái đi theo lấm la lấm lét liền biết hai người này không có ý tốt gì rồi. Cậu nhìn nhìn túi đồ mà họ mang theo. Xem ra phải đề phòng triệt để thôi.

Ngọc Cảnh Anh tất nhiên không vui vẻ gì cho cam, nhưng dù sao cũng không thể đánh mặt người đang cười.

Dụ Bằng an vị ngồi trên ghế sô pha, tay chân lanh lẹ rót rượu ra ly, còn bày rất nhiều đồ ăn vặt ra nữa. Cô gái ngồi bên cạnh lại có vẻ an phận, không làm ra hành động kì quặc nào.

“A Anh không uống rượu, để tôi rót nước ngọt cho anh ấy.”

Thấy Dụ Bằng đưa một ly rượu cho Ngọc Cảnh Anh, Danh Hoài liền lên tiếng ngăn cản. A Anh của cậu từ trước đến giờ chỉ thích các thức uống có hương vị ngọt ngào thôi.

Mở chai coca ra, Danh Hoài liền nhíu mày. Cậu căm ghét nhất là những thủ đoạn bỉ ổi, nhưng đồng thời cũng thấy may mắn. Dụ Bằng xem thường cậu nên chỉ dùng thứ thủ đoạn hạ tiện này. Xem ra hắn ta đang rất nôn nóng đây.

Danh Hoài làm như không có chuyện gì mà rót đầy một ly cho người yêu mình, nhưng lại lén lút nháy mắt với anh.

Ngọc Cảnh Anh nhận được lời cảnh báo trong âm thầm của Danh Hoài cho nên từ đầu chí cuối không đụng đến chút nước nào.

Dụ Bằng liên tục mời chào nhưng Danh Hoài và Ngọc Cảnh An liên tục lấy cớ đi vào nhà vệ sinh khiến cho lời nói của hắn càng nuốt không trôi.

“Hừ, hai tên đó không chịu uống tí nào.”

“Anh làm cái gì vậy hả? Còn không nhanh lên, thuốc để lâu sẽ mất tác dụng đó.”

“Cô tưởng tôi không biết sao. Cô thì sao, một thằng con trai quèn như Danh Hoài cũng không quyến rũ được. Cô còn ở đó nói tôi.”

Hai người Dụ Bằng ở ngoài phòng khách cãi nhau ỏm tỏi, Danh Hoài và Ngọc Cảnh Anh ở trong nhà vệ sinh thì chim chuột với nhau.

Anh đặt tay lên vai, hôn nhẹ vào môi cậu. Nụ hôn ướt át mềm nhẹ mà anh đã trông mong từ rất lâu. Nếu không có hai kẻ ngoài kia quấy phá, anh đã đè cậu xuống sô pha từ lâu rồi.

“A Hoài, A Hoài, em hôn anh nữa đi.”

Hai mắt của A Anh mông lung như sương mù giăng trắng. Tuy không trúng thứ thuốc hạ lưu kia, nhưng trong tình huống kích thích tình dục này, anh cũng muốn hôn cậu đến chết đi được.

Danh Hoài vuốt ve nhè nhẹ bả vai của Ngọc Cảnh Anh, sau đó miệt mài gặm cắn đôi môi xinh đẹp ấy. Cậu nhìn nhìn đồng hồ. Hai người đẩy đưa vào nhà vệ sinh năm phút rồi. Ắt rằng hai kẻ kia cũng đã bắt đầu.

“A Anh, hai kẻ kia có vẻ như cũng bắt đầu kế hoạch rồi đó.”

Ngọc Cảnh Anh từ đầu chí cuối không hiểu gì cả, chỉ biết làm theo chỉ dẫn của Danh Hoài mà thôi. Nhưng lúc này anh thật sự tò mò, tại sao Danh Hoài lại kéo anh vào nhà vệ sinh lâu như vậy.

“A Hoài, anh chuẩn bị xem hai kẻ kia cắn xé lẫn nhau nhé.”

Lúc Ngọc Cảnh Anh và Danh Hoài dắt tay nhau đi ra thì Dụ Bằng dưới tác dụng của rượu đã ngà ngà say. Nhìn ly rượu đã được nốc cạn kia, Danh Hoài nhếch mép. Lúc nãy nhân lúc hai người này lơ đãng nói chuyện với A Anh, cậu đã nhanh tay đổi hai ly rượu lại.

Xem ra cô gái và tên khốn Dụ Bằng đã trúng thuốc rồi.

Thật ra ngày thường Danh Hoài rất lịch thiệp với phái nữ, chỉ là nếu kẻ nào muốn trèo lên đầu cậu thì cậu sẽ tuyệt đối không tha cho đâu.

“A Hoài, uống ly rượu này đi. Chú em phải nể mặt anh chứ.”

Dụ Bằng say bí tỉ tất nhiên không biết lý rượu đã bị tráo.

Danh Hoài bưng ly rượu lên nốc cạn trước mặt Dụ Bằng còn làm hắn thoả mãn cười ha hả. Hai con mắt sáng rực nhìn Ngọc Cảnh Anh đầy ý *** **** làm anh cực kì chán ghét.

Không ngờ người anh lúc nhỏ lúc nào cũng bảo bọc chiều chuộng mình lại là một kẻ đểu cáng không từ thủ đoạn như vậy.

Hơi men bốc lên, Dụ Bằng tất nhiên là mua loại thuốc tốt nhất nên bây giờ hắn ta hoàn toàn mụ mị đầu óc, lúc này chỉ nghe theo bản năng mà thôi.

Dụ Bằng cất bước lại gần cô gái, kéo cô ta đè trên sô pha.

Danh Hoài và Ngọc Cảnh Anh đã lẻn ra ngoài phòng tự lúc nào. Thậm chí còn không biết trong đó bao giờ thì xong, tốt nhất là chuồn đi cho rồi.

Trong cơn gió thổi nhè nhẹ, Ngọc Cảnh Anh tức tối chọt chọt ống hút vào ly trà sữa, lầm bầm.

“Phòng của mình bây giờ lại thành bãi chiến trường của người ta. Anh đúng là không nuốt trôi cục tức này mà.”


Thấy người yêu mình hờn dỗi, Danh Hoài liền tiến lại gần hôn nhẹ vào trán anh.


“Em biết, em sẽ không tha cho bọn họ đâu.”


Dám tính kế trên đầu cậu, đâu có dễ như thế được.


Ngọc Cảnh Anh lấm lét nhìn Danh Hoài, anh thật sự tò mò là Danh Hoài đang giấu ám chiêu gì a.


Anh chỉ biết lúc nãy Danh Hoài và anh ở trong nhà vệ sinh. Dụ Bằng đã lén lút đặt máy quay hòng quay lại cảnh ân ái của mình và Ngọc Cảnh Anh, cũng quay lại cảnh ngoại tình của Danh Hoài và cô gái đó.


Một tiễn hạ song điêu a.


Danh Hoài vò đầu người yêu, không nói gì. Bất ngờ thì ngày mai sẽ biết mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK