Truyền thuyết ghi lại, khi ấy trời đất mới sinh, không có cây cỏ muông thú, thế giới giống như bức tranh buồn tẻ. Linh khí trời đất sinh ra hai thần thú thượng cổ đầu tiên bảo vệ con người.
Giao Long và Phượng Hoàng khi sinh ra theo Nữ Oa tu luyện, lâu ngày thành tính, có thể hóa hình người. Phượng Hoàng hoang dã, tâm tính ham chơi, nàng thường xuyên khiến Nữ Oa buồn lòng. Một lần nọ, nàng vô tình làm gãy chiếc trâm vàng ngài thích nhất, kết cục bị đày trải qua luân hồi chín kiếp mới được trở về.
Giao Long và Phượng Hoàng từ khi sinh ra như hình với bóng không rời, Phượng Hoàng bị phạt, Giao Long liền xin chịu phạt cùng, xin chín kiếp có thể cùng ở bên Phượng Hoàng đồng hành bảo vệ nàng ấy.
Nữ Oa rất thương hai thần thú của mình, mặc dù đã phạt nàng ấy nhưng cũng không nỡ để nàng ấy một mình xuống nhân giới, đồng ý để Giao Long đi cùng.
Tuy vậy khi lịch kiếp xảy ra sét đánh, chia rẽ Giao Long và Phượng Hoàng mỗi người một nơi, suốt chín kiếp, Giao Long đều tìm bạch nguyệt quang duy nhất của chàng ấy để hoàn thành ước định.
Dần dần câu chuyện được người sau này kể lại, nói rằng đó là mối tình lãng mạn giữa Phượng Hoàng và Giao Long.
Thế nhưng không ai biết sự thật câu chuyện năm xưa đã diễn ra như thế nào.
Thiên điện bị đánh sập, lửa cháy khắp nơi, quỷ đoàn do Ma thần chỉ huy rầm rập xông vào. Chúng bắt thần nữ, giết tiên nam, gây ra cảnh đầu rơi máu chảy. Tiếng cười ghê rợn của chúng vang lên khắp nơi, lấn át tiếng khóc than.
"Tìm Phượng Hoàng! Bắt sống cô ta! Ma thần nói ai tìm được Phượng Hoàng sẽ được trọng thưởng!"
Tên quỷ tướng dẫn đầu đoàn quân nói với thuộc hạ của mình. Hưởng ứng với câu đó của quỷ tướng, bọn quỷ thuộc hạ hô to rất sôi nổi.
Chúng tràn vào Thiên điện tìm kiếm Phượng Hoàng.
Ở một bên khác, lúc này Giao Long đang kéo tay Phượng Hoàng chạy trốn đến sông Ngân Hà. Phượng Hoàng nhìn về phía sau nói.
"Chúng ta phải tìm Nữ Oa, chúng ta phải đưa bà ấy theo nữa!"
"Không kịp, anh đưa em đi trước, Nữ Oa bà ấy sẽ theo sau chúng ta."
Giao Long trả lời cô. Trước đó, Nữ Oa đã dặn cậu rằng bằng bất cứ giá nào phải giúp cô trốn thoát không cho bọn Ma thần bắt được cô.
"Em muốn đi cùng Nữ Oa! Bà ấy đâu rồi? Bà ấy sẽ gặp nguy hiểm mất, bọn chúng có thể giết bà ấy!"
Phượng Hoàng giãy giụa muốn thoát khỏi tay Giao Long, nhưng anh nhất quyết nắm chặt tay cô không buông.
Giao Long đưa Phượng Hoàng đến sông Ngân Hà. Sông Ngân Hà là nơi chia cắt giữa Nhân giới và Thiên điện, nếu cô ấy xuống Nhân giới bọn chúng khó có thể tìm thấy cô.
Anh phải đưa cô đến đó.
Tuy vậy, bọn quỷ đã đánh hơi được họ. Chúng chờ sẵn ở đó.
Ma thần đứng trên sông Ngân Hà, hắn nhìn hai người.
"Không có đường trốn thoát nào khác đâu! Mau nộp mạng đi!"
"Ta nhất quyết không giao em ấy cho ngươi!"
Giao Long ôm Phượng Hoàng, cố thủ nhìn đám quỷ bao vây bọn họ.
"Giết Giao Long, bắt sống Phượng Hoàng!"
Ma thần ra lệnh.
