Chương 55: Ai dám không cho Long Chủ mặt mũi?
Bên trên đài lễ mừng thọ.
Ngoại trừ người nhà họ Giang bên ngoài, tất cả khách khứa đều quỳ xuống lạy Tô Hoài Dương, trên mặt của mỗi người đều mang theo nịnh nọt trong cung kính.
Những người này có trùm buôn bán, có con nhà đại gia, những nhân vật nổi tiếng có thể nói là có tất cả mọi tầng lớp.
Nhưng giờ phút này, đối mặt với Tô Hoài Dương vị Long Chủ này thì tất cả mọi người kinh sợ, hận không thể quỳ gọi hắn một tiếng ông.
Ông cụ Vương tắc thì xung trận ngựa lên trước, quỳ trên mặt đất, nịnh nọt nói với Tô Hoài Dương: "Long Chủ, trước kia cháu của tôi Vương Tài có nhiều bất kính với người, nhưng nhà họ Vương chúng tôi đã nghiệm trụ trách phạt nó, lại bắt nó hối lỗi sửa sai, kính xin người thông cảm nhiều hơn."
Đi theo ông cụ cũng quỳ xuống, lập tức Vương Tài tự bạt tại mình, vừa tát vừa nói: "Trước kia là do tôi bị mỡ heo che mắt nên không biết người mới thật sự là Cửu Thiên Chân Long"
Vẻ mặt ddám người bà cụ Giang đứng bên cạnh tràn đầy xấu hổ.
Tuy người nhà họ Giang muốn lừa nhà họ Vương, thế nhưng bọn họ cũng không muốn hoàn toàn xé rách mặt mũi, nếu không ở lễ mừng thọ cũng sẽ không để cho Tô Hoài Dương đóng giả làm Long Chủ rồi.
Nhưng bây giờ, tên Tô Hoài Dương này lại càng càng diễn lại càng quá đáng, ngay cả ông cụ nhà họ Vương đều quỳ xuống trước mặt nó, sau này sự việc bị bại lộ thì nhà họ Vương chẳng phải là muốn điên sao?
Phải biết rằng.
Năm nay ông cụ Vương cũng gần bảy mươi tuổi, lại là người đứng đầu của dòng họ Vương, luận địa vị có thể cao rất nhiều so với bà cụ Giang.
Hơn nữa, người già càng cao tuổi lại càng là sĩ diện.
Nhà họ Giang chỉ thị Tô Hoài Dương đóng giả Long Chủ, lừa gạt ông cụ quỳ xuống thì ông cụ tuyệt đối không có khả năng buông tha cho nhà họ Giang.
Nghĩ đến đây, lập tức sắc mặt bà cụ Giang trở lên u ám, ánh mắt của bà lóe lên, bà thầm hạ quyết tâm. Sau khi lợi dụng Tô Hoài Dương lừa hết tiền nhà họ Vương về đến tay xong, sẽ đem tất cả tội lỗi đẩy cho Tô Hoài Dương khiến cho hắn làm người chịu tội thay.
Đương nhiên, một khi Tô Hoài Dương làm người chịu tội thay, anh thay nhà họ Giang gánh chịu sự trả thù của nhà họ Vương, vậy khẳng định chỉ có một con đường chết.
Nhưng bà cụ căn bản không để ý đến tính mạng của Tô Hoài Dương.