Phượng Hoàng sợ hãi núp trong lòng Giao Long, anh mỉm cười nhìn cô.
"Đừng lo, anh sẽ không để chúng làm hại em."
Sau đó anh đẩy cô xuống sông Ngân Hà.
"Bắt lấy Phượng Hoàng! Không được cho cô ta chạy thoát!"
Tên Ma thần giận dữ nói. Giao Long rút kiếm đứng trước sông Ngân Hà cố thủ.
"Có giỏi vượt qua xác ta trước đi đã!"
Quay trở lại hiện tại.
Khổng Quân Thụy nói tiếp.
"Tuy nhiên, trong hợp đồng cần ghi thêm vài điều khoản."
Mộng Đình mừng thầm trong lòng, gật đầu lia lịa, nhanh chóng đồng ý bất cứ điều kiện nào của anh. Dù sao anh ta không đồng ý thì anh ta cũng không chịu thiệt thòi gì, ngược lại là cô sẽ tổn thất rất nhiều.
Không hiểu sao Thẩm Mộng Đình có cảm giác mình vừa rơi vào bẫy của anh.
"Nếu cô đã đồng ý rồi thì tôi sẽ tạo hợp đồng."
Quân Thụy ra hiệu cho trợ lý. Người trợ lý không biết từ đâu xuất hiện, theo dặn dò của anh đi lập tức đi tạo hợp đồng. Hiệu suất làm việc thật nhanh, quả không hổ danh là Khổng Quân Thụy.
Tại sao cô lại đề nghị hợp đồng hôn nhân với Khổng Quân Thụy? Suy cho cùng, hiện tại cô không có quyền lực gì, cô chỉ có cái mác là Thẩm gia Đại tiểu thư. Khổng Quân Thụy là cây cổ thụ vững chắc và quyền lực nhất thành phố này, có thể lợi dụng anh ta, cô sẽ đạt được điều mình muốn.
Mối quan hệ bọn họ đơn thuần chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Hơn nữa, Khổng Quân Thụy nổi tiếng lạnh lùng, không quan tâm đến một ai, cô không lo anh ta sẽ để ý đến cô. Thời điểm thích hợp cô sẽ cút xéo khỏi mắt anh ta là thuận cả đôi đường.
"Đây là điều kiện của anh sao?"
Mộng Đình dụi mắt, một lần nữa nhìn lại vào hợp đồng. Ngoài điều khoản cô vừa đề cập ra thì chỉ có duy nhất điều khoản thực hiện nghĩa vụ vợ chồng bên phía Quân Thụy. Mộng Đình tiếp tục hỏi anh.
"Tôi có thể hỏi nghĩa vụ vợ chồng là cái gì không?"
"Cô đoán xem?"
Quân Thụy mỉm cười đầy ý tứ. Cô ngay lập tức phản đối.
"Không được Khổng thiếu, tôi chỉ là hôn thê trên danh nghĩa, thực hiện nghĩa vụ vợ chồng là không cần thiết."
"Cái đầu nhỏ của cô nghĩ gì vậy, chỉ là các hoạt động xã giao cần người đi cùng thì cô đi theo."
Anh giải thích. Mộng Đình gật đầu, cô đúng là toàn cầm đèn chạy trước ô tô. Thẩm Mộng Đình ký tên mình lên hợp đồng.
"Cảm ơn Khổng thiếu, xin hứa sẽ diễn tròn vai người vợ tốt."
Nhìn vào chữ ký trên giấy một hồi, bất giác nơi khóe môi anh nở nụ cười không rõ. Quân Thụy thay đổi sắc mặt rất nhanh, nói với cô.
"Từ giờ nhờ cả vào cô."
"Tôi cũng vậy."
Sau đó, Thẩm Mộng Đình nhớ ra điều gì, cô nói to.
"Tôi quên mất, tôi ở đây đã hai ngày rồi, làm phiền anh đưa tôi về Thẩm gia, tôi cần làm một số thứ."
"Được, để tôi đưa cô về, khu vực này không có xe lưu thông."
Quân Thụy đứng lên. Cô nhanh chóng ngăn lại.
"Không cần đâu chỉ là về nhà giải quyết một số thứ mà thôi, tôi tự đi được rồi."
"Cô có chắc là tự mình giải quyết được không?"
Quân Thụy hỏi. Nghĩ lại thì nếu có anh ta sẽ tiện cho cô hơn, cuối cùng cô cũng đồng ý.
"Vậy phiền anh đưa tôi về Thẩm gia."
Giao Long và Phượng Hoàng khi sinh ra theo Nữ Oa tu luyện, lâu ngày thành tính, có thể hóa hình người. Phượng Hoàng hoang dã, tâm tính ham chơi, nàng thường xuyên khiến Nữ Oa buồn lòng. Một lần nọ, nàng vô tình làm gãy chiếc trâm vàng ngài thích nhất, kết cục bị đày trải qua luân hồi chín kiếp mới được trở về.
Giao Long và Phượng Hoàng từ khi sinh ra như hình với bóng không rời, Phượng Hoàng bị phạt, Giao Long liền xin chịu phạt cùng, xin chín kiếp có thể cùng ở bên Phượng Hoàng đồng hành bảo vệ nàng ấy.
Nữ Oa rất thương hai thần thú của mình, mặc dù đã phạt nàng ấy nhưng cũng không nỡ để nàng ấy một mình xuống nhân giới, đồng ý để Giao Long đi cùng.
Tuy vậy khi lịch kiếp xảy ra sét đánh, chia rẽ Giao Long và Phượng Hoàng mỗi người một nơi, suốt chín kiếp, Giao Long đều tìm bạch nguyệt quang duy nhất của chàng ấy để hoàn thành ước định.
Dần dần câu chuyện được người sau này kể lại, nói rằng đó là mối tình lãng mạn giữa Phượng Hoàng và Giao Long.
Thế nhưng không ai biết sự thật câu chuyện năm xưa đã diễn ra như thế nào.
Thiên điện bị đánh sập, lửa cháy khắp nơi, quỷ đoàn do Ma thần chỉ huy rầm rập xông vào. Chúng bắt thần nữ, giết tiên nam, gây ra cảnh đầu rơi máu chảy. Tiếng cười ghê rợn của chúng vang lên khắp nơi, lấn át tiếng khóc than.
"Tìm Phượng Hoàng! Bắt sống cô ta! Ma thần nói ai tìm được Phượng Hoàng sẽ được trọng thưởng!"
Tên quỷ tướng dẫn đầu đoàn quân nói với thuộc hạ của mình. Hưởng ứng với câu đó của quỷ tướng, bọn quỷ thuộc hạ hô to rất sôi nổi.
Chúng tràn vào Thiên điện tìm kiếm Phượng Hoàng.
Ở một bên khác, lúc này Giao Long đang kéo tay Phượng Hoàng chạy trốn đến sông Ngân Hà. Phượng Hoàng nhìn về phía sau nói.
"Chúng ta phải tìm Nữ Oa, chúng ta phải đưa bà ấy theo nữa!"
"Không kịp, anh đưa em đi trước, Nữ Oa bà ấy sẽ theo sau chúng ta."
Giao Long trả lời cô. Trước đó, Nữ Oa đã dặn cậu rằng bằng bất cứ giá nào phải giúp cô trốn thoát không cho bọn Ma thần bắt được cô.
"Em muốn đi cùng Nữ Oa! Bà ấy đâu rồi? Bà ấy sẽ gặp nguy hiểm mất, bọn chúng có thể giết bà ấy!"
Phượng Hoàng giãy giụa muốn thoát khỏi tay Giao Long, nhưng anh nhất quyết nắm chặt tay cô không buông.
Giao Long đưa Phượng Hoàng đến sông Ngân Hà. Sông Ngân Hà là nơi chia cắt giữa Nhân giới và Thiên điện, nếu cô ấy xuống Nhân giới bọn chúng khó có thể tìm thấy cô.
Anh phải đưa cô đến đó.
Tuy vậy, bọn quỷ đã đánh hơi được họ. Chúng chờ sẵn ở đó.
Ma thần đứng trên sông Ngân Hà, hắn nhìn hai người.
"Không có đường trốn thoát nào khác đâu! Mau nộp mạng đi!"
"Ta nhất quyết không giao em ấy cho ngươi!"
Giao Long ôm Phượng Hoàng, cố thủ nhìn đám quỷ bao vây bọn họ.
"Giết Giao Long, bắt sống Phượng Hoàng!"
Ma thần ra lệnh.
Phượng Hoàng sợ hãi núp trong lòng Giao Long, anh mỉm cười nhìn cô.
"Đừng lo, anh sẽ không để chúng làm hại em."
Sau đó anh đẩy cô xuống sông Ngân Hà.
"Bắt lấy Phượng Hoàng! Không được cho cô ta chạy thoát!"
Tên Ma thần giận dữ nói. Giao Long rút kiếm đứng trước sông Ngân Hà cố thủ.
"Có giỏi vượt qua xác ta trước đi đã!"
Quay trở lại hiện tại.
Khổng Quân Thụy nói tiếp.
"Tuy nhiên, trong hợp đồng cần ghi thêm vài điều khoản."
Mộng Đình mừng thầm trong lòng, gật đầu lia lịa, nhanh chóng đồng ý bất cứ điều kiện nào của anh. Dù sao anh ta không đồng ý thì anh ta cũng không chịu thiệt thòi gì, ngược lại là cô sẽ tổn thất rất nhiều.
Không hiểu sao Thẩm Mộng Đình có cảm giác mình vừa rơi vào bẫy của anh.
"Nếu cô đã đồng ý rồi thì tôi sẽ tạo hợp đồng."
Quân Thụy ra hiệu cho trợ lý. Người trợ lý không biết từ đâu xuất hiện, theo dặn dò của anh đi lập tức đi tạo hợp đồng. Hiệu suất làm việc thật nhanh, quả không hổ danh là Khổng Quân Thụy.
Tại sao cô lại đề nghị hợp đồng hôn nhân với Khổng Quân Thụy? Suy cho cùng, hiện tại cô không có quyền lực gì, cô chỉ có cái mác là Thẩm gia Đại tiểu thư. Khổng Quân Thụy là cây cổ thụ vững chắc và quyền lực nhất thành phố này, có thể lợi dụng anh ta, cô sẽ đạt được điều mình muốn.
Mối quan hệ bọn họ đơn thuần chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Hơn nữa, Khổng Quân Thụy nổi tiếng lạnh lùng, không quan tâm đến một ai, cô không lo anh ta sẽ để ý đến cô. Thời điểm thích hợp cô sẽ cút xéo khỏi mắt anh ta là thuận cả đôi đường.
"Đây là điều kiện của anh sao?"
Mộng Đình dụi mắt, một lần nữa nhìn lại vào hợp đồng. Ngoài điều khoản cô vừa đề cập ra thì chỉ có duy nhất điều khoản thực hiện nghĩa vụ vợ chồng bên phía Quân Thụy. Mộng Đình tiếp tục hỏi anh.
"Tôi có thể hỏi nghĩa vụ vợ chồng là cái gì không?"
"Cô đoán xem?"
Quân Thụy mỉm cười đầy ý tứ. Cô ngay lập tức phản đối.
"Không được Khổng thiếu, tôi chỉ là hôn thê trên danh nghĩa, thực hiện nghĩa vụ vợ chồng là không cần thiết."
"Cái đầu nhỏ của cô nghĩ gì vậy, chỉ là các hoạt động xã giao cần người đi cùng thì cô đi theo."
Anh giải thích. Mộng Đình gật đầu, cô đúng là toàn cầm đèn chạy trước ô tô. Thẩm Mộng Đình ký tên mình lên hợp đồng.
"Cảm ơn Khổng thiếu, xin hứa sẽ diễn tròn vai người vợ tốt."
Nhìn vào chữ ký trên giấy một hồi, bất giác nơi khóe môi anh nở nụ cười không rõ. Quân Thụy thay đổi sắc mặt rất nhanh, nói với cô.
"Từ giờ nhờ cả vào cô."
"Tôi cũng vậy."
Sau đó, Thẩm Mộng Đình nhớ ra điều gì, cô nói to.
"Tôi quên mất, tôi ở đây đã hai ngày rồi, làm phiền anh đưa tôi về Thẩm gia, tôi cần làm một số thứ."
"Được, để tôi đưa cô về, khu vực này không có xe lưu thông."
Quân Thụy đứng lên. Cô nhanh chóng ngăn lại.
"Không cần đâu chỉ là về nhà giải quyết một số thứ mà thôi, tôi tự đi được rồi."
"Cô có chắc là tự mình giải quyết được không?"
Quân Thụy hỏi. Nghĩ lại thì nếu có anh ta sẽ tiện cho cô hơn, cuối cùng cô cũng đồng ý.
"Vậy phiền anh đưa tôi về Thẩm gia